watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 10:16 - 22/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3982 Lượt

đến đó thì có tiếng ô tô đỗ ở cổng. Mình ngó ra thì thấy một đồng chí tầm 29-30 vừa xuống taxi đang trả tiền. Ku quần rách cũng ngó ra bảo: Anh Tuấn về rồi đấy, mấy đứa cất bài về phòng đi. Không ông ấy lại mắng cho.
Lát sau thì Tuấn bước vào. Có cặp kính cân nên Nhìn Tuấn thuộc kiểu tri thức chứ không phải dân chơi anh chị.
Thấy mình Tuấn cười xã giao: Xin chào, Anh tìm tôi có việc gì không.
Mình cũng đi thẳng vào vấn đề luôn: Mình là Anh Nhung, đến gặp cậu có mấy chuyện muốn nói.
Tuấn: Tôi nhớ là cái Nhung có anh đâu nhỉ.
Mình: Anh xã hội thôi, thấy Nhung nó bị nạn nên mình muốn giúp.
Tuần tỏ vẻ nghi ngờ: Không phải người yêu à.
Mình đáp : Không phải.
Đoạn tiếp.
Theo mình biết thì cậu cũng có chơi với Nhung, cậu xem có cách nào giúp nó. Chứ nó còn nhỏ thế. Mà nó cũng chỉ là do người ta gài thôi, chứ có biết gì đâu.
Tuấn đáp: Con Nhung nó cũng láo lắm, nó biết nhà nghỉ này của tôi vậy mà đến đòi người, bắt người chả nể nang gì. Nó đã không coi tôi ra gì thì tại sao tôi phải giúp nó.
Mình: Tính cái Nhung nó trẻ con hiếu thắng lại nóng cậu cũng biết. Mình người lớn, chấp trẻ con làm gì. Thêm nữa, người cậu muốn diệt là thằng Cảnh cơ mà.
Tuấn: Cái này tôi cũng đã hỏi người bên công an với viện kiểm sát rồi. Muốn truy thằng Cảnh thì phải truy cả đội cái Nhung. Bọn nó là đồng phạm, cái Nhung mà vô tội thì họ cũng chẳng buộc tội được thằng Cảnh.
Mình: Cậu yên tâm, về mặt pháp lý cậu cứ để tôi lo. Tôi có cách tách Nhung ra khỏi Cảnh. Chỉ cần cậu rút đơn tố cáo Nhung, việc còn lại cứ để tôi lo.
Tuấn: Tôi có tố cáo Nhung đâu mà rút. Tôi tố cáo thằng Cảnh mà.
Mình: Vậy cậu làm lại bản tường trình nói rõ nội dung vụ việc cũng được.
Tuấn: Làm thế tôi được cái gì, tôi chả dỗi hơi.
Nghe đến đây mình biết có cơ hội rồi nên cười nói:
Cậu cứ yên tâm, Tôi với Nhung không để cậu thiệt đâu.
Tuấn: Nói khơi khơi, chả giải quyết được gì. Anh cứ cho con số để tôi cân nhắc.
Mình: Để mình về bàn bạc lại với anh em trong nhà đã. Chốt được con số mình sẽ báo cậu.
Tuấn: Cậu nhanh lên nhé, tôi nghe tin bên điều tra sắp ra kết luận điều tra rồi đấy. Để đến lúc đó lại mệt.
Mình đáp: Ok. Cám ơn, mình sẽ liên lạc với cậu sớm thôi.

Vậy là hướng đi cũng đã tạm ổn, chỉ cần có tiền là sẽ lo được. Giờ quan trọng là thằng Cảnh vẫn chưa thấy tăm hơi đâu. Nếu bắt được nó thi là tốt nhất. Còn không lại phải kiếm cách khác. Nghe mấy em gõ nói thì nó vẫn đang ở Hà Nội, vậy là vẫn có khả năng tìm được nó. Nhưng liệu nên tập trung theo hướng đó, hay chuyển sang hướng chạy án. Lúc đó mình thực sự phân vân vì thời gian không còn nhiều.

Đến đây mình muốn nói chuyện ngoài lề m

một chút. Trong mấy chap trước, mình có nhắc đến gấu mình vì gấu có tham gia vào câu chuyện này. Tuy nhiên vì không muốn đứt mạch chuyện của anh em nên mình chưa đưa vào.
Gấu mình học cùng đại học với mình. Là con nhà nòi pháp luật, bố và mẹ gấu đều làm thẩm phán. Chị gái gấu thì làm ở viện kiểm sát. Ngày trước đi học hay cả lúc đi làm gấu đều giúp đỡ mình rất nhiều trong công việc. Mình vốn tự nhận là người thông minh, nhưng thực tế thì gấu là người thông minh nhất mà mình đã từng gặp. Nếu có điều kiện mình sẽ kể lại cho anh em nghe chuyện về đồng chí gấu này.
Nhắc đến gấu là vì lúc đó gấu nó hành mình ghê quá. Mấy ngày liên nghỉ làm đội mưa gió đi lo việc cho em Nhung mình không dám nói cho gấu biết. Nhưng gấu nó nghi ngờ mình ngay. Nó dò hỏi mấy lần nhưng mình đều chối bay chối biến. Để nó biết chuyện chắc tan cửa nát nhà.
Nhưng sau khi gặp Tuấn về, quá bế tắc trong việc tìm kiếm Cảnh. Mình vẫn phải quay sang tìm sự giúp đỡ của gấu.

Hết chap nhé.
Cảm ơn anh em đã theo dõi.
Thân.
Nhắc đến gấu là vì lúc đó gấu nó hành mình ghê quá. Mấy ngày liên nghỉ làm đội mưa gió đi lo việc cho em Nhung mình không dám nói cho gấu biết. Nhưng gấu nó nghi ngờ mình ngay. Nó dò hỏi mấy lần nhưng mình đều chối bay chối biến. Để nó biết chuyện chắc tan cửa nát nhà.
Nhưng sau khi gặp Tuấn về, quá bế tắc trong việc tìm kiếm Cảnh. Mình vẫn phải quay sang tìm sự giúp đỡ của gấu.

Phần 26.
Sau hôm đó, mình tập trung vào việc tìm kiếm Cảnh. Mình hiểu đây là mấu chốt để giải quyết vụ việc này. Mình quyết định tìm gặp Thảo để xem có manh mối nào không tiện thể lấy chìa khoá nhà Nhung luôn. . Mình nhấc máy và hẹn ẻm đi cafe.
Qua cuộc nói chuyện với Thảo ở win win quán, mình biết thêm được thông tin Cảnh quê ở Quốc Oai, đã có vợ con. Trước Cảnh quản lý nhà nghỉ Thuỳ Linh. Nhà nghỉ này là của một đồng chí thẩm phán. Sau Cảnh thuê lại và kinh doanh. Được đâu 1,2 năm thấy càng ngày càng đông khách nên đồng chí thẩm phán mới tìm cách huỷ hợp đồng. Sau đó đưa Tuấn về làm quản lý.
Cảnh cay cú mà chưa tìm được cớ để làm gì. Xong nghĩ đến Nhung đang muốn tìm V nên Cảnh thí tốt luôn. Cho anh em đi cùng Nhung đến nhà nghỉ, mượn cớ đòi nợ để đập phá và dằn mặt Tuấn. Không ngờ Tuấn là thanh niên cứng, lại có cây cao bóng cả nên bật lại luôn.
Thảo còn nói một tình tiết bất ngờ là trước Cảnh có cặp với em V, khả năng cao là chính cảnh lôi kéo em V về nhà nghỉ Thuỳ Linh. Vì trong nghề nên Thảo cũng biết là nhà nghỉ Thùy Linh cũng nuôi gái. Em V sang đấy cũng làm gái thôi chứ trong sạch mẹ gì đâu. Sau vụ đó thì em V và Cảnh cũng lặn mất tăm, ko có tung tích.
Vì em V có liên quan đến vụ việc nhưng không bị khởi tố hay truy nã thế nên chẳng việc gì em ấy phải trốn đi cả.Vậy rất có khả năng em V hiện giờ đang ở với Cảnh. Nhưng tìm Cảnh hay tìm em V thì cũng như mò kim đấy bể.
Về phía nhà vợ Cảnh, mình cũng đã lặn lội mò đến nhưng đồng chí này thể hiện thái độ thờ ơ và lạnh nhạt bảo: 2 năm nay số lần anh ấy về nhà đếm trên đầu ngón tay. Anh ấy đi đâu làm sao em biết được. Trước mấy anh công an cũng đến hỏi em mấy lần, em đã nói là không biết mà.
Lúc đó phương án tìm Cảnh rơi vào bế tắc. Mình tính quay sang phương án chạy án, vì sau khi lấy chìa khoá chỗ Thảo. Mình đến nhà Nhung theo lời Nhung chỉ thì thấy ẻm tích luỹ được khoản kha khá. Hoá ra kiếm được bao nhiêu tiền, ẻm mua hết vàng. Minh tính sơ sơ chỗ đó cũng được tầm 15-20 cây.
Nhưng phải cái vụ án này lại có đồng chí thẩm phán đứng đằng sau tác động, nên muốn chạy thì phải nhìn trước nhìn sau cẩn thận. Không khéo tiền mất, tù thì em Nhung vẫn phải đi mà mình thì mất nghiệp. Lúc đó mình thực sự bế tắc trong cái vòng luẩn quẩn đó cho đến một buổi sáng.

Tối hôm trước thì mình vừa lặn lội một lần nữa xuống nhà nghỉ Thùy Linh để thăm dò mấy em gõ dưới đó xem có thông tin của em V không. Nhưng chả được tích sự gì.
Sáng hôm sau là chủ nhật, gấu mình báo mình sang đón đi chơi để bù cho tối hôm trước mình báo bận ở nhà soạn hợp đồng gửi cho khách hàng gấp. Vậy là 8h mình đã phải lóc cóc sang nhà gấu rồi. Đến đầu ngõ thì mình dừng lại gọi điện cho gấu. Chỉ khoảng 2 phút sau là gấu đã ra rồi. (mình rất thích tính cách này của gấu, gấu chưa bao giờ bắt mình chờ quá 5p. Thường là mình chỉ cần đến gọi điện cái là gấu đã ra ngay. Ăn mặc trang điểm gấu cũng đã xong hết rồi).
(Gấu mình thì không thuộc dạng tuyệt sắc giai nhân như em Nhung, em Hoài nhưng gấu biết cách ăn mặc, trang điểm thêm nữa gấu có đôi mắt rất sáng và biết cười (kiểu mắt cười như em gì Linh làm MC truyền hình ấy). Minh yêu gấu vì tính cách, vì trí tuệ, và vì đối mắt đó.
Gấu ra đến nơi xong vui vẻ lên xe luôn. Nhưng vừa ra đến đường quanh hồ tây. Thì gấu bảo dừng xe lại, ra ghế đá ngồi. Lúc đó mình cũng không nghĩ gì vì bình thường 2 đưa vẫn hay ngồi ở đó.
Hai đứa ngồi xuống nói chuyện linh tinh một hồi thì gấu quay sang hỏi:
– Tối qua cậu soạn hợp đồng gì đó, sao không gửi tớ review hộ cho. (bọn mình học cùng đại học nên yêu nau 5 năm vẫn chỉ có cậu tớ thôi)
Mình cười trêu:
– Hợp đồng mua bán hàng hoá thôi, mà chuyển hợp đồng cho cậu xem làm lộ bí mật kinh doanh của khách. Nó đập tớ chết.
Gấu lại cười cười:
– Mà mua bán cái gì vậy cậu.
Mình hơi ấp úng (vì bình thường gấu có hỏi sâu về mấy cái này đâu)
– ừm Mua bán thiết bị thi công ấy.
Gấu: Cụ thể là cái gì ?
Mình đáp bừa: Thì mua máy ép cọc nhồi?
Gấu: Vậy điều khoản về chất lượng hàng hoá cậu quy định như nào ?
Bình thường, nếu để cho mình nhớ lại thì mình cũng nói được thôi, vì hơp đồng kiểu đó mình cũng soạn rồi. Nhưng gấu hỏi đột ngột nên mình ko nhớ kịp được.
Mình: Ờ … thì … tở quên rồi. Mà cậu hỏi mấy cái đó làm chi.
Mặt gấu chợt lạnh tanh: Tôi qua cậu đi đâu. Cậu nói dối tớ phải không.
Mình: Cậu lại nghi linh tinh rồi. Tối qua tớ ở nhà chứ đi đâu.
Gấu: Thật ở nhà không. ở nhà cả tối không đi đâu.
Mình: Không đi đâu thật, bận túi bụi vậy đi đâu được.
Gấu: Đã bao lần cậu bị tớ phát hiện rồi. Sao vẫn không chừa vậy.
Mình gắt: Đã bảo không nói dối mà. Chỉ vì không nhớ cái điều khoản hợp đồng mà cậu bảo tớ nói dối à.
Gấu cười nhếch mép (cái kiểu này mình cực kỳ ám ảnh, mỗi lần gấu cười như thế là chứng tỏ gấu chắc chắn bắt được thóp mình rồi): Hôm qua soạn hợp đồng xong phải gửi mail cho khách hàng luôn đúng không. Đưa điện thoai đây tớ check mail xem hộp thư đi

Trang: [<] 1, 18, 19, [20]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT