watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 19:28 - 16/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4122 Lượt

em.Tôi định sẽ mua cho cu cậu 1 con rôbốt mới đc nhập về mà tôi đã đc nkìn thấy khi đi ngang qua.Nhưng đi đc nữa đường tkì có khoảng 10 xe tôi đóan là thế bám theo,vừa đi vừa hú hét như điên.Tôi ngkĩ chắk là bọn đi lên quán bar nào đó thác loạn đêm nay nên giảm ga đi sát vào lề đường nhường cho chúng nó đi trước.Khi lũ đó đã đi đc đoạn khá xa tôi ms nhả côn tăng ga mà chạy.đc khoảng 500m tkì có vài ánh đèn xe máy ckiếu tkẳng vào mặt tôi,đến cách khoảng 10m tôi giảm ga tắt mắy đá chân chống xuống.Lúc này bên kia cũng đã tắt đèn,tôi rút trong túi quần bao thuốc châm 1 điếu kéo hơi thật dài.
Tôi:có chuyện gì à?-tôi cất giọng lạnh lùng hỏi.
-lâu rồi ko gặp vẫn khoẻ chứ ông anh,có nhận ra thằng này ko?-1 giọng thằng ctrai vang lên.
Tôi:chả biết..-tôi trả lời hững hờ kéo 1 hơi thuốc.
-thế hôm nay tao sẽ đánh cho mày nhận ra tkì tkôi hahaha.-cả lũ cười với nhau như bệnh.
Trong ánh điện vàng vọt của những cây đèn đường,tôi có tkể nhận ra là thằng Tuấn,cùng đám bạn của nó,còn người ngồi sau nó ko ai khác ckính là Phương,khôq khó để nkận ra sự tkay đổi của cô ta,tóc nkuộm đỏ,váy bó sát da,bấm khá nkiều khuyên tai,trang điểm khá đậm,tay tkì vẫn bấm chiếc ip khôq biết là hàng tằu hay trunq quốc.
Tôi:tkì ra là tkế,tốt tkôi hôm nay tao sẽ cho chúng mày biết thế nào là 1 cân 7.-tôi nói rồi vứt điếu thuốc xuống đường,tháo 2 nút casu bên sường xe rút ra 2 thanh kiếm nhật.Chúng nó thấy thế cũng mang hàng ra,là những cây tín bằng 2 đầu ngón tay.“đm dân đại gia mà dùng toàn nhôm nhựa” đó là suy ngkĩ của tôi khi thấy chúng nó rút “hàng” ra.
Tôi:lên đi,tất cả.-tôi ns giọng ns lạnh lẽo ko chút run sợ,đôi mắt vô hồn nkìn về pkía đám chúng nó.
Bọn kia thấy hàng của tôi và “hàng”của chúng nó khá chênh lệch,nhưng vì sĩ gái lên bất chấp tất cả,thằng T gào lên.
T:đm ae xông lên xả chết cmnđ,có gì tao ckịu trách nkiệm.
Thấy thế tất cả lao về hướng tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
Tôi:hờ,ra dáng lắm.-tôi cười nhạt tay nắm chặt 2 thanh kiếm rồi cũng lao vào.
Keeng…xoẹt…xoẹt…aaa,2thằng đầu tiên bị 2 lưỡi kiếm liếm vào bụng khi đang vung típ đập tôi,rồi 3,4,5 thằng bị hạ bởi 2 thanh kiếm khát mắu của tôi.Vùù..ùù…ù…tiếng chân xé gió của 1 thằng to xác nhất hội ngang qua mặt tôi,tôi né qua 1 bên chưa kịp chuẩn bị tkì lại 1 cú đá cực nhanh và mạnh tiếp theo của nó.Do bị bất ngờ nên tôi bị dính cú đá vào bụng muốn ói mắu.Tôi lấy lại tư thế như ban đầu dù bụng khá đău,tiếp tục là những cú đá nhanh xé gió,“cũ rồi con chó à”tôi ngkĩ khi liên tiếp nó đưa ra nkững cú đá quen thuộc.Đợi cho chân nó chưa kịp hạ xuống,tôi dơ thẳng chân 80độ đỡ lấy chân nó rồi tiện tay chém thẳng vào đìu của nó,ckỉ ngke tkấy tiếng xoẹt..rồi tiếng hét của thằng này..mắu bắn ra ướt hết 1 mảng quần.Lũ cgái thấy thế tkì ôm nkau la hét.Nhân lúc thằng to xác đang ôm chân tôi xoay người vào gót thẳng mặt thằng này,ckỉ ngke 1 tiếng b..ụp…ụp,rồi nó từ từ đổ ra nằm bất động.Lũ cgái tkì ôm nkau la hét,giờ ckỉ còn 1 mình thằng T đang cầm cây sắt run run.
T:ah..anh tha cho em…từ sau e ko dám nữa đâu.-lúc nãy hổ báo cáo mèo thế mà giờ…Tôi ko ns gì cúi xuống nhặt thanh kiếm đút vào xe.Rồi bất ngờ tôi xoay mũi dày đá thẳng vào mặt thằng T và cũng như thằng to xác kia,nó đổ xuống đường nằm bất động.Tôi lấy điếu thuốc cuối cùng trong bao châm lửa kéo 1 hơi dài.
Tôi:đừng cho tao nkìn thấy chúng mày 1 lần nào nữa.-tôi gằn giọng nói.
Rồi đề máy lên đi đến cửa hàng mua quà cho cu Hào.“đen vãi lồn”là 3 từ tôi chửi cho ngày hôm đó thứ 6 ngày 13 tháng 11 năm 2010.
Chap 3:
Sau cái hôm bị úp thì cuộc sống của tôi chẳng có gì tkay đổi,sáng đi học trưa về nhà tự nấu cơm ăn vì bmẹ đã xuống nông trường ở ĐăkNông.Từ đó đến hết năm học lớp 10 tôi ckỉ vô tình gặp Phương 1 lần đang đc thằng nào đó đưa vào quán CF.Bọn thằng T cũng thấy im tiệt,hết năm học đc học lực khá,hạnh kiểm khá và mang về nhà cái giấy khen tiên tiến.
Vào 1 buổi tối tháng 8 năm 2011 trong bữa cơm gđ.
Bố:sắp vào học rồi đấy,con đã chuẩn bị gì chưa.-bố tôi hỏi.
Tôi:con xin bố mẹ cho con chuyển về bắc học,đc ko ạ?-tôi xin bmẹ chuyển về quê,mong là về đó tôi sẽ có 1cs bình yên.
Bố:mẹ nó thấy thế nào?-bố quay sang hỏi mẹ tôi.
Mẹ:nếu con muốn tkì bmẹ sẽ sắp xếp cho con về đó học,tí anh gọi cho chú Cường xem nhé.-mẹ ns với tôi rồi quay sang bố.
Bố:ừm,thôi ăn cơm đi.
2 tuần sau tôi thu dọn đồ đạc chuẩn bỉ lên đường về nơi mình sinh ra.Tối hôm trước khi tôi lên đường có tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ,gọi là tạm ckia tay những anh em trong xóm và trên lớp.Hôm sau tôi nhờ thằng Hoàng chở ra sân bay rồi tạm biệt nó đi vào trong.Trước khi đi vào tôi quay lại nkìn về mảnh đất mà tôi đã gắn bó bao nkiêu wa.“tạm biệt hẹn ngày gặp lại,Tây Nguyên”.
Sau vài tiếng trên máy bay tôi đã có mặt tại sân bay Nội Bài,đeo ckiếc kính râm kéo ckiếc vali rời khỏi sân bay,vẫy 1 ckiếc taxi rồi bắt đầu chuyến đi dài 5h đồng hồ.Reeng..reeng..tiếng chuông điện thoại vang lên,là Mẹ gọi.
Mẹ:đến nơi chưa con.-mẹ tôi hỏi.
Tôi:con vừa xuống máy bay đang đi taxi về nhà.-tôi trả lời bằng giọng uể oải.
Mẹ:nhớ ngkỉ ngơi cho khỏe nhé,tiền mẹ gửi vào ATM rồi đấy,nhớ cki tiêu cẩn tkận hết gọi mẹ để mẹ gửi cko.-mẹ tôi dặn dò.
Tôi:vâng,con biết rồi,thôi bye mẹ nhé.-tôi chào mẹ rồi cúp máy,nhắm mắt vào ngủ 1 giấc.
-cháu ơi,cháu,dậy đi tới nơi rồi.-tiếng nói làm tôi tỉnh giấc.
Tôi:tới rồi ạ,cảm ơn chú,cho chắu gửi tiền.-tôi rút ví ra trả tiền cho tài xế,bước xuống khỏi taxi khôq khí lạnh ập vào người khiếp tôi rùng mình mấy kái.Lấy điện thoại ra xem tkì đã 16h ckiều,lôi ckiếc tai ngke cắm vào tai mở bài hát duy nhất trong đt “nắng trong mơ” lên và kéo ckiếc vali đi theo con đường làng.Làng bây giờ tkay đổi khá nkiều không còn nkững ngôi nkà lợp rơm rạ mà tkay vào đó là nkững ngôi nhà lợp ngói,cao tầng,con đường làng ko còn là bê tông nữa mà đã đc đổ nhựa sạch sẽ.Hít 1 hơi thật sâu để cảm nhận ko khí trong lành của miền quê về ckiều,tôi tiếp tục bước đi.Khôq khó để nhận ra ngôi nhà của tôi,ngôi nhà 2 tầng đc sơn mằu xanh,hàng hoa râm bụt vẫn còn trên bờ rào đã phai màu theo thời gian,giàn hoa giấy đã nở đỏ 1 góc cửa sổ tầng 2.Bước đến cổng nhà tôi chợt giật mình khi thấy cửa nhà mở,bên trong tivi vẫn mở nhưng ko thấy ai.Tôi ngkĩ hay là nhầm nhà,nhưng nhầm là nhầm thế đéo nào đc,vẫn ckiếc cổng mằu đen,kiến trúc ngôi nhà khác hoàn toàn vs những ngôi nhà khác.Tôi mở cổng bước vào trong sân,cố gắng đi thật nhẹ nhàng để ko phát ra tiếng động.“Ế dép này chẳng phải dép của cgái hay đi sao mà nhà mình làm gì có cgái,ông bà đã vào Đồng Nai cùng chú út rồi mà,tkế đôi dép này là của ai?”-tôi cứ đứng nkìn đôi dép xinh xinh trong đầu vừa hỏi vừa trả lời,nkìn tôi lúc này nkư là thằng trốn trại.Cơn gió lùa qua làm lạnh hết sống lưng làm tôi trở về thực tại.Bỏ dày ở ngoài tôi bước vào nhà,mọi thứ sạch sẽ ngọn ngàng,ngăn nắp nkư có người ngày nào cũng thu dọn.
Tôi:có ai ko?-tôi lên tiếng hỏi to.Nhưng đáp lại vẫn ckỉ là tiếng tivi đang mở.Tôi bước lên cầu thang tiến về phòng để cất hành lí,đã xong mọi thứ tôi bước vào nhà tắm ngâm mình trong nước ấm để cko cơ tkể đc thoải mải sau 1 ngày.Tắm xong tôi mặc 1 ckiếc quần lửng trắng,cởi trần đi xuống dưới nhà,vừa đi vừa lau mái tóc cko mau khô.Tôi quên mẹ đi mất là phải tìm ckủ nhân của đôi dép ngoài cửa kia,vừa đặt chân xuống bếp tkì…
-AAA.,AAAA..AA…MAA…MA..đừng lại đây..đừng lại đây.
Tôi ckỉ kịp thốt lên Ối ĐM…..
Trước mặt tôi bây giờ là 1 con mắm ko biết từ lỗ nào ckui ra tay đang cầm kái muôi khua đi khua lại,2 mắt nhắm tịt.Sau giây phút kinh hoàng vừa rồi tôi lấy lại bình tĩnh quát.
Tôi:CÂM MIỆNG.vâng khá là có công hiệu.Sau tiếng quát của tôi tkì con mắm kia mới tkôi hú hét,nhưng mắt vẫn nhắm tịt.Tôi kéo gkế ngồi vắt chân,khoanh tay đối diện cô ta.
Tôi:ngồi xuống đây tôi hỏi,nhanh.-tôi ra lệnh lạnh lùng.
Cô ta lúc này mới mở mắt rồi tiến lại kéo gkế ngồi đối diện tôi.
Tôi:cô là ai mà giám vào nhà tôi bật tivi,mở điều hoà…hả.-vẫn kiểu nói chuyện lạnh lùng của tôi.
-thế a là ai mà dám vào đây to tiếng với tôi,lấy gì ckứng minh a là chủ nhà này,nkìn lại a xem người tkì ko thấy tí da nào,trông giống như bọn đầu đường xó chợ,tôi ns cho a biết TÔI..LÀ NGƯỜI ĐƯỢC BÀ CHỦ NHÀ NÀY MANG TỪ CHÙA xxx VỀ ĐỂ CAI QUẢN NGÔI NHÀ NÀY.-nuốt nước miếng rồi ns tiếp.-VÀ NÓI CÁCH KHÁC TÔI LÀ CHỦ NHÀ NÀY.
Tôi há hốc miệng ra khi ngke thấy cô ta ns tôi là đầu đường xó chợ,tôi đẹp zai,có ăn học mà cô ta dám ns thế,đc lắm con mắm thúi.
Tôi im lặng,móc đt ra bấm số mẹ tôi sau vài hồi chuông..
Mẹ:con đấy à?-mẹ tôi bắt máy.
Tôi:thế này là sao,sao lại có con dở hơi nào trong nhà mình thế này?-tôi hỏi vs gjọng bực tức.
Mẹ:con bảo Chi đó hả,mẹ đã ns vs con rồi mà.Mẹ nhận Chi về để trông ngôi nhà ngoài đó.Bàn thờ tổ tiên ko thể ko ai trông nom đc,hai đứa làm quen đi nhé mẹ phải đi làm rồi..tút…tút..-mẹ tôi cúp máy.
Tôi:ơơ..ơ..alô,alô.
Tiếp nhé.
Sau khi nge đt của mẹ tôi xoq,tôi đứng dậy đang định bước về phònq tkì tôi đứng lại.
Tôi:từ bây giờ tôi là chủ ngôi nkà này,vì tkế cô hãy cư xử cko hẳn hoi đừng để tôi gai mắt…còn tôi ckưa quên là cô bảo tôi là thằng đầu đườq xó chợ đâu.-tôi ns rồi bước

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,12 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT