watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 21:32 - 22/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3466 Lượt

đã lâu về sau, Hạ Phong liền bắt đầu buồn bực.

Gần đây, anh thường ở trong nhà vệ sinh, ngẩn người soi gương. . . . . .

Anh biến dạng rồi sao? Sức quyến rũ của hoa hoa công tử không còn sao? Nếu không tại sao Ái Tĩnh không muốn cùng anh ra ngoài?

Hạ Phong bắt đầu nghiên cứu diện mạo của mình, rốt cuộc là nơi nào có nhiều nếp nhăn? Anh vẫn chưa có dấu hiệu đầu trọc mà?

“Tổng giám đốc Hạ, cậu là tự nhiên cuồng yêu à? Làm gì soi gương lâu như vậy. . . . . . Tôi còn tưởng rằng cậu ở bên trong ngủ thiếp đi đấy.” Phó Kính Dương đi ngang qua tập đoàn Hạ thị, đặc biệt lên xem một chút, không nghĩ tới ở phòng làm việc của tổng giám đốc đợi nửa tiếng vẫn không nhìn thấy người.

Anh mới theo ám hiệu của thư ký, chạy đến nhà vệ sinh xem một chút. . . . . .

“Cậu mới thích rình coi đấy. Lén lén lút lút chạy đến, nghĩ hù dọa người nào?” Hạ Phong cố làm ra vẻ rửa tay, mới theo bạn tốt đi ra nhà vệ sinh.”Tìm tôi có việc sao?”

“Kỳ quái, không có sao không thể tìm cậu?” Trở lại phòng làm việc, Phó Kính Dương bưng cà phê thư ký mới pha lên, vừa nồng lại vừa thơm mát, uống ngon cực kỳ.

Cố tình như vậy thư ký không phải của anh. Ai. . . . . .

Giống như bạn gái hiền tuệ cũng sẽ không là của anh . . . . . Bạn gái của anh chỉ biết so lớn tiếng với anh, mắng thô tục, đi an ủi người đàn ông thất tình khác. . . . .

Yêu đến chết thảm, tóm lại là anh xấu số.

Nhưng mà bạn tốt nên so với anh may mắn, trước anh hỏi người phụ nữ kia ── Cầu Ái Tĩnh thực là khéo léo hơn nhiều.

Uống hai miệng cà phê hương nồng mới phấn chấn tinh thần, Phó Kính Dương mới mở miệng, “Gần đây như thế nào?”

“Cái gì gần đây như thế nào?” Hạ Phong lười biếng liếc bạn tốt một cái. Điên cuồng, ai biết cậu ta đang hỏi cái gì!

“Tôi đương nhiên là hỏi cậu và Ái Tĩnh.” Anh hỏi người phụ nữ khác làm gì à?

Nhớ ngày đó, anh theo đuổi Duy Mỹ cũng là Ái Tĩnh cung cấp tình báo, hiện tại cô ấy động tâm, anh đương nhiên muốn quan tâm rồi.

“Hắc, cậu biết tôi và cô ấy nói yêu thương sao?” Hạ Phong hai mắt sáng lên, bộ dáng thất vọng lúc trước biến mất.

“Dùng đầu gối nghĩ cũng biết cái người này hoa hoa công tử, đối với một người phụ nữ có hứng thú thì đương nhiên là ôm cô ấy vào lòng rồi hãy nói.”

Nguyên lai là nghĩ. Ai. . . . . .

“Cậu có thấy qua tôi và cô ấy cùng nhau ra ngoài sao?” Hạ Phong phờ phạc rã rượi hỏi.

“Cậu theo đuổi thất bại?” Thật là không thể tin được! Cư nhiên sẽ có con mồi từ trong tay hoa hoa công tử này chạy trốn?

“Không phải ──” nghĩ như vậy thật sự quá vũ nhục người. Anh có đuổi không kịp phụ nữ sao?

Hạ Phong đứng dậy, kéo lỏng cà vạt, một tay day trên trán, cặp chân dài kiêu ngạo kia ở trong phòng bước đi thong thả, bước đi thong thả.

Nhìn ra được anh rất lo âu. . . . .

“Rốt cuộc là như thế nào?” Có thể đem tổng giám đốc phong lưu làm cho chật vật như vậy? Quả nhiên không phải người bình thường! Phó Kính Dương mở lớn mắt, càng thêm tò mò.

“Chính là. . . . . .” Thôi, tìm người thương lượng dù sao vẫn tốt so với để chính mình duy trì lo lắng.

Hạ Phong đi tới bên cạnh bạn tốt, đặt mông ngồi xuống, bắt đầu nói chi tiết về chuyện hai người luôn luôn “ngẫu nhiên” không có biện pháp ở bên ngoài gặp mặt. . . . . .

Không nghĩ tới Hạ Phong là tổng giám đốc cao quý, cũng có thời điểm bị phụ nữ ghét bỏ?

Phó Kính Dương nghe được chân mày nhíu lại.

Chống cằm, anh nhìn chằm chằm bạn lâu năm. . . . . .

Hạ Phong rất tuấn tú, lông mày là lông mày, mắt là mắt. . . . . . Hình dáng đẹp như vậy, tại sao có thể có phụ nữ không thích đây?

“Cậu cảm thấy như thế nào?” Hạ Phong nhìn chằm chằm quân sư. Anh ta làm gì mà không nói chuyện? !

“Tôi cảm thấy như vậy.” Phó Kính Dương ở bên tai Hạ Phong nói ra diệu kế tuyệt hay.

Hạ Phong vừa nghe vừa gật đầu.

Người ta nói “Sự bất khai kỷ, quan kỷ tắc loạn” (câu này mình không hiểu nghĩa nên giữ nguyên bản gốc, ai biết thì nói với mình để mình sửa lại nha) quả nhiên rất có đạo lý, loại kiểm tra lòng của phụ nữ này, trước kia anh có thể nói ra 108 điều, nhưng sau khi đụng phải Cầu Ái Tĩnh, anh ngay cả một điều cũng phải để cho người khác nhắc nhở. . . . . .

Ai, thật thảm. Thật là quá thảm. . . . . .

Sáu giờ tối, Cầu Ái Tĩnh từ công ti đi ra.

Chiếc xe thể thao Porsche màu bạc của Hạ Phong liền dừng ở lề đường bên ngoài tòa nhà, tất cả người đi ngang qua đều sẽ hướng nơi đó nhìn lâu hơn một chút.

Sắc mặt Ái Tĩnh biến hóa, vội vàng sải bước chạy đến bên xe, “Thế nào nhanh như vậy đã đến?”Anh mới gọi điện thoại hẹn nửa giờ sau mới tới.

“Đói bụng, hơn nữa hôm nay có một bữa tiệc, cho nên chạy nhanh tới đón em.” Hạ Phong bên giải thích bên thay yêu tĩnh mở cửa xó.

“Bữa tiệc?” Ái Tĩnh nâng cao âm cuối, trên mặt tràn đầy biểu tình không dám tin.

” Mấy người bạn anh biết lúc ở nước ngoài làm buổi party nhỏ bên bờ biển, muốn chơi suốt đêm.” Hạ Phong nhanh chóng đem xe lái đi.

“Không được ah…, hôm nay em mặc đồ công sở.” Lúc này Ái Tĩnh mới buông lỏng tâm tình.

Hoàn hảo không phải là mấy buổi tiệc giao lưu thương nghiệp gì . . . . . .

Cô cũng không muốn ở nơi nào cùng Duy Mỹ, Chân Khả, Ôn Nhu mở tiệc gặp bạn bè cũ a!

“Cho nên anh mới chạy nhanh tới đón em, đem em đi mua trang phục phù hợp.” Hạ Phong nghiêm túc bày tỏ.

“Ách. . . . . . Cũng tốt.” Chần chờ nửa ngày, Ái Tĩnh mới gật đầu, không có nói mình về nhà thay quần áo là được.

Bởi vì hôm nay quá bận rộn, cô không có thời gian nói chuyện với Duy Mỹ, nên cũng không biết hôm nay họ có kế hoạch gì.

Ngộ nhỡ họ không có cùng bạn trai hẹn hò, toàn bộ đều ở nhà xem HBO, ăn gà chiên, lúc

Hạ Phong đem cô trở về thay quần áo. . . . . . Chuyện cô có bạn trai không phải bị biết sao?

Khóe mắt Hạ Phong liếc về hướng khuôn mặt tâm sự nặng nề của Ái Tĩnh.

Dựa vào giác quan thứ sáu của đàn ông, anh có thể xác định ──

Người phụ nữ của anh thật sự không muốn cùng anh tham dự bữa tiệc công cộng này!

Mặc dù không có con số thống kê nói rõ giác quan thứ sáu của đàn ông có đúng hay không, nhưng lần trở lại này, anh có thể kết luận ──

Tuyệt đối chính xác!

“Nhất định phải ăn mặc như vậy sao?”

Ái Tĩnh sịu mặt, mặc lễ phục chói mắt, rực rỡ từ phòng thử quần áo đi ra, kháng nghị với Hạ Phong.

“Em mặc như thế rất đẹp mắt a!” Hạ Phong đang cùng phụ tá nói chuyện điện thoại quay đầu lại, thấy Ái Tĩnh xinh đẹp bộ dáng, ánh mắt sáng lên.

Lần đầu tiên gặp mặt, cô cũng dùng bộ

dáng khêu gợi như thế chiếm đoạt tim của anh!

“Cũng chỉ là bữa tiệc nhỏ. . . . . .” Ái Tĩnh ục ục kêu la, vạn phần khó chịu.

Cô chính là không thích mặc cái này loại lễ phục hở lưng, chẳng những không thể mặc áo ngực, còn vải vóc mềm mại, vô cùng vừa người, chỉ cần không cẩn thận sẽ ra ánh sáng. . . . . .

Đáng chết cực kỳ!

Hơn nữa cô còn phải đi giày cao gót cùng, mới có thể làm cho tạo hình toàn thân hoàn mỹ hơn.

Nhưng mặc loại lễ phục này, đi giày cao gót sẽ làm cô run sợ trong lòng . . . . . Ngộ nhỡ té ngã, đó cũng không phải là chuyện đùa, chắc chắn thể diện vứt hết xuống Thái Bình Dương!

Mà từ ánh mắt tán thưởng của Hạ Phong, cô biết anh thích cô ăn mặc như vậy. . . . . . Cô nhớ tới lần gặp mặt kia, cô cũng ăn mặc như vậy. . . . . .

Thôi, một bữa tiệc nhỏ anh cũng muốn biến thành như vậy, vậy cứ như thế đi!

Dù thế nào đi nữa anh hiểu được, so với đồ trang sức anh đưa cho bạn gái trước, thì bộ lế phục này cũng rẻ hơn nhiều. . . . . .

Ái Tĩnh không cho phép trong lòng mình có ý tưởng ăn giấm chua, để tay ở trên cánh tay của Hạ Phong.

“Anh đã hài lòng, vậy chúng ta xuất phát thôi!”

“Oa! Anh từ đâu kiếm được mỹ nhân như thế hả?”

Hai người mới bước vào hội trường, nhiều người đàn ông liền xông tới, sau đó chính là hướng về phía bả vai Hạ Phong vỗ một cách mãnh liệt.

Nụ cười trên mặt Ái Tĩnh cứng ngắc, bước chân từ từ, rời khỏi tâm điểm bị bao vây .

Hội trường bữa tiệc trang trí bằng băng gấm, bóng bay cùng hoa hồng, cảm giác lãng mạn, lịch sự tao nhã, cô không biết phong cách buổi tiệc của người có tiền đều như vậy, khó trách Hạ Phong muốn dẫn cô đến cửa hàng cao cấp mua quần áo. . . . . .

Mặc dù cô không biết bạn bè của Hạ Phong, nhưng cô biết trên bàn ăn”nguyên liệu tốt” .

Đến trước bàn ăn, bào ngư, tôm hùm, thịt dê nướng, trứng cá muối. . . . . .

Ừ, thật tốt quá, đều là thức ăn cao cấp.

Lần này tạm thời bị gọi tới, còn ăn mặc và diễn như vậy, cuối cùng cũng có một chút thu hoạch nhỏ. . . . . . Ái Tĩnh cầm lên đĩa, tính toán chọn mấy món ăn ngon đến bên cạnh vui vẻ ăn.

” Cầu Ái Tĩnh!” Một giọng nói giống như đã từng quen biết vang lên ở sau tai của cô.

“Cậu đáng chết rồi !” Thanh âm cắn răng nghiến lợi mềm mại vang lên.

“Mẹ nó, cậu tốt nhất có lý do thật tốt, tại sao cậu và tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị cùng xuất hiện? !”

“Các cậu cũng ở nơi đây sao?” Ái Tĩnh

Trang: [<] 1, 8, 9, [10] ,11,12 ,15 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT