watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 20:42 - 16/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1663 Lượt

1 lúc mới viết:

“Em đang sợ”

Nhìn mặt em thấy rõ là có gì đó bất thường, lo âu kì lạ lắm

“Em sợ gì vậy ?”

“Chưa bao giờ em đi ra những chổ như thế này, mấy người kia nhìn dữ quá”

Viết xong em quay sang nhìn những ông đang câu cá

Mình ghi lại:

“Người ta câu cá mà em”

“Câu cá ?”

Lúc này mới té ngửa ra… em ấy ko biết câu cá là cái gì … Mình ngồi giải thích ra 1 hồi, đại khái là người ta dùng cái cây dài dài có sợi dây đó gọi là cần câu, thả mồi xuống. Mồi tức là thức ăn cho cá, để con cá dính vào đó rồi họ bắt con cá lên.

Giải thích 1 hồi xong thì em ấy ghi ra giấy 1 câu rất sock.

“Em thích ăn cá lắm, nhưng mấy người đó làm vậy, con cá sẽ bị đau đúng ko anh?”

lúc này hết biết nói gì luôn, mình chỉ gãi gãi đầu cười rồi ghi lại:

“Anh cũng không biết nữa”

Trời lúc đó cũng hơi lạnh lạnh, em ấy thì cũng vẫn kiểu mặc áo thun và jeans, nhìn ẻm 1 hồi thì thấy hơi xanh xanh. Mình cỡi áo khoác đắp lên cho em. (Như trong phim, lúc đó tim đập ầm ầm).

Nhưng sự lãng mạng bị phá hỏng… Em cầm áo lên ngửi, xong nhăn mặt, cầm bút viết:

“Áo anh hôi quá, nghe mùi kinh khủng”

Mình đứng hình trong vòng 5 giây. Xong bối rối lấy lại áo, mình chủ động chứ ko phải em ấy đưa … Vừa định lấy lại thì, em ấy giữ chặc áo, mình ko hiểu.

Em ấy ghi ra:

“Nhưng em đang bị rất lạnh, em sẽ giữ cái áo hôi thối này của anh”

Công nhận là em ấy dùng từ ngữ hơi… có vấn đề, nhưng mình cũng quen rồi. Mình ghi lại:

“Em trả anh đi, anh có cách khác làm em ấm hơn”

Em ấy tròn mắt nhìn, rồi đưa lại cái áo khoác.

Lúc này em ngồi trên yên xe, mình đứng phía sau lấy cái áo khoác, xếp áo để lên tay ga, rồi vòng tay ôm em ấy từ phía sau.

Em ấy “Ớ” lên 1 tiếng. Rồi vùng mình… Mình đứng phía sau cũng bị bất ngờ, đang ôm em ấy bị vùng ra, mình ngã cmn ra đất

Em ấy lúc này quay lại, rươm rướm nước mắt… Mình té lên cỏ, nên cũng ko sao, mỗi cái hơi ê cái chân vì vấp vào cái thành bê tông.

Em ấy sau bình tĩnh ghi lại:

“Anh có bị thương không?”

“Là bị đau”

Vừa ghi trả lời lại, em ấy đấm thùm thụp vào người mình rồi ghi, lúc này nét chữ run run, thô bạo

“Anh điên khùng quá, anh có bị đau không?”

“không”

Em ấy lúc này ghi tiếp

“Anh”

ngừng lại 1 chút rồi… ẻm ngưng. Nhìn lên thì thấy hai mắt đỏ ké, ngồi thụp xuống cái thành bê tông rồi khóc ngon ơ…

Mình sợ quá, chấp hai tay xá xá (xin lỗi)
Làm đủ trò hết mà em ấy vẫn ngồi khóc, hai hàng nước mắt chảy dài

Mãi 1 lúc sau, 10h. Mình ghi ra giấy bảo:

“Anh xin lỗi, khuya rồi, anh chở em về nhé ?”

Em ấy không nói gì hết, đứng lên cầm cái áo khoác của mình rồi khoác vào. Nhảy lên xe ngồi tỉnh bơ…. Lúc này yêu ko chịu đc

Chở em ấy về, và tới hôm nay (đã trôi qua 30 tiếng) mình nt em ấy ko thấy trả lời, gọi ko bắt máy…
Lạy hồn các bác ạ… Hóa ra em ấy ko có giận mình, mà là bị cảm sốt, quăng đt 1 nơi nên ko liên lạc em được.

Đêm qua thế này.

Khoảng 4h mình đến trường em ấy, không thấy đâu hết Mình cũng hoảng, nhưng khổ cái không biết nhà, nên cũng bó tay.

Đến khoảng 8h tối, Mình đang nấu ăn thì đt run. Mở ra thấy tin nhắn của em ấy.

“Em bị cảm cúm rồi, nóng sốt nhiều lắm. Em không biết anh nhắn tin cho em nên không thể trả lời anh”

Mình lúc này quả thật là ko biết nên cười hay nên khóc nữa…

Mình bỏ hết đồ ăn, chùi tay vào quần rồi nhắn lại:

“Trời ơi! em bây giờ thế nào rồi ? Qua giờ anh lo quá”

“Em khỏe mạnh rồi, hehe, mẹ mua thuốc cho em uống, nên giờ em rất khỏe mạnh”

Mình lúc này quả thật bó tay luôn, chỉ nhắn lại:

“Chắc chắn là khỏe rồi đúng không ?”

“Dạ, em nhảy được luôn rồi này”

Mình lúc này vừa nhận xong cái tin nhắn là tưởng tượng ngay cái cảnh em đang nhảy tưng tưng rồi ngồi cười

Xong rồi nhắn tin lại:

“Sáng mai. Anh sang chở em đi ăn sáng nhé”

“OK”

“Bữa nay biết ok nữa à ? )”

“OK”

“??? sao thế ???”

“OK”

“Gì vậy em ? cứ ok hoài vậy ?”

“Hehe, Ok”

“Rồi rồi, ok, lo đi ngủ sớm đi, mai sáng anh chở em đi ăn sáng”

“OK”

Xong rồi mình ăn cơm, ngủ nghĩ.

Sáng nay, 7h phóng sang chở ẻm ấy.

Hôm nay nhìn em ấy hơi xanh xao 1 chút, vận 1 cái áo tím, 1 cái quần jean (vẫn cái kiểu cũ).

Chở em ấy đi ăn bánh mì ốp-la. Hôm nay nhìn em ấy có vẻ có gì đó vui vui hơn. Đang ăn giữa chừng thì ẻm bảo mình đưa giấy bút ra.
Ẻm ghi :

“Đêm qua em có giấc mơ về anh đó, kinh khủng lắm”

Mình ghi lại, lúc này tự dưng chả hiểu mô tê gì, trước h đi vs ẻm, ăn là im ru, ko nói gì hết.

“Là sao em ?”

“Em mơ thấy con cá mặc áo khoác của anh rồi ôm em, em sợ quá không thể ngủ được luôn”

Mình lúc này chịu… Chả hiểu gì hết, đành ghi:

“Lo ăn đi, tý anh chở em đi dạo”

Em ấy cười rồi tập trung ăn tiếp, xong xuôi mình dẫn vào quán cafe, 1 quán ở Q1.

Hai đứa ngồi nói chuyện tiếp, nói chuyện 1 lúc thì… tự dưng nhớ đến hôm bữa, nên mình ghi:

“Anh xin lỗi em nhiều “

Em tròn mắt nhìn, rồi ghi:

“Là sao ?”

“Hôm bữa ở bờ sông đó”

Mình viết xong, nhìn ẻm, thì ẻm lại đỏ mặt … nhìn lảng đi chổ khác, lưỡng lự 1 lúc rồi mới viết tiếp:

“Anh có phải là người xấu không ?”

Nhìn câu hỏi, mình phải lưỡng lự lắm, thật tình ko biết phải trả lời thế nào. Đành ghi lại 1 câu trả lời nước đôi:

“Anh cũng không biết nữa, Em thấy anh là người xấu không ?”

Em ấy ghi ra :

“KHÔNG” (ghi hoa hết)

Xong rồi nhe răng ra cười.

Lúc này nói thật, xúc động muốn trào nước mắt. Mình hỏi:

“Vì sao vậy ?”

“Vì anh biết em đang bị lạnh, nên đưa em cái áo HÔI THỐI của anh cho em đỡ lạnh” (viết hoa chữ Hôi thối )

rồi ẻm cười khúc khích, tuy là ko phát ra âm thanh, nhưng dễ thương lắm các bác à. Nói thật là em cũng chả muốn chỉ ẻm từ hôi thối nên viết là có mùi, vì với ai nói từ đó có thể khiếm nhã, nhưng riêng với em ấy, em lại thấy 1 sự ngây thơ ko ai bằng được. Nên em cũng cười và ghi lại:

“Áo anh bây giờ thơm lắm rồi”

Em ấy cười, và lúc này 2 đứa lại rơi vào 1 khoảng lặng. Một lúc sau thì nói chuyện tiếp, nói chung cũng ko có gì đặc biệt, chỉ là tán chuyện linh tinh, ẻm kể về hôm em ấy bị bệnh như thế nào, rồi sau đó lại kể về giấc mơ “con cá mang áo khoác”

….
Trưa em chở em ấy về chổ hẹn, rồi em cũng về luôn.
Sẳn đang rãnh, type lại cái đoạn nói chuyện giữa mình với em ấy về… “con cá mang áo khoác”

Nguyên văn:

“Em đang nóng sốt, ngủ ngây ngất luôn. Tự nhiên em thấy có con cá đi hai chân tới, con cá giống như con cá em nuôi vậy đó. Nó mặc áo khoác của anh, nó ngồi kế bên em nói chuyện, Em không có còn nhớ chuyện gì nó nói về cái gì nữa luôn vì em không thể nhớ được. Con cá tự nhiên ôm em, em sợ hãi lắm. Em vùng mình cố chạy, nhưng mà không thể. Con cá khỏe mạnh lắm, nó ôm em cứng chặc. Em khóc nhiều ơi là nhiều. Xong em thấy tự nhiên mình bị té xuống đất. Em cống gắng lấy tay chụp chụp, em giữ được cái áo của anh đó.

Nhưng mà lúc đó không có anh, chỉ có con cá đó thò đầu ra nhìn em, em sợ hãi buông tay rồi rớt xuống. Em giật mình tỉnh giấc, rồi em không thể ngủ được nữa luôn”
Vâng, biết chứ bác

Mà sẳn ngồi xem lại 1 đoạn nói chuyện của em với mình.

Lúc này là em ấy với mình đang ngồi ở ngay Nhà Hát Thành Phố ấy. Lúc đấy là buổi chiều, ẻm học xong thì mình qua đón đi luôn.

Bắt đầu câu chuyện linh tinh 1 hồi, thì ẻm hỏi :

“Anh vui vẻ, anh làm em vui vẻ luôn”

“Là sao em ?”

“Em không biết, bản thân em đó, nghĩ về gặp xảy ra sẽ buồn”

“Em buồn chuyện gì ?”

“Rất phức tạp, hoặc không ai nói chuyện sẽ buồn bã”

“À, em cô đơn đúng ko ?”

“Đúng đó, em không có bạn bè. Em ở nhà nhiều không có bạn”

“Thì anh là bạn em nè”

“Anh là con trai mà sướng gặp mấy con gái sẽ khiến anh hạnh phúc, em là con gái khiếm thính rất khó khăn cuộc sống”

“Ừ, anh cũng ít bạn bè lắm”

“Anh vui vẻ mọi lúc, anh nói chuyện. Anh lắng nghe được”

“Uhm”

Lúc này mình bối rối khó tả lắm. Em ấy lại ghi tiếp:

“Em đọc sách, lắng tiếng gió thổi, tiếng mọi người nói chuyện, tiếng chim kêu. Nhưng em khiếm thính khó khăn không nghe được”

“Em đặc biệt theo cách riêng của em mà. Anh cũng không có bình thường đâu”

“Anh bình thường mà”

“Không hề, anh bị bệnh tim bẩm sinh này, tim của anh đâu có như người bình thường”

“Em không hiểu, tim anh có bệnh ? còn bẩm sinh là sao ? Sao anh không có như người bình thường”

Nói chung tới đoạn này mình ko tiện ghi ra hết, khác nào kể khổ cho các bác

“Anh ăn nhiều rồi sẽ khỏe mạnh mà”

Mình cười lớn, rồi ghi:

“Em cũng sẽ khỏe mạnh”

“Em hy vọng sẽ học điều tất cả gần giống con người bình thường vì thiếu những điều ngôn

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,5 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT