watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 21:16 - 21/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2978 Lượt

vọng ta sống tốt?” Đỗ Trọng Khang giả vờ không biết nàng muốn rời đi vì lý do gì. “Hi vọng ta sống thật thật tốt thì có gì liên quan tới việc nàng phải rời đi?”

“Đương nhiên có liên quan.” Mai Phượng Tuyết ngước mắt nhìn chằm chằm vào hắn.”Ngươi quên ta phải gả cho hoàng thượng sao?”

“Cho nên?” Đỗ trọng Khang rửa tai lắng nghe.

“Cho nên ta dĩ nhiên không thể thích ngươi, bằng không hoàng thượng mà biết, nhất định sẽ chém đầu ta, cũng sẽ chém cả đầu của ngươi. . . . . . Cho nên ta muốn lúc còn chưa có gì, mau mau rời khỏi ngươi.” Mai Phượng Tuyết nói rất nghiêm túc.

Đỗ Trọng Khang lại thiếu chút nữa bật cười. Chưa có gì xảy ra? Nàng còn chưa hiểu rõ ràng sao?.

Bọn họ sớm chiều chung đụng, ở chung một chỗ, tro

trong bụng của nàng hẳn đã có con của hắn, thế mà còn nói là chưa có gì hay sao?

“Chuyện này nghe rất nghiêm trọng, nhưng mà Mai Mai, nàng đã quên mất một chuyện.” Đỗ trọng Khang miễn cưỡng nhịn cười, bày ra bộ mặt nghiêm túc. “Chuyện gì?” Mai Phượng tuyết chuyên chú lắng nghe, ko biết hắn sẽ nói cái gì tiếp.

“Nàng quá tự tiện, quên đi cảm nhận của ta.” Đỗ Trọng Khang nói liên tục.

“Cảm nhận của ngươi là gì?” Mai Phượng Tuyết trừng mắt nhìn.

“Nếu như nàng thật sự gả cho hoàng thượng, vậy ta sẽ sống không bằng chết.” Đỗ Trọng Khang bày ra vẻ mặt thống khổ, nội tâm cười thầm.

Hắn không phải cố ý muốn đem một việc cỏn con biến thành một tấm bi kịch, nhưng cũng ko muốn nàng phải khổ tâm suy tư, hắn ko cam lòng.

“A?” Mai Phượng Tuyết quá đỗi ngạc nhiên. Nàng ngược lại thật không nghĩ đến.”Nhưng mà. . . . . . Nhưng mà. . . . . .”

“Không có nhưng nhị gì hết.” Đỗ Trọng Khang nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. “Mai Mai, ta thà chết còn hơn là sống mà ko hạnh phúc, nàng hiểu không?” Dứt lời còn chăm chú nhìn nàng.

“Vấn đề là. . . . . .” Mai Phượng Tuyết vẫn cảm thấy lo lắng.

“Cùng ta ở chung một chỗ, đừng gả cho hoàng thượng.” Hoàng thượng chắc là đang cảm thấy lỗ tai rất nhột. “Chỉ cần có thể ở cùng với, dù ta có bị chém đầu cũng ko hề hối hận.” Đỗ Trọng Khang trong mắt tràn đầy thâm tình.

“Ngươi. . . . . .” Mai Phượng Tuyết trong lòng cảm thấy rất vui. Tại sao từ đêm hôm qua hắn như biến thành một người khác như vậy? Thế nhưng thâm tình của hắn làm nàng rất khó từ chối. . . .Giữa bọn họ tại sao lại diễn ra tình cảnh này?

“Mai Mai, nàng không ko muốn cùng ở với ta sao? Nếu không tại sao nàng lại do dự như vậy? Có phải ta có chỗ nào ko tốt, khiến nàng ko thể quyết định dứt khoát?” Đỗ Trọng Khang vẻ mặt chân thành, tha thiết hỏi .

“Không phải. . . . . . Ngươi không có gì không tốt. . . . . .” Nhìn hắn thật là thống khổ, nàng đâu còn có thể trách móc hắn nữa? Huống chi hắn lại vô cùng tốt. “Là ta thật lòng ko muốn ngươi bị chém đầu.”

“Nhưng ta thà chết chứ ko muốn phải rời xa nàng.” Đỗ Trọng Khang chân thành nói. “Dù mất đi tất cả ta nguyện ở cạnh nàng, chỉ cần có nàng bên cạnh, ta cảm thấy rất mãn nguyện rồi.”

“A?” Mai Phượng Tuyết nghe vậy, ngây người. Nghe hắn nói những lời này, giống như đem nàng ôm chặt lấy ko muốn rời xa. Nàng thật sự ko nên. “Ta không sợ chết. Nhưng mà. . . . . .”

“Nàng không phải vì sợ chết?” Đỗ Trọng Khang bên môi nổi lên nụ cười mừng rỡ. “Vậy thì tốt quá! Nàng không sợ chết, ta cũng không sợ chết, chúng ta vẫn ở chung một chỗ, cho dù có bị hoàng thượng chém đầu, chúng ta vẫn ở bên cạnh nhau mãi mãi, phải ko?”

Chương 16

Nghe vậy thật khiến người ta cảm động. Có thể cùng hắn ở chung một chỗ. Nhưng mà. . . . . . Nàng mơ hồ cảm thấy chuyện này có gì đó ko đúng lắm?

“Nàng không nói chính là ngầm đồng ý!” Đỗ Trọng Khang tuy là diễn kịch nhưng hắn cảm thấy rất vui vẻ, ôm nàng thật chặt, hắn hôn thật sâu, lưu lại ấn kí trên môi nàng.”Chúng ta có thể cả đời ở chung một chỗ, thật tốt quá!”

“Này. . . . . .” Mai Phượng Tuyết muốn giải thích rõ, nhưng cảm thấy lòng hắn đang xúc động, lòng nàng mềm đi, cũng ko giải thích gì nữa. Chỉ cần có thể tựa vào lòng hắn mãi mãi như lúc này là đủ rồi. . . . . .

“Xin hỏi, ngươi có nhìn thấy bóng dáng một cô nương xinh đẹp như thế này?” Mai đại nương từ dưới chân núi dọc theo con đường hỏi thăm tung tích của nữ nhi nhà mình.

“Ách. . . . . .” Nhìn những người ở phía trước xếp hàng mua rượu thuốc, nàng cố gắng chen lên để tìm nữ nhi. Cũng hỏi qua rất nhiều người, nhưng ko ai biết tin tức nữ nhi nhà nàng. “Cám ơn.”

Điều này sao có thể? Tuyết nhi nhà nàng rõ ràng nên đứng xếp hàng, đâu thể nào tìm cả ngày mà ko thấy? Theo nàng biết, nếu Tuyết nhi có đứng xếp hàng, thì bây giờ cũng chỉ ở giữa dãy núi này thôi, làm sao có thể biến mất được chứ?

Nàng chưa từ bỏ ý, quyết định hỏi thêm lần nữa, nàng quay sang nam tử bên cạnh hỏi thăm.

“Xin hỏi, ngươi có hay không thấy cô gái xinh đẹp này xếp hàng quanh đây không? Ngươi mau mau nghĩ nhanh lên, ta thật sự rât gấp.” Mai đại nương lộ ra vẻ mặt thành khẩn mà vội vàng.

“Ách. . . . . .” Nam tử bên cạnh sửng sốt một chút, vẻ mặt khó khăn: “Ta có nhìn thấy từng thấy vị cô nương xinh đẹp này ở đây. Mặc dù nàng với ngươi dáng dấp rất giống nhau, nhưng chắc nàng ko phải là ngươi chứ?”

“À?” Lúc này đổi lại Mai đại nương ngây ngẩn cả người.”Ngươi nói người thiếu nữ kia dáng dấp giống ta nhưng nàng xinh đẹp hơn?”

“Đúng vậy. Nàng ấy có dáng dấp rất giống ngươi, nhưng so với ngươi vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp. . . . . .” Nam tử đôi mắt sáng lên chỉ kém không bay ra ái tâm.

“Thật là quá đáng! Dầu gì ta cũng là mẹ nàng, lại còn nói nàng so với ta còn xinh đẹp hơn. . . . . .” Mai đại nương tức giận nói được một nửa, lại dừng một chút. “Khoan đã, bây giờ không phải ai xinh đẹp hơn ai, tóm lại ngươi có nhìn thấy nữ nhi nhà ta hay ko? Ngươi có thấy nàng đi nơi nào hay ko?”

“Bị Trang chủ bắt vào trong Đỗ Khang tửu gia trang rồi. Nàng tựa hồ cùng Trang chủ còn rất tốt. . . . . .” trong mắt nam tử có chút mập mờ, cũng có chút nuối tiếc. “Nàng thật sự rất đẹp cũng. . . . . . Người có thiếu con rể không?” Nam tử chà chà đôi tay, nhao nhao muốn thử.

“Dù có thiếu cũng ko bao giờ tìm ngươi!” Mai đại nương liếc nam tử một cái, tức giận đi thẳng.

“Làm cái gì. . . . . .” Nam tử nhìn bóng dáng của Mai đại nương đi xa, bắt đầu nói lảm nhảm.”Ít nhất ta cũng cung cấp cho ngươi tin tức con gái, thế nào lại ko cảm ơn lấy một lời? Ta như vậy mà ko chọn, nếu đem nữ nhi của ngươi gả cho ta, ta ta cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận ngươi a. . . . . .” ( =.=, ặc ko còn lời nào để nói)

“Ta cuối cùng vẫn cảm thấy có chỗ nào đó ko đúng. Không phải là ta sợ chết, không muốn ở cùng với ngươi cả đời, ta thật sự cảm thấy ko thể nói gì được vào lúc này. . . . . . Ngươi trước tiên không nên đụng vào ta, để cho ta có chút thời gian suy nghĩ thật tốt được ko?”

Mai Phượng Tuyết cùng Đỗ Trọng Khang ở trên giường sẽ bắt đầu chơi trò đuổi bắt. Thể nào hắn cũng giở trò với nàng, mà nàng thể nào cũng sẽ mềm nhũ dưới tay hắn chẳng suy nghĩ được cái gì.

Lần này nàng lấy y phục của mình, nhảy thật nhanh xuống giường, né tránh trái phải, để tránh mấy tình huống đỏ mặt xảy ra.

“Mai Mai, có phải nàng không thích ta, có phải không hề yêu ta?” Đỗ Trọng Khang đi theo nàng xuống giường, vẻ mặt như đưa đám.

“Không phải!” Mai Phượng Tuyết liều mạng khoát tay, nhanh chân chạy trốn. Nàng đã quá rõ hắn dù ở đâu cũng có thể muốn nàng. “Chỉ là còn có một số chuyện rất quan trọng khác. . . . . . A!” Nàng đột nhiên thức tỉnh, thét chói tai.

“Thế nào?” Đỗ Trọng Khang khẽ cau mày, không biết cái đầu óc bã đậu của nàng đang nghĩ đến cái gì.

Mai Phượng Tuyết nói nhanh: “Ta hiểu rõ rồi, ta với ngươi cùng chết cũng không sao, nhưng mà hoàng thượng nếu như hoàng thượng tức giận tru di cửu tộc, thì ta biết phải làm sao? Ta không muốn mẫu thân của ta phải chết, cũng ko muốn tiểu Thiện chết, họ thật sự vô tội . . . . . . Tiểu Thiện ta còn có thể nguỵ biện, nói nàng không phải tỳ nữ của ta, để cho nàng tránh được một kiếp nạn , nhưng ta với mẫu thân ta dáng dấp cũng rất giống nhau, hoàng thượng thế nào cũng nhận ra, chắc chắn sẽ ko tha cho mẹ ta?”

“Không sao cả!” Ba chữ này cũng không phải Đỗ Trọng Khang trả lời, mà là Mai đại nương hào khí can vân*! 0

Mai Phượng Tuyết cùng Đỗ trọng Khang ánh mắt đồng thời chuyển sang người đứng ở trước cửa. “Mẹ, người tới khi nào vậy?” Nàng kinh ngạc, trợn to mắt.

Trời ạ, nói tới mẹ liền thấy mẹ, quả thật là thần kì?

Bởi vì cùng mẹ Mai Phượng Tuyết nói chuyện ở phòng ngủ thì ko tiện, ba người liền đi tới phòng khách.

“Mẹ, mẹ tự tìm đường tới đây hay sao?” Mai Phượng Tuyết nháy nháy mắt, ko nghĩ mình sẽ được gặp mẫu thân ở đây.

“Ta hỏi đường tới nơi đây.” Mai đại nương đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nhìn sang bên mỉm cười với Đỗ Trọng Khang. “Đỗ trang chủ, ngươi xem ta với Tuy

Trang: [<] 1, 13, 14, [15]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT