![]() |
BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone ![]() |
đang làm thủ tục sang học thạc sỹ.
lúc về a còn dặn:
a V: phòng Q về hết rồi, lúc nào thấy Q cần giúp đỡ j thì chú giúp nó 1 tay, lúc nào a sang có quà
em: không cần có quà em cũng giúp mà, a cứ yên tâm.
a V: thế không cần quà thật hả?
em: ko có thì em bắt Q làm quà cũng được
a V: haha,…
em: em đùa thôi, a cứ yên tâm,….
khi D còn ở đây, trước mắt em chỉ có D thôi, mọi thứ xung quoanh thật mờ nhạt. khi không còn em nơi đây, có lẽ anh thấy mình lạc lõng chênh vênh. có lẽ Q cũng thế, khi không có a V, mọi thứ thật buồn tẻ. có lẽ vì thế mà 2 đứa mới trở nên như bây giờ
các thím hỏi em D là người như thế nào? chắc là cô gái tuyệt vời lắm, ngay đến Q cũng chẳng để tâm đến mấy
với em, D là 1 thiên thần, là người con gái đẹp nhất . em yêu nhưng không phải mù quáng, nếu nhận xét 1 cách khách quan thì em có thể diễn tả như thế này.
Q là cô gái có 3 vòng chuẩn, khuôn mặt tròn trịa, xinh xắn, dễ thương, nước da trắng mịn đạt điểm 8 thì D lại có số đo vòng 1 vs 3 nhỏ hơn, nước da cũng chẳng trắng bằng, cũng chẳng dễ thương bằng Q, chỉ đạt điểm 7 có thiên vị 1 chút
tại sao em lại yêu D nhiều như thế? tại sao em lại có thể theo đuổi D lâu như thế?
chính em cũng chẳng trả lời được. D có 1 đôi mắt buồn, 1 đôi mắt chan chứa nhiều nỗi niềm, đôi mắt mà khi em nhìn vào đó thì trái tim em lại rung rinh. mỗi lần D cười thì mắt lại nhắm tịt lại, người ta gọi là cười mà không thấy mặt trời luôn đó có lẽ em ấy đã phải khép đôi mắt lại, khóa chặt tâm tư mới có thể cười
ngày trước đá bóng 3 chân, 1 cặp nam nữ buộc 1 chân lại với nhau. em với D 1 cặp. hôm đấy thật vui, D đã cười thật tươi, đơn giản chỉ là cười thôi, khuôn mặt chẳng 1 chút ưu tư như trước đây. em chỉ biết đứng như cây chuối, ngẩn tò te mà chẳng biết mình đang ướt, chẳng biết j đến cái lạnh cũng những ngày tuyết tan nữa
giá như em ấy có thể cười như thế mỗi ngày và em cứ như thế, đã yêu D từ lúc nào chẳng hay
giữ khoảng cách với Q có lẽ là sự lựa chọn tốt nhất với em lúc này, phải không các thím?
cuộc sống này nhiều lúc nó cứ hâm hâm, dở dở thế éo này ấy. ngồi viết kể lể cho các thím mà em cứ khúc khích 1 mình trong đêm
hôm trước mấy ae tổ chức buổi nướng thịt, tất nhiên là có Q trong đó. sau khi chọn được cái địa điểm đẹp, trải được cái bạt để ngồi và để đồ, lắp xong cái bếp và đốt than thì em đánh 1 giấc, kệ cho mấy đứa kia nó nướng. nói là ngủ nhưng thực tế thì em nhắm mắt nghĩ vẩn vơ thôi ( lúc nãy, trong lúc lắp cái bếp em có để ý mấy em nga mặc bikini đang đứng bên kia hồ nhìn phê vãi, có 1 em cứ bì bõm dưới hồ còn lột cái áo ngực rồi lột tiếp cái quần chíp chíp dơ lên vẫy vẫy , chắc là em nó sắp chết đuối nên mới lột mấy thứ đó vẫy vẫy, ai thấy được người ta xuống cứu. em đã định bỏ mặc mọi thứ lao xuống hồ cứu em ấy nhưng nghĩ kĩ lại thôi, tại em chưa biết bơi mà ) nói là nghĩ vẩn vơ nhiều cảm xúc thế thôi chứ thật ra thì em đang thắc mắc là tại sao em kia có 2 quả dưa hấu to thế kia mà khi bơi lại không bị lật ngửa nhỉ? đang lúc cao trào thì miệng em có cảm giác nhờn nhờn, thơm thơm và còn ấm ấm ( chắc là thằng nào cầm miếng thịt nướng trêu em rồi, cái trò này em còn lạ j nữa, ngày xưa bọn em toàn chơi muối, mắm tôm hoặc nhọ nồi nữa cơ =.=! ) em nhớ là bên phải em có 1 rổ dưa chuột, kế hoạch trả thù của em là cứ kệ cho nó nghịch, tay phải em mò được quả dưa chuột thì bất ngờ vùng dậy, đè ngửa rồi nhét quả dưa chuột vào mồn nó, tặng thêm tý tương ớt nữa cho ngon. nghĩ sao làm vậy, sau khi cầm được quả dưa chuột thì em đè ngửa đối phương, dưa chuột cứ thế mà thẳng tiến. gần đến đích rồi thì em mới nhận ra đó là Q cơ thể em ấy thật là mềm mại mà mát, 1 cảm giác thật thích Q nhìn em với vẻ mặt ngạc nhiên rồi đỏ dần, còn mấy thằng em ất ơ kia săm soi đủ đường
sau đó thì cũng không có j để kể nhiều ngoài việc Q nhờ em chụp ảnh, em muốn dìm em nó tý nên bắt tạo thế khỉ gãi nách, khỉ ôm cây, bà già chống gậy,…em mới chụp cho.chẳng phải 360 và bắt đứng mấy thế kia, chẳng những ko xấu mà còn nhìn thương vcc , kế hoạch dìm hàng em nó phá sản
à còn chuyện nữa là vì em uống nhiều bia quá, muốn gửi chút tình vào mấy gió, thế đ’ nào Q nó nhìn thấy em đi sâu vào trong rừng, tưởng em đi chơi nên đi theo. mẹ nó chứ, đang sướng tê tê thì em nó đứng sau lưng hét nhao nhác, bình thường thì thấy ngại nhưng chẳng hiểu sao lúc đấy em lại thấy buồn cười vcc
ăn chơi đến 8h tối thì bọn em về. về nhà tắm rửa sạch sẽ rồi viết cái rv về a V và D cho các thím đọc.
ngủ dậy muộn, ăn uống rồi mạng mẽo các kiểu, đến chiều tối thì nấu ăn. bình thường lúc em nấu ăn thì hay thấy Q tý ta tý tởn, đi ra đi vào mà sao hôm nay ko thấy bóng dáng? chắc lại đi mua đồ hay đi dạo đâu đó rồi chăng.
đến 12h tối, đang ngồi nghe nhạc, đọc báo thì thấy tiếng gõ cửa, Q gọi tên em. cũng định ra mở nhưng nghĩ lại ” chắc lại tâm sự linh tinh j đây, tránh được mấy vụ này tý nào hay tý đấy “, em cứ kệ, gõ cửa gọi tên khoảng 3 lần thì cũng thôi. 2′ sau em nghe cái rầm ngoài cửa, chạy ra xem thì thấy Q đang chống tay lên kệ dày đứng dậy, chắc Q vương phải cái kệ giày nên ngã
em chạy lại đỡ thì thấy người Q nóng ran, mặt mũi thì nhợt nhạt. Q bị ốm rồi các thím ạ , chẳng nói năng j, em bế Q vào giường em nằm, đi lấy nhúng vào nước lạnh ( nước ở vòi lạnh bên này thì lạnh như nước đá luôn )
sau khi hỏi han, nắm bắt tình hình thì em biết là Q đã uống thuốc nhưng thấy vẫn mệt, cảm giác không ổn nên sang tìm em, thế mà em lại lơ em nó các thím ạ
sau khi thay cái khăn, em dùng đủ mánh khóe và thủ thuật bí truyền dụ con nít ngủ mà vẫn ko thành công. Q bắt em hát mới chịu ngủ, nhưng mà em có hát bao h đâu, thôi thì mở tạm list nhạc hôm bữa em post lên, mở nhỏ volum nghe cho nó du dương, sâu lắng
Q định ý kiến tiếp thì em mới lấy ngón tay khẽ chặn môi em nó
em: thôi ngủ đi, anh cũng buồn ngủ rồi.
Q: anh cầm tay em ngủ nhé, tối lỡ em có làm sao thì anh còn biết kịp thời chứ
Q đã nói thế thì sao em từ chối được chứ, lấy cái chân khều khều cái ghế lại gần, lấy tạm cái gối của ông anh cùng phòng, bật ngửa cái tựa của ghế nghiêng nghiêng chút cho dễ nằm, chân thì gác thẳng lên giường, tư thế ngủ này sướng vcc
tiếng nhạc cứ nhẹ nhàng vang lên trong đêm, 2 đứa đã chìm vào giấc ngủ. đôi tay nhỏ bé, mềm mại ấy sao mà nắm chặt tay em đến thế, đã nắm lấy tay em suốt đêm qua
khi tiếng xe cộ ồn ã dần lên, những tia nắng vàng khẽ chiếu qua cửa sổ, có lẽ 1 ngày mới đã bắt đầu. định với lấy cái điện thoại để ở cái từ đầu dường, nhưng sao cánh tay trái của em chẳng có cảm giác j nhỉ ? em chẳng thể nào cảm nhận được nó, dường như nó chưa từng tồn tại vậy
thì ra là Q đang gối đầu lên nó các thím ạ
cảnh tượng lúc này biết gọi sao cho đúng nhỉ ?
hạnh phúc à ? hay là vô liêm sỉ nhỉ ?
em chẳng biết nữa, em chỉ biết hiện tại em đang cởi trần ( chỉ mỗi áo thôi nhé ) Q thì gối đầu lên tay trái của em, tay trái Q ôm chặt người em, nhân tiện gác tạm cái chân lên người em luôn
nhìn Q ngủ thật ngon, khuôn mặt chẳng chút ưu tư phiền muộn. lấy tay kiểm tra xem đã hạ sốt chưa? thấy đã bình thường trở lại.
5′ mà có thể là hơn 1 chút, em dành để đấu tranh tư tưởng giữa việc thức dậy hay là ở lại thêm tý chút.
đang quay người, định đòi lại cánh tay thân thương thì Q tỉnh giấc:
em: em tỉnh rồi à?
Q chỉ gật gật cái đầu rồi cười.
em: anh nhớ lúc tối anh nằm trên ghế, sao giờ anh lại nằm trên giường nhỉ?
Q: làm sao em biết được
em: lạ nhỉ ?
Q: ờ, lạ thật
em: mà này
Q: dạ.!
em: cho anh xin lại cái tay với cả dọn dẹp hàng họ của em ở trên người anh đi =.=!
Q: tý nữa đã
vừa nói vừa ôm chặt em hơn
em: tay anh tê lắm rồi, với cả anh dậy còn kiếm cái j ăn nữa. đói quá rồi.
sau khi thoát khỏi cơn mộng mị, đánh răng, rửa mặt xong. em bắt tay vào công cuộc nấu ăn. nấu cho người ốm ăn thì chắc là nấu cháo rồi, nhưng mà em chưa nấu cháo bao giờ vì với em cháo ăn vào được lúc là đói, chẳng no lâu được. ngày xưa mẹ ốm, cha em cũng nấu rồi nên giờ em cứ bắt chước công thức đấy mà chiến thôi. cho xương vào đun sôi rồi nhỏ lửa tầm 10′, cho 1 ít gạo vào đun tiếp, tranh thù thái khoai tây, cà rốt thành hạt lựu cho vào sau. còn miếng thịt đem thái chỉ rồi lấy chảo đảo qua lúc nào cháo gần được thì cho vào. hành ngò cắt nhỏ để riêng, lúc nào ăn thì cho vào. vật lộn 1 lúc thì em cũng có nồi cháo thơm ngon, bổ dưỡng
em: dậy đánh răng rồi vào ăn cháo cho nóng em.
Q:em lười dậy lắm
em: dậy ăn rồi còn uống thuốc, lười j mà lười.
Q: để sau em ăn.
em: dậy nhanh, anh đói lắm rồi =.=!
Q: anh đói thì ăn trước đi.
mẹ nó chứ, anh mày vất vả nấu mà giờ vào còn kêu lười. với cái kiểu gái lươn lươn thế này thì mình có nói nhiều cũng vậy thôi.
đến hất cái chăn, tay thì vòng ra sau lưng luồn đến nách, tay thì luồn qua 2 khuỷu chân bế lên,đi thẳng vào nhà vệ sinh, hạ cái nắp bồn cầu cho em nó ngồi .
em: đấy, hết lười nhà bà nội >.< !
Q: nhưng bà chưa có bàn chải với kem đánh răng cháu ơi
em: đưa chìa khóa đây anh về lấy cho.
em: để ở chỗ nào? với cả thuốc nữa, để ở đâu cháu lấy cho luôn
Q: kem đánh răng thì để trên giá, còn thuốc thì để ở ngăn kéo trên cùng,
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
