watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:32 - 22/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4161 Lượt

về Hà viện chuẩn bị, một khắc sau gặp tại cửa Hạnh viện.”

“Tốt.” Nhìn theo bóng dáng nàng nhảy nhót rời đi, Doãn Thức Câu tươi cười không ngừng.

Hắn biết hiện nay mỗi người đều vội vàng sứt đầu mẻ trán, ngay cả nàng cũng giúp đỡ mọi người, đã nhiều ngày cùng hắn không đi ra khỏi cửa, mà phương thức hắn bồi thường cho nàng cũng chỉ là hết bận rộn công việc, cùng nàng chơi cờ.

Cũng bởi biết như vậy cho nên cho dù trong lòng hắn đối với xuất môn vẫn cảm thấy không yên như cũ nhưng hắn vẫn đáp ứng nàng. Mà thấy bộ dạng nàng vui vẻ, cho dù biết lần này xuất môn chính mình sẽ trở thành chú mục tiêu điểm, thậm chí bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, hắn cũng không quan tâm.

“Trang chủ, tiểu nhân giúp ngài thay quần áo.” Giang Dung đang cầm xiêm y, từ sau khi gặp chuyện không may, đây là lần đầu tiên trang chủ ra trang, ngay cả hắn cũng khẩn trương lên. “Trang chủ xin yên tâm, tuy rằng bên ngoài không giống trong sơn trang khắp nơi đều sửa lại sườn dốc, nhưng tiểu nhân cao lớn khí lực nhiều, cho dù gặp bất cứ cầu thang gì, tiểu nhân vẫn hoàn toàn nhấc ghế đưa lên được.”

“Ừ, vậy làm phiền ngươi, Giang Dung.” Hắn gật đầu mỉm cười. Kỳ thật Giang Dung vốn là hộ vệ của hắn, sau khi gặp chuyện không may Giang Dung vẫn luôn tự trách ngày ấy không ở bên cạnh hắn, cho nên kiên trì lưu lại làm người hầu của hắn, bắt đầu chiếu cố cuộc sống hàng ngày của hắn, đối với Giang Dung mà nói, thật sự là đại tài tiểu dụng (khả năng nhiều nhưng chỉ sử dụng một ít thật là lãng phí). “Đợi lát nữa Thức Kiêu chắc sẽ đi qua, động tác chúng ta nhanh lên một chút.”

Không đến một khắc, một hàng bốn người chạm trán ở cửa vào Hạnh viện, chậm rãi từ cửa sau chuồn mất.

Cùng thời khắc đó, trong phòng ghi chép sổ sách đột nhiên truyền đến tiếng gầm giận dữ, ngay sau đó Doãn Thức Kiêu vọt ra, hướng Hạnh viện bay vút đến.

Chỉ tiếc, chậm một bước, Hạnh viện đã là vườn không nhà trống, không thấy bóng dáng một ai.

Chương 16

Hắn lập tức lại xông tới Hà viện bên cạnh, cũng không thấy Đàm Chiêu Quân cùng cái tỳ nữ kia của nàng.

Hắn nổi giận thuận tay chộp một người hầu ở Hà viện. “Người đâu?!”

“Tam thiếu gia là chỉ . . . Đàm cô nương sao?” Tỳ nữ xác nhận.

“Vô nghĩa! Nàng đâu? Có phải Trang chủ cùng nàng ở một chỗ hay không?”

“Đúng vậy, mới vừa rồi Giang Dung phụ đẩy ghế có bánh xe cho trang chủ, Thu Phong cũng đi theo, Đàm cô nương thì ở bên cạnh trang chủ, hai người nắm tay nhau thật chặt!” Tỳ nữ nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, nhịn không được che miệng cười, đã quên tình cảnh của mình có bao nhiêu nguy hiểm.”Đàm cô nương nói Hoa vương Mẫu đơn ở Mai trang rốt cục nở hoa rồi, cho nên vừa rồi bốn người bọn họ từ cửa sau ra ngoài, muốn tới Mai trang nắm mẫu đơn.”

Doãn Thức Kiêu nhất thời ngẩn ra. Đến Mai trang ngắm hoa?

Cho nên, đại ca ngồi trên ghế có bánh xe kia . . . ra cửa?!

Đàm Chiêu Quân a Đàm Chiêu Quân! Coi như ngươi giỏi!

“Tốt! Doãn Thức Kiêu ta thật sự phục ngươi rồi!”

Cho dù mùa mẫu đơn sắp kết thúc, nhưng khắp nơi hoa mẫu đơn vẫn còn nở rộ như cũ, trên đường các mỹ nhân người người đều cài hoa, ganh đua sắc đẹp, cử chỉ đấu hoa này thật là thú vị.

Kết quả, bọn họ không đến Mai trang ngắm mẫu đơn mà lại đi dạo trên đường.

Trong dự đoán, từng đạo ánh mắt có tò mò có kinh ngạc phóng lại hướng bọn họ, tất cả đều hướng về phía Doãn Thức Câu đi lại mà xem, đây là là lần đầu tiên bọn họ thấy thứ này, hơn nữa có người nhận ra Doãn Thức Câu, vì thế bắt đầu có người xì xào bàn tán, chỉ trỏ.

Doãn Thức Câu vẻ mặt kiên cường không chút thay đổi, Đàm Chiêu Quân cố tình như là không thấy gì hết, một tay lôi kéo tay hắn, thật vui vẻ thăm từng quầy hàng, thỉnh thoảng hơi gập người hỏi ý kiến của hắn, nàng cười tươi xinh đẹp, bộ dáng cùng đôi mắt đẹp đầy trông đợi dần dần hấp dẫn hầu hết tuyệt đại đa số ánh mắt hiếu kỳ khỏi trên người Doãn Thức Câu, tình huống này làm cho hắn rốt cục thoáng buông lỏng một chút.

“Ai nha! Đây không phải Thức Câu hiền chất sao?” Đột nhiên, một thanh âm vang dội truyền đến, ngay sau đó một người đàn ông trung niên gạt đám người hai bên đi đến trước mặt bọn họ. “Hiền chất, đúng là ngươi!”

Vẻ mặt Doãn Thức Câu vừa mới buông lỏng lập tức lại trở nên cứng ngắc.

Thanh âm căng thẳng, hắn khách khí chắp tay làm lễ. “Tư Mã tiền bối.”

Tư Mã? Đàm Chiêu Quân chau mày, họ này có vẻ quen tai.

“Đã lâu không gặp ngươi, từ . . .” Tư Mã Thịnh mang vẻ mặt nhớ lại.

“Thức Câu, vị này là?” Đàm Chiêu Quân không nhanh không chậm ngắt lời người mới tới đang chuẩn bị bắt đầu nói “Nhớ năm đó”.

“A? Cô nương này . . .” Tư Mã Thịnh lúc này mới chú ý tới nữ nhân đứng ở bên cạnh, nguyên là khi bị ngắt lời đang rất không cao hứng nhưng khi chăm chú nhìn lên, thật giật nảy mình a! Như thế nào có cô nương đẹp như vậy, dù cho kiến thức hắn rộng rãi, mỹ mạo giống như vậy vẫn hiếm thấy nha.

“Tư Mã tiền bối, vị này là hôn thê của vãn bối; Chiêu Quân, vị này là Tư Mã tiền bối, Tư Mã phủ là võ lâm danh môn thế gia, đối với giang hồ võ lâm có cống hiến rất nhiều.” Doãn Thức Câu vì hai người giới thiệu, vẻ mặt khẩn trương có chút hòa hoãn trở nên tương đối tự nhiên.

“Vị hôn thê” ba chữ rơi vào trong tai mọi người, tiếng bàn luận xôn xao kia càng thêm vang dội .

“Vậy cũng thật là, không nghĩ tới hiền chất có thể có giai nhân này, thật sự thật đáng mừng.” Tư Mã Thịnh cứng mặt nhưng lập tức lại khôi phục khuôn mặt tươi cười. “Đúng rồi, buổi trưa ta ở Thụy Thăng tửu lâu bày biện mấy bàn tiệc rượu, mời hiền chất nhất định phải đến, rất hân hạnh được đón tiếp.” Tư Mã mở to miệng mời, từ trong ngực rút ra thiệp mời đưa cho hắn.

Doãn Thức Câu nhìn thoáng sơ qua nội dung thiệp mời. “Thì ra là tiệc mừng Tư Mã tiền bối có thêm kim tôn (cháu trai), chúc mừng tiền bối.”

“Ha ha, đứa con chẳng ra gì kia cuối cùng cũng làm được một chuyện cống hiến cho Tư Mã gia!” Tư Mã Thịnh ha ha cười không ngừng, theo vẻ mặt đó có thể nhìn ra được đây chỉ là lời nói khách sáo, người con “không ra gì” kia luôn làm cho hắn phi thường hài lòng, vẫn rất lấy làm kiêu ngạo.

“Tư Mã tiền bối khách khí, theo phẩm chất bất phàm của Ấn huynh, Tư Mã tiền bối nên lấy làm kiêu ngạo mới đúng.” Doãn Thức Câu cười nhạt đáp lời.

“Đâu phải, nếu không có sự cố kia, nhất định hiền chất so với Ấn nhi cũng có thành tựu, Ấn nhi cũng sẽ không có cơ hội cưới được Thủy Lăng . . .” Nói đến đây, biểu tình Tư Mã Thịnh đột nhiên có vẻ có chút xấu hổ, còn liếc Đàm Chiêu Quân liếc mắt một cái. “Không nói chuyện này, hiền chất nhất định phải tới biết không?”

“Đa tạ tiền bối, nhưng mà …”

“Không có nhưng nhị gì hết, hiền chất không đến chính là xem thường ta!” Tư Mã Thịnh cường ngạnh ngắt lời của hắn.

“Việc này . . .” Doãn Thức Câu có chút khó xử, giương mắt nhìn vị hôn thê bên cạnh. Hắn thì không sao cả nhưng nếu nàng không bằng lòng, hắn cũng không muốn miễn cưỡng nàng. “Chiêu Quân?”

“Ngươi làm chủ là được.” Đàm Chiêu Quân lộ ra một cái mỉm cười xinh đẹp, nếu hắn sẵn lòng trước mặt mọi người tôn trọng nàng, nàng đương nhiên cũng sẽ cho hắn mười phần mặt mũi, hơn nữa . . .

“Tư Mã” hơn nữa tên “Ấn” này, gợi lên trong trí của nàng, không phải là người cặp song sinh kia tức giận đến nghiến răng ngứa, nói chính xác là đối thủ một mất một còn của Doãn Thức Câu – Tư Mã Ấn đó sao?

Nếu nàng nhớ không lầm, vị tiền hôn thê của hắn gả cho người khác chính là Tư Mã Ấn.

Doãn Thức Câu chăm chú nhìn nàng, sau khi xác định nàng không có một chút miễn cưỡng mới gật đầu.

“Vậy vãn bối liền cung kính không bằng tuân mệnh.” Hắn hướng Tư Mã Thịnh chắp tay, nhận lời mời của hắn.

“Thật tốt quá, như vậy vào buổi trưa, tại Thụy Thăng tửu lâu, nhất định phải tới, ngươi cùng Ấn nhi cũng đã rất lâu không gặp rồi, hôm nay liền uống vài chén.” Tư Mã Thịnh ha ha cười, sau vỗ vỗ vai hắn mới cười lớn rồi đi.

Nhìn bóng lưng Tư Mã Thịnh, đáy mắt Đàm Chiêu Quân hiện lên một tia ánh sáng lạnh.

Ý trong lời nói nam nhân kia làm nàng nghe xong rất không sảng khoái, cái gì gọi là “Nếu không có sự cố kia, nhất định hiền chất so với Ấn nhi cũng có thành tựu”? Này không phải muốn nói, nhi tử nhà hắn so với Doãn Thức Câu là thành công sao?

Hừ! Đúng là một con chồn!

Còn có, cái “Thủy Lăng” kia là vị tiền hôn thê của Doãn Thức Câu đi?

Bằng lời nói nửa chừng vừa rồi của con chồn kia mà nói…, nàng liền tin tưởng con chồn đó biết con của hắn cưới vị hôn thê của “hiền chất” hắn, như vậy cũng còn mặt mũi mời “hiền chất” đi uống rượu trăng tròn gì đó sao, rốt cuộc tồn cái tâm gì a!

“Chiêu Quân, làm sao vậy?” Phát hiện nàng mặc dù vẫn duy trì mỉm cười, nhưng đáy mắt tựa hồ có chút không vui, Doãn Thức Câu săn sóc nói: “Nếu ngươi không muốn đi, ta sẽ kêu Thức Hoa làm một cái l

Trang: [<] 1, 22, 23, [24]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT