![]() |
SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android ![]() |
được đưa đến đây, cô đã được dạy nói tiếng quốc ngữ thành thạo như một người bản địa, hơn nữa tập quán sinh hoạt cũng không khác nhau.
Tỏa gia mặc dù sống ở trên đảo, nhưng là bọn hắn ăn, mặc, dùng tất cả đều được vận chuyển từ khắp nơi trên thế giới đến.
“Đó là cô không hiểu, cô sau này sẽ biết.” Vịnh Lam không muốn cùng người trẻ tuổi như Aisha nói nhiều .
Tỏa gia ở trên đảo có quyền lực to nhất, dù sao đảo này cũng do họ mua.
Những người phụ nữ trong tòa nhà này, mặc dù được hưởng cuộc sống giàu có, mỗi người đều có hàng hiệu, âu phục và đồng hồ kim cương, nhưng nói trắng ra, họ chính là công cụ làm ấm giường cho Tỏa Kiều, Tỏa Kiều như quốc vương, nếu như được hắn gọi, mới có thể tiến vào phòng của hắn.
Không chỉ Aisha, Bane, thậm chí cả cô. . . . . . Đều là công cụ ấm giường cho hắn.
“Vịnh Lam, cô có phải hay không biết cái gì? Cô nói cho tôi biết đi!” Aisha tò mò muốn chết.
Tỏa Kiều bình thường rất bận, căn bản không có nói chuyện với cô, từ sau khi sáu tuổi cô bị hắn mang về, cô liền bị ném cho người khác xử lý, nhưng trong lòng của cô đối với người anh này, vẫn có một phần tình cảm đặc biệt.
“Tôi nói cô không nên biết nhiều việc, sau này cô cũng sẽ đi vào bên trong.” Vịnh Lam không kiên nhẫn nói, “Cô quên, cô còn phải học tập rất nhiều chuyện sao? Mấy ngày trước tôi dạy cô bắn súng, cô làm được chưa?”
“Tôi đang học.” Aisha gật đầu, “Cô nói tương lai tôi sẽ làm sát thủ, cho nên nhất định phải chịu loại giáo dục này đúng không?”
“Không sai!”
“Nhưng tôi không muốn. . . . . .” Cô đối với việc giết người không có hứng thú, vậy quá tàn khốc rồi.
“Cô không có lựa chọn khác, đợi lát nữa cô bắn súng cho tôi xem.” Vịnh Lam phụ trách dạy Aisha bắn súng.
Mặc dù Aisha không muốn, nhưng cô cũng phải đi theo Vịnh Lam.
“Tỏa thiếu gia, Aisha đã mười tám tuổi rồi.” Vịnh Lam quỳ gối trước mặt Tỏa Kiều để bẩm báo với hắn.
“Nên để cô ấy phục vụ cho thiếu gia.”
“Aisha?” Vẻ mặt Tỏa Kiều lạnh băng hai mắt hẹp dài, “Cô ấy là?” Hắn đã sớm quên Aisha người nào rồi.
” Mấy năm trước thiếu gia ở Cambodia mang cô gái về.” Vịnh Lam nhắc nhở.
“Cambodia. . . . . .” Ngồi ở vị trí chính diện, hắn giống như vua chúa thời xưa.
Trong đầu hắn nhớ lại hình dáng nhỏ gầy của cô, hắn nhớ cô là ai rồi! Aisha không phải là quà sinh nhật mười một tuổi của hắn sao?
“Nên cho cô ấy thuần phục người rồi”. Thần phục ở đây, chỉ là một nghi thức mà thôi, Aisha sống ở tòa nhà nữ quyến (phụ nữ của Tỏa Kiều), cô sớm muộn gì cũng sẽ làm công cụ ấm giường cho hắn.
“Thiếu gia khi nào gọi cô ấy tới?” Vịnh Lam hỏi.
“Tối nay đi, đưa cô ấy vào phòng của ta.” Hắn thản nhiên nói.
Vịnh Lam cho Aisha ăn mặc thật xinh đẹp, trên người cô bận một cái áo lụa mỏng manh màu sáng, cả người đều buồn bực, cô bị đưa vào phòng của Tỏa Kiều.
“Vịnh Lam, cô không phải đã nói tôi không thể vào đây sao?”
“Nhưng hôm nay thiếu gia gọi cô vào, hơn nữa cô cũng đã mười tám tuổi rồi, nên cống hiến cho thiếu gia thôi.”
“Tôi dĩ nhiên biết phải cống hiến cho thiếu gia nha.”
Mạng của cô là hắn nhặt về, Vịnh Lam nói cho cô biết, cô không được vào phòng của thiếu gia, thậm chí ở bên ngoài phòng?
Cô ngẩng lên nhìn căn phòng này, căn phòng này có màu xám trắng, màu lạnh như băng không chút ấm áp.
Bên trong trang trí rất xa hoa, nhưng cô cảm thấy thiếu hơi người.
“Thiếu gia sẽ làm gì với tôi sao?” Cô tò mò hỏi.
“Cô chờ một chút sẽ biết! Được rồi, tôi muốn đi ra ngoài.”
“Nha.” Cô gật đầu một cái, nhìn Vịnh Lam đi ra khỏi phòng, cô ở trong phòng ngây ngốc, chờ Tỏa Kiều xuất hiện.
Chương 3
Mười phút, 20 phút, một tiếng. . . . . . Thời gian trôi qua từng phút từng giây, nhưng cô lại không thấy bóng dáng của Tỏa Kiều.
Cô hơi mệt, ngồi ở trên thảm lông dày, cô dựa vào gốc giường chợp mắt một chút.
Tỏa Kiều mở cửa phòng ra, hắn mới vừa xử lý công việc xong, bước chân của hắn nhẹ như một con báo (beo), không đánh thức Aisha dậy.
Thấy Aisha ngồi ở dưới đất ngủ say, hắn nhíu mày, lần đầu tiên hắn cảm giác thảm lông của mình đặc biệt hấp dẫn.
Đi vào phòng tắm rửa, lúc trở ra, trên người hắn chỉ quấn có một cái khăn tắm.
Hắn không đánh thức Aisha, chỉ là ngồi ở trên giường chờ cô tỉnh dậy.
“Ưmh. . . . . . Ưmh. . . . . .” Aisha nói mớ một tiếng, dụi dụi mắt sau khi đã tỉnh dậy. “Thiếu gia trở về chưa? Hắn chẳng lẽ đã trở lại rồi?” Để cho hắn thấy bộ dạng này của cô không tốt lắm.
Cô trong lòng hy vọng Tỏa Kiều vẫn chưa về, đứng lên, cô phát hiện ở trên giường có một người nằm.
“Chủ. . . . . . Thiếu gia!” Cô cung kính cúi đầu, không dám nhìn Tỏa Kiều.
Trước khi cuối đầu, cô nhìn thấy mặt của Tỏa Kiều, cũng nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của hắn.
Mắt của hắn rất sâu, cơ hồ muốn đem người ta hút vào bên trong.
Đây là người mà cô chỉ dám núp ở một bên nhìn lén sao?
Cô nuốt nước miếng, trong đầu sợ hãi.
“Cô là Aisha? Ngẩng đầu lên!”
Hắn nhìn cô liền biết được thân phận của cô, cô cũng giống như mười mấy năm trước, chỉ là đẹp hơn rất nhiều.
“Đúng vậy.” Cô cung kính gật đầu.
“Tới nơi này!” Hắn vẫy tay với cô, “Vịnh Lam có nói cho cô biết, cô tới đây để làm gì không?”
Lời của hắn giống như ma lực, cô nghe lời đi về phía trước, “Cô ấy nói cho tôi biết, hoàn thành nghi thức thuần phục thiếu gia.”
“Cô biết cái gì là nghi thức sao?” Hắn hỏi, trên mặt lạnh nhạt.
“Không.” Cô lắc đầu. Vịnh Lam không có nói nhiều với cô.
“Tôi muốn in ấn ký trên người cô.”
“Ấn ký?” Cô mở to cặp mắt sương mù .
“Nghe Vịnh Lam nói cô đã đủ mười tám đúng không?”
“Đúng vậy, thiếu gia!”
“Hiện tại cô hãy cởi quần áo ra.” Hắn ra lệnh, “Ta muốn ở trên người cô in lại dấu ấn thuộc về ta, trừ ta ra, cô không thuộc về bất cứ kẻ nào, cũng không có ai có thể chi phối cô.”
“Cởi xuống quần áo?” Cô kinh hoàng kéo chặt sa mỏng trên người mình, “Này. . . . . . Này. . . . . .”
“Đây chính là nghi thức thần phục ta!” Đây là một nghi thức không sai, nhưng Tỏa Kiều thấy cô đáng thương, trong lòng lại thương xót.
Nghi thức rất đơn giản, một người phụ nữ cam kết với một người đàn ông.
Nhưng. . . . . . Hắn không lưu lại hơi thở của mình trên người phụ nữ, chỉ là xâm hình xâm.
“Thiếu gia. . . . . .” Aisha phục tùng mệnh lệnh, đôi tay cô không ngừng run rẩy, cô cởi áo trên người mình ra, nằm ở trên giường của hắn.
Tỏa Kiều cầm lấy châm trong tay, bắt đầu xăm ở trước ngực cô.
“Thiếu gia, thật là đau. . . . . .”
“Đây là ký hiệu của ta, ngươi cả đời chỉ thần phục ta. . . . . .” Tỏa Kiều ở trước ngực Aisha xâm hình con bươm bướm tuyệt đẹp, “Nhớ, cô cả đời đều là người của ta, trừ phi ta đuổi cô đi, nếu không cô không thể phản bội ta!”
“Thiếu gia. . . . . . Không cần.” Cô không cần hắn ở trước ngực mình xâm hình con bươm bướm, “Không cần!” Cô khóc, nhưng Tỏa Kiều vẫn tàn nhẫn hạ ấn ký xuống trước ngực của cô ——
Giống như bị lửa xâm, trừ phi cô chết, nếu không cô không thể nào thoát khỏi con Hắc Phượng Điệp xinh đẹp này.
“Thiếu gia. . . . . .” Khi Tỏa Kiều đi ra khỏi phòng của hắn, Vịnh Lam đứng ở cửa đón tiếp. “Aisha. . . . . .”
“Ngủ!” Hắn lạnh nhạt nói.”Cô ấy giao cho cô xử lý.”
Vịnh Lam nghe theo chỉ thị của Tỏa Kiều, cô vội vàng cầm một bộ quần áo sạch sẽ đi vào phòng, cô thấy quần áo trên người Aisha chỉnh tề, cô ấy đang ngủ say, cô đi ra ngoài.
“Thiếu gia, người không có làm gì Aisha. . . . . . Này. . . . . .” Vịnh Lam khiếp sợ, Tỏa Kiều không có lưu lại dấu vết trên người Aisha, làm sao có thể làm cho Aisha thuần phục!
“Ta giúp cô ấy xâm hình một con bươm bướm.” Giọng nói của hắn rất lạnh nhạt, chẳng biết tại sao hắn lại bỏ qua cho cô. . . . . .
“Hình xâm?” Đây là thay thế cho nghi thức hiến thân sao?”Thiếu gia vì sao ngài phải làm như vậy?” Vịnh Lam biết mình quá nhiều lời, chỉ là cô muốn hỏi.
Tỏa Kiều xâm hình rất giỏi, nhưng hắn không xâm cho ai, hắn lại xâm cho Aisha? Đậy là nói Aisha là người quan trọng của hắn? Còn có vì sao thiếu gia không muốn Aisha? Những vấn đề này không ngừng xoay chuyển trong đầu Vịnh Lam.
“Ta cần phải giải thích chuyện này với cô sao?” Hắn trong nháy mắt biến mất ở đại sảnh, giọng nói quỷ dị lượn lờ, có lẽ đáp án này ngay cả hắn cũng không hiểu!
Chương 4
Chuyện rất lâu hiện lên trong đầu cô, đó là chuyện rất lâu rồi? Bây giờ cô đã hai lăm tuổi, khi đó cô mới mười tám tuổi, là chuyện của bảy năm trước!
Thời gian trôi qua rất nhanh, rất nhanh. . . . . . Bảy năm trước, cô hoàn toàn tận tâm với Tỏa Kiều, trong việc công cô bảo vệ hắn chu đáo, cô giết những người dám hại hắn, ở trong đáy lòng của cô Tỏa Kiều là người không quan
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
