watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 09:32 - 24/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2135 Lượt

trong sáng mất!
_ Oa~ Đây chính là ngày chúng ta mong đợi~ Không còn kẻ thù chuyên \”săn gái\” nữa rồi~~
….
Phải nói là nhiều không kể xiết, người thì kêu gào,người thì khóc lóc, người thì mặt vui hớn hở….Tất cả làm náo động cảhọc viện \First Star\. Trong khi đó thì 5 người của chúng ta đã kiếmđường sau mà chuồn vào lớp rồi!
Vào lớp đầu tiên vẫn là mục giới thiệu học sinh mới vôcùng nhạt nhẽo, nhưng đến khi xếp chỗ ngồi thì đúng là \”sặc múi thuốcsúng\”. Mở màn là lời cô giáo:
_ Ừm~ Nguyên Nhược~ Em muốn ngồi ở đâu nào?
Lạc Đăng vô cùng nhanh nhẹn dịu dàng nói:
_ Ra ngồi cạnh anh vậy!
Sun lanh chanh lên tiếng:
_ Không đâu! Nhược Nhược phải ngồi cạnh Sun!
Lôi Vũ chỉ chỉ vào chỗ ngồi cạnh mình:
_ Còn chỗ trống nè em!
Đình Phong gườm gườm nói:
_ Cạnh tôi không có chỗ trống chắc?
Vậy là những ánh mắt hình \”viên kẹo\” vô cùng \”ngọt ngào\” \”nhìn nhau say đắm\”. Nhiệt độ trong phòng lại nóng lên đột ngột, 1 côbạn thấy vậy vội vàng giật giật góc áo của Nguyên Nhược nói:
_ Bạn ra ngồi cạnh mình thôi! Không học sinh lớp mình thành \”vịt nướng\” hết mất!
Nguyên Nhược thấy tình thế vô cùng nguy cấp cũng gật đầu, nói to:
_ Thưa cô! Em ngồi cạnh bạn nữ này ạ!
Rồi cô nhanh chóng \”bay\” ngay vào chỗ ngồi. Học sinhtrong lớp thở phào nhẹ nhõm khi nhiệt độ trong phòng đã giảm đi chútít. Nhưng chỉ có mình Nguyên Nhược thấy lạnh sống lưng khi cảm nhậnđược những cái nhìn \”ngọt ngào\” vô cùng của 4 người màai-cũng-biết-là-ai-đấy gây ra.
Tan học, Nguyên Nhược nhanh chóng lỉnh về nhà bằng xe của bác quản gia. Nhưng về nhà mới gọi là thảm hoạ!
Vừa tắm xong bước ra thì 4 chàng hoàng tử giọng vô cùng ngọt ngào nói:
_ Đi nấu cơm đi~ Nhược Nhược~
Nguyên Nhược không mắc \”mỹ nam kế\” xua xua tay nói:
_ Mơ à! Bảo mấy người hầu nấu cơm đi!
Đình Phong \”nhẹ nhàng\” nói vào tai Nguyên Nhược:
_ Cô mơ đấy à? Người hầu mà đòi cái nỗi gì! Cô chẳng phải là người hầu à?
Nguyên Nhược chống chế nói:
_ Ơ~ Nhưng mà bữa sáng tôi đâu có nấu ăn đâu? Nên bữa tối cũng thế chứ?
Đình Phong lại tiếp tục nói:
_ Ví buổi sáng cô ngủ như heo ý! Gọi không dậy nên phải gọi người nấu ăn chứ sao?
Nguyên Nhược hét:
_ Nấu thì nấu! Các người bị ngộ độc hết thì tôi không có biết đâu!
Rồi hùn hùng hổ hổ bước vào bếp…
Nguyên Nhược bước vào bếp, vô cùng khó nghĩ vì khôngbiết làm món gì, theo đúng nghĩa đen đó ạ! Đồ ăn thì có rất nhiều, chất đầy 4 cái tủ lạnh to tướng cơ mà, chỉ tội là cô nàng không biết làmmón gì cả. Nhưng giờ ra ngoài năn nỉ 4 người \”chết bằm\” kia thì mất mặt lắm, nên Nhược Nhược của chúng ta cũng mạnh dạn xắn tay áo lên chuẩnbị vào cuộc \”đánh vật\” với mấy thứ đồ ăn kia. Cô bỏ thịt bò ra thớt,rồi hăng hái cầm con dao mà cô cho là sắc nhất ra. Cầm dao lên, ánhsáng từ đèn nêon chiếu vào sáng loá, đầy vẻ man rợ, dường như miếngthịt bò bên dưới cũng đang rùng mình mà toát mồ hôi lạnh, Nguyên Nhượcnhếch nhếch mép cười \”dịu dàng\”, tay giơ dao cao lên, bổ thẳng xuống. 4 chàng hoàng tử từ khe cửa lén nhìn vào mà ai cũng thấy sống lưng mìnhlạnh toát. Chợt, 1 con dao phi thẳng đến cánh cửa mà 4 hoàng tử đang ẩn nấp, \”phập!!!\” một tiếng ghê rợn, 4 chàng hoàng tử tí nữa thì hét lêncho cả nước biết nhưng phải cố nhịn vì nếu không thì còn đâu là thanhdanh chứ? Ngay sau đó, Nguyên Nhược hớt ha hớt hải chạy ra lấy lại condao, tự cốc vào đầu mình:
_ Trời ạ! Từ bé đến giờ mình làm tuột dao ra khỏi tay phải đến trăm lần rồi mà sao vẫn không sửa được thế nhỉ?
4 chàng hoàng tử khóc không thành tiếng, biết điều cáchxa cánh cửa ra 5m. Nhưng không buông tha cho các chàng, những tiếngđộng vô cùng \”êm dịu\” vang lên từ căn bếp:
\”Xoảng xoảng!!!!\”
_ Ôi! Chết rồi! Lỡ làm rơi hết rồi! Khổ quá! Phí cả công mình bày ra nãy giờ!
\”Xèo xèo…!\”
_ Aish~~ Quên mất thịt rồi! Cháy hết xừ nó rồi! Bực chết đi được!
\”Bùng…! Bùng…!\”
_ Ối! Sao lửa to thế này! Nước!!! Nước đâu rồi!!!
….
Không thể nghe thêm nữa, càng không thể tưởng tượng racái bếp giờ thế nào nữa, 4 người cùng xông vào, lôi Nguyên Nhược rangoài, trong đầu 4 người giờ chỉ còn 1 ý nghĩ: \”Trước khi nổ bình gas,phải tống ngay cái \của nợ\ này ra ngoài ngay lập tức!!!\”
Sau đó, 4 chàng hạ chỉ:
_ Ra ngoài ăn thôi!
Nguyên Nhược vỗ tay reo lên:
_ Đúng! Đúng đó!
Đình Phong liếc nhìn cô với ánh mắt khinh bỉ vô đối, nhả tứng chữ một:
_ Cô nghĩ là cô được đi ăn với bọn tôi chắc?
4 người còn lại tròn xoe mắt. Nguyên Nhược lắp bắp:
_ Sao…sao lại thế chứ?
Đình Phong liếc nhìn cô bằng nửa con mắt, nói:
_ Vì sự đời vốn là như thế!
Rồi xách 3 chàng hoàng tử còn đang ngơ ngác ra gara,trong đầu cậu chàng chỉ có 1 tiếng nói vang lên: \”Hừ!! Đáng đời lắm! Ai bảo cô năm lần bảy lượt chọc giận tôi cơ chứ!\” Bỏ lại Nguyên Nhược vôcùng căm tức mặt đỏ bừng bừng hận không thể ăn tuơi nuốt sống cậu chàng.

Sau một hồi **** rủa Đình Phong, Nguyên Nhược phán một câu với chính mình:
_ Hừ! Tên Đình Phong đó nghĩ ta chịu bị bỏ đói hay sao chứ? Mơ đi nha~~
Rồi rút điện thoại ra, gọi cho cô bạn duy nhất của mình là Hoa Tranh. Vừa có người nghe máy, cô lập tức blô bla với giọng sụtsùi cộng thêm một vài chi tiết nhân sự độc ác lên gấp mười lần! Nghexong, Hoa Tranh nói:
_ Được, đợi tớ, tớ sẽ mang đồ ăn đến cứu trợ cho cậu!
5 phút sau, tiếng chuông cửa ping pong vang lên, NguyênNhược trong lòng mừng thầm nhưng vẫn vác bộ mặt u sầu khổ sở nhất rakẻo bị bạn lật tẩy lốt \”thỏ non\”.
Vừa mở cửa, Hoa Tranh khác hẳn với vẻ trầm lắng thườngngày, lao ngay vào nhìn quanh các phòng khắp một lượt, dường như khôngthấy đối tượng cần thấy, quay ra hỏi Nguyên Nhược:
_ Nhược Nhược~ 4 hoàng tử của học viện \”First Star\” đâu rồi?
Nguyên Nhược vô cùng ngạc nhiên nói:
_ Đương nhiên là họ bỏ đói tớ, đi ra ngoài ăn nhà hàng rồi?
Hoa Tranh khuôn mặt lộ rõ sự thất vọng, lầm bầm:
_ Trời ạ! Mất công mình phi ngay tới đây!
Nguyên Nhược tai thính lạ thường, hiểu ngay ra tâm tư\”đen tối\”, \”trọng sắc khinh bạn\” của Hoa Tranh, ánh mắt vô cùng khinhbỉ nói:
_ Hừ! Hoá ra cậu đến đây để chiêm ngưỡng dung nhan của 4 tên sói đó!
Hoa Tranh cười hì hì nói:
_ Nào nào, ai bảo thế chứ~ Tớ chỉ muốn chiêm ngưỡng dung nhan của 4người được xưng tụng là huyền thoại đó thôi mà~~ Thôi nào, tớ đưa cậu đi ăn nhà hàng nha~~~
Nguyên Nhược dù không tức giận gì nhiều, nhưng muốn để có người \”dỗdành\” để khẳng đinh vai trò to lớn của mình và có thể được ăn nhiều đồngon hơn nên vẫn cố nói:
_ Hừ~ Ra phố tìm nhà hàng mà 4 tên đại sắc lang đó ăn để vừa ăn vừa chiêm ngưỡng vẻ đẹp chứ gì?
Cứ tưởng Hoa Tranh sẽ lên tiếng dỗ dành, xin lỗi. Ai dè cô nàng mất kiên nhẫn phán một câu:
_ Nè! Tức rồi nha! Cậu phải biết tớ có lòng tốt mà mờicậu đi ăn thế là phúc cho cậu rồi nhá! Hoàng tử hoàng teo gì gì đó ởtrường tớ cũng có, sao phải đi ngắm người dưng?
Rồi tức tối bỏ về, để lại Nguyên Nhược chưng hửng, hiểu thấu câu \”cái miệng hại cái thân\”.
Sau khi Hoa Tranh bỏ đi, Nguyên Nhược đành ngậm ngùi vàobếp kiếm gói mì tôm để nấu đỡ. Loay hoay vật lộn 15 phút mới tìm thấythùng mì tôm Kuksu (đó thấy chưa, phòng bếp nhỏ như nhà ta là an toàn,nhanh chóng, tiện lợi nhất! ^o^) Nhưng khổ nỗi, cô nàng lại không nhớtrần mì thì phải cho nước nóng, nước lạnh đã đun sôi hay nước lã! Saumột hồi suy nghĩ nát óc thì cô nàng đã nghĩ ra 1 cách an toàn, đó là nấu 3 gói, mỗi gói sẽ cho một loại nước khác nhau! (A~~ Lãng phí quá thể!Đưa ta nấu là được rồi, đỡ phí, nhưung phải cho ta 2 gói mì tôm trong 3gói đó!! >.o)
Vậy là mì nấu bởi nước lã đã được đổ đi nhanh chóng,còn 2 tô mì kia, với suy nghĩ: “cái nào cũng ngon, bỏ thì tiếc lắm, hơnnữa phí công mình làm à” nên Nguyên Nhược đã đưa ra quyết định: đổ cả 2bát mì vào làm một, ăn chung, vì cái nào cũng có cái ngon riêng. Ănxong, chưa thoả chí, cô nàng lại tiếp tục lôi ra một gói sữa milo, cáinày có hướng dẫn bên ngoài bao bì nên Nguyên Nhược vô cùng “thông minh”rót nước nóng ở phích ra mà không thèm quan tâm xem nước đã sôi hay chưa với tiêu chí “nóng là đã sôi” nên vô cùng thoải mái uống hai cốc sữa,sau đó mở cốp lấy ra hai cái kem vani bọc socola nhấm nháp tiếp.
Xong xuôi, cô nàng bỏ mặc bãi chiến trường do mình gây ra, vô cùng thoải mái dễ chịu đủng đỉnh vào phòng ngủ, ôm lấy cái gốiđánh một giấc no say.
Nhưng tiếc rằng “giấc mộng vàng” của cô nàng chưa kéodài được bao lâu thì đã bị phá vỡ bởi cái bụng bắt đầu biểu tình. Khôngphải kiểu đói mà là biểu tình dữ dội để thải những chất cặn bã do đầubếp tài ba Nguyên Nhược đã nấu. Cứ 5 năm phút cô nàng lại phải vào nhàvệ sinh một lần.
Khi 4 chàng trai ăn uống no say trở về thì thấy “conma” Nguyên Nhược mặt mày tái xanh bước từ nhà vệ sinh ra. Nguyên Nhượcchỉ kịp dành cho 4 người một tia laze rồi ngất luôn.
***
Mở mắt ra, Nguyên Nhược thấy mình đang nằm trong mộtcăn phòng trắng toát, cô nhận ra ngay đây là bệnh viện vì đã từng bịtrói buộc ở bệnh viện với cái mác “bênh nhân tâm thần” quá lâu rồi. Côkhông hề muốn ở đây chút nào, vì ở đây là nơi mà cô đã bị giam lỏng, lànơi trừng phạt cô làm em trai cô chết. Thật sự… thật sự cô muốn phátđiên lên! Những hồi ức mà cô

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,9 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT