watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 07:56 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2176 Lượt

tắt hết, ngoài trời tối đen như mực. Vì có chị N không tiện nói chuyện nên em tính về, nhưng 2 chị em giữ lại, vì sợ trời tối chạy xe nguy hiểm. Nghĩ đến cảnh phải lần mò cả mấy km đường xấu trong lúc trời mưa to gió lớn em cũng ngán nên đành ở lại ngủ, đợi sáng về.

Phòng em N rộng khoảng 12m2, có gác lửng, nằm ở cuối dãy trọ, toilet thì sài chung. Trước nhà là 1 cái hàng rào bằng lưới B40, cao tầm 1,5m, thấp thoáng xa xa bên kia hàng rào có mấy ngôi mộ trắng ở cái nghĩa trang đầu đường. Bình thường 2 chị em N ngủ và sinh hoạt phía dưới, trên gác chỉ để mấy đồ lặt vặt. Tối nay do em ở lại nên N dọn sơ rồi trải tấm nệm gấp cho em nằm tạm. Lúc tắt đèn đi ngủ, ngó đồng hồ thì cũng gần 12h…

Ngoài trời vẫn mưa nặng hạt, tiếng những tấm tôn va loảng xoảng vào nhau vì gió thổi mạnh, lâu lâu có mấy tia chớp làm mọi thứ sáng loé lên trong giây lát rồi lại chìm vào bóng tối. Tính em khó ngủ, lại lạ nhà nên nằm hoài vẫn chưa ngủ được, những suy nghĩ về chuyện định nói với N cứ lởn vởn trong đầu. Trằn trọc một hồi em thiếp đi lúc không hay…

Giật mình vì một tiếng sét khá lớn, kéo lại tấm chăn mỏng cho đỡ lạnh, thấy bên tay phải mình có người, em vội quay sang… Ánh sáng mờ mờ ảo ảo của bóng đèn ngủ dưới nhà cũng đủ để em nhận ra đó là N, em nó đã nằm đó tự lúc nào và đang mở mắt nhìn em chằm chằm. Phải nói là nếu em yếu bóng vía thì đã hét ầm lên rồi. Không bao giờ em quên, đó không phải là một ánh mắt bình thường, nó không chứa đựng cảm xúc, không tình yêu, vô hồn và có 1 chút gì đó hơi…ma quái.

- …Sao em chưa ngủ?
– Em chưa buồn ngủ!
– Xuống ngủ đi, khuya rồi, làm gì mà nhìn anh ghê vậy?
– Anh có yêu em không?
– …
– Anh trả lời đi?
– …
– Sao lúc nào anh cũng im lặng vậy? Bộ em không đáng để anh yêu hay sao?
– Em định nghĩa thế nào là yêu?
– Sao anh lại hỏi em như vậy?
– Trả lời anh đi.
– …là luôn nghĩ về người mình yêu, mong được gặp người đó.
– Gì nữa?
– …được ở bên cạnh, quan tâm chăm sóc và lo lắng cho người đó.
– Còn gì nữa không?
– …hiểu người đó.
– Vậy em có hiểu anh nghĩ gì và muốn gì không?
– …
– Thực sự anh mệt mỏi với cách quan tâm của em.
– Em quan tâm anh là sai hay sao? – Giọng N nghẹn nghẹn.
– Được quan tâm, lo lắng ai không muốn, nhưng cái gì cũng có mức độ của nó. Anh còn cuộc sống riêng của anh. Em cần tôn trọng nó chứ! Anh nghĩ với anh như vậy là đủ rồi. Anh muốn dừng lại!

N oà lên khóc nức nở, em cũng không biết làm gì hơn, đầu óc thì trống rõng, cảm giác lòng nặng trĩu chỉ nằm im gác tay lên trán. Rồi không gian lại chìm trong im lặng, lâu lâu chỉ có tiếng sụt sịt của em nó. Hai đứa chẳng nói thêm 1 câu nào nữa.

Trời tờ mờ sáng em dắt xe ra về, em N mở cửa xong thì vào nhà vệ sinh rồi đóng cửa mãi không thấy ra…

Cả tuần sau đó em tắt điện thoại, không muốn liên lạc với ai, hết game rồi lại xách xe chạy lang thang ngoài Q.7…Khi mở điện thoại lên lại, tin nhắn nhiều đến mức gần treo cả máy:

- “Anh, anh đang ở đâu? Em nấu cơm rồi anh qua ăn với em đi.”
– “Sao anh lại tắt máy, sao anh trốn tránh em?”
– “Anh bật máy lên đi, em muốn nghe tiếng của anh”
– “Hôm nay em nấu cơm rồi mang xuống Q.Bình Thạnh cho anh nè, anh ở chỗ nào?”
– “Em đang ở Q. Bình Thạnh, sao anh không trả lời…”
– “Anh, đêm nay em sẽ chờ anh ở chỗ lần đầu tiên mình gặp, em sẽ không về nếu không gặp anh.”
– “2h sáng rồi, em lạnh quá!”
– “4 ngày rồi anh vẫn không mở máy, anh chết đâu rồi?”
– “Anh là một con người vô tình, ác độc và ích kỷ.”
– “Tôi sẽ không bao giờ nhìn cái bản mặt của anh nữa.”
………….

Em xanh cả mặt khi đọc hết những tin nhắn của em nó. Em không chạy trốn, nhưng em sợ thứ tình cảm không có lý trí, mù quáng… Các thím đừng gạch, em tôn trọng N nên chưa làm gì đi quá giới hạn cả.

Rồi thời gian trôi đi, em và N cũng không còn liên lạc. Những tưởng mọi chuyện đã là quá khứ…Một năm sau đó, vào ngày Halloween, nhóm bạn em rủ rê nhau trên facebook để tập trung tại một quán café có tổ chức chương trình lễ hội hoá trang. Em cũng tham gia, phải nói là vui và cười muốn bể bụng với mấy trò chơi quái đản và đầy chất sa đoạ trong lễ hội.

Hôm sau khi ngồi xem lại những tấm hình thằng bạn chụp đêm qua, em thấy có 1 khuôn mặt quen quen ngồi cách 2 bàn, đang nhìn về phía nhóm em. Vội zoom tấm hình lên để nhìn cho rõ, thì ra người đó là em N…Các em hàng xóm xinh tươi gửi thư làm quen – phần 6

Còn bao nhiêu “lúa” dồn hết cho Bayern, với niềm tin vào 1 ngày mai tươi sáng, các trẻ em nghèo được đến trường, các mảnh đời neo đơn bệnh tật như em sẽ được cứu giúp. Nhưng Chelsea đã dập tắt mọi hi vọng. Chỉ có 7’ mà Bayern trụ không nổi. Trận này cả 2 đội đều chơi hay và chắc chắn. Bayern tuy có nhiều cơ hội hơn, nhưng lúng túng trong việc chuyển hoá thành bàn thắng. Tiếc cho Muller và Bayern, một trận chung kết hay, nhiều tình huống hồi hộp và nhiều cảm xúc (Trừ 2 cha nội BLV của VTV3, đọc tên cầu thủ sai lung tung, bình luận tào lao không ăn nhập, sút ra ngoài mà nó hét muốn sập nhà, làm em suýt thở oxy mấy lần!). Dù sao thì cũng “chúc mừng” các thím đã nằm khách – xỉu…

Cảm giác tiếc nuối, xót xa, tim nhói lên từng cơn khi nhìn thùng mì Gấu Đỏ nằm trong góc nhà mà em đã mua sẵn dạo trước. Những tưởng chỉ là kỷ vật để tưởng nhớ đến những chiến thắng vẻ vang trước đây, nhưng giờ bụng kêu ột..ột vì thức cả đêm xem đá banh. Đói quá nên đành xé thùng bốc ra 1 gói ăn tạm…Hình con gấu trên gói mì như

cười đểu vào mặt em, chắc có lẽ nó biết, từ giờ đến đầu tháng em còn gặp lại nó nhiều

Sở dĩ hôm nay em thức khuya thoải mái là vì em Tr đã về quê từ hôm thứ 6. Thi cử xong nên em nó tranh thủ về thăm nhà vài ngày, tuần sau mới lên lại. Vì em Tr đã bỏ công chăm sóc em rất nhiều trong mấy ngày ở bệnh viện nên em có hứa với em nó là mỗi ngày sẽ đi ngủ trước 1h sáng cho đến khi nào khoẻ hẳn và cũng do dạo này ngủ sớm nên em dần quen giấc, tầm khoảng 12h đêm, 1h sáng là mắt díp lại mở không ra, hầu như ngày nào cũng ngủ quên. Mấy lần định nằm 1 tý rồi update mà mở mắt ra thì trời đã sáng (Các thím đừng giận em nhé!). Em xin kể sơ về tình hình các em trong nhà:

Từ hôm em ra viện tới giờ, em Tr trở thành chuyên gia dinh dưỡng của em, tối nào em cũng xách đít qua phòng ẻm, ăn cơm theo khẩu phần em nó nấu và chỉ định (Sau khi đã nộp đầy đủ ngân lượng). Lý do là em mới ốm dậy không nên ăn lung tung, cơm hàng cháo chợ không đủ chất. Và vì khoản nấu nướng của em hơi bị tệ, nên sẵn tiện ẻm chỉ cho em nấu mấy món đơn giản phòng thân, hôm thứ 3 vừa rồi em chính thức nấu được 1 nồi thịt kho tàu, mà theo cảm nhận của em là không thể ngon hơn (Ngày xưa thời sinh viên ở trọ với hai thằng bạn thân, em cũng có sắm đồ nấu ăn, nhưng sau vài lần nấu thì được giao luôn nhiệm vụ đi chợ hoặc rửa chén, hoạ may thì chiên trứng. Hai thằng bạn thì cũng không khá hơn em là bao, quay đi quẩn lại cũng mấy món trứng chiên, chả cá chiên, đậu hũ, rau luộc…Đến khi đi làm và tách ra ở riêng thì em gửi hết đồ nấu nướng về quê cho rộng chỗ, chỉ chừa lại 1 cái tô, mấy đôi đũa và muỗm để…pha mì tôm).

Sau lần gặp em N tại bệnh viện + biết loáng thoáng chuyện trong quá khứ giữa em và em N. Thì cách em Tr nói chuyện, quan tâm em cũng khác nhiều, nhẹ nhàng hơn. Tr dần dần trở lại với tính cách vui vẻ, hồn nhiên, trẻ con vốn có của em nó. Em cũng cảm thấy nhẹ lòng phần nào. Định có dịp sẽ nhận ẻm làm em nuôi (nhưng không “thịt”) hoặc giới thiệu ẻm cho mấy thằng bạn khố rách áo ôm của em.

Nhưng có 1 vấn đề nhỏ là từ sau đợt ở bệnh viện về, em Tr ngày càng tự nhiên và thoải mái với em, nhất là ở khoản…trang phục. Các thím biết đấy, con gái ở nhà thường ít khi mặc…”giáp” để cho thoải mái. Trước đây em Tr cũng khá ý tứ mỗi lần em qua nhưng dạo này thì toàn…thả rông. Ẻm ở nhà thường mặc váy ngủ 2 dây cổ rộng, màu hồng nhạt có mấy bông hoa, dài ngang đầu gối, nhìn khá dễ thương. Đợt đi FECIT em cũng tính sắm dàn loa 5.1 để về coi phim HD cho sướng nhưng sau mấy lần phụ em Tr nhặt rau hoặc ẻm vô tình cúi xuống lấy đồ để nấu ăn thì em nghĩ dàn 2.1 cũng là quá đủ rồi, ít nút điều khiển dễ vặn, âm thanh hifi trung thực tuỳ theo “nhịp” điệu bài hát, chỉ cần cắm phích…điện vào cái “phịch”…là sài ngon lành, chả cần dây nhợ gì sất và nhất là thùng loa cũng đẹp nữa

Hiện tại trong nhà còn một người mà em vẫn chưa gặp, đó là bạn của ẻm vũ đoàn (Em vũ đoàn tên T). Thời gian ẻm chuyển tới trùng với thời gian nằm viện nên em chưa biết mặt, từ hôm về nhà đến giờ, cũng có đôi lần đứng trên lầu thấy thấp thoáng dáng dấp khi em nó dắt xe ra khỏi cửa. Nhìn từ phía sau thì em này cao ráo, chân dài và trắng hơn ẻm vũ đoàn. Em không ngừng suy diễn ra một khuôn mặt baby với đôi lông mi cong vút, môi chum chím, đôi mắt lúng lính gợi cảm để gắn vào cho hợp với body của em nó…

Rồi sự chờ mong của em cũng có kết quả, tối qua khi đang ngồi đọc sách trên lầu thì nghe có tiếng chuông cửa, thò đầu ra khỏi ban công em nghe có tiếng nói với lên:”Anh ơi, mở cửa giùm em!” bằng một chất giọng miền Tây hết sức ngọt ngào và êm ái, mà tiếng này không phải của em Tr hay em vũ đoàn. Đí

Trang: [<] 1, 8, 9, [10]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT