watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 06:32 - 24/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5851 Lượt

tình chào hỏi khi thường, còn hỏi thăm tình hình của Hôn Hiểu.
Sau này không biết nghe đâu thấy tôi và Hôn Hiểu sống chung, khi gặp tôi, cô ta lại có thái độ coi thường. Hai tay chống nạnh, mắt liếc xéo tôi một cái, mũi hừ một tiếng.
Nhưng nói thật, người đẹp đúng là người đẹp, cô ta dùng động tác nào cũng đẹp cả.
Có điều, tôi ngốc hơn cũng đoán ra, bướm hoa đã nhìn trúng Hôn Hiểu.
Vài lần, bướm hoa không màng mệt mỏi, leo 6 tầng gõ cửa nhà Hôn Hiểu, nói muốn cờ lê, búa, đinh.
Thật là, coi Trang Hôn Hiểu là thợ mộc à?
Nhưng tôi cũng không phải đèn thiếu dầu, vừa ngửi thấy hơi cô ta lập tức mở cửa, chen vào giữa hai người, phá vỡ không khí.
Vì thế, bướm hoa hận tôi tới tận tủy.
Nhưng có cách nào, đồng chí bướm hoa, đây chẳng phải cần ưu tiên người tới trước à.
Ban đầu tưởng đề phòng chu toàn, ai ngờ hôm đó, ăn cơm xong, tôi sai Hôn Hiểu xuống nhà mua đồ ăn vặt, bản thân không có việc, liền đứng trên ban công hóng gió.
Không bao lâu thì thấy Hôn Hiểu xách 1 túi đồ to trở về, đang định gọi anh, trong tầm mắt xuất hiện dáng người yểu điệu.
Nhìn chăm chú một chút, phát hiện là bướm hoa. Chỉ thấy cô ta băng lên trước, gọi Hôn Hiểu, nói vài câu, sau đó cười rúc rích, khiến tim tôi run rẩy, vội vàng chạy xuống lầu.
Chị gái đa tình, chị đều đánh dấu hoa, em vừa lơi lỏng, sao đã tranh thủ cơ hội rồi!
Chương 61: Anh ấy nói, nếu em dám hồng hạnh vượt tường 1
Khi chạy xuống lầu, đúng lúc thấy chị gái đa tình chặn Hôn Hiêu trước cửa lớn toàn nhà.
Vốn định lên quấy đục nước, nhưng nghĩ một chút, quyết định, dù tôi có đề phòng hàng ngày, nếu Hôn Hiểu muốn lạc lối, tôi cũng không có biện pháp.
Nhân cơ hội, quan sát một chút.
Quyết định vậy, tôi liền lặng lẽ trốn một góc, căng tai nghe trộm.
“Ơ, Trang tiên sinh, hóa ra anh thích ăn vặt à, mua cả túi to này.”
“Tôi mua giúp Thảo Nhĩ.”
“Thế ư? Tôi thấy Thảo Nhĩ gần đây sao lại béo ra rồi, hóa ra do ăn vặt.” Giọng chị gái đa tình mang theo chút chế giễu: “Nói thật, tôi rất ngưỡng mộ Thảo Nhĩ, khẩu vị tốt, ăn uống tốt, người cứ trỏn lẳn ra, mừng biết bao. Không như tôi, cơ thể yếu đuối, dạ dày không tốt, ăn thế nào cũng không thể béo, ôi.”
Đây là tỏ ra khen ngợi nhưng thực chất là chê bai tôi một cách trơ trẽn!
Tuy không bằng cô ta, nhưng dáng tôi cũng bình thường, sao có thể dùng hai từ chúc mừng để nói chứ.
Tôi cố nén cơn giận, xem Trang Hôn Hiểu trả lời thế nào.
“Đúng thế, ôm cô ấy mềm mềm, rất dễ chịu.” Ngữ điệu Hôn Hiểu bình tĩnh, sau đó đột nhiên nhớ ra điều gì, nói: “Cô chẳng phải dạ dày không tốt? Sao còn uống thuốc giảm béo?”
“Hả?” Bướm hoa bất chợt bị anh nói như vậy, sững người, nhưng lập tức lấy lại tinh thần: “Thuốc giảm béo, ha ha, sao tôi có thể uống thuốc giảm béo chứ? Đừng nghe người ta nói lung tung.”
“Là bà Trần đối diện nhà cô nói, lần trước bà ấy nhờ tôi bê giúp thùng đồ lên nhà cô, nói là thay cô ký nhận thuốc giảm béo.”
“Đó… đó chắc bà ấy nhầm.”
“Ờ, là nhầm à.” Trang Hôn Hiểu lạnh nhạt trả lời.
“Đừng nói cái này nữa, à, Trang tiên sinh, anh chuyển tới lâu như vậy, cũng chưa tới nhà tôi chơi. Ngày kia chồng tôi không có nhà, anh tới ăn bữa cơm nhé.”
“Không cần đâu, vậy phiền lắm.”
“Sao phiền chứ, chỉ là bữa cơm, làm nhanh thôi mà…”
“Không phải sợ cô phiền hà, là tôi ghét phiền hà… tôi rất kén chọn, quen cơm Thảo Nhĩ làm rồi, không quen ăn cơm người khác.”
Tôi nghe thấy âm thanh bướm hoa hít khí lạnh, đoán chắc tức rồi đây, nhưng cô ta cũng là nhân vật càng đánh càng dũng cảm, lấy lại tinh thần, lập tức nói: “Không ăn cơm cũng đến nhà tôi ngồi chơi mà.”
“Lẽ nào đệm nhà cô tốt?”
Bướm hoa hoàn toàn bất tỉnh.
“Xin lỗi, tôi lên trước.” Hôn Hiểu nói xong liền vượt lên trước cô ta.
Nhưng bướm hoa ngoan cường tỉnh lại, chặn anh, giọng nói yêu kiều đến tôi cũng yếu mềm: “Trang tiên sinh, anh đừng giả vờ, suy nghĩ của đàn ông lẽ nào tôi không hiểu? Chiêu vờ tha để bắt thật này gặp bao lần rồi.”
“Được, vậy tôi không giả vờ nữa.” Hôn Hiểu hít nhẹ, mặt vô cảm nói: “Chị à, phiền chị bỏ tay trên vai tôi xuống.”
Tôi thừa nhận bản thân không phúc hậu, vì tôi có thể cười trên nỗi đau của người khác.
Nhưng cười rồi cười, tôi dừng lại … đằng sau có tiếng thở gấp gáp.
Quay đầu nhìn, là chồng của bướm hoa!
Đây có thể tập hợp thành bàn mạt chược rồi.
Chỉ thấy ngực anh ta phập phồng, tay nắm chặt, cổ mặt đỏ ửng, khí thế mạnh mẽ đi về phía đôi “gian phu dâm phụ” đó.
Xong, bướm hoa gặp họa rồi.

Chương 62: Anh ấy nói, nếu em hồng hạnh vượt tường 2
Tôi vội vàng chạy theo anh ta, muốn căn ngản bạo lực gia đình, ai ngờ chạy tới trước mặt, anh ta lại thụi Hôn Hiểu một quả.
May mà Hôn Hiểu phản ứng nhanh, cúi người tránh được.
Tôi vội chủ trương công bằng: “Anh dựa vào cái gì mà tùy tiện đánh người!”
“Anh ta dám chòng ghẹo vợ tôi!” Chồng bướm hoa ra vẻ có lý không sợ.
“Rõ ràng vợ anh chòng ghẹo bạn trai tôi.” Tôi tức điên, người này rõ ràng là cùng tôi xem, sao có thể đổi trắng thay đen?
“Chuyện cười, ai thèm thích loại mặt trắng nhỏ nhắn như anh ta!”
“Tôi thích! Rất nhiều phụ nữ cũng thích, vợ anh lại càng thích!”
“Nói linh tinh, vợ tôi mới không thích loại gầy trơ xương!”
“Anh ấy gầy, có cơ thịt, tôi từng sờ qua.”
“Tôi cảnh cáo cô, đừng nhụcmạ vợ tôi, cẩn thận tôi đánh cả cô!”
“Đánh thì đánh, bạn tôi là nữ quán quân võ thuật toàn quốc, từ nhỏ tôi đã theo cô ấy, còn xem ai đánh ai.”
Nhưng chưa đợi đánh nhau, tôi liền bị Hôn Hiểu kéo về nhà.
“Làm gì mà ngăn em, tên đó đúng là đồ đại ngốc! Để em đánh cho anh ta tỉnh lại!”
“Anh ra rất tỉnh táo.”
“Vậy sao anh ta…”
“Vì anh ta quá yêu vợ, nên người sai chỉ có thể là anh.”
Hôn Hiểu yên lặng nhìn tôi: “Khi đàn ông thực sự yêu một người phụnữ, anh ta sẽ làm bất cứ việc gì vì người đó.”
“Nói như vậy, anh ta biết vợ mình từng làm những gì, nhưng để giữ cô ta lại, anh ta giả vờ cái gì cũng không biết,” Tôi đột nhiên hiểu ra, không nén được xúc động: “Hóa ra là tên si tình.”
Hôn Hiểu mặc kệ tôi, ngồi xuống, mở ti vi.
Tôi ngẩn người một lúc lâu, nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng của anh, đột nhiên hỏi: “Sau này, nếu em hồng hạnh vượt tường, anh sẽ làm thế nào?”
Hôn Hiểu không quay đầu, chỉ tiếp tục ấn điều khiển, một chút thể hiện cũng không có trên mặt. Chính vào khi tôi tưởng anh sẽ không trả lời, Hôn Hiểu mở miệng: “Anh sẽ bắt em về nhà, ép lên giường, không ngừng làm làm làm, cho tới khi em thừa nhận anh khá tốt mới thôi … Chúc Thảo Nhĩ, nếu không tin, thì thử xem.”
Nghe xong lời nói này, tôi kinh hồn bạt vía.
Trang Hôn Hiểu, anh thật độc ác.
Tối đó chắc do ăn nhiều khoai quá, ngủ tới nửa đêm, đột nhiên khát nước, liền ngồi dậy uống. Kết quả nghe thấy tiếng chút chít trong bếp.
Lẽ nào Hôn Hiểu tới lén ăn? Tôi nghi ngờ, bật đèn lên, đột nhiên nhìn thấy một con chuột đen sì chạy trên sàn bếp.
Toàn thân tôi nổi da gà, hét lên một tiếng, tóm điện thoại nhảy lên bàn, ngón tay run rẩy gọi Hôn Hiểu, để anh lập tức qua.
Chưa đầy 1 phút, Hôn Hiểu đã xuất hiên trước mặt tôi: “Sao thế?”
Tôi ôm hai vai, chỉ phòng bếp: “Một con… chuột … rất to.”
“Anh đi bắt.”
Hôn Hiểu nói xong liền đi vào, tiếp theo là tiếng mở các tủ chạn, một lúc sau, anh đi ra, xua xua tay: “Không tìm thấy, chắc là trốn rồi.”
”Vậy làm thế nào?”
“Tối nay ngủ ở nhà anh trước đi, ngày mai mua thuốc chuột và bẫy về bắt.”
Sợ chuột sẽ leo bên gối, dùng đôi mắt xanh thẳm nhìn tôi, chỉ có cách nghe lời, về nhà anh.
Ban đầu tưởng giống lần trước, mọi người bình yên vô sự mà ngủ một giấc, ai ngờ vừa nằm xuống, nghe thấy bên cạnh có động tĩnh, nhìn sang, Hôn Hiểu cởi áo, phía trên cởi trần rồi leo lên giường. [ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ">
“Anh làm gì đấy!” Tôi vội vàng lùi lại mép giường, nhìn anh cảnh giác.
“Ngủ.”
”Vậy sao phải cởi áo?”
“Anh quen ngủ trần.”
“Hai lần trước rõ ràng anh mặc quần áo đi ngủ mà!”
“Đó là muốn chiếu cố suy nghĩ của em.”
“Suy nghĩ bây giờ của em cũng cần phải chiếu cố!”
“Dù sao cũng ngủ qua 2 lần rồi, còn sợ gì.”
Nói xong, Hôn Hiểu đắp chăn, nhắm mắt, mặc kệ tôi.
Còn lại tôi ở thế khó xử, nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng mặc kệ anh, ngủ xong rồi nói.
Lập tức đặt lưng xuống ngủ ngay.
Nhưng đêm nay ngủ không ngon, Hôn Hiểu tiến lại gần quá, hơi thở bên cổ tôi, nhồn nhột. Chỉ cần động một tí, tay liền đụng bộ ngực trần của anh, cho nên tôi chỉ có thể duy trì một tư thế nằm ngủ.
Nói chung, khó chịu cực kỳ luôn.
Vì vậy, sáng sớm ngày thứ hai, tôi liền chạy đi mua thuốc chuột, bẫy chuột, keo dính chuột, thề phải tử hình con chuột đáng ghét đó.
Đợi cả một ngày, con chuột vẫn không xuất hiện.
“Xem ra cách này không ổn.” Hôn Hiểu nói.
“Con chuột vốn dĩ chỉ hành động vào buổi tối.” Tôi vô cùng tin tưởng: “Sáng sớm mai, vào bếp nhận thi thể là được.”
“Vậy đêm nay em quyết định ngủ nhà mình chứ gì.”
“Đương nhiên.” Nỗi khổ tối qua gặp phải đã đủ rồi.
“Nếu em thay đổi ý kiến, hoan nghênh bất cứ lúc nào.” Hôn Hiểu mỉm cười.
“Tuyệt đối không.” Tôi nhìn bẫy chết đầy phòng

Trang: [<] 1, 23, 24, [25]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT