watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 01:16 - 24/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4370 Lượt

tài xế đem xe dừng ở một hộp đêm treo bốn chữ trước cửa “Kim bích huy hoàng”, Quân gia ở thành phố S sản nghiệp khắp nơi, hộp đêm này tự nhiên cũng là một trong số đó.
“Anh có thể đi về, sáng sớm ngày mai tới nơi này đón tôi.” Quân Tư Khuyết phân phó nói.
“Thiếu gia, cậu muốn ở chỗ này cả đêm?” Nếu để cho mấy lão thái gia kia của Quân gia biết hắn đem người kế thừa Quân gia mang tới hộp đêm, chỉ sợ hắn không còn gì chối cãi được —— mặc dù đây là thiếu gia mình phân phó.
“Đừng hỏi những gì mà anh không nên hỏi.” Quân Tư Khuyết nhàn nhạt nói, bước chân ưu nhã đi xuống xe, hướng về phía cửa mở lấy ra thẻ VIP độc quyền của Quân gia.
Nhìn bóng đối phương đi vào hộp đêm, tài xế lúng ta lúng túng há miệng, chỉ cảm thấy đau đầu nhức óc. Mặc dù đây là sản nghiệp Quân gia , nhưng là thiếu gia thật biết, hộp đêm này là đặc biệt “chiêu đãi” khách hàng nữ sao?
Ngộ nhỡ, đụng phải nữ nhân nào đối với thiếu gia động tay động chân, vậy hắn. . . . . .
Tài xế xanh cả mặt, cơ hồ có thể đoán được kết quả thê thảm của mình.
Mà dưới sự dẫn dắt tận tình của người hầu bàn, Quân Tư Khuyết đi vào phòng VIP được bao trọn.
“Nơi này bao trọn ngài hoàn toàn có thể yên tâm, bên ngoài phòng là mật mã khóa điện tử, trừ ngài thiết định mật mã bên ngoài, không người nào có thể mở ra, cũng là vì bảo vệ riêng tư mà suy tính, dĩ nhiên, nếu như ngài còn có cái gì khác cần. . . . . .” Người hầu bàn vừa nói, vừa dùng ánh mắt kì quái quan sát đối phương.
Dù sao,nam nhân tuấn mỹ như thế , có thẻ VIP cao cấp nhất của Quân gia, lại yêu cầu một gian không người nào quấy rầy bao trọn, yêu cầu này thế nào nghe cũng cảm thấy kỳ quái.
“Đủ rồi, anh có thể rời đi.” Quân Tư Khuyết ngắt lời nói.
“Vâng” Người hầu bàn trước khi đi, cẩn thận từng li từng tí đóng cửa lại.
Trong căn phòng trống trải, chỉ còn lại một người. Quân Tư Khuyết trên mặt vốn là ưu nhã thanh thản, đã biến thành cực kì tái nhợt.
Mu bàn tay, ở dưới ánh sáng âm u, đã nổi gân xanh. Giơ tay lên, hắn run rẩy đưa vào trong ngực, rút ra một cái bình thuốc nho nhỏ, mở miệng bình, đổ ra mấy viên thuốc màu đỏ, há mồm nuốt vào.
Còn chưa tới trăng rằm, nhưng là thân thể cũng đã. . . . . .
Đau, càng ngày càng thường xuyên sao?
Muốn đau tới khi nào, mới có thể thực sự kết thúc đây?
Thân thể, ngã xuống trên chiếc giường mềm mai trong phòng. Đối với việc không tìm được mệnh y , rồi lại thừa kế huyết mạch Quân gia mà nói, còn sống, chỉ là một loại hành hạ, chết, mới thật sự là giải thoát.
Nhưng là. . . . . . Không được chết a.
Trong chủng loại huyết mạch kia…Tiếng gào thê lương, ở bản năng nói cho hắn, sống sót, tìm được người định mệnh thuộc về hắn, chỉ có tìm được người đó, mới có thể cảm nhận được loại hạnh phúc tột cùng.
“Mệnh . . . . .y. . . . . . Nhất định phải ở cùng nhau sao? Không có người đó, mình sẽ sống không nổi, nhưng là, người đó lại như cũ có thể vui vẻ sống tiếp. . . . . . Vậy sao?”
Hạnh phúc tột cùng, là hạnh phúc ra sao đây?
Năm ngón tay bạch ngọc thon dài, ra sức nắm lấy cái mền cao cấp nhiều lớp, để lại vết lõm thật sâu. . . . . .
Ánh đèn lờ mờ, thỉnh thoảng thoáng qua ngũ sắc, bóng dáng nam cùng nữ lần lượt thay đổi, tràn đầy hơi thở thối nát, xa hoa.
Thanh âm trêu đùa, nói chuyện riêng, thậm chí ngay cả tiếng rên rỉ tràn đầy dục vọng cũng mơ hồ có thể nghe được.
Đây chính là một trong những hộp đêm nổi tiếng nhất thành phố——Kim bích huy hoàng.
Dư Dĩ Hạ cảm thấy tất cả đều ấy là mới lạ, mà Phương Y Nhiên thì là hứng thú rã rời.
“Y Nhiên, làm sao bạn giống như rất không có hứng thú ?” Dư Dĩ Hạ nhìn bạn tốt, nhỏ giọng hỏi.
Phương Y Nhiên cắn răng nghiến lợi, “Quá đắt, tới nơi này lần thứ nhất, mình phải gặm mì ăn liền hai tháng.”
“Nhưng là bạn không phải cảm thấy nam nhân nơi này đều rất đẹp mắt sao? Mở rộng tầm mắt, nơi này tuyệt đối là hạng nhất , sau khi rời khỏi nơi đây, ánh mắt thưởng thức nam nhân của bạn cũng sẽ tăng lên nhiều cấp bậc đấy.”
“Đúng là nhìn thì rất đẹp, chỉ là, cảm giác bọn họ cũng không giống đã từng đánh nhau với ai.” Phương Y Nhiên thầm nói.
“Nhìn nam nhân, tuyệt đối không phải là chỉ nhìn bọn họ có đánh nhau hay chưa .Được thôi, chúng ta tới đây vì muốn bạn có kinh nghiệm tình ái , những nam nhân này tuyệt đối đều là cao thủ tình yêu, bạn có cái gì không hiểu, cũng có thể hỏi bọn họ một chút a.”
Nhưng vấn đề là, chuyện như vậy, có thể hỏi sao? Phương Y Nhiên trợn mắt một cái.
Mà một giờ sau, cô rốt cuộc chịu đựng không nổi mùi nước hoa nồng nặc trộn lẫn nhau trong hộp đêm mà khó khăn bò hướng phòng vệ sinh.
Dĩ nhiên, theo giác quan Dư Dĩ Hạ mà nói, những mùi nước hoa kia tuyệt đối không phải nồng nặc, mà là mê người mới đúng.
Xoạt! Xoạt!
Đem mặt vùi giữa dòng nước trong suốt, Phương Y Nhiên mới phát giác được cả người dễ chịu một chút.
Ngẩng đầu lên, nhìn trong kính khuôn mặt ướt nhẹp, cô cười khổ thở dài. Được rồi, cô thừa nhận, cô đã làm chuyện ngu xuẩn, không có chuyện gì cùng Dĩ Hạ tới nơi này mở rộng tầm mắt, đơn thuần lãng phí thời gian cùng tiền bạc.
Những nam nhân này, căn bản cũng không có một người nào khiến cô có cảm giác đỏ mặt hay tim đập tình thịch.
Yêu. . . . . .
Có chút ngạc nhiên, có chút không hiểu, có chút nhớ nhung muốn tìm hiểu .
Rốt cuộc tình cảm là cái gì, mới có thể gọi là yêu đây? Nhìn những bộ phim truyền hình kia khi yêu nhau, luôn là tình tiết muốn chết muốn sống , đều khiến Phương Y Nhiên cảm giác không thể tin được.
Một người, thật có thể vì một người khác mà buông tha tất cả mọi thứ của mình sao?
Vẫy vẫy đầu, Phương Y Nhiên đi ra khỏi phòng rửa tay.
Kim bích huy hoàng không hổ là hộp đêm nổi tiếng, chiếm diện tích to lớn, trang hoàng mỹ thuật tinh xảo, Phương Y Nhiên âm thầm chắc lưỡi hít hà.
Chỉ là, quá lớn cũng có chỗ xấu, đó chính là. . . . . . Rất rất rất quá dễ dàng lạc đường.
“3709, 3709. . . . . .” Phương Y Nhiên lầm bầm số phòng, đi từng nơi kiếm phòng cũ.
Thiết kế ở đây cực kỳ bí ẩn, thậm chí mở cửa cần mật mã khóa điện tử .
Bỗng dưng, mặt cô biến sắc dần, dừng ở một căn phòng.
Chỉ vì cô nghe được một tiếng gầm, một tiếng hô giọng khàn khan như tiếng dã thú.
Các phòng ở đây, đều là phòng cách âm, cô ở bên ngoài, lại còn có thể nghe tiếng gầm, thật sự rất làm cho cô kinh ngạc .Làm cho cô kinh ngạc hơn là, thanh âm kia còn mang một phần thống khổ.
Đó là một loại giống như vô biên vô hạn, thâm trầm đến có thể đem người vĩnh viễn chôn vùi trong thống khổ.
Vô hạn —— tuyệt vọng!
Phương Y Nhiên thân thể run rẩy, trong ngực, thế nhưng mơ hồ nổi lên một hồi cảm giác chính cô không miêu tả được.
Là thương yêu? Là đồng tình? Là đáng thương? Là khổ sở?
Đó là một loại cảm xúc hoàn toàn xa lạ, tuy nhiên nó đủ để cho ngón tay cô, ma xui quỷ khiến chạm lên mật mã khóa điện tử. . . . . .

Chương 2
Tạch…!
Cửa phòng bị đẩy ra, bên trong phòng là một mảnh tối đen .
Nhưng thanh âm thống khổ gào thét kia, càng lúc càng rõ hơn, so với ở bên ngoài phòng nghe được, càng thêm rõ ràng gấp trăm lần, nghìn lần!
Cánh cửa sau khi Phương Y Nhiên đi vào phòng không tiếng động khép lại.
Cô tìm công tắc bật đèn bên trong căn phòng , muốn xem rõ ràng tất cả bên trong phòng .
Phanh!
Tựa hồ đụng phải cái gì, phát ra tiếng vang thực lớn.
Ngay sau đó, Phương Y Nhiên nghe được tiếng quần áo ma sát cùng với ——
“. . . . . . Mệnh y của tôi. . . . . .”
Cổ họng khàn khàn, ngay tiếp theo lời nói ra đều giống như bị cái gì đè nặng lại.
Có cái gì đó đang đến gần cô!
Cho dù ở trong bóng tối, nhưng là giác quan thứ sáu vẫn rất tốt phát ra báo động.
Phương Y Nhiên ngừng thở, thân thể gắt gao tựa vào vách tường, ngón tay từng chút một lần mò về phía trước , hướng đến gần công tắc bật đèn. . . . . .
Thanh âm trong bóng tối là ai phát ra đây?
Tại sao thống khổ như vậy? Giống như là đã trải qua vô số tra tấn.
Bỗng chốc, một cỗ cảm giác lạnh như băng đánh úp tới mắt cá chân của cô, một cỗ lực đạo thực lớn, đem cô cả người kéo xuống dưới.
Phương Y Nhiên trọng tâm không vững ngã xuống, cái mông nặng nề cùng sàn nhà lạnh băng tiến hành tiếp xúc thân mật lần đầu tiên.
Đau quá đi!
Cô khàn khàn nhếch miệng, còn chưa kịp tiếng thét ra tiếng, lông măng trên người bởi vì cái lạnh ở mắt cá chân mà dựng lên hết.
Nắm lấy mắt cá chân cô giống như. . . . . . Không, phải là một bàn tay, nhưng là, bàn tay này cũng là lạnh như băng, thậm chí so với mặt đất kia càng thêm lạnh hơn, quả thật giống như là. . . . . . Tay của người chết.
Bàn tay kia rất dùng sức nắm, cơ hồ muốn đem cả năm ngón tay, cũng khảm vào da thịt của cô, vào trong xương cốt.
“Tự tiện xông vào nơi này là tôi không đúng, tôi có thể bảo đảm lập tức rời đi, hơn nữa chuyện phát sinh ở đây tất cả tôi đều sẽ không nói ra , mời buông chân của tôi ra, có thể không?” Phương Y Nhiên nhịn đau, hướng về phía bóng tối không cách nào nhìn thấy người ta kia nói .
Có lẽ, cô đã xâm nhập một hiện trường giao dịch.
Hay là, cô phá hư niềm vui thú SM ( viết tắt của Sadist & Masochist) của người khác.
Hay là, là có nhà khoa học ở chỗ này tiến hành thí nghiệm bí mật?
Tóm lại, trong chớp nhoáng này, trong

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,18 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT