watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 15:56 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1265 Lượt

con nhiệt liệt phản đối việc họ ăn thịt lợn vì con coi lợn như là bạn của con, vậy họ có nghe theo không?
– Ờ, thì quan niệm của xã hội là thế, và con không nên đi ngược lại với quan niệm của xã hội.
– Dạ vâng, vì thế nên con mới thấy mình có tội, và đến đây xưng tội với cha. Không biết có phải vì cái cảm giác tội lỗi hay không mà con ăn thịt chó lại không thấy ngon, vẫn còn thừa hơn một nửa nồi rựa mận ở nhà cha ạ!
– Nói cho cha biết quy trình gây tội của con nào!
– Dạ! Sau khi thui vàng, con chặt thành từng miếng nhỏ, bỏ vào nồi ướp với riềng, sả, mẻ, mì chính, ớt, nước mắm, xóc đều cho mùi dậy lên thơm phức, rồi đổ thêm bia vào hấp cùng, xong múc ra ăn nóng cùng với lá mơ, chuối xanh, khế và rau húng ạ!
– Ờ! Con chờ cha tí!
– Cha đi đâu vậy ạ?
– Ta vào toa-lét lấy cuộn giấy ăn lau mồm đã!
– Dạ vâng!
– Xong rồi! Mà con vừa nói rằng vì cảm giác tội lỗi nên con ăn không ngon sao?
– Dạ vâng!
– Ta nghĩ đó không phải là lý do đâu! Con ăn không ngon là bởi con quên không ướp với mắm tôm con ạ! “Thịt chó mà thiếu mắm tôm, như ăn kẹo lạc lúc mồm bị đau”, nó nhạt nhẽo và giảm cái sự ngon đi nhiều lắm! Hơn nữa, cách hấp rựa mận cũng không hề đơn giản. Nếu con hấp kỹ quá, thịt sẽ nát và bã, nếu hấp mà chưa chín, thịt sẽ tanh và dai. Con phải căn thời gian, lúc nào thấy lớp bọt màu nâu nhạt sùi lên, bao quanh và nổ tanh tách bên mép nồi, ấy là khi nên tắt bếp.
– Dạ, con cảm ơn cha, con nhớ rồi ạ! Nhưng bây giờ con phải làm sao với cái nồi rựa mận ở nhà hả cha? Ăn tiếp thì sợ áy náy, sợ cảm giác tội lỗi, sợ mọi người lên án, nhưng đổ đi thì phí của giời lắm!
– Cũng khó nhỉ! Cái này ta cũng không biết phải khuyên con sao nữa! Hay là thế này nhé! Ở nhà ta vẫn còn nửa chai Vodka, còn sót lại từ hôm đám ma. Chiều tối nay ta sẽ mang qua nhà con, hai cha con ta sẽ bàn cách xử lý cái nồi rựa mận đó! Con thấy sao?
– Dạ! Vậy thì tốt quá rồi! Cha nhớ mang theo cả mắm tôm cha nhé! Mà cha ơi, vậy là tội của con đã được rửa sạch rồi phải không cha?
– Ừ, sạch rồi con ạ! Nhân danh cha, con và những người ăn thịt chó, ta tha tội cho con! Hẹn gặp con tối nay nhé!
———————————————————————————————-
———————————————————————————————-
HẠ VỀ…
Có vẻ như hạ đã về, dù chưa thấy tiếng ve, dù đâu đấy những đốm phượng còn ấp e, chửa dám lập lòe. Thực ra bây giờ, phố xá lúc nào cũng ồn ã, cũng inh ỏi còi xe, đến tiếng kêu cứu thảm thiết của một phụ nữ bụng bầu bị ngã xe, dập tay, gẫy xương mà người đi đường còn chẳng nghe thấy, huống chi là một vài tiếng ve đơn lẻ, đậu trên cành phượng ngọn me, nằm khép nép bên vỉa hè.
Ấy vậy mà anh vẫn cảm nhận được những rộn ràng, sục sôi của mùa hạ qua cái nắng đầu hè oi ả; qua tấm áo sờn của chị lao công, ướt ròng mồ hôi vất vả; qua những chiếc quần soóc bé cỏn con, ngắn củn cởn, những áo hai dây mỏng tang, lơi lả, được trưng diện ngày một nhiều trên những con đường nhộn nhịp người qua; và anh còn thấy mùa hạ cả ở lòng mình, đang cồn cào, nôn nao khó tả, ở mối tình đầu vụng dại, của một mùa hè, của một thời học trò đã rất xa.
Nếu chưa được hôn mà mới chỉ nắm tay nhau thôi, liệu có được gọi là “mối tình đầu”? Anh cũng không biết nữa! Nhưng hãy cứ cho anh gọi em bằng ba từ thiêng liêng đó, bởi chắc cũng chẳng ai phàn nàn, vì ba từ đó anh giữ chỉ mình anh, với riêng anh, trong một góc nhỏ thiêng liêng của trái tim mình.
Không hiểu sao, anh cứ có cảm giác rằng, cái mùa hè xưa ấy, ve râm ran hơn và phượng rực rỡ hơn bây giờ. Bởi khi ấy, tiếng ve là ngổn ngang những lời trong lòng anh muốn nói, nhưng chẳng nói nên lời; bởi khi ấy, phượng là những đóa lửa cháy trong lòng anh rừng rực, dù vẻ bề ngoài anh vẫn lúng túng, rụt rè, chỉ biết đi bên em câm lặng, ngây ngất với hương thơm phảng ra từ áng tóc óng dài, nghe tiếng ve miên man và ngắm những vòm phượng đỏ mơ màng.
Anh không biết hồi đó những người khác yêu ra sao, nhưng với anh, chỉ cần mỗi lần đi học, “vô tình” ngang qua lớp em, được em gửi cho một ánh nhìn âu yếm, chỉ thế thôi cũng đủ để đêm về anh khó ngủ, để những âm ỉ, đê mê còn theo anh tận đến những hôm sau.
Những cô bé, cậu bé học sinh bây giờ khác với chúng ta ngày xưa quá, phải không em? Họ ít thích mặc áo dài, và hiếm khi tết tóc đuôi sam; họ chuộng những quần soóc, áo hai dây, tóc light, cuộn quăn bồng bềnh; họ không còn rụt rè, ngại ngùng như chúng mình hồi đó, mà tự tin trao cho nhau những cái hôn hồn nhiên giữa công viên, rồi đường hoàng dìu nhau vào nhà nghỉ.
Có thể là hồi ấy chúng mình ngu ngơ, cũng có thể là bây giờ học sinh quá mạnh dạn; có thể hồi ấy chúng mình quá lạc hậu, cũng có thể bây giờ lớp trẻ đã hiện đại hơn; có thể là mỗi thời mỗi khác! Chỉ có một điều anh vẫn băn khoăn mà mãi vẫn chưa thể tìm được câu trả lời: Nếu hồi đó, chúng mình cũng dắt nhau vào nhà nghỉ, liệu bây giờ, lòng anh có còn nôn nao nhớ về em, nhớ về mối tình đầu, để thấy cồn cào mỗi khi trời vào hạ, khi thấy ve kêu, thấy phượng đỏ, thấy nắng rực vàng trên vòm trời xanh bao la?
——————————————————————————————————————————————————————————————–
NHỮNG TẬP TỤC ĐẸP
Theo số liệu thống kê không chính xác của tổ chức FAP FAP – một tổ chức phi nhân đạo của Giao Hợp Quốc, thì ở Việt Nam hiện nay có khoảng 69 dân tộc anh em sinh sống. Mỗi dân tộc đều có những thói quen, những phong tục tập quán riêng biệt, rất hay, rất đẹp của mình. Và để tránh cho những nét đẹp ấy bị mai một, bị thất truyền theo thời gian thì tổ chức FAP FAP đã có văn bản đề nghị Bộ Văn hóa, Thể dục và Du lịch phải có những chương trình, kế hoạch và chiến lược cụ thể hòng quảng bá, phổ biến rộng rãi những phong tục tập quán tốt đẹp ấy, làm sao để nhân dân thủ đô và nhân dân cả nước học tập và làm theo những tập tục đầy tính nhân văn, đượm tình dân tộc ấy.
Sau đây là một số tập tục chính có tên trong danh sách mà tổ chức FAP FAP đã trình lên Bộ để quảng bá và nhân rộng:
1. Tập tục thứ nhất: Tắm truồng ở suối.
Đây là tập tục rất đẹp của phụ nữ dân tộc Thái. Cứ chiều chiều, các chị em phụ nữ Thái lại kéo nhau ra suối tắm truồng. Đủ mọi lứa tuổi, từ các cháu thiếu niên đến các em thiếu nữ, từ các chị thiếu phụ đến các cụ thiếu răng, tất cả đều tồng ngồng, tô hô giữa mây trời, núi rừng và non nước. Một cảnh tượng quá đẹp và có khả năng gây phấn khích hơn bất kì một clip trên mạng nào. Có lẽ, đó cũng là lý do mà những vùng có dân tộc Thái ở, dù vùng đó chẳng có cái danh lam thắng cảnh nào, thì lượng khách du lịch đến đó vẫn rất đông, và hầu hết khách đều là mấy thanh niên FA ở dưới xuôi, vì tình yêu với núi rừng mà không quản ngại gian lao, lọ mọ lên tận bản làng xa xôi để thăm cho thỏa cái thú (tính).
Việc tổ chức FAP FAP yêu cầu Bộ Văn hóa Thể dục và Du lịch đưa tập tục này của người Thái về phổ biến rộng rãi tại Hà Nội cũng không phải là một ý kiến tồi. Thứ nhất, Hà Nội có khá nhiều sông, hồ, có thể kể tên ra đây như Hồ Gươm, Hồ Tây, Hồ Hale, Hồ Sài Đồng, rồi thì sông Hồng, sông Kim Ngưu, sông Tô Lịch. Cơ sơ sở hạ tầng thuận lợi ấy sẽ là điều kiện lý tưởng để các chị em tắm táp. Thứ hai, nếu dạo quanh phố phường Hà Nội vào những ngày hè nóng nực này, bạn sẽ thấy những cô gái mặc mà như không mặc, quần soóc ngắn đễn nỗi đo từ cạp quần đến gấu quần chưa được một gang tay, áo hai dây mỏng tang, áo yếm hở hang, chạy xe hiên ngang. Những bộ trang phục khoe thân đó mà họ còn dám mặc thì có lẽ việc tắm truồng bên Hồ Tây cũng không phải là việc gì quá ghê gớm với họ.
Bạn hãy thử tưởng tượng xem, một chiều hè hiu hiu nắng vàng, bên Hồ Tây mơ màng, một đàn em gái tuổi teen tròn trịa nở nang, sức sống căng tràn, trên người không mảnh vải che thân, vừa kì cọ, tắm rửa, vừa cười vang. Chắc chắn nó sẽ thu hút được một lượng lớn khách du lịch trong nước và quốc tế, và nguồn thu từ du lịch của Thủ đô nói riêng và Việt Nam nói chung sẽ tăng với tốc độ phi mã (hay nói cách khác là tốc độ cưỡi ngựa).
Tuy nhiên, Bộ Văn hóa, Thể dục và Du lịch có vẻ không mặn mà lắm với đề nghị này, bởi theo họ, chưa biết lợi ích từ du lịch ra sao, nhưng chắc chắn việc để các thiếu nữ tắm truồng tập thể sẽ gây tắc nghẽn giao thông nghiêm trọng. Người ta sẽ đứng tràn cả ra đường để xem, chụp hình, quay phim. Rồi họ sẽ trèo cả lên cây, bẻ cành, bứt lá, ảnh hưởng đến cảnh quan xung quanh hồ. Rồi đám đông sẽ xô đẩy, chen lấn, ai cũng muốn chọn chỗ ngon, chỗ gần bờ để được ngắm cho rõ, được nhìn cận cảnh, chắc chắn sẽ dẫn đến xô xát, ẩu đả, chém giết nhau, gây mất trật tự công cộng. Hiện tại, Bộ vẫn đang cân nhắc đề nghị này và sẽ đưa ra câu trả lời chính

Trang: [<] 1, [2] ,3

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT