watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 06:16 - 21/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3127 Lượt

khảnh, “Ông trời của ta ơi, gầy chỉ còn da bọc xương.”

“Nói chuyện bằng lời, tại sao động tay động chân? Cái tên lỗ mãng này” Giang Thanh Mặc tức giận rút tay về, đẩy cái tên không có việc gì cũng bám sát lấy người ta ra, giận sao mình phản ứng chậm như thế, vừa kéo ống tay áo vừa nhíu mày trách móc.

Ha, cuối cùng cũng có phản ứng rồi! Khóe miệng Mộ Thiên Tú hiện ra một nụ cười tinh quái.

Ở bên trong nha môn loay hoay một hồi, tiểu thư đồng Mễ Bối tranh thủ bưng trà tới, vừa tiến thư phòng, hắn liền như gặp quỷ kêu lên thảm thiết.

“Thị Lang đại nhân? ! Ngài, ngài, ngài sao lại ở chỗ này? !”

“Tiểu Mễ, thiếu gia nhà ngươi giả ngu, ngươi mau giúp hắn tỉnh táo lại.”

Không cần đến mời, Mộ Thiên Tú tự nhiên cầm lấy khay trà trên tay tiểu thư đồng, ngồi xuống ghế bên dưới cửa sổ, ung dung thưởng trà .

Mễ Bối vội vàng chụp Giang Thanh Mặc kéo đến góc rất xa, dùng khay che mặt, thấp giọng nói chuyện.

“Nguy rồi, nguy rồi, hắn là tìm đến điều tra. Rốt cuộc cậu nhà làm sao mà kết bạn với hắn nô tài cũng không rõ lắm, tóm lại, tại bữa tiệc thi đậu tiến sĩ hắn và thiếu gia rất ăn ý với nhau, mãi cho đến trước khi chúng ta rời đi kinh thành, hắn không có việc gì làm sẽ tìm chúng ta náo loạn, thiếu gia cũng hết cách với hắn.”Oa oa mới tới chưa được nửa ngày, hết kề vai sát cánh, lại còn sờ tay. Giang Thanh Mặc càng nghĩ càng cảm thấy thiệt thòi, hai má tức giận đến phình lên.

“Tiểu. . . . . . thiếu gia, hiện tại nên làm sao đây?” Mễ Bối lo lắng hỏi.

“Chớ khẩn trương, ta biết cần phải làm sao rồi.” Giang Thanh Mặc vỗ vỗ vai căng cứng của tiểu thư đồng, xoay người đi đến trước mặt Mộ Thiên Tú, không mảy may che dấu sự không hài lòng trong giọng nói, “Thị Lang đại nhân đặc biệt từ kinh thành đi tới loại địa phương nhỏ này, không biết có gì chỉ giáo?”

Hà Nhất Vấn hơi sửng sốt. Bọn họ rốt cuộc là quen, hay là không quen? !“Đại nhân không biết sao? Thị Lang đại nhân sẽ ở biệt thự bên cạnh Lam Xuyên, có việc mới quay về kinh.”

“Huynh ở đây? !” Có nghĩa sau này bất cứ lúc nào cũng có thể chạm mặt cái tên lỗ mãng này? Thật là đáng sợ! Giang Thanh Mặc cùng Mễ Bối nhìn nhau, trực giác đại sự không ổn.

Sở dĩ trước đó không nói, chính là muốn nhìn cái vẻ mặt thú vị này, Mộ Thiên Tú vui vẻ cười to.

“Lam Điền thật sự là địa phương tốt, không xa kinh thành, cũng gần núi sông tươi đẹp, dân chúng chất phác, ta mới nhờ cậy bằng hữu đưa Giang huynh tới trám vào cái chỗ tốt này.”

“Huynh. . . . . .huynh nhờ bằng hữu điều ta đến đây?”

“Không cần cám ơn ta, sau này chúng ta chính là hàng xóm tốt rồi, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Nhìn bộ dạng hắn tự đắc, thần sắc ra vẻ thông minh, Giang Thanh Mặc không khỏi trợn tròn mắt.

Phẩm vị cao, không có ai quản lý; chỗ dựa vững chắc, đụng không nổi, vừa mới đến đã làm loạn, ai muốn loại hàng xóm này a? !

Giang Thanh Mặc chỉa chỉa đống hồ sơ chồng chất như núi, “Không ổn, ta còn có công việc rất bề bộn,mời Thị Lang đại nhân trở về đi, không tiễn.”

Mộ Thiên Tú lách nhẹ một cái, nhảy đến trước mặt Giang Thanh Mực, từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, tỉ mỉ đánh giá, đột nhiên, vươn hai tay nắm hai gò má của hắn, kéo mạnh ra ngoài.

“Đau quá! Ngươi làm cái gì vậy?” Giang Thanh Mặc vừa sợ vừa thẹn gạt tay hắn, thở phì phì trừng mắt cái tên xấu xa luôn động tay động chân này.

“Ta còn tưởng rằng trên đời thực sự có Thuật Dịch Dung tinh xảo như thế, hóa ra là thật sự.” Mộ Thiên Tú sờ cằm tìm tòi suy nghĩ, chung quy cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó, nhưng qua kiểm tra thì đúng là Giang Thanh Mặc, ngoại trừ gầy đi một chút, phản ứng quái môt chút, thật sự nhìn không ra chỗ nào không giống.

Chẳng lẽ bị nhìn ra rồi? Giang Thanh Mặc sợ tới mức trên người mồ hôi mẹ mồ hôi con chảy cả ra (nguyên văn: mồ hôi lạnh mồ hôi nóng), cố giả bộ trấn tĩnh nói: “Đương, đương nhiên là thật.”

Mễ Bối bối rối nhảy đến trước mặt Mộ Thiên Tú, “Thị Lang đại nhân gặp qua thiếu gia nhà ta nhiều lần như vậy, sao có khả năng gạt được ngài! Ngài xem, ta cũng là thật , bằng không ngài cũng kéo thử xem.” Hắn dùng lực kéo da mặt mình, kéo miệng rộng đến tận mang tai.

“Chính là như vậy mới cảm thấy kì quái.” Mộ Thiên Tú đẩy tiểu thư đồng mặt sắp biến thành quỷ ra, cực kỳ chăm chú nhìn mày, mắt, môi, mũi của Giang Thanh Mặc như muốn tìm ra chỗ không đúng.

Giang Thanh Mặc bị nhìn tới mặt đỏ tai hồng, toàn thân không được tự nhiên, cuối cùng nhịn không được mắng, “Này, huynh nhìn đã đủ chưa? !”

Mộ Thiên Tú bị chửi trái lại rất vui vẻ, mày kiếm giãn ra, cười sang sảng nói: “Ta ở biệt thự gần hai năm, chưa có cơ hội nhìn thấy kỳ cảnh trong truyền thuyết 『 Mặt trời Lam Điền tỏa nắng ấm trong màn khói bay』, hôm nay ngược lại may mắn nhìn thấy tuyệt cảnh 『 Lam Điền Huyện lệnh đầu đầy khói bay bay』 .”

Lúc này Giang Thanh Mặc thật sự tức đến đầu bốc hơi nước rồi, không nể mặt, không khách khí chỉ ra ngoài cửa, “Sư gia, làm phiền giúp ta tiễn khách ——”

“Đại nhân, như vậy không được tốt. . . . . .” Hà Nhất Vấn khó xử ráng nặn ra một nụ cười. Dù sao đi nữa đối phương cũng là đại quan tứ phẩm, làm sao có thể thực sự đuổi hắn đi.

“Còn nhiều thời gian, hôm nay trước hết chơi đến đây là được rồi, ta đi.” Mộ Thiên Tú chắp tay sau lưng, tâm tình khoái trá mà thong thả đi ra.

Hà Nhất Vấn cúi đầu ủ rũ tiễn khách. Ai, mới vừa hi vọng thật tốt đẹp, Thị Lang đại nhân rõ ràng chính là đến thăm trêu cợt Huyện thái gia, người trẻ tuổi thật thiếu kiên nhẫn, ngày đầu tiên nhậm chức đã đắc tội chỗ dựa lớn nhất trong khu vực là Quận Vương phủ Thị Lang, sau này có chuyện gì muốn bưng bít cũng khó a.

Cuối cùng cũng tống nhân vật gây đau đầu đi rồi, Mễ Bối nhũn chân rơi xuống ghế, “Sau này cách hắn xa một chút.”

“Cái này không cần ngươi nói, ta cũng biết .” Giang Thanh Mặc dư khí chưa tan trừng mắt theo hướng tên kia rời đi, nhớ tới chuyện hậu đường, quan tâm hỏi: “Mẫu thân ta đâu? Nghỉ ngơi rồi sao?”

“Đồ đạc còn chưa sắp xếp cho xong, lão phu nhân còn chưa có nghỉ ngơi.” Mễ Bối bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Giang Thanh Mặc cùng Mễ Bối cùng tiến vào nội đường, quả nhiên, Uông mẫu còn đang bận bịu thu xếp đồ đạc.

“Nương, đồ đạc cứ để đó, chờ một chút con lại thu dọn, người nghỉ ngơi trước đi.”

Giang Thanh Mặc kéo mẫu thân ngồi xuống. Quãng đường từ Tứ Xuyên đến Lam Điền tàu xe thực cực nhọc, mẫu thân đã sớm mệt muốn chết rồi, thật sự không nỡ để bà lại vất vả thêm.

“Sao có để thể cho Huyện thái gia làm những việc vặt này, để nương làm là được rồi.”

“Nương, con cũng không phải thật sự ——” nghe vậy, yết hầu Giang Thanh Mặc căng thẳng.

“Nương biết , nhưng khi nhìn con ăn mặc như vậy quả thực giống Thanh nhi như đúc, nương cảm thấy như hắn còn đang. . . . . .” Giang mẫu bi thương chăm chú nhìn khuôn mặt kia.

“Con và đệ đệ vốn là song thai, đương nhiên lớn lên giống nhau như đúc.”

Giang Thanh Mặc, không, Giang Yên Hồng, nàng biết mẫu thân là xuyên qua mặt nàng nhìn thấy đệ đệ song thai Giang Thanh Mặc lớn lên giống nàng như đúc.

“Nói cũng đúng, nương đúng là già nên hồ đồ rồi.” Uông mẫu cười lắc đầu, cười đến có chút đau khổ bất đắc dĩ.

Trượng phu vốn là tú tài, đã qua đời từ rất sớm, nàng là một quả phụ vất vả nuôi dưỡng một đôi song thai nam nữ, đem hết thảy hi vọng ký thác vào trên người nhi tử.

Nhi tử quả nhiên trở thành nhân tài đi từ thi hương đến thi đình, tuổi còn trẻ đã đỗ minh khoa tiến sĩ, nàng làm mẫu thân không biết có bao nhiêu cao hứng, cùng kiêu ngạo.

Mắt thấy sắp khổ tận cam lai, sao biết được nhi tử trên đường hồi hương tế tổ lại nhiễm chướng khí, bệnh đến không dậy nổi. Nhi tử chết quả phụ không còn ai có thể trông cậy, nàng làm sao sống đây? Dù sao đi nữa nàng cũng không thể, không muốn tiếp nhận cái sự thực tàn khốc này.

“Nương?” Giang Yên Hồng khẩn trương lay nhẹ mẫu thân đang nhìn nàng đến ngẩn người.

Đệ đệ rời khỏi nhân gian, mẫu thân gần như sụp đổ, nàng sợ đến mức không biết làm thế nào cho phải, đột nhiên, mẫu thân muốn nàng nữ giả nam trang, thế thân đệ đệ đi nhậm chức, lúc đầu nàng không dám đáp ứng loại chuyện khi quân này, nhưng không chịu nổi mẫu thân đau khổ cầu khẩn, nàng đành gật đầu đáp ứng.

Dù sao gương mặt nàng cùng đệ đệ giống như đúc, ai cũng không phân biệt được, cứ theo ý mẫu thân, giúp đệ đệ làm Huyện lệnh vài năm, làm cho tên Giang Thanh Mặc tại sử sách lưu lại một cái thanh danh tốt, chờ ít lâu nữa,tâm tình mẫu thân bình phục, cũng kiếm được ít bổng lộc, nàng sẽ từ quan hồi hương, mua vài mẫu ruộng tốt, an dưỡng tuổi già cùng mẫu thân.

Uông mẫu phục hồi tinh thần, xoa xoa chỗ đau bên tóc mai lắc đầu, “Nương không sao, chỉ hơi mệt.”

“Phu nhân, để nô tài dìu phu nhân trở về phòng nghỉ ngơi.”

Mễ Bối đỡ lấy Giang mẫu đi ra ngoài, ra đến gian phòng, hắn quay đầu lại nhìn tiểu thư đang mặc quần áo của thiếu gia một cái.

Nói thật, hắn thực bội phục trái tim hiếu thuận cùng dũng khí của tiểu thư, nhưng trong nội tâm không khỏi kêu oanvì nàng.

Tiểu thư vừa đẹp người vừa đẹp nết, hàng xóm láng giềng người người khen ngợi, có người đến nhà cầu hôn, lão

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,22 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT