watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:14 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2649 Lượt

tươi rủ Lâm tham gia.
Còn nó vẫn còn ngốc nghếch hỏi Quyên
“ Mày quen mấy thằng ba trợn đó hả?”
“ Thế theo mày, 2 người yêu nhau thì có quen không?” – Quyên hỏi ngược lại làm nó phải đứng suy nghĩ < t/g: ngu>
“ Cốc”
“ Á”
“ Anh làm cái gì vậy hả?” – nó nổi điên hỏi hắn còn tay thì ôm đầu.
“ Hai đứa nó là người yêu đó. Não cô làm bằng đất sét à. Nhiêu đó cũng đứng suy nghĩ”
“ Hừ. Trời đánh tên ác quỷ. Sống ác quá sau này sinh con ra sẽ không có óc đâu” – noslaafm bầm nguyền rủa hắn.
“ Ừ. Đúng rồi đó. Và đứa con đó, tôi sẽ bắt cô sinh cho tôi ha. Được không. Hahaha” – hắn cười vui vẻ.
Hắn bước ra ngoài cùng mọi người bỏ lại mình nó với mớ suy nghĩ hộn độn trong đầu. Tim nó đã lỗi nhịp cứ đập “ thình thịch” khi nghe hắn nói thế.
“ Đại ca. Con nhỏ kia hình như là bạn của băng nhóm Hell. Em thấy nó hay đi cùng 2 đứa kia lắm”.
Bỗng có giọng nói cất lên làm nó giật mình, quay lại chưa kịp nói tiếng nào thì đã bị một nhóm thanh niên bắt đi. Nó cũng im lặng đi theo họ vì theo như suy nghĩ của nó thì:
“ Haizz…xinh đẹp quá cũng khổ. Chắc tính mơi mình đi ăn đây nhưng sợ mình không đồng ý nên mới làm như vậy chứ gì.

“ Tụi bây là học sinh của trường Thông Thủy à. Thế ai là đại ca đâu. Đứng ra xem.”
“ Mình tụi tao cũng xử được bọn bay rồi. Cần gì phải có đại ca.”
Cuộc đối thoại giữa trường Thông thủy và Quyên đang diễn ra thì bỗng nhiên Tử Kỳ nhận ra được sự vắng mặt của nó nên đã ngăn cuộc đối thoại lại
“ Tử Thiên biến mất rồi Quyên”- Tử kỳ nói với vẻ mặt hoảng hốt
“ Gì chứ. Nó sao lại biến mất được chứ. Bọn Thông Thủy rất đông và mạnh. Nếu để thua thì mất mặt lắm. Tớ có cách rồi. Giờ cậu qua đó thỏa thuận về địa bàn đi”
Tử Kỳ đi qua bên kia theo lời Quyên, còn cô thì tiến tới chỗ Tiêu Lâm và hắn
“ Con nhỏ đó biến mất rồi”
“ Ý em là cô bạn đi cùng em khi nãy đó hả?”
“ Dạ. Nó đâu rồi không biết. Giờ em định nhờ anh với mọi người một chút. Giúp em nha”
“ Ok. Anh theo em ra đây cũng là vì muốn giúp em mà.”
“ Anh ơi”
“ Kìa. Sao lại khóc. Ngoan. Anh thương.”
“ Gớm. Tụi bây nhìn kinh quá. Thấy đàn em nó ói hết không hả?”- hắn lên tiếng và chỉ tay về phía đàn em.
Cả bọn tiến tới. 2 bên chuẩn bị đánh thì đại ca trường Thông Thủy tới, bên cạnh có đưa theo một cô gái tới, nói:
“ Đây là bạn của tụi bây. Đúng chứ?”-vẻ mặt đạo mạo nghĩ mình đã thắng.
Nó vẫn khuôn mặt tỉnh bơ lên tiếng dù đã hiểu chuyện:
“ Hóa ra tụi bây chơi trò hèn hạ này à! Thế tụi bây có biết Hell ngoài bọn đàn em ra thì có bao nhiêu đại ca không? Tụi bây nghĩ là chơi trò này thì sẽ thắng à!”
“ Mày câm đi. Đừng để bọn tao phải ra tay với khuôn mặt xinh đẹp của mình”- tên đại ca lên tiếng.
Trong khi tay hắn thì đang cầm dao kề sát mặt nó. Nó nháy mắt với Quyên, Quyên cũng hiểu ý
“ Đại ca bọn em ra tay nha”
“ Gì? Đại ca? Không lẽ… Tụi bây… Nếu con này là đại ca thì Hell yếu lắm, không mạnh như lời đồn đâu. Xử nó đi.”
2 bên xông vào nhau, đánh nhau hỗn loạn. Cả nhóm của hắn cũng tham gia, chỉ có mỗi hắn là đứng yên nhìn mà thôi. Phía nó đang có dấu hiệu thắng thì nó lên tiếng
“ Dừng đi. Đủ rồi”
Nó quay mặt sang phía tên đại ca:
“ Xem thường Băng Tử Thiên này thì hậu quả phải lãnh không nhỏ đâu”

Đọc tiếp: Cuộc Đời Của Siêu Quậy – Chương 4
Nó xoay người lại để thoát khỏi sự kìm hãm của bọn chúng, nó cúi đầu chui qua khuỷu tay của tên đang giữ nó và không quên tặng tên đó một đạp và rồi cũng cái chân ấy nó chỉ cần hạ thấp xuống để đá vào chỗ hiểm của tên thứ hai, rồi nó lại bẻ gập cái bàn chân của mình qua một bên đá trúng vào mặt tên thứ ba đồng thời cũng làm bàn đạp để đến chỗ của Hell.Nó đứng bên nhóm của nó hô to:
“ Sao? Một lượt luôn hay từng người đây”.
Cả bọn đều xông vào đánh nó, nó chỉ né mà không đánh trả, luồn tên này, lách tên nó, xoay người tiến về phía tên đại ca, đưa ngón tay trỏ ngoắc ngoắc:
“ 1 : 1. Thế nào?”
“ Haha. Cô khinh thường tôi quá rồi đó”.
Cả 2 lao vào nhau, lần này nó không tránh nữa mà ra những đòn dứt khoát, quyết định. Nó không chỉ sử dụng chân mà còn sử dụng nắm đấm của mình nữa. Khi tên đại ca đó đang ở đối diện với nó, nó đã sử dụng đòn chém cạnh tay. Bàn tay chém của nó đặt trên vai tên đó, lòng bàn tay nó hơi hướng xuống dưới, tay còn lại nó che ở trước cơ thể của mình. Động tác của nó nhìn rất dứt khoác,nó chém thẳng cạnh bàn tay từ trên xuống 45 độ, ra phía trước, và dừng lại ở ngang thái dương của tên đó khiến cho đầu hắn nhói lên thật đau. Đánh nhau là sở thích của nó, nó hăng say đánh mà không hay biết có người đang nhìn theo lo lắng – là hắn và Tử kỳ. Cuối cùng người nhìn thấy và cứu nó lại là hắn.
“ Cẩn thận. Tên đó có dao đấy”.
Nó không để ý nên phải lãnh dao nhưng nhờ cái quay đầu nhìn hắn nên con dao chỉ sượt ngang qua vai của nó nên cũng không có gì nghiêm trọng.
“ Đểu thật. Mày tính chơi bẩn à! Quá lắm rồi”
“ Thiên. Để đó tao với Tử Kỳ lo cho. Mày lui đi”
Vừa dứt lời nó đã bị con bạn xô ngã ra phía sau nhưng thật may là có hắn đỡ. Nó ấm ức vì không được chính tay mình trả thù nên lôi cái áo ra mà cắn mà xé không thương tiếc. Hắn cũng đợi cho nó bình tĩnh lại mới lên tiếng “hỏi thăm”:
“ Thỏa mãn cô chưa. Giờ trả áo lại cho tôi đi. Nát áo tôi rồi”
“ Vô duyên. Áo gì của anh mà trả”
“ Thế cô nhìn lại xem. Trên người cô có mấy cái áo? Rồi cái mà cô đang cấu xé là cái nào? Hả?”
Đầu của nó hình như không có sự tồn tại của khái niệm xin lỗi. Biết mình sai mà mặt cứ phải gọi là đần ra. Hắn hỏi nó:
“ Có sao không. Nhiêu đó chắc chưa chết được dâu nhỉ?”
“ Đang bực còn gặp thằng khùng. Không sao. Chỉ trầy vai tí xíu thôi. Bọn hèn đó chơi xấu quá”
Hắn đứng giữ người nó vì sợ nó sẽ xông vào đánh tiếp. Có lẽ, hắn đang rất lo cho nó nhưng lại không biết phải làm gì. Tim hắn thắt lại khi thấy nó bị thương, hắn không biết nên gọi cái cảm giác này là gì vì đây là lần đầu tiên hắn lo lắng cho một người con gái không phải mẹ hắn.
Quyên và Kỳ lao vào bọn chúng, cả hai dường như đang rất tức giận nên những đòn mà họ sử dụng đều là những đòn hiểm. Còn về phía nó và hắn, hắn đã đề nghị sẽ đưa nó về nên hiện tại, hắn đang phải cõng nó. Vì theo như lời giải thích của nó thì nó là người bị thương nên hắn không được bắt nạt nó mà phải cõng nó.
Hắn miễn cưỡng cõng cái cái thân xác cả chục tấn của nó nhưng mặt thì lại đang đỏ bừng.
Hắn hỏi nó:
“ Bây giờ tôi đưa cô đi đâu đây? Bệnh viện hay về nhà?”
“ … … …”
“ Ê nè”
“ …zzz…”
“ Ngủ hả đồ não rỗng”
“ Gì ồn ào vậy. Bực mình”
“ Còn bực mình nữa hả? Có tin tôi cho cô đi bộ không?”
“ Rồi. Biết rồi. Xin lỗi”
‘ ‘ ‘ …ọt…ọt…ọt…”
“ Ê bánh ú. Cái gì kêu vậy.”
“ Anh không biết hay giả vờ không biết vậy. Dây chuyền sản xuất ‘vàng’ của tôi biểu tình đấy”
“ Cô thật là gớm ghiếc”
“ Gì chứ! Bình thường anh đói thì cũng vậy thôi. Có hơn gì tôi mà làm ra vẻ cao sang”
“ Cô…Thôi được rồi! Tôi đưa cô đi ăn. Được chưa”
“ Hết tiền rồi”
“ Gr…r…r. Tôi bao. Được chưa”
“ Thấy anh năn nỉ tội nghiệp nên tôi mới đi đó”
Và thế là hắn im lặng cõng nó đi ăn để kết thúc một cuộc thảo luận. Cuộc nói chuyện trao đổi rất nhẹ nhàng giữa nó và hắn đã làm những căn nhà xung quanh thức giấc dưới màn đêm âm u lúc 2h sáng ấy.

Về phần Tiêu Lâm, Quyên và Tử Kỳ thì cũng đã dọn dẹp xong bọn Thông Thủy. Tiêu Lâm và Quyên thì rủ nhau đi Bar, còn Tử Kỳ thì chạy khắp nơi để tìm Tử Thiên. Cậu ấy sợ Tử Thiên xảy ra chuyện gì. Trong khi đó, tại một quán nhậu nhỏ ven đường thì…
“ Zô… Đi hát karaokê, okê, rồi lại okê… Nhậu hết đêm này, ngày mai nhậu tiếp”
“ Ax… Ồn quá. Cô im được không. Hát thì dở như vịt mà hát hoài”
“ Zô… Bắt con vịt nhậu đi… Bắt con vịt nhậu đi”
“ Tía ơi! Giờ lại tới tự sáng tác nhạc nữa chứ. Xấu hổ chết mất thôi.”
“ Stop lại giùm tôi đi”
“ Hử? Thằng nào đây? Nói nhiều giống vịt bị vặt lông quá”
“ Vịt? Vặt lông?”
Hắn đang tưởng tượng ra hình ảnh ấy, con vật ấy, và tiếp theo là cô ấy đang bị hắn lôi đi không thương tiếc. Lôi nó đi được một đoạn hắn mới nhớ ra là hắn không biết nhà nó. Hắn quay qua định hỏi nó nhà ở đâu thì thấy nó đã ngất ngư vì say rượu. Không biết làm sao, hắn đành phải cõng nó, hắn lôi con dế yêu của mình ra gọi cho Tiêu Lâm để nhờ Tiêu Lâm hỏi Quyên xem nhà của con đầu đất này ở đâu thì hắn đã được tiểu thư Gia Nhã Quyên hướng dẫn cách đưa nó về nhà.

“ Đúng là bạn thân từ nhỏ có khác”- hắn lẩm bẩm nhớ lại lời của Quyên.
“ Anh đừng cõng nó nữa. Cứ đặt nó xuống đất rồi hô to : Có ma kìa là nó sẽ tự động chạy về nhà thôi. Nếu không tin hoặc sợ thì cứ đi theo nó sẽ rõ thôi.”
“ Kể cũng hay thật. Say như thế này, đứng thì không vững, đang ở đường nào cũng chẳng biết mà lại có thể về nhà được. Nếu thế thì tôi phải thử mới được, cô đúng là đặc biệt”- hắn nói thầm
Hắn đặt nó xuống đất, đứng lùi ra xa và hô to:
“ Có quỷ kìa”
‘ Chát’
“ Giỡn mặt má hả con. Làm gì có quỷ

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,10 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT