![]() |
Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí ![]() |
anh chàng đẹp trai trong nhóm hằng ngày cũng đủ làm cô “bội thực sắc đẹp” rồi. Nhưng không ngờ tật xấu này mãi mãi vẫn không bỏ được và giờ đây nó lại còn phản chủ nữa chứ.
Tiếng bước chân ngày 1 gần, Pu càng lo sợ hơn không biết làm thế nào. Vội bật điện thoại cô mở danh bạ để tìm cứu viện. Nhưng giờ đây cô biết gọi ai bây giờ, Ken và Bo bây giờ chắc chắn không thể nào nghe điện thoại của cô vì còn bận ngủ, Kei thì càng không được vì anh có thói quen tắt chuông điện thoại khi ngủ. Chỉ còn mỗi anh Bin thôi. Bất giác Pu rùng mình vì Bin là người khó chịu và cũng khó gần nhất nhóm. Tuy anh không ghét cô nhưng từ lúc thành lập nhóm đến giờ anh với cô cũng chỉ nói chuyện với nhau có vài lần. Liệu anh có chịu giúp cô không?
Nhưng tiếng bước chân càng gần làm Pu không chần chừ suy nghĩ nữa mà bấm số gọi luôn. Nhưng dường như cô không may mắn. Tín hiệu chưa kịp kết nối thì Pu đã thấy 1 bóng dáng cao lớn dứng trước mặt của mình. Cô hoảng sợ giấu vội chiếc điện thoại ra phía sau lưng nhưng vẫn không ngắt cuộc gọi hi vọng ai đó sẽ nghe điện thoại mà đến cứu cô.
Còn về phía người con trai, khi nhìn bóng dáng thì anh đã biết tiếng động này của ai rồi nhưng không hiểu sao nhìn dáng vẻ lo sợ đến tội nghiệp của cô anh lại muốn trêu cô 1 tí. Khẽ bước chậm chạp để quan sát hành động của cô gái nhỏ này.Và anh thừa biết cô đang dùng điện thoại để cầu cứu những con sâu ngủ trong nhà, nhưng để đề phòng cô gọi cho anh thì anh đã kịp thời tắt chuông điện thoại.
Và quả như anh dự đoán không sai, cô gái này gọi ngay cho anh. Bước đến gốc cây, anh không cất tiếng mà vờ 1 tay vịn vào gốc cây, 1 tay từ từ cho vào túi quần
Nhìn thái độ của anh Pu càng lo sợ nếu biết trong khuôn viên của công ty không an toàn vậy thì cô đã không ra vườn hoa rồi, nếu như cô biết anh làtrộm thì không nên bướng bỉnh lại gần xem rồi. Cô thật là ngốc quá mà. Thấy tay anh bỏ vào trong túi quần pu liền nhớ đến cảnh tượng thường xem trên phim, trộm cướp thương rút dao để giết người Pu không dám ngẩng đầu lên vội mếu máo nói
-Anh ơi anh tha cho em đi mà, em không có tiền cũng không có gì đâu.
Bin nhìn vẻ mặt của cô không nhịn được cười. Cô gái này quả thật đáng buồn cười mà. Gương mặt thì mếu máo khóc lóc van xin còn tay giấu phía sau lưng không ngừng gọi điện cho chi viện. Giờ thì anh mới hiểu tại sao mấy con sâu ngủ trong nhà kia cứ ra sức yêu thương cô, tuy không thẳng thắn tranh giành nhưng cũng không phải là không quyết liệt. Nhìn thái độ của cô đến buồn cười Bin bắt đầu cất tiếng:
-Không có gì thật sao? Vậy điện thoại phía sau lưng để làm gì? Đang gọi cho viện trợ à?- Bin vừa nói vừa lấy điện thoại từ trong túi quần ra, trên màn hình vẫn đang nhấp nháy dòng chữ Pu.
Pu nghe tiếng nói quen thuộc liền mừng rỡ trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi vừa ngước lên thì bắt gặp ngay gương mặt góc cạnh đẹp đến từng milimét của anh ở cự li gần thế này bất giác gương mặt khẽ ngại ngùng mà ửng hồng lên.
Cảm giác ngại ngùng nhanh chóng qua đi, gương mặt cô lại 1 lần nữa ửng hồng vì tức giận. Rõ ràng anh đã phát hiện ra cô vậy mà còn dọa cô sắp chết nữa. Không nể mặt Pu khẽ đấm nhẹ vào bụng anh mà nói
-Sáng sớm anh ra vườn hoa làm gì, Định hù chết em sao?
Bin thấy khá buồn cười với câu hỏi của cô chỉ nhè nhẹ đáp
-Sáng nào mà anh không ra đây, chỉ có điều tự nhiên hôm nay có người phá đám
Pu nhăn trán nhìn Bin: “ Ý anh là em phá đám sao?”
-Anh không có ý đó chỉ là do em nói thôi. Nhưng em nghĩ thế cũng được anh không cấm em – Bin nhàn nhạt trả lời
-Anh đúng là người xấu xa không nói chuyện với anh nữa em đi đây.
Khi bóng Pu vừa khuất trong lòng Bin lại tràn ngập nỗi xót xa. Anh không hiểu vì sao hôm nay anh lại nhớ người con gái ấy đến vậy. Anh không thể hiểu nỗi chính con tim của mình. Dù lòng nhủ sẽ cố quên nhưng thật sự anh không làm được. Anh càng không thể hiểu vì sao cứ mỗi lần nói chuyện với Pu anh lại luôn cảm thấy có hình ảnh của người con gái đó. Có lẽ đó là vì sao anh luôn muốn giữ khoảng cách với Pu.
Anh rất sợ 1 ngày nào đó không kiềm chế được tình cảm của mình mà cũng giống như những người còn lại thì sẽ lại làm cho cả 2 đau lòng hơn, bởi chắc chắn sẽ không ai có thể thay thế vị trí người con gái ấy trong lòng anh, và cho dù có thay đổi thì chắc chắn sẽ không có kết quả tốt. Đang chìm trong suy nghĩ của riêng mình, Bin giật mình bởi tiếng nói của Pu
-Trời lạnh lắm, anh uống tí trà nóng đi cho dễ chịu hơn. – Pu mỉm cười đưa ly trà về phía Bin
Khẽ nhấp môi hương vị bạc hà the mát nhè nhẹ xông vào mũi khiến Bin cảm thấy dễ chịu vô cùng.
-Cám ớn em nha. Đúng là dễ chịu thật. À mà mới sáng sớm sao em không ngủ đi mà thức dậy sớm quá vậy? – Bin nhẹ nhàng hỏi Pu.
-Em ngủ không được nữa, chắc là tại quen dậy sớm rồi. –Pu nhoẻn nụ cười thật tươi
-Mai là năm mới rồi, em có định về thăm nhà không? – Bin quan tâm hỏi Pu.
-Ba mẹ sang định cư ở ngước ngoài với anh em rồi, chỉ còn em ở 1 mình thôi, nên có về nhà cũng chỉ có mình em à. – Pu nhẹ nhàng trả lời.
-Anh nhắc tới làm em buồn hả? Anh xin lỗi nha? – Bin cảm thấy hơi áy náy
-Có gì đâu anh dù sao ba mẹ em định cư ở bên đó vẫn tốt hơn ở mà, tại em không thích môi trường bên đó nên em ở lại thôi.- Pu cười gải thích cho Bin
-Vậy lúc trước em ở đây với ai?
-Thì em ở với ba mẹ. Ba mẹ em chỉ mới đi 2 tháng thôi mà. Vậy còn anh nghỉ được có 2 ngày chắc không kịp về quê rồi. Anh có buồn không?
-Cũng hơi buồn đó vì năm nào cũng được đón Tết với gia đình nhưng năm nay lại không được. nhưng mà cũng không sao đâu vì năm nay anh được sống với ước mơ của mình, coi như đây là trải nghiệm mới vậy. – Bin bộc bạch.
Bỗng 1 cơn gió nhè nhẹ thổi làm Pu cảm thấy dễ chịu mà reo lên
-Không khí này dễ chịu thật. Ôi thích mùa đông quá đi mất.
Câu nói của Pu làm Bin bất giác giật mình. Anh cảm thấy rối bời trong lòng. Anh biết Pu không phải cô ấy, nhưng dường như anh càng thuyết phục bản thân mình bao nhiêu thì Pu lại làm anh lung lay suy nghĩ. Sao lại trùng hợp đến vậy? Cô gấi ấy là người con gái đầu tiên thích mùa đông mà anh biết. Cứ ngỡ đó là đặc biệt nhất nhưng không ngờ hôm nay lại cũng có 1 cô gái yêu thích mùa đông. Bin không kìm lòng mà hỏi lại:
-Mùa đông lạnh lắm có gì đâu mà em thích dữ vậy?
-Sao lại không thích được hả anh. Mùa đông tuy lạnh nhưng nhờ đó mà con người mới cảm thấy cần đứng gần nhau hơn để ấm,nhờ có cái lạnh đó mình mới biết yêu cái ấm áp của mùa khác chứ mùa đông tuy không có nhiều hoa nhưng nhờ mùa đông nuôi dưỡng thì mùa xuân cây mới có hoa được. Buổi sáng mùa đông tuy có chút gì đó buồn hơn so với những mùa khác nhưng không hiểu sao em lại rất thích cái vẻ yên tĩnh thanh bình của buổi sáng mùa đông. – Pu nói hết suy nghĩ trong lòng mình.
-em rất giống, rất giống 1 người. – Nghe câu trả lời của Pu Bin chỉ biết hướng ánh mắt mình về 1 phía xa xăm và vô thứ nói.
Câu nói t
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
