|
LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada ![]() |
lên xe rồi cứ bon bon chạy rất nhanh. Đi được 1 đoạn tầm 1km , anh cho xe chạy chậm lại rồi Anh hỏi vu vơ:
-Chị đi chợ sớm vậy?
Hỏi xong 1 lúc lâu rồi mà vẫn không thấy chị ta trả lời. Nhìn lui thì chẳng thấy ai cả. Yên xe trống không, người đàn bà đó đã biến mất tự lúc nào.
Nghĩ là mình chạy nhanh quá, có lúc nào chị ta rớt cmn rồi cũng nên , anh quay xe lại tìm… Tìm 1 lúc lâu vẫn chẳng thấy gì. Lúc này anh ngờ ngợ …
Quay xe về hướng chợ, Chạy được một đoạn thì anh thấy người đàn bà mình chở, nằm ấp mặt bên vệ đường, máu me be bết, chảy ra đỏ cả một vạt đường núi.
Quái lạ sao lúc nãy mình quay lại thì không thấy- anh thầm nghĩ..
Hốt hoảng dừng xe , anh chạy lại nhìn, thấy chị ta vẫn còn thoi thóp thở. Anh lay lay người đàn bà. -Chị gì ơi, chị gì ơi…
Vẫn không thấy tiếng trả lời, máu từ đầu người đàn bà liên tục trào ra, chị ta rên lên mấy tiếng ư ử rồi tắt thở.
-Thôi chết rồi, phải nhanh chóng đi khỏi đây, chứ không thì mình mang họa mất. Nghĩ làm làm anh nhanh chóng xách xe rồi nổ máy.
Định nhấn ga đi thì anh bỗng nghe đằng sau lưng có tiếng cười the thé : hé hé hé.. Hoảng hồn nhìn lại thì trời ơi, trước mắt anh là cái xác người đan bà , không biết đã bật dậy tự lúc nào,.
Cả một khuôn mặt chầm vầm như cái mâm, chẳng có mắt mũi gì cả. Cái miệng đỏ au như máu ,. Tóc tai rũ rưỡi , trên đầu những giọt máu tươi chảy xuống chan hòa.
Lúc này hồn vía anh như lên mây lên mưa , tay chân run lấy bẩy. Tay anh run quá đến nỗ chẳng thể nhấn nổi ga nữa. Cái xác lại cười : Hố hố rồi cất bước đi lại gần anh.
Cố gắng lắm mới nhất nổi tay ga anh phi một mạch , chẳng dám quay đầu nhìn lại nữa. Anh chạy xe mà có cảm giác cái xác đàn bà đó vẫn như đuổi theo sau lưng vậy… Anh bỏ đi chợ sớm từ cái ngày đó”
Chuyện của anh loan ra toàn cả huyện, đi đâu cũng nge ngta bán tán này nọ. Rồi chuyện cũng đến tai cơ quan của ông .
Ông đi làm cả chục năm năm có thấy gì đâu, đúng là mấy cái hạng ăn no rửng mỡ, ngồi đồn thổi chuyện hoang đường.
Phát cáu với cái lũ người đó, cứ mỗi lần nghe họ bàn tán thì ông lại lãng tránh đi chỗ khác, hoặc chen vào 1 câu:
-Mấy ông bà lắm chuyện , tôi đi làm cả chục năm nay, ngày nào cũng đi ngang qua nghĩa trang liệt sĩ có thấy gì đâu, rõ là đồn nhãm. Cán bộ đảng viên mà lại đi tuyên truyền cái tư tưởng mê tín dị đoan như vậy là sao?
Nhưng rồi:
Một ngày như mọi ngày, ông dậy từ sớm, đánh răng rửa mặt ăn sáng xong cũng tầm hơn 5 h. Ông xách cub 50 huyền thoại lên đường.
Buổi sáng ở miền núi, sương mù dày đặc, đem lại cảm giác se lạnh cho người đi đường.Tới đoạn nghĩa trang liệt sĩ, bỗng nhiên ông thấy ớn lạnh. Xe đi ngon trớn thì từ xa a một người con gái trần truòng , tóc tai rũ rượi đi ngay giữa lòng đường , hướng về phía mình.
Thấy lạ, ông đi chậm lại, đến gần thì bỗng nhiên cô gái ngước mặt nhìn lên:
Một khuôn mặt tái xanh như tàu lá chuối, đôi môi khô khốc nứt nẻ, từ 2 khóe mắt 2 dòng máu đỏ tười từ từ ứa ra. Cô gái ngước mắt nhìn ông với 1 ánh mắt sắc như dao cạo.
Lúc này hồn ông như bất phụ thể, Ông rú ga , chiếc xe trường tới, chiếc xe bỗng chao đảo dữ dội, biết là con ma nữ kia đã nhảy lên xe mình. Chẳng dám ngoài đầu nhìn lui, ông rú hết ga phóng 1 mạch,. Đi được một đoạn thì thấy xe nhẹ hẳn , quay lại nhìn thì chẳng thấy gì cả.
Từ 1 người không tin tưởng chuyện ma quỷ, bây h chính ông đã được giáp mặt với con ma nữ kia.
Suốt ngày hôm đó ở cơ quan, ông cứ như người mất hồn. Chẳng nói chẳng rằng, cũng ko dám kể với ai về chuyện ông gặp ma, ông sợ xấu hổ với đồng nghiệp.
Họp giap ban, mà ông cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, cứ ngãm lại chiều phải về, đi ngang nghĩa trang đó, là ông thấy rợn cả người.
Nhưng rồi, chuện gì đến cũng sẽ đến, Xui cho ông hôm đó cơ quan có công văn của tỉnh gửi về, nên phải ở lại để nghe phổ biến nội dung.
Tan sơ cũng 6h40 rồi, ở miền núi h này thì trời đã tối mịt mù. Ông xách xe về nhà.
Ông ráng chạy thật nhanh, chỉ mong qua được cái đoạn nghĩa trang liệt sĩ đó , là êm chuyện.
Đi được tầm 4km thì có 2 người bộ đội đứng bên đường vẫy ông lại. Dừng xe hỏi chuyện thì biết được 2 cậu bộ đội này vừa mới xuất ngủ ra đây đứng nhờ xe để về nhà.
-2 cậu đi đâu mà tối mịt rồi còn đứng ở đây?
-Dạ chúng cháu mới xuất ngủ, nhà cháu thì gần đây thôi. Còn bạn cháu ở tuốt trong Hương Sơn, chú cho nó nhờ xe một lúc nhé.
Ông như người chết đuối vớ được phao liền đồng ý ngay không cần suy nghĩ.
-ừ, lên xe đi cháu.
Cậu bộ đội lên xe, ông bắt chuyện.
2 người thao thao bất tuyệt, đủ chuyện trên đời. Đến đoạn nghĩa trang liệt sĩ, ông bảo:
-Cháu biết không, cái nghĩa trang này rùng rợn lắm. Hồi sáng bác mới gặp 1 con bé, chẳng biết người hay là ma hay là ma, nó trần truồng, tóc tai rũ rượu, khóe mắt lại tứa máu tươi, nhìn hải lắm. Cũng may có cháu đi cùng chứ bác cũng chẳng biết sẽ ra sao khi qua đây nữa.
-Con ma nữ đó có giống cháu không bác? Một giọng nữ vang lên như vọng về từ cõi xa xăm
Vừa nghe xong câu đó, tim ông như bay ra khỏi lông ngực. Qua gương chiếu hậu mờ mờ. Ông thấy người ngồi sau không phải là cậu bộ đội nữa, mà chính là con ma nữ ông gặp hồi sáng.
Gương mặt đó nó liếc xéo nhìn ông qua gương chiếu hậu rồi chiếc lưỡi dài thòng lòng thè ra, từ từ vắt ngang ngang qua cổ ông, một cảm giác ươn ướt, mềm mềm, lạnh như băng từ từ xuyên vào tâm can.
Kinh hoàng đến cùng cực, ông nhắm mắt , rú ga…Rồi ông chạy mãi chạy mãi….
Sáng mai có người đi làm đồng sớm, thấy ông nằm sóng xoài trên ruộng, chiếc xe nằm 1 bên, họ đưa ông vào viện…
3. Ma Da…
Chuyện này em lấy lại ở thớt cũ của em, chắc có máy bác chưa đọc.
Đây là câu chuyện ám ảnh em suốt những năm tháng ở quê…
Viết câu chuyện này, mong vong hồn của 2 em đc Yên nghỉ sớm đầu thai kiếp khác. Adi đà phật.
Vì 1 chút tế nhị nên em xin được giấu tên những ng trong câu chuyện.
Cô D ở làng tôi nhà rất nghèo, lại đông con, chồng cô hy sinh trong chiến dịch biên giới tây nam.
Cuộc sống gia đình cô rất chật vật, một mình cô phải nuôi tới 5 mặt con, nên cô ko lúc nào đc nghỉ ngơi , cứ suốt ngày bán mặt cho đất bán lưng cho trời.
Cô D ko có nghề nghiệp gì cả, nên chỉ có làm thuê làm mướn kiếm sống qua ngày.Thương cô nên làng xóm ai có việc gì cũng mướn cô để thêm phần thu nhâp.
Ngoài ra , cô D còn có 1 công việc đó là hái rau đắng mang ra chợ bán kiếm tiền nuôi lũ con thơ. Công việc này cũng giúp cô kiếm bữa vài chục ngàn – 1 số tiền không nhỏ đối với người nghèo đúng ko mấy thím
Và câu chuyện bắt đầu từ đây.
Chợ sáng ở quê em đông từ khoảng 6h, nên tầm khoảng 4h sáng cô D phải ra đồng hái rau đắng để tranh thủ về cho kịp buổi chợ.
Như thường lệ, cô D dậy từ rất sớm , gà gáy sáng là cô xách thúng lên đường. Tinh mơ trời mù sương lãng đãng, cô D đi ra cái chỗ vẫn hái rau cũ, nhưng kì lạ: Rau đắng ở đó héo úa hết cả, chẳng biết phải làm sao, cô đành xách thúng đi loanh quanh đồng kiếm chỗ để hái, và cũng thật kì lạ, chẳng có cọng rau nào hoặc gỉa chỉ lác đác vài cọng rau đắng già nua, còm cõi.
Đánh liều đi lên cái bờ mương dẫn nước , em xin nói thêm 1 tý về cái bờ mương này:
Dân đồng áng, ít ai dám bén mảng tới cái bờ mương này vào buổi tối, trưa đứng bóng hoặc sáng tinh mơ.,. cái bờ mương này nổi tiếng có ma, khối người đi đồng sớm thường gặp 2 đứa nhỏ ngồi gục đầu tóc tai rũ rưỡi trên bờ mương, miệng thì thầm than : lạnh quá, lạnh quá…Rồi cả 2 cất tiếng khóc tỉ tê , lúc gần lúc xa, như vọng về từ cõi xa xăm nào đó.
Lắm người gan dạ, cũng mạnh bạo đến gần để xem cho rõ, khi đến gần thì 2 đứa nhỏ ngẩng đầu lên: Trời ơi! 2 cái mặt chằm vầm, tím tái, 2 con mắt trắng dã… rồi bọn nó cất tiếng cười the thé hehehe….. hức hức…. Khối anh bất tỉnh nhân sự tại chỗ, lắm người ỉa đái trong quần dầm dề….
2 cái vong nhỏ này, là 1 câu chuyện thương tâm ở quê tôi hồi đó.
Nhà chú H thuộc hàng cùng đinh của làng, gia đình rất khó khăn. Chú đi phụ hồ , vợ chú cô M thì buôn bán cọc cạch kiếm tiền nuôi con. Cuộc sống gia đình chú càng ngày càng túng quẩn.
4 đứa con của chú , thằng anh cả 19t cũng bươn chải vào sài gòn làm thuê phụ giúp gia đình, con bé kế nó cũng đi ở cho nhà ngta.
Còn lại 2 đứa nhỏ là thằng C 10 tuổi và con T 8 tuổi , ở nhà với Bố mẹ. Tuy còn nhỏ nhưng chúng nó cũng đã hiểu đc cái khốn khổ của gia đình mình, thương ba mẹ 2 đứa cũng mò cua bắt ốc phụ gia đình.
Ngày định mệnh, thằng C cùng con T rủ nhau xách lưới đi kiếm ít cá về tăng gia bữa ăn . Ra đi với cái bụng đói, 2 đứa xách lưới đến chỗ cái mương rồi bắt đầu thả lưới. Cái mương này vào mùa mưa nước rất sâu, đáy mương nông sâu thất thường.
Thằng C giăng lưới dọc theo bờ mương, bất ngờ chân nó sụt vào cái chỗ nước sâu, nó thì ko biết bơi nên chơi với giữa dòng.
Tội nghiệp cho2 đứa, sáng hôm đó chẳng có người nào trên đồng cả. Con T thấy vậy liền chạy tới níu tay thằng C, và rồi thằng C lôi luôn con T xuống cùng nó .
Chú H đi làm về , cũng đã 12h trưa sao chưa thấy thằng C cùng con T về ăn cơm, hỏi vợ thì chú biết là 2 đứa đã xách lưới đi từ lúc 8h .
Linh tính mách bảo là có chuyện chẳng lành, chú H và cô M chạy ngay xuống chỗ cái mương,
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
