watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 15:58 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 13917 Lượt

nhà cố gắng ôn kĩ càng lại dạng này, không khó nhưng nó quan trọng!
– Dạ!

Ngữ Yên im lặng ngồi trên, thu dọn sách vở. Bỗng nhiên quay xuống, chìa cái tập đề cho tôi:

- Cho Tín mượn này!
– Ơ!- Tôi nhận trong sợ ngơ ngác!
– ………!
– Thế Ngữ Yên ôn bằng cái gì?
– Yên còn nè, ôn không hết nên cho Tín mượn đó!- Vừa nói Ngữ Yên giơ xấp đề thi được in vào những trang A4 để cho tôi khỏi phải lo.
– Hì hì, vậy bữa nào Tín giải xong

Yên cho mượn tiếp nhé!
– Thì Tín cứ thong thả đi, Yên không đòi đâu.

Nói rồi Yên nhẹ nhàng xách cặp lướt qua thôi. Nhẹ nhàng, khẽ khàng như một làn gió. Vài sợi tóc tinh nghịch vương qua vai tôi. Một mùi hương dịu nhẹ phảng phất.

- Gì mà mặt Tín trông mê muội vậy!- Giọng Dung vang lên ngay sau đó ít lâu.
– Nào có, có gì đâu?- Mặt tôi đỏ bừng chống chế.

May cho tôi là Dung mải chăm chú vào ba cái tờ đề Toán, Lý, Hoá ở trên bàn chứ nếu không thể nào Nàng cũng nhận thấy sự khác thường trên khuôn mặt.

- Ý, đề thi kìa, cho Dung mượn đi!
– Không, ………cái này Tín..!
– Keo kiệt với cả Dung à?
– Không, Tín….. in dùm mà.!
– …..In

dùm cho ai, mà không in dùm Dung?
– Thì Tín in dùm thôi, của người ta, để hỏi rồi photo cho Dung được chưa?
– Xí, keo kiệt bủn xỉn nhé!

Dung giả bộ hờn dỗi, rồi nhìn tôi cười nhí nhảnh vẫy tay tôi ra về trước. Tôi cũng cố cười, đồng thời thở phào nhẹ nhõm tiễn Nàng ra về.

Cầm xấp đề trên tay, tôi chỉ biết cười. Cất nó vào Ba- lo gọn gàng, cố tránh cho nó bị gập gãy, tôi đi ra khỏi lớp trong tiếng chửi vì cái tội lề mề của thằng Hoàng.

- “Học thì không bao giờ thừa cả?”

Đó là cái lý do nguỵ biện cho hành động không thể chối từ tập đề thi Yên cho tôi mượn. Bao nhiêu đề thi, bao nhiêu sách vở được sưu tầm từ thời chị Thanh thôi cho đến ông anh trời đánh đổ dồn về tôi. Cái tôi cần là thời gian để ôn luyện cho hết, chứ chưa bao giờ sợ thiếu đề để ôn luyện. Thậm chí trong nhà tôi, những đề thi của những năm 93,94 cũng đầy ắp. Tôi, phận em út, được kế thừa tinh hoa bao cuốn sách hay của anh chị, kế thừa luôn điều gửi gắm của những người đi trước là học để thành tài.

- “Xin lỗi anh chị, tối nay em giải bộ đề này”.

Tôi vừa đạp xe vừa nhìn ra sau, cái bô lô đeo bên hông, vẫn leng keng cái móc khoá hình đồng xu Dung tặng, và bộ đề Ngữ Yên cho mượn ở bên trong.

CHAP 29: NHỮNG CÂU CHUYỆN CỦA THẦY II

- Mặt mày sao thâm quầng ra thế?

Câu hỏi được lặp lại y chang lời thằng Hoàng, Nhân, và Nguyệt của mấy đứa bạn chung lớp. Hai vết thâm quầng hai bên con mắt, cộng với tóc tai lỉa chỉa, mặt mày ngơ ngác khiến cho đám bạn ngỡ ngàng. Tác dụng phụ của việc quyết tâm giải đề thi là đây.

- Đi mua bánh mì ăn mày!
– Thôi để tao ngủ chút đi!
– Cái thằng, vật vờ, đi không?
– Không, tao ngủ.

Thằng Phong mập vừa cất bước ra đi là thằng Bình Boong nhảy tới phá hoại ngay giấc ngủ ngắn ngủi:

- Ế, cái bài hát….!
– Ê, bài gì mày….!- Tôi bật dậy nhanh như chớp, cố to tiếng át cái bí mật nó chuẩn bị nói ra.

Công nhận thằng Hải làm việc nhanh gọn lẹ thiệt, mới vừa vào lớp mà hầu như thằng nào thằng đấy đã biết kế hoạch hết trơn. Tôi kéo thằng Bình ra ban công.

- Cái bài mày nói tao đàn..!
– Ờ, rồi sao?- Tôi ngáp ngắn ngáp dài, vươn vai uể oải.
– Tao biết đàn có một thôi…..!
– Hở, thế bài nào?
– Bài Sát cánh bên nhau tao không biết đâu nhé.
– Thế tập, còn dài mà?

Nó nhăn mặt giải thích, nào là nó chỉ học theo kiểu nhìn thao tác tập theo, có chút rành rỏi vậy thôi, chứ nhạc lý nó chẳng biết cái gì hết trơn.Nào là cái gì Đô trưởng, La thứ, La trưởng tôi nghe mà lùng bùng lỗ tai.

- Mày hiểu không?- Nó chốt một câu ngắn gọn.
– Không..!
– ……!
– Tao có biết cái gì về đàn đâu mà mày nói, khác gì nước đổ đầu vịt.
– Thế giờ làm sao?
Cuối cùng, đành phó mặc vào thiên chất nghệ thuật của thằng Bình Boong được tớ đâu thì hay tớ đấy. Vạn sự khởi đầu nan, gian nan thấy hơi nản, tôi vô lớp đánh một giấc cho tới khi tiếng trống vang lên báo hiệu giờ sinh hoạt lớp.

Nhìn chung, không khí lớp tôi vẫn diễn ra như bình thường. Vẫn là một lũ con trai cười toe toét, vô âu vô lo. Mà nào ai có biết, tất cả chuẩn bị dành một món quà bất ngờ cho những bạn nữ trong lớp. Cái chiêu của thằng Hà thật độc, lúc con người ta tưởng như đã tuyệt vọng thì hi vọng tới, hạnh phúc sẽ trở nên gấp bội vui mừng. Tất cả con gái trong lớp đều bị đánh lừa bởi vẻ “ giả tạo” của con trai lớp tôi. Nhưng chí ít vẫn còn một người không hề bị đánh lừa.

- Hải và Hà ở lại mình nói chuyện xíu nhé!
– Cả Tín nữa?- Dung lừ mắt nhìn tôi.

Xong cái ước muốn về nhà đánh một giấc trên cái giường quen thuộc, tôi vật vờ ngồi lại chiếc bàn thứ hai sau chỗ Dung. Trong lớp chỉ còn lại bốn người. Mấy thằng bạn nghe tiếng trống đã chạy về từ lúc nào:

- Mình muốn trao đổi về việc tổ chức 20- 10!

Cả ba thằng tôi vẫn đóng kịch rất khéo, thản nhiên pha lẫn chút bất ngờ sực nhớ ra, đồng thanh im lặng.

- Bây giờ bàn tính kế hoạch nhé!
– Thôi, không cần đâu Dung?- Thằng Hải lên tiếng trước.
– Còn lâu mới tới mà..!- Thằng Hà cũng phụ hoạ theo.
– Ừ, còn nhiều thời gian mà, kế hoạch thì cứ như cũ nhé!- Tôi nhởn nhơ.

Trước thái độ của ba thằng như vậy thì Dung phát bực. Nàng khẽ nhún vai, thở dài tống hết vẻ khó chịu ra, lấy giọng bình tĩnh tiếp tục:

- Vậy là ba người không để ý tới?
– Thôi, như cũ mà làm đi!

Thằng Hải phán một câu xanh rờn, bỏ đi về trước, thằng Hà cũng hết cách biện hộ, cất bước theo sau. Bao nhiêu tội vạ đổ hết về thằng còn lại, là tôi đang ngáp ngắn ngáp dài.

- Sao mấy người không có ý thức gì vậy?- Dung vẫn còn cáu gắt lắm.
– Ơ..thì dù sao Dung cũng là phụ nữ, cũng đâu cần can thiệp vào vấn đề này!
– Nhưng trước hết Dung là cán bộ lớp, mà các bạn nữ thì…!- Tinh thần trách nhiệm cao quá, tôi chẳng biết nói sao.
– Thì chương trình có rồi đó thôi?
– Như năm ngoái à?
– Ừ…thì.!
– Không có gì mới mẻ hơn sao, Dung đang nói với tư cách là…..!
– Thế Dung không tin Tín có kế hoạch sao!

Tôi gắt lên đáp lại, không kịp bình tĩnh vì một bên đã chạy chương trình, một bên phải giữ bí mật kiểu này. Tôi biết, Dung là cán sự lớp muốn có một chương trình cho các bạn nữ, chứ không phải đứng trên phương diện của một người phụ nữ yêu cầu này nọ cho chương trình phải đặc sắc vào ngày của mình. Dung không nói câu nào cất bước đi trước, bỏ mặc tôi đứng lại giữa sân trường vắng lặng.

- “Thôi, có lẽ Dung giận vì tưởng bọn mình không chu đáo thôi”.
– “Hay là Dung không tin tưởng những người bên cạnh, độc quyền rồi”.

Tôi gạt bỏ tất cả, lao đầu rượt theo chiếc xe bus vừa trờ bánh tới. Những rắc rối vì muốn dành sự bất ngờ cho các bạn nữ tiếp tục đeo bám chúng tôi những ngày sau đó. Vừa học bài, vừa ôn thi giải đề, vừa phải giải quyết tất cả các vấn đề một cách chu đáo.

- Giờ là mồng mười rồi, quà của cô thì tính sao!

Cuộc họp lần này không chỉ có ba thằng tôi nữa. Con trai cả lớp cuối giờ học hẹn tập kết tại một quán nước mía kín đáo, tránh sự việc bị bại lộ. Nhiều khi đi làm việc “nghĩa” mà cứ lén lút không khác gì quân đạo gian cả.

- Khó khăn là chỗ đó, mình không biết cô thích cái gì cả?
– Hay là mua đại cái gì đó ý nghĩa?- Một ý kiến thể hiện sự bí đường.
– Thôi, mua đại thì không có lòng thành, hay là…?- Thằng Kiên cận mưu mô ấp úng.

Chỉ cần nhìn mắt nó nháy nháy đằng sau hai miểng đít chai là đám con trai tụi tôi hiểu nó muốn lôi cả Thầy vào cuộc đây mà.

- Cô thích gì thì chỉ có Thầy mới biết, nên phải có Thầy chỉ điểm.

Chúng tôi đành phải gật đầu cái rụp trước ý kiến mạo hiểm này của thằng Kiên. Có thể sẽ được như ý nhưng cũng không tránh trường hợp Thầy sẽ từ chối thiện ý của chúng tôi.

- Dạ, là như vậy ạ, chúng em muốn….!
– À, quà cho Cô hả?- Thầy tôi vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.
– Dạ!

Ba thằng gật đầu lia lịa khi ngày hôm sau”bắt cóc” Thầy chủ nhiệm được vài phút trong giờ ra chơi. Hi vọng cái những cái gật đầu sẽ được Thầy đồng tình chấp thuận.

- Bao giờ các em tính đi mua quà?
– Dạ, sáng nay ạ, vì sáng nay chỉ phải học có hai tiết, tiện cho các bạn nam khác trong lớp luôn ạ.

Thầy tôi suy nghĩ hồi lâu, rồi cho một cái hẹn:

- Vậy đi nhé, Thầy sẽ đi cùng, nhưng do bận họp giao ban nên các em chờ Thầy đến chín rưỡi nhé.

Ba thằng tôi gật đầu như máy, mừng rơn. Nhưng mà bộ mặt ấy được cất ngay khi bước chân vào lớp.

- Tín, chú ý bài vào, đừng coi thường môn này nhé.
– Dạ,vâng ạ!
– Cả cái bạn ngồi trong góc nữa!- Cô ám chỉ thằng Hà.

Tiết học giáo dục công dân thì chẳng lọt tai một tí nào cả. Nó cứ lâng lâng đi từ tai này qua tai kia. Con trai lớp tôi đứa nào cũng háo hức chuẩn bị hết. Còn phải nói, được thể hiện tinh thần nam nhi thì đứa nào chẳng khoái.

8h30 tiếng trống trường vang lên, kết thúc hai tiết học bình thường là ngắn ngủi mà sao hôm nay dài lê thê.
8h45 con trai lớp tôi ổn định đội hình tại quán nước mía nhìn xéo qua cổng

Trang: [<] 1, 127, 128, [129]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT