watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 22:16 - 19/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1910 Lượt

minh mẫn. Bỗng có cơn gió thôi qua, chén trà nóng hổi trên tay cụ khẽ vang tiếng “ tách” nhìn kĩ dưới ánh đèn trạm xá tờ mờ thấy đường nứt chạy tứ ngón tay trỏ đang tì vào thành chén xuống. Cụ ném văng chén trà rồi bỏ chân cuống cuồng tìm dép, đạp cả vào tách trà nóng đổ ra chân. Không dép, cụ hối hả chạy về trong đêm.

Đêm đấy trời không trăng nhiều mây, đường quê tối om vang tiếng cụ chạy thở hổn hển, chân lạch bạch chên nền đất lẫn sỏi đá gồ ghề. Chạy đến cửa gần đến cửa, qua khe cửa, cụ thấy trong cửa nhà mở toang, cây đèn dầu trên cửa sổ vẫn leo lắt, mở cửa sông vào thì cụ giật mình. Trước mặt cụ là một cái một người đen xì đang trèo lên thành giếng, tay người đó dắt theo ông H đi đằng sau, mặt ông H như người mất hồn, miệng luôn lẩm bẩm điều gì đó, cụ lao đến thì người kia nhảy luôn xuống giếng, kéo theo ông H từ ngoài giếng rơi vào trong. Bất giác tiếng ông H hét toáng lên, cụ lao tới chộp lấy chân ông H, mồm gọi toang cả nhà dậy. Người ông H nhỏ nhỏ, mà lúc đấy cảm tưởng như đang kéo đá tảng từ dưới giếng lên, tay cụ nổi đầy gân guốc, mặt đỏ ửng lên nín thở. Cụ bà chạy ra hiên, thì bỗng ông H nhẹ tênh, cụ ngã kéo ông H lên như hụt sức, ngã ra đất thở hồng hộc như con trâu vừa cày ruộng dài. Ông H nằm bên cạnh cụ, khóc tu tu, mồm miệng run bần bập, răng lợi đập vào nhau rung cầm cập, mặt tái mét. Ông H kể lại, lúc đang ngủ trong nhà thì nhìn thấy cụ đi vào gian trong, nhìn ông H rồi đưa tay ra vẻ như bảo ông cầm tay cụ. Cầm vào thì thấy người choáng váng, mắt mũi tối sầm lại không nhớ gì hết. Đến lúc mở mắt ra thì người đang ở trong giếng, trước mặt là một người đen gì, nhìn rõ cái tròng mắt sáng quắc và hàm răng trắng ơn ởn đang bám chặt vào tay ông kéo xuống, nửa người đó đã ngâm trong nước, nửa người còn lại cố choãi lên kéo ông H… Lúc soi đèn vào cổ tay ông H tối hôm đấy, thấy nhem nhuốm tàn tro, có mùi hôi thối, khó ngửi đến buồn mửa. Cụ ôm ông H chặt vào lòng, vuốt tóc, cụ bà nghe kể thế thì khóc, rồi than vãn, cái nhà bị ma ám, nó đòi mang con mình đi, cụ ông thở dài, chép miệng liên hồi…

Đoạn 3: Đòi nợ. Khất nợ.

Tối hôm đấy cụ với cụ bà ngồi nói chuyện, cụ bà khóc thút thít. Ông H nghe loáng thoáng thấy cụ ông nói gì đấy về chuyện thằng Y, rồi ý rằng nếu cứ tình hình này thì thôi chuyển sang làng khác sống là tốt nhất. Cụ bà đang khóc chỉ gật đầu rồi lại bưng mặt khóc, tay quệt nước mắt đều đều, đều đều…

Hôm sau, từ sáng sớm cụ lên trạm xá thăm bà V, hàng ngày cụ vẫn mớm cháo cho bà, càng ngày bà càng gầy rộc đi, mặt xanh xao, bủng beo như lá chuối cuối mùa. Chuyện tối qua còn chưa dứt, thì có tin báo về làng ngay trưa hôm đấy. Rằng lão xã trưởng mới chết sáng nay, người ta đi làm đồng từ tờ mờ sáng nghe tiếng lão ú ớ khục khặc trong trạm xá, bác sĩ mở cửa vào thì đã thấy lão ngồi ở trong góc tường, đầu gục xuống chân tay buông thõng. Qanh cổ lằn lên hình hai bàn tay, bê bết tro bám quanh, giường chiếu xộc xệch như vật lộn, lão chết lưỡi thè ra tím ngắt, mặt trắng bệch, mắt mở trừng trừng thần sắc kinh hãi. Cụ nghe truyện xong đứng im, có tiếng nuốt nước bọt từ cổ họng cụ vang ra, ông H đứng dưới đất, kéo kéo áo cụ mãi cụ mới định thần, vội dắt tay ông H về. Chiều hôm đấy cụ về làng, để cụ bà lên trạm xá trông bà V còn cụ về nhà. Đến nhá nhem tối thì cụ lên trạm xá, ông H cũng đi theo cụ lên cùng.

Lúc đấy trời rất oi, ếch nhái kêu ộp oạp bên ngoài phía bên kia đường đối diện trạm xá. Ri rỉ tiếng dế kêu râm rân nghe vui vui, tiếng người trong làng nói chuyện xôn xao, một buổi tối hè đặc trưng nơi miền quê nghèo đói. 3 người ăn cơm trên trạm xá, để 3 bà ở nhà ăn cơm một mình. Cụ bảo tối nay ông H ngủ cùng cụ, còn cụ bà ăn cơm xong thì tí về trông 3 bà. Đang dở bát thì trời đổ cơn mưa to, mưa như trút nước, kèm theo sấm chốc lát lại vang lên chát chúa, cơn mưa dai dẳng đến tận khuya, trong trạm xá có cái áo mưa của cụ, nhưng nghĩ thế nào, cụ bảo cụ bà ở lại, không về nữa vì trời mưa bão nguy hiểm. Tối đấy lúc đóng cửa đi ngủ, cụ bà nằm cạnh bà V còn cụ ông nằm với ông H. Trời vẫn rào rào nặng hạt, lâu lâu lóe sáng, nhưng cả 3 người dần dần chìm vào giấc ngủ trong cái trạm xá lạnh lẽo…

Đoàng!

Tiếng sấm vang lên đánh ngang trời rọi sáng cả gian trạm xá nhỏ, cụ và ông H đều bị tiếng sét đạp dậy. Bỗng cụ hốt hoảng quay xuống hỏi ông H : “ Mày quên khóa cửa hả?” Ông H đáp : “ Rõ ràng là con khóa rồi.

Chõng trên trống không, bà V và cụ bà đều biến bất, cụ vọt qua người ông H nhanh như cắt lao ra cửa, chạy đi trong đêm mưa bão không dép, không áo mưa, không nóng. Ông H cũng tất tả chạy theo cụ, cụ chạy ra ngoài cửa đứng lại một khấc, phân vân thì chép miệng chạy về phía nhà xã trưởng, theo sau là ông H. 2 cha con chạy dọc qua con đường tối đầy sói đá, miệng thở phì phò nhưng chân không dừng. Từ xa, ánh chớp sáng lên, 2 người nhìn thấy bà V đang nắm tay cụ bà dắt lên trên triền đê, cạnh đấy là rặng tre đang lồng lộn lên trong cơn mưa rào cuối hạ. Đang chạy tới thì sét đánh ngang trời! Tiếng sét sắc lẹm như nhát dao chém vào lớp giáp sắt của người lính vang lên choang, rõ to. Bất thình lình cụ dơ chân đạp ra sau về phía ông H rồi quay người nói giọng cứng ngắc : “ Mày về ngay!”. Phía trước cụ là một người đội nón lá, mặc áo rơm khô đan từ lá cọ, chùm kín từ vai xuống tận chân. Bên dưới cái nón lá, là khuôn mặt đen sì, sáng quắc 2 con mắt và cái miệng đang thở, có làn khói từ trong đấy bay ra, phập phùng cuốn theo gió mưa. Ông H quay đầu chạy về trạm xá, xa xa trên triền đê, bóng cụ bà và bà V đã khuất dạng, còn lại giữa đường là cụ ông và người kia, nói chuyện. Sét vẫn dồn dập đánh dọc ngang, đường tối mịt, mưa như trút nước, rặng tre quằn quại trong cơn dông, ướt sũng, đau đớn…

Ông H chạy về nhà một mạch, tối hôm đấy không dám đi ngủ gian ngoài một mình, phải ngủ với các bà. Khoảng hơn canh giờ sau thì cụ ông và cụ bà lững thững đi về, mặt tái dại, người ướt như chuột lột. Chả ai nói ai, lẳng lặng thay quần áo đi ngủ. Trời ngớt mưa, bớt sấm, đêm lành lạnh…

Đoạn 4: Trả nợ.

Sau hôm đấy, cụ như người khác, lần đầu tiên trong tuần, cụ cười. Nụ cười của cụ hiền hậu mà hơi thoảng buồn, sáng hôm đấy cụ không ra trạm xá nữa, thấy lạ ông H hỏi thì cụ đáp : “ Bà H khỏi rồi, sang làng khác sống rồi”. Quái lạ, một người đàn bà vừa tỉnh lại sau cơn mê dài, mất con, để cái nhà lại đấy tuy có nghèo rách, mà đi trong đêm, trước khi đi dẫn theo cụ bà. Tuy nhỏ nhưng ông H biết cụ nói lảng đi, cũng không hỏi nữa. Chuyện trong nhà bỗng dưng yên lành hẳn, chỉ có điều dân làng kêu ca. Rằng lâu lâu, đêm oi ả, họ vẫn nghe tiếng lửa cháy lách tách bên nhà chứa, tiếng gào rú văng vẳng hun hút trong đêm. Lại có người thấy trong từ trong nhà có bóng người đi ra sân đứng, đoạn rồi biến mất, tiếng cười lầm rầm hun hút trong gió biển, thổi vào từ ngoài khơi trong những tuần nước lên, nghe đâu như tên cụ G…

Một buổi sáng 2 năm sau đấy. Ông H và cụ đi tắm sớm ở biển, lúc lên bờ thì ông H chếnh choáng suýt ngã 2 tay quơ quơ trong không khí. Cụ tóm được tay ông H nhưng lúc đấy người ông đã ngả hẳn ra sau, rơi xuống biển, còn cụ ngã theo đầu đập xuống nền đất. Ông H luống cuống lên bờ thì cụ đã ngồi dậy từ bao giờ, 2 cha con đi về nhà cười nói vui vẻ, như không có chuyện gì xảy ra…

Lúc về nhà, cụ kêu mệt rồi nằm vật ra giường, cụ bà nghĩ bụng chắc phải gió, nên vội bưng nồi nấu cháo loãng, đoạn bảo ông H ra chợ mua ít muối với cá khô, còn các bà ở nhà trông nồi cháo với trông cụ. Lúc về đến nhà thì thấy mọi người xúm quanh cụ, mắt cụ đờ đẫn những cụ vẫn nhân ra ông H. Cụ gọi ông H đến bên giường, thều thào giọng mệt mỏi, đôi chỗ bấp búng vài câu.

“ Nếu hôm nay mà bố qua khỏi, thì bố ở với chúng mày lâu nữa, còn nếu lát nữa mà lịm dần, thì số bố đã hết, bố phải đi rồi. Nhưng có chuyện này bố phải nói với các con, để các con biết rằng nhà mình từng có lỗi với người khác, lỗi lớn các con ạ…” Cả nhà khóc òa, ông H cũng sụt sịt…

- Tiếng sét đánh giòn tan trên nền trời thẫm, cụ đứng thằng người đối diện với người mặc áo mưa kia. Tiếng nói ồm ồm vang vang ngày nào vọng ra từ dưới chiếc nón : “ Có nợ, thì phải trả, người cao số không trả được nợ, thì để người xấu số trả thay.”

Cụ lấy hết can đảm nói với sang phía người kia : “ Nếu phải đền mạng thì lấy mạng của tôi, tôi cao số, tôi biết, nhưng tôi hẹn ngày 2 năm nữa, cho tôi 2 năm, tôi sẽ trả hết, trả bằng mạng tôi!” Người kia đứng im một lát rồi cất tiếng cười khanh khách, khô khốc và lạnh lẽo, biết vụt mất. Cụ sững sờ một lúc rồi chạy về hướng cụ bà, qua khỏi khóm tre thì thấy cụ bà nằm ở giữa đường, phía trước bà V đang chạy, chạy như điên dại, không ngoái đầu lại nhìn. Đánh thức cụ bà dậy, 2 người thất thểu về trong đêm…

Nói rồi cụ bảo : “ Con nhấc tay bố lên mà… mà… x…e ..em”

Ông Hùng nhấc lên, thì đường sống của cụ bị mất đoạn cuối, chỗ tay da đấy bị xóa đi, không có cả vân tay, trắng bóc. Nói được thêm vài điều trăn trối thì cụ lịm dần, bên tai cụ chảy ra dòng máu đen đặc quánh. Cụ đi.

Cái chết của cụ nhẹ nhàng, nhưng để lại cho ông H nặng trĩu buồn phiền, vì ông là người gián tiếp gây ra cái chết của cụ, nỗi

Trang: [<] 1, 6, 7, [8]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT