watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 00:43 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 10346 Lượt

Dĩnh chạy đến, định cởi giày cho Trương Hoa thì anh đã thu chân lại, nhìn cô hỏi: “Làm gì thế?” Trần Dĩnh nói: “Uống nhiều rượu thế, không tắm thì cũng phải cởi giày, cởi áo khoác ra chứ!”

Trương Hoa miễn cưỡng ngồi dậy nói: “Để tôi tự cởi!” Trần Dĩnh đứng ngây ra ở bên cạnh, nhìn a lật đật cởi giày, cởi áo khoác.

Lúc Trần Dĩnh thu dọn xong bàn ăn, đi tắm rửa rồi lên giường thì Trương Hoa đã ngủ say rồi. Cô nhìn Trương Hoa, nhìn người chồng mà trong mắt cô luôn là một cậu bé chưa trưởng thành, chẳng có chút đàn ông nào, lúc này đây bỗng nhiên cảm thấy thật xa lạ.

Giờ cô mới phát hiện thực ra bất cứ ai cũng có thế giới nội tâm rất phức tạp, nếu như không chạm đến nơi “nhạy cảm” trong cái thế giới ấy thì khó mà nhận ra được.

Lúc ban ngày ở công ty, cô vẫn tin rằng mình có niềm tin cứu vãn trái tim Trương Hoa, cứu vãn cuộc hôn nhân này thì bây giờ, trái tim cô dần nguội lạnh. Cô vốn muốn nói với Trương Hoa, hồi sáng cô đã xin nghỉ việc, hai hôm tới cô sẽ bàn giao hết công việc là có thể rời khỏi công ty ấy, vĩnh viễn rời khỏi Lục Đào.

Nhìn Trương Hoa, Trần Dĩnh nghĩ, tình yêu có lẽ không thể mãi đứng yên ở một chỗ chờ đợi mình.

4.

Mấy ngày liền, hôm nào Trương Hoa cũng về nhà rất muộn, người nồng nặc mùi rượu, sau khi cởi áo khoác và tất ra là leo lên giường ngủ. Sáng ra, đợi Trần Dĩnh đi rồi mới ngồi dậy tắm rửa, đánh răng rửa mặt đi làm.

Hôm nay, Trương Hoa tỉnh dậy đã thấy Trần Dĩnh ngồi bên bàn. Trên bàn đặt một vài món ăn sáng. Trần Dĩnh nhìn thấy anh dậy liền bảo anh đi đánh răng rửa mặt rồi ăn sáng.

Trương Hoa không đoái hoài đến Trần Dĩnh, anh đi thẳng vào nhà vệ sinh tắm rửa. Tắm xong liền mặc quần áo, không ăn sáng mà đi thẳng ra ngoài cửa. Đang chuẩn bị ra ngoài, Trương Hoa không nén được ngoảnh lại hỏi Trần Dĩnh: “Sao hôm nay cô chưa đi làm?”

Trần Dĩnh nói: “Hai ngày sau ngày hôm ấy em đã xin nghỉ việc. Hôm qua em đã bàn giao xong công việc, vì vậy hôm nay chính thức rời khỏi công ty đó!”

Trương Hoa ậm ừ, ngẫm nghĩ hồi lâu rồi đi về phòng, sau đó lấy điện thoại ra gọi công ty xin nghỉ một ngày. Đặt điện thoại xuống, Trương Hoa nói: “Tôi cũng xin nghỉ rồi, vừa hay có thời gian, hôm nay chúng ta đi làm thủ tục ly hôn!”

Trần Dĩnh nghe xong liền ngẩn ra không nói nên lời. Trương Hoa ngồi xuống, bắt đầu ăn sáng, vừa ăn vừa nói: “Cô cũng ăn mau đi, chúng ta đi sớm sớm một chút!”

Trần Dĩnh ngẩng đầu nhìn anh: “Trương Hoa, chúng ta có thể nói chuyện một lần không?”

Trương Hoa vừa ăn vừa nói: “Chẳng có gì để nói cả, giải quyết sớm tốt cho cả hai!” Trần Dĩnh cắn môi: “Nếu em không muốn ly hôn thì sao?”

Trương Hoa cười khẩy: “Cô không muốn tôi càng khinh thường cô đấy chứ?”

5.

Trần Dĩnh trầm ngâm hồi lâu, đến khi Trương Hoa ăn xong mới khẽ nói: “Ly hôn đâu có dễ dàng thế, chắc chắn là rất nhiều thủ tục!”

Trương Hoa đứng dậy, châm thuốc rồi nói: “Tôi đã tìm hiểu cả rồi, trình tự rất đơn giản, những gì cần chuẩn bị tôi đã chuẩn bị rồi. Ngay cả hai ảnh chân dung của cô tôi cũng chuẩn bị xong rồi!”

Sau đó anh lấy hai tờ đơn từ trong túi ra, đưa cho Trần Dĩnh: “Đây là đơn xin ly hôn, tôi đã đóng dấu rồi, nói chung chúng ta chẳng có gì để thỏa thuận cả, không tài sản, không con cái, không ràng buộc. Căn nhà này vẫn đứng tên bố mẹ tôi. Nhưng bắt buộc phải có đơn xin ly hôn, vì vậy tôi đã đánh máy rồi in ra, cô kí đi, tôi kí rồi!”

Trần Dĩnh nhìn đơn xin ly hôn, nói: “Xem ra anh đã chuẩn bị xong hết rồi!”.

– Tôi không coi chuyện kết hôn là chơi đồ hàng, ly hôn cũng như vậy!

– Vậy cũng cần có một lý do chứ, không có nguyên nhân mà đòi ly hôn sao? – Trương Hoa ngẫm nghĩ rồi lấy điện thoại ra gọi.

6.

Lúc Trương Hoa gọi điện cho Cổ Vân Vân, Cổ Vân Vân vẫn đang ngủ, Cổ Vân Vân mơ màng nghe điện thoại: “Ai thế? Mới sáng ra đã làm phiền người ta rồi!”

Trương Hoa cười: “Thật ngại quá, Cổ Vân Vân à, sáng sớm đã làm phiền cậu! Sướng thế, vẫn còn đang ngủ à?”

Cổ Vân Vân ngồi dậy nói: “Trương Hoa, sao cậu đột nhiên gọi điện cho tôi vậy?”.

– Có chút chuyện cần nhờ cậu giúp đây!

– Chuyện gì mau nói đi, chẳng mấy khi cậu hé răng nhờ người khác giúp đỡ!

– Làm bạn gái tôi một thời gian nhé!

Cổ Vân Vân bật cười: “Cậu đùa cái gì vậy? Cậu đã kết hôn gần một năm rồi đấy!”

– Không đùa đâu, còn về nguyên nhân, tôi sẽ giải thích cho cậu sau. Tôi chỉ đề cập chuyện này với cậu trước. Mà cái thân phận bạn gái của cậu cũng chưa chắc đã phải dùng đến, nhưng nếu cần, mong cậu hãy giúp tôi!

Cổ Vân Vân tò mò hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”

– Đợi khi nào gặp mặt tôi sẽ nói rõ, cậu cứ nhận lời tôi đi!

Cổ Vân Vân cười hỏi: “Thế tại sao lại tìm tôi, chẳng phải cậu có rất nhiều bạn gái hay sao?”

– Thực ra họ không có bạn trai thì cũng kết hôn rồi, không tìm cậu thì còn tìm ai? Ai đến giờ vẫn còn độc thân như cậu chứ?

Trương Hoa cúp điện thoại rồi nói với Trần Dĩnh: “Lần này thì cô yên tâm rồi nhé! Cứ nói với hai bên gia đình là tôi có người khác, đòi ly hôn. Cũng coi như là giữ gìn thể diện giúp cô!”

Trần Dĩnh nói: “Chúng ta có thể đợi thêm một thời gian nữa, để cả hai bình tĩnh lại không?”

7.

Mặc cho Trương Hoa nói gì, Trần Dĩnh cũng nhất định đòi đợi một thời gian nữa. Cuối cùng Trương Hoa đành phải nhượng bộ yêu cầu Trần Dĩnh chuyển ra ngoài sống. Trần Dĩnh liền mang một vài bộ quần áo với đồ dùng cá nhân, tạm thời chuyển đến chỗ Lưu Huệ Anh ở.

Lưu Huệ Anh là bạn học cấp ba của Trần Dĩnh, lúc lên đại học mặc dù không học cùng một trường nhưng vẫn giữ liên lạc với nhau. Sau khi tốt nghiệp cùng đến thành phố này. Hiện giờ cô đã có bạn trai, nhưng không sống chung. Cô cũng là người bạn duy nhất biết chuyện của Trần Dĩnh và Lục Đào.

Sau khi kết hôn, Trần Dĩnh không muốn có quá nhiều rắc rối nên không mấy khi gặp Lưu Huệ Anh, tuy nhiên đôi bên vẫn liên lạc qua QQ, tin nhắn hoặc điện thoại.

Lưu Huệ Anh nhìn thấy Trần Dĩnh đem đồ đạc sang, không mấy kinh ngạc, bởi vì mấy ngày trước cô đã nghe Trần Dĩnh nói Trương Hoa đòi ly hôn.

– Tớ cũng chẳng biết phải làm sao. Tới không muốn ly hôn, tớ đã cắt đứt quan hệ với Lục Đào rồi, cũng nghỉ việc luôn rồi. Tớ thật lòng muốn sống yên ổn với anh ấy!

Lưu Huệ Anh hỏi: “Thế thái độ của Trương Hoa thế nào?”

Trần Dĩnh tuyệt vọng nói: “Anh ấy nghiêm túc lắm, đã chuẩn bị hết mọi thủ tục ly hôn rồi!”

Lưu Huệ Anh đột nhiên hỏi: “Hộ khẩu của cậu vẫn ở nhà bố mẹ phải không?”

– Ừ, ở nhà bố mẹ, thế thì sao?

8.

Mấy hôm sau, cuối cùng Trương Hoa không nhịn được liền nhắn tin hỏi: “Khi nào thì đi làm thủ tục?” Trần Dĩnh không nhắn lại mà gọi lại: “Em đã hỏi rồi, ly hôn cần có sổ hộ khẩu, nhưng sổ hộ khẩu lại đang ở quê, em đang bảo bố em gửi lên!”

– Đã mấy hôm rồi, có gửi cũng phải đến nơi rồi chứ nhỉ? Cố gắng nhanh chóng, khi nào nhận được thì báo cho tôi!

– Ok, nhận được em sẽ báo cho anh! – Rồi cô lại hỏi: “Dạo này anh có khỏe không?”

Thêm mấy ngày nữa, Trương Hoa lại nhắn tin: “Hộ khẩu nhận được chưa?” Trần Dĩnh không gọi mà nhắn lại: “Bố em có việc cần dùng đến sổ hộ khẩu, tạm thời chưa thể gửi đi!”

Trương Hoa đọc xong tin nhắn liền gọi điện lại, gắt ầm lên: “Cô thấy cứ kéo dài như thế có ích gì không? Nếu như cô không tiện mở miệng, tôi sẽ gọi thẳng về nhà cô!”

Trần Dĩnh trầm ngâm giây lát rồi nói: “Trương Hoa, chúng ta không thể gặp mặt nói chuyện tử tế sao?”

Trương Hoa thẳng thừng ngắt lời: “Tôi đã nói rồi, ly hôn không phải chơi đồ hàng, tôi cho cô ba ngày, nếu vẫn chưa gửi hộ khẩu lên, tôi sẽ gọi về cho nhà cô!”

Nói rồi Trương Hoa ngắt máy luôn. Trần Dĩnh ngẩn người nghe tiếng tút tút từ trong điện thoại vọng ra, nước mắt lăn dài ngoảnh đầu lại nói với Lưu Huệ Anh: Tại sao anh ấy không chịu nói chuyện tử tế với tớ một lần?”

CHƯƠNG 3

1.

Lúc từ cục Dân chính đi ra, Trần Dĩnh vừa đi vừa cúi gằm mặt, không phải nói khi ly hôn còn có hòa giải sao? Sao loáng một cái đã làm xong thủ tục rồi? Trương Hoa nhìn giấy chứng nhận ly hôn nói: “Bây giờ đã thay đổi chính sách, cứ đủ giấy tờ là lập tức cho ly hôn!”

– Em thấy bọn họ thật vô trách nhiệm!

Trương Hoa đưa tay ra vẫy một chiếc taxi rồi bảo Trần Dĩnh lên xe. Trần Dĩnh hỏi lên xe làm gì. Trương Hoa bảo: “Chẳng phải phải về nhà lấy đồ đạc hay sao?”

Lái xe vừa đi vừa hỏi: “Hai người đến làm thủ tục kết hôn hả? Trông xứng đôi lắm!” Trần Dĩnh khựng người, trầm ngâm không nói. Trương Hoa cười cười không nói gì.

Trương Hoa nghĩ, kết hôn với ly hôn đều đăng ký ở cùng một chỗ, hơn nữa mình với Trần Dĩnh đều còn trẻ như vậy, chẳng trách mà lái xe hiểu lầm. Anh lại nhìn giấy chứng nhận ly hôn của mình, màu sắc cũng na ná như đăng ký kết hôn.

Trương Hoa quay sang nhìn Trần Dĩnh, chỉ thấy cô cúi đầu trầm ngâm.

– Em tìm được việc mới chưa?

Trần Dĩnh vẫn không ngẩng đầu, chỉ khẽ nói: “Chưa, dạo này em không có tâm trạng tìm việc!”

– Có cần anh giúp gì không? Anh có khá nhiều bạn bè, lại là người ở đây, mối quan hệ rộng hơn em một chút!

Trần Dĩnh

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,81 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT