watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 20:16 - 23/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2915 Lượt

nhanh đã có người tới dắt ngựa, gã sai vặt kia dẫn hắn đi vào lễ đường.

“Rốt cuộc là có chuyện gì?” Hoàng Phủ Thành nhìn lễ phục trên người rồi quát.

Trang Nhị, Trang Tam chớp chớp mắt, giống như mới bừng tỉnh trong ngây dại.

“Quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy, Hoàng Phủ Thành quả nhiên sắc đẹp hơn người, không ai sánh kịp.”

“Quả thực, quả thực, Ngươi nhìn lễ phục tân lang này xem, mặc trên người hắn đúng là đẹp không sao tả xiết.”

“Các ngươi,” Hoàng Phủ Thành thực sự không chịu nổi nữa, tiện tay túm lấy một người, không quan tâm hắn là Trang Nhị hay Trang Tam, “Đừng có nói nhảm trước mặt ta nữa, lập tức trả lời ta, rốt cuộc có chuyện gì? Tiểu Ngũ ở đâu? Lúc nào ta mới có thể nhìn thấy y?”

“Ông trời a, khoảng cách gần thế này bảo ta làm sao có thể không có lỗi với Lão Ngũ một chút?” Trang Nhị nói, tay đã bò lên mặt Hoàng Phủ Thành. “Không công bằng, vì sao hắn bắt ngươi mà không bắt ta a? Ta cũng không thể chịu thiệt được.” Trang Tam sát lại vuốt mặt Hoàng Phủ Thành một cái.

“Trang Nhị, Trang Tam.” Hoàng Phủ Thành còn chưa kịp phát hỏa, một giọng nói lạnh lùng đã vọng vào.

Trang Nhị, Trang Tam “vù” một tiếng thu tay lại, “Đại… Đại ca, chúng ta không phải…”

“Giờ lành đã đến, dẫn hắn ra.” Trang Nhất nói xong liền xoay người đi mất.

“Chờ một chút!” Hoàng Phủ Thành đi tới vất vả ngăn cản hắn, “Nói cho ta biết rốt cuộc là có chuyện gì.”

“Có chuyện gì?” Trang Nhất nhìn hắn, “Đương nhiên là muốn ngươi lấy Lão Ngũ.”

Hoàng Phủ Thành sửng sốt. Lấy y? Y là nam nhân, bảo hắn làm sao lấy y?

Trang Nhị, Trang Tam sát lại gần.

“Nhận ngọc bội không phải nghĩa là đã nhận Lão Ngũ sao.”

“Ngươi sẽ không ngu đến mức không đoán ra hàm ý trong đó đấy chứ?”

“Hình như hắn thật sự bị choáng nha.”

“Ta thấy hắn là bị dọa đến choáng váng. Nếu ta bị lừa đến mà đối phương lại là Lão Ngũ thì…”

“Ta nói, dẫn hắn ra.” Trang Nhất quát khẽ một tiếng, hai huynh đệ sợ đến mức vội vàng đẩy Hoàng Phủ Thành ra ngoài.

Hoàng Phủ Thành vừa xuất hiện, lễ đường vốn náo nhiệt lập tức im lặng như tờ. Tất cả ánh mắt đồng loạt bắn về phía hắn.

“Nhìn cái gì, mấy tên khốn kiếp này!” Người mặc đồ cưới, che khăn hỉ đối diện Hoàng Phủ Thành thấp giọng mắng. “Sớm biết thế này nên để tiểu mỹ nhân mặc lễ phục tân nương, chùm cái khăn hỉ này xem bọn chúng còn nhìn thấy cái gì!” Nghe được giọng nói của y, Hoàng Phủ Thành rốt cuộc cũng tỉnh lại.

Y vì hắn lại có thể bằng lòng mặc nữ trang!

Vô tri vô giác bái thiên địa xong, Hoàng Phủ Thành nhìn ‘tân nương’ bên cạnh, thật sự có chút lúng túng.

“Tiểu mỹ nhân,” Trang Ngũ thật sự không nhịn được nữa, len lén nhấc một góc khăn hỉ lên, “Khi nào ngươi mới bằng lòng lật khăn hỉ a?”

“A.” Hoàng Phủ Thành ngây ngô xong, chậm rãi lật khăn hỉ của Trang Ngũ lên.

Y trang điểm. Lông mi đen, môi tô hồng, hai ba vạt hồng khiến gương mặt sáng hơn, càng lộ ra vẻ nhu mì. Hắn không khỏi nhìn đến ngây người. Y như vậy, thật sự rất có mùi vị nữ nhân.

Y bị hắn nhìn có chút xấu hổ, cúi đầu xuống, “Ta như vậy… rất kỳ quái sao?”

Hắn vội vàng lắc đầu.

“Tiểu mỹ nhân không thấy kỳ quái là tốt rồi.” Trang Ngũ thở phào nhẹ nhõm, cười nói.

“Đau đầu muốn chết.” Y lấy mũ phượng xuống, “Nữ nhân thành thân thật phiền phức, phải mang thứ nặng như vậy trên đầu, y phục cũng vậy, vừa nặng vừa nóng, bước đi cũng không xong.” Y vừa phàn nàn vừa cởi luôn cả áo khoác trên người xuống, mặc trung y nhảy đến trước gương nhìn một chút, sau đó bắt đầu cởi tóc của mình.

“Cái kiểu tóc này đã giày vò ta cả một canh giờ, cuộn lên cuộn xuống, phiền phức muốn chết…

Đáng ghét!” Trang Ngũ sốt ruột kéo đau chính mình.

Hoàng Phủ Thành vội đi tới giúp y từng chút từng chút cởi kiểu tóc lằng nhằng kia ra.

“Tiểu Ngũ.” Hắn ôm lấy y, nhẹ giọng gọi.

“Ừ?” Trang Ngũ cảm thấy hít thở có chút khó khăn bởi vì đầu lưỡi Hoàng Phủ Thành đang từ tai y liếm xuống. “Cảm ơn.”

“Cái… gì?” Tay hắn bò vào trong xiêm y của y, chậm rãi đi lên.

“Cảm ơn ngươi…” Hoàng Phủ Thành dừng lại, đây là cái gì?

“Sao… Sao vậy?” Trang Ngũ đỏ mặt, bởi tay hắn vẫn đang dừng trên ngực y.

Hắn khó có thể tin hất y phục của y ra, sau đó run run lùi về sau ba bước, “Trước… trước kia sờ vẫn là phẳng.”

Trang Ngũ chớp chớp mắt, “Đó là vì ta mặc ‘tuyết thiết thiên ti’ ”

“Nói như vậy, ngươi… ngươi là nữ?”

Trang Ngũ nhíu mày, “Ta đương nhiên là nữ!” Y kì quái nhìn vẻ mặt không thể tin của Hoàng Phủ Thành, “Ai nói với ngươi ta không phải là nữ?”

Đúng nha. Y đâu có nói y là nam nhân a. Lần đầu tiên gặp mặt, Trang Tứ liều mạng cường điệu hắn là nam nhân, không phải vì y cũng là nam nhân mà vì y là nữ nhân; Trang Nhị lo lắng trên người y có sẹo, vì y là nữ nhân; y nói lần đầu tiên sẽ đau, vì y là nữ nhân! Từ đầu đến cuối, y đều là nữ nhân! Trên đời này thật sự có một nữ nhân vừa cướp lại vừa chọc ghẹo một đại nam nhân, thật sự có một nữ nhân nửa đêm mò lên giường nam nhân, thật sự có một nữ nhân không nói một lời mà sàm sỡ nam nhân. Hơn nữa, có chết hay không chính hắn lại lấy nữ nhân đó vào nhà rồi.

Hoàng Phủ Thành thật sự không biết nên khóc hay nên cười…

Ai quan tâm y là nam hay nữ, chỉ cần y là Tiểu Ngũ chẳng phải tốt rồi? Rốt cuộc cũng nghĩ thông, Hoàng Phủ Thành đi về phía Trang Ngũ.

Lúc này, Trang Ngũ đang ở một đầu khác của phòng, vô cùng nghiêm túc tự hỏi mình một chuyện.

Nàng cẩn thận sờ ngực mình, vén y phục lên nhìn, vẻ mặt hoang mang không cách nào giải thích được, “Vì sao tiểu mỹ nhân lại phản ứng như vậy? Rốt cuộc ta không giống nữ nhân ở chỗ nào?”

(Cô nghĩ cô có chỗ nào giống nữ nhân sao?)
♣ Trêu ngươi lần 20: Tình địch

Trang Ngũ không được tự nhiên kéo kéo váy trên người, “Tiểu…”

Hoàng Phủ Thành không quay đầu lại, “Nói với nàng bao nhiêu lần rồi! Gọi tướng công!”

Trang Ngũ bĩu môi, “Thì gọi… Tướng công! Vì sao ta nhất định phải mặc thế này?”

Hoàng Phủ Thành bất đắc dĩ nhìn nàng. Tóc nàng chỉ được búi lên đơn giản, chỉ có hai thứ trang sức, ít đến thảm hại. Y phục cũng đơn giản, làn váy vì suy xét đến bước chân của nàng mà đặc biệt rộng hơn. Về phần những đồ trang sức khác, càng hoàn toàn không có. Chưa từng thấy một Vương phi nào mộc mạc hơn nàng, nàng còn muốn thế nào nữa?

“Nàng là Trấn Nam Vương phi!” Hoàng Phủ Thành phải nhắc nhở lần thứ hai, “Chẳng lẽ nàng định mặc nam trang cùng ta diện thánh?”

“Như thế là tốt nhất.” Trang Ngũ thấp giọng nói.

“Tuyệt đối không được!” Hoàng Phủ Thành kiên quyết gạt bỏ.

“Hừ!” Trang Ngũ giận dỗi quay đầu chỗ khác, nhưng đôi mắt lại không khỏi sáng lên.

Giữa đại điện, dưới long ỷ, hai người đang đứng nhất định là nhân vật xuất chúng.

Nữ tử bên trái dáng người thướt tha, ung dung tao nhã, gương mặt trái xoan chuẩn mực, đôi mắt xinh đẹp đầy mê hoặc hút hồn, cả gương mặt lộ ra một hơi thở vương giả. Yêu mị và uy nghiêm trộn lẫn trên người nàng một cách khó hiểu, nhưng không có bất cứ cái gì mất đi mà trái lại còn tăng thêm vẻ xinh đẹp và đặc biệt của nàng.

Nam tử bên phải vóc người cao lớn, anh tuấn phi phàm, giơ tay nhấc chân đều có vẻ lười biếng nhưng nếu nhìn kỹ sẽ cảm nhận được khí phách sâu bên trong.

“Tách tách tách…” Trang Ngũ đang mê mẩn, không lường trước được bên hông bị nắm chặt, lập tức ngã vào lòng một người.

“Ngậm mồm lại, lau nước miếng đi!” Hoàng Phủ Thành hung dữ quát khẽ bên tai nàng.

“Ha ha…” Trang Ngũ cười gượng, “Tiểu… Tướng công đừng ghen, ta chỉ tùy tiện liếc một cái thôi.” Hoàng Phủ Thành tiến đến bên tai nàng, nhàn nhạt nói, “Thật đáng tiếc phải nói cho nàng, nàng đã gả cho một bình dấm chua rất lớn. Còn để ta phát hiện nàng nhìn say đắm bất cứ nam nhân hay nữ nhân nào như vậy nữa, ta tuyệt đối không tha cho nàng! Còn nữa,” Hắn dừng lại một chút, liếc mắt nhìn hai người trên điện, “Hai người kia, là tình địch của nàng.”

Cái gì? Ánh mắt vốn si mê lập tức biết thành tên lửa sắc bén, dám để ý tiểu mỹ nhân của nàng thì dù dung mạo có đẹp đến đâu cũng tuyệt đối không thể tha thứ!

Cái nhìn căm tức của Trang Ngũ rất nhanh đã có hồi báo, hai người kia đồng thời nhìn lại. Một nóng cháy như lửa, một lạnh lùng như băng, nhìn kỹ còn có thù địch và khinh thường, đè bẹp khí thế đang tăng vọt của Trang Ngũ. Trang Ngũ cảm thấy mình như con mồi bị vây hãm, hốt hoảng muốn tìm chỗ trốn.

May mà bọn họ rất nhanh đã thu hồi ánh mắt. Trang Ngũ dao động, ngã vào lòng Hoàng Phủ Thành, suýt chút nữa khóc ra.

Hai người kia chính là nữ đế Tây Dạng và hoàng đế Khương Vu đây.

Trang Ngũ ở Trang gia luôn được mọi người coi là bảo bối ôm trong tay, ngay cả Trang Nhất cũng chưa từng quá nghiêm khắc với nàng. Hôm nay bị hai vị vua của hai quốc gia nhìn gần như vậy, không sụp đổ ngay tại chỗ đã là rất tốt rồi.

Hoàng Phủ Thành nhìn ra sự hoảng sợ của nàng, vội vàng ôm nàng thật chặt. Hai người kia đều là nhân vật lợi hại, hắn chưa từng muốn để nàng đối mặt với những người này. Hắn sẽ nói rõ ràng với bọn họ

Trang: [<] 1, 10, 11, [12]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT