watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 09:42 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2359 Lượt

gia, tôi không hứng tranh giành với cô. Các người tốt nhất nên về làm bà chủ, tiểu thư Hàn gia đi, tôi không hi vọng gặp các người trong hoàn cảnh này lần nữa.’
Cô nhanh chóng rời đi để lại sự bàng hoàng đối với mọi người và khuôn mặt đen lại của hai mẹ con Hàn Kim. Nước mắt giả tạo của họ cô đã xem đủ, giờ là lúc đến sân bay đón cha mẹ nuôi cô.
Sau khi đưa cha mẹ nuôi rời khỏi sân bay, cô vào siêu thị mua đồ về làm bữa tối. Ăn xong, Rubi dẫn cha cô lên phòng, lúc này chỉ còn hai mẹ con, không khí trở nên trầm lặng, thỉnh thoảng nghe tiếng thở dài của mẹ cô.
– ‘Mẹ có chuyện gì vậy, sao lại thở dài?’
– ‘Mẹ không có chuyện gì, người có chuyện là con đấy, nói cho mẹ biết chuyện gì?’
– ‘Hôm nay con nhận được giấy gọi, 3 ngày nữa ra tòa mẹ ạ.’
– ‘Vẫn còn tình cảm phải không?’
– ‘Điều đó đâu còn quan trọng nữa mẹ.’
– ‘Quan trọng chứ, nếu còn tình cảm thì nên tha thứ đi. Con cũng thấy đấy, suốt bữa ăn , Rubi nhắc tới cha nó rất nhiều, còn cu Bin thì…haiz. Bây giờ con cũng nên nghĩ cho bản thân và cho bọn trẻ nữa, đừng cố chấp quá.’
– ‘Không phải con không nghĩ đến nhưng anh ta phản bội con theo người khác, điều này con không thể tha thứ được. Con mệt rồi, mẹ nghỉ sớm đi.’
– ‘Ừ. Con nghỉ đi. À, mà hôm đó hình như là ngày giỗ mẹ con phải không.’
– ‘Vâng. Sau khi tan tòa con dẫn hai đứa đến thăm mẹ con, nhờ cha mẹ làm cơm cúng mẹ giúp con.’
– ‘Ừ. Con nghỉ đi.’
Nhìn bóng dáng cô con gái nuôi khuất dần bà thấy đau lòng, dù không sinh ra cô nhưng qua mấy năm sống cùng cô, bà đã hiểu được con người cô, bề ngoài cứng rắn nhưng thực chất rất yếu đuối. Nhiều lần tâm sự với cô, bà gặng hỏi về chuyện tình cảm nhưng cô chỉ trả lời qua loa. Bà biết cuộc sống gia đình và tình yêu tan vỡ đã ảnh hưởng tới cô rất nhiều. Nhìn đứa con duy nhất hàng ngày phải sống trong vỏ bọc do bản thân tạo ra, thậm chí đã mất niềm tin vào mọi người, vợ chồng bà đã cố gắng dùng tình yêu thương bù đắp cho cô nhưng dường như vết thương lòng đó quá lớn, vợ chồng bà không có khả năng khâu lại nó. Lần này trở về Việt Nam, bà muốn đi tìm lại cô con gái Hàn Lăng luôn vui vẻ, hồn nhiên của ngày xưa nhưng thế này thì… Có lẽ chỉ còn một người đưa được con gái bà trở về.
Chương 10: Vòng quay nghiệt ngã.
Hôm nay, cô thức dậy từ sớm, phần vì không ngủ được, phần vì phải chuẩn bị cho phiên tòa. Từ sáng, cha mẹ nuôi cô đã dậy làm bữa sáng, cu Bin cô nhờ cha mẹ trông hộ, còn cô ăn sáng xong, xem lại mọi thứ lần nữa rồi vào gara lấy xe đến tòa. Những tia nắng buổi sớm chiếu len lỏi khắp mọi nơi, người ta bảo mỗi ngày mới là một niềm vui mới, một khởi đầu mới nhưng sao với cô ngày hôm nay giống như địa ngục. Cô và anh từ sau hôm nay sẽ đi hai con đường mới, có thể cô sẽ không giành lại được quyền nuôi con nhưng dù thế nào cô cũng phải thử. Việc đầu tư vào khu đất mà An Mạnh có ý định đầu tư đã thất bại, cũng đúng thôi, cô sao có thể cùng lúc đối phó với hai tập đoàn.
Phiên tòa kết thúc với quyết định cha mẹ mỗi bên nuôi một đứa, em gái ở với mẹ, anh trai ở với cha. Cô đờ người, cuối cùng cô lại thua anh, 5 năm sau sự thực vẫn vậy. Trước tòa án, anh đã đưa chứng cứ chứng minh anh là cha ruột hai đứa trẻ, cũng chứng minh được tình hình kinh tế hiện nay của anh, vì hai đứa trẻ chưa đủ 9 tuổi nên không cần ra tòa án, vì vậy thẩm phán dựa theo các bằng chứng mà đưa ra kết luận hai đứa trẻ sẽ ở với ai.
Cô lái xe đến khu nghĩa trang chôn cất mẹ. Không phải ngày lễ tết nên khu nghĩa trang cũng chỉ thưa thớt vài người. “có lẽ họ cũng đi viếng mộ”, cô thầm nghĩ. Cô đến bên mộ mẹ òa khóc nức nở, ôm chặt tấm bia lạnh lẽo của mẹ mà thì thầm:
– ‘Mẹ à. Con đã thua thật rồi. Con đã nghĩ chỉ cần con mạnh mẽ thì con sẽ lấy lại được tất cả những gì đã mất. Vì sao lại nỡ đối xử với con như vậy, cho con tất cả rồi lại cướp đi tất cả của con. Con mất cu Bin rồi mẹ à, vốn dĩ về nước sẽ trả lại tất cả đau khổ cho Hàn Quân và anh ta nhưng giờ đổi lại con lại mất con trai con, con ngu ngốc quá phải không mẹ.’
Nhìn tấm hình trên bia mộ, cô nhẹ nhàng lau mà tiếp tục thủ thỉ:
– ‘Con còn nhớ tấm hình này mẹ chụp lúc con tròn 7 tuổi, mẹ khi đó còn trẻ và xinh đẹp quá, mẹ biết không, con ganh tị với mẹ nhiều lắm đấy, con thật hư phải không mẹ.’
– ‘Mẹ à, hôm qua con đã mơ thấy có một ngôi sao lấp lánh ở trên trời mẹ ạ. Ngôi sao đó ở cạnh ngôi sao mà mẹ chỉ cho con.’
Không có tiếng trả lời, xung quanh cũng không còn tiếng động ngoài tiếng rì rào của lá cây và gió, cô vẫn thì thầm bên bia mộ lạnh lẽo:
– ‘Mẹ à. Con nhớ mẹ nhiều lắm. Hôm nay con sẽ không che dấu mẹ nữa, mẹ biết không, hơn một năm trước con bị tai nạn, dạo gần đây con cảm thấy hay xuất hiện những cơn đau đầu quái dị, sáng nay con đã nhận được kết quả từ bệnh viện, họ bảo con bị di chứng sau phẫu thuật tai nạn, con cũng mệt mỏi quá rồi, thực sự con muốn đến một nơi bình yên để có thể sống suốt đời bên mẹ. Con biết mẹ lo cho Bin và Rubi phải không? Mẹ yên tâm, bố chúng sẽ lo cho hai đứa con tin anh ta sẽ làm tốt trách nhiệm một người cha. Con ngốc quá phải không mẹ, đến bây giờ mà vẫn mù quáng tin tưởng anh ta, giờ con mới biết trái tim con còn yêu anh ta nhiều lắm, yêu một kẻ phản bội mình nực cười lắm phải không mẹ. Có lẽ hận anh ta bao nhiêu thì con càng yêu anh ta bấy nhiêu. Mẹ à, mẹ hãy ở nơi này chờ con nhé, con sẽ nhanh đến gặp mẹ thôi. Con phải đi đây. Mẹ ngủ ngon nhé.’
Ra khỏi khu nghĩa trang, bỗng trời trút cơn mưa đột ngột, cô lẳng lặng đi một mình dưới đường, dòng người nháo nhác trú mưa, chỉ mình cô vẫn đội mưa, cô mong sao cơn mưa này giúp cô quên đi tất cả và rồi cô ngã xuống, trước khi nhắm mắt cô vẫn nghe tiếng kêu cứu hoảng hốt của mọi người, nở nụ cười mãn nguyện cô từ từ nhắm mắt lại. Cô tình nguyện buông xuôi tất cả, cô muốn về bên mẹ, về với vòng tay tuổi thơ của cô. “Tạm biệt hai thiên thần bé nhỏ của mẹ. Tạm biệt anh- Gia Anh- người con trai duy nhất đời này em yêu. Tạm biệt tất cả.”
Gia Anh đẩy cửa bước vào, nhìn người trên giường bệnh chằng chịt thiết bị y tế trên người, trái tim anh như có lưỡi dao đâm qua, anh tiến đến bên cạnh cô, mỗi bước đi lưỡi dao đó càng đâm mạnh vào tim anh hơn. Cô nằm đó, khuôn mặt nhợt nhạt, mắt nhắm nghiền, hàng mi không cử động, có lẽ nào cô đã đến được thế giới mà cô mơ ước. Không. Trước khi anh cho phép cô không được phép rời xa anh.
– ‘Gà con, xin em hãy tỉnh lại, đã 3 ngày rồi, 3 ngày mà anh ngỡ như 30 năm. Xin em, cầu xin em hãy tỉnh lại.’
– ‘Gà con à! Anh sai rồi, anh không nên lạnh nhạt với em, anh yêu em nhiều lắm, xin em, cầu xin em hãy mở mắt ra nhìn anh đi! Anh bằng lòng để em đánh chửi, chỉ cần em tỉnh lại. Anh là kẻ đáng chết phải không?’
Vẫn không có dấu hiệu trả lời của đối phương, bàn tay anh

gắt gao nắm chặt bàn tay cô. Nếu hôm nay cô không tỉnh lại có lẽ cô phải sống kiếp người thực vật. Từ khi nghe những lời này từ bác sĩ, anh đã không còn đủ tỉnh táo để giải quyết mọi chuyện, anh bất lực rồi sao?
– ‘Gà con à! Anh sẽ không buông tay em lần nữa đâu, một lần đã đủ giày vò anh rồi, anh nhất định sẽ đưa em trở về bên anh.’
Anh lẳng lặng nắm bàn tay nhìn người con gái anh yêu, anh vẫn nhớ rõ lúc ấy, khi vừa nhận được điện thoại của gia đình cô, anh đã lao xe vào bệnh viện. Cô nằm trong đó suốt 13 tiếng. Và khi ánh đèn phòng phẫu thuật tắt, anh lao nhanh vào bác sĩ nhưng… Câu trả lời mà anh còn nhớ được chỉ vẻn vẹn mấy chữ:” Có thể cô ấy phải sống người thực vật.”
Họ nói họ đã cố gắng hết sức nhưng tại sao lại không mang gà con của anh tỉnh dậy. “Phải, người sai là anh, là anh không tin tưởng em, là anh nghe lời người khác mà từ bỏ em. Nhưng, Lăng à, xin em, xin em đừng trừng phạt anh bằng cách này được không. Anh chấp nhận tất cả chỉ cần…cần em tỉnh lại thôi Lăng à. Vì anh, à không, vì con chúng ta, cầu xin em tỉnh lại, mở mắt ra mà mắng chửi một thằng như anh được không? Em cứ thế này anh sắp không chịu nổi rồi? Lăng à, anh yêu em nhiều lắm, vì yêu em nên anh mới hận em. Anh xin lỗi, xin lỗi em-người con gái duy nhất anh yêu.’
Anh vẫn tiếp tục nắm lấy đôi tay gầy gò của cô, anh muốn khi cô tỉnh dậy người đầu tiên cô nhìn thấy là anh. Bên tai anh vẫn nhớ rõ từng chữ của mẹ nuôi cô khi cô trong phòng phẫu thuật.
Ký ức
– ‘Tôi không biết giữa cậu và con gái tôi đã xảy ra những chuyện gì nhưng những việc cậu làm tôi không chấp nhận được. Nó đã mất đi mẹ, bây giờ cậu lại đoạt đi con nó, cậu sao chỉ biết gây tổn thương cho nó.’
Anh ngạc nhiên, người gây tổn thương cho đối phương là cô mới đúng, cô đã bỏ rơi anh đi theo người đàn ông khác để anh một mình gặm nhấm nỗi đau, anh đòi lại con mình thì có gì quá đáng, thậm chí cô còn không cho anh biết sự tồn tại của con.
– ‘Xin lỗi, có lẽ bà đã hiểu lầm chuyện gì. Người làm tổn thương cho người khác là con gái bà, chính cô ta đã bỏ rơi tôi theo người khác, bây giờ tôi đòi lại con mình thì có gì sai.’
– ‘Cậu nói gì. Tại sao cậu nỡ nói những l

Trang: [<] 1, 8, 9, [10]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT