watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 16:00 - 22/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2325 Lượt

bước… Trong khi đó, nó vẫn mải mê lựa đồ ăn nên chẳng biết nguy hiểm đang đến gần ( chị ơi! bớt ham ăn dùm cái đi) Khoảng cách ngày càng gần.

………. 4 bước………. 3 bước………. rồi chỉ còn 2 bước.

Sau khi khay thức ăn đã đầy, nó đột ngột quay lại. Các bạn đoán được chứ, chuyện gì đến cũng sẽ đến, nó va vào hắn làm khay đồ ăn bay lên và ‘ hạ cánh’ ngay chiếc áo pull trắng của ai kia khiến phân nữa chiếc áo dính thức ăn.

Các boy nhìn nó với đôi mắt thương hoa tiếc ngọc. Còn mấy girl thì nhìn nó với ánh mắt ‘ thương xót’ giả tạo cùng nụ cười đểu vì họ biết thế nào nó cũng gặp tai học lớn khi dám làm như vậy với hắn ( chưa chắc à nha! Chị này cũng đâu có zừa)

Hai nhân vật chính của chúng ta thì khỏi phải nói. Hắn rất bực vì chiếc áo pull đắt tiền được nó ‘ ban **** một đống đồ ăn. Còn nó cũng tức giận không kém khi khay đồ ăn nó cất công lấy bị đổ oan uổng. Ngước nhìn tên con trai trước mặt, nó nhào tới nắm lấy cổ áo hắn trước con mắt kinh ngạc của nhiều người.

- Nè tên kia, mắt mũi để đâu thế hả? Có biết ta phải vất vả lắm mới lấy được nhiều đồ ăn thế không? Tại ngươi mà nó bị đổ đấy, giờ tính sao đây? Bắt đền ngươi đấy… blo bla… blo bla_ Nó bực tức xả ‘ một tràng’ vào hắn.

Bọn học sinh xung quanh khỏi phải nói, sững sờ đến mức mắt chữ A, mồm chữ O. Đây là lần đầu tiên có người gan đến mức dám nói ( phải là chửi mới đúng) ‘ bạo chúa’ Gran như vậy.

Hắn mặt vẫn không chút cảm xúc, bình thản nhìn kẻ đang nắm cổ áo mình.

- Nè, có nghe ta nói gì không, điếc à? Đúng là bực mình mà_ Thấy hắn không có phản ứng, nó khó chịu. Nó ghét nhất là cảm giác nói mà không được hồi đáp.

- Nói… đủ chưa_ Sau mấy phút im lặng, hắn bật dậy, cất giọng ‘ lạnh hơn Nam Cực’ khiến ai nấy đều run.

- Tôi… tôi…_ Nó lắp bắp không nói nên lời, không hiểu sao khi nghe giọng này nó lại thấy ‘ ớn ớn’. Mà khoan đã, nó là ai kia chứ, là đại tỷ của băng Bạch Nhật, đám đàn em gặp nó phải khép nép, sao nó lại phải sợ hắn chứ.

- Chưa nói xong đấy, thì sao? Mau đền đồ ăn cho tôi đi t

Liếc nhìn cổ áo đang bị tay nó nắm, hắn cất giọng trầm nhưng đầy lạnh giá:

- Làm… gì đấy.

Cái tên này, nó tự hỏi không biết hắn là loại gì nữa. Rõ ràng đã thấy nó đang nắm cổ áo hắn rồi mà còn hỏi ‘ ngây thơ’ như thế nữa.

- Tôi nắm cổ áo anh đấy. Không thấy sao còn hỏi_ Nó nói giọng cáu bẳn.

- Có… buông… không_ Hắn hỏi nhưng ai ( trừ nó) cũng nhận biết được hàn khí toát ra từ câu hỏi ấy.

- Không buông, khi nào có đồ ăn mới buông_ Nó không nhận thấy điều đó, vẫn đáp lại bằng giọng ngang bướng.

- Buông- tay- ra_ Hắn gằn giọng đồng thời chiếu lên nó tia nhìn ‘ sắc lạnh’ làm cho Phan tiểu thư một lần nữa bị đơ, tay đang nắm cổ áo hắn dần được nới lỏng.

Hắn là vậy, không thích nói nhiều, chỉ cần một câu nói của hắn cũng đủ để người khác lạnh xương sống. Và nó cũng không ngoại lệ, hơi đơ trước câu nói+ ánh mắt ấy của hắn nhưng khi nghĩ đến khay đồ ăn bị đổ oan uổng, nó như có thêm sinh lực.

- Không buông, anh là gì mà tôi phải nghe anh chứ. Đền đồ ăn cho tôi đi rùi tôi sẽ suy nghĩ lại_ Nó nói, trừng mắt nhìn hắn.

Bỗng… hắn giựt phắt tay nó, nắm chặt lại.

- Nè, buông ra, tên điên kia, đau quá_ Nó rên rỉ, cái tên này đã không đền đồ ăn thì thôi lại còn nắm tay nó đau điếng nữa. Nó cố hết sức giật tay lại nhưng không thành công. Sức hắn quá mạnh. Tuy rằng nó có học võ nhưng không hiểu sao lại không thể sử dụng một món nào cả. ” Sao tên này nắm chặt vậy nè, nên dùng võ nào bây giờ? Sao mình không nhớ được món võ nào hết zậy trời”. Đầu óc nó rối tung, cố nghĩ cách thoát nhưng càng nghĩ lại càng rối ( chị này có bao giờ bit suy nghĩ cái gì đâu mà ko rối)
Chương 5

Ads Hắn chẳng nói câu nào, bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay nó, không có ý định buông. Cổ tay nó ngày càng đỏ ửng nhưng nó vẫn không rên rỉ ( bệnh sĩ ấy mà) Nó cố gắng tìm cách thoát ra vì rất có thể bàn tay nó sẽ bị hắn bóp nát.

- Bỏ tay cô bé ấy ra đi, chỉ là tai nạn nhỏ thôi mà_ Thấy nó đang đau đớn, Min lại gần cản hắn. Anh vốn không ưa bạo lực lại càng không muốn án mạng xảy ra thêm lần nữa. Nhưng hắn không những không nghe lời của thằng bạn thân mà còn làm dấu ” Đừng xen vào chuyện này”. Min đành lùi lại, anh biết mình không thể cản được hắn. Riêng chàng Sino thì khác, anh không lại gần ngăn cản mà theo dõi cảnh tượng trước mắt với vẻ thản nhiên vì đây không phải lần đầu hắn làm vậy.

Tất cả mọi người xung quanh, ai cũng hồi hộp không biết hắn sẽ làm gì nó. Tiếng bàn tán, xì xào ngày càng nhiều.

- Kiểu này nhỏ đó chết chắc.

- Đáng đời. Nó là ai mà dám làm vậy với anh Gran chứ.

- Tao cá nó sẽ ‘ die’ trong mấy phút nữa.

Mấy con nhỏ ‘ son phấn’ cứ thế nói những lời cay nghiệt với nó. Nó vẫn đang cố gắng thoát khỏi tay hắn nên không để ý đến lời của mấy nhỏ đó. Chứ nó mà ra tay thì nhẹ lắm cũng phải nằm hospital mấy tháng, nhiều nhất là mấy năm, hoặc chỉ có thể sống ở đó thôi ( ý chỉ nó sẽ đánh cho liệt giường í mà) Còn các boy nhìn về phía nó thương tiếc, làm như nó sắp chết không bằng cònlâunhá!Nómàchếtthìtruyệncủat

- Im lặng_ Hắn ra lệnh, giọng trầm đầy uy lực khiến các hs ai nấy đều im thin thít, đến nỗi tiếng ruồi bay qua còn nghe rõ hìhì,t

Không khí Canteen thật căng thẳng, ai cũng cảm nhận được điều đó cho đến khi

” RENG RENG”

Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học, các hs đành tản ra, trở về lớp học của mình dù vẫn muốn ở lại xem thêm ‘ bộ phim hành động’. Chẳng mấy chốc, Canteen chỉ còn hắn, nó và hai thằng bạn of hắn.

” Chết rùi, không lẽ hắn định không cho mình vào lớp hay sao? Giờ phải làm sao đây? Ah, có cách rùi”. Bóng đèn trên đầu nó vụt sáng. Nhắm thẳng vào chân hắn, nó đạp thật mạnh. Hắn do không để ý nên ‘ lãnh trọn cú đạp’ của nó, bàn tay đang nắm tay nó cũng được buông ra nhưng tuyệt nhiên hắn không hề ôm chân, mặt vẫn điềm tĩnh. Nhân cơ hội này, nó chạy đi không quên bỏ lại một câu:

- Bye bye tên đáng ghét, lần sau ta sẽ không nương tay đâu đấy 0

- Hahaha, buồn cười quá đi mất… haha… haha tao sắp vỡ bụng rùi mày ơi!_ Thấy cảnh tượng đó, Sino không nhịn nỗi, ôm bụng cười 0

- Mày thôi cười đi, lên cơn thì đừng có trách tao chưa nhắc mày uống thuốc_ Min chọc Sino. Trong lòng, anh thầm mừng vì không có án mạng xảy ra.

- Ừm, tao không trách mày đâu, hahaha… quả là có 1 no 2… haha_ Sino vẫn cười sặc sụa làm Min tưởng anh chàng bị điên, lập tức tránh xa mấy mét ( sợ lây í mà)

Hắn không để ý đến 2 thằng bạn, bấm số gọi cho ai đó:

- Điều tra về cô ta.

Vài phút sau, điện thoại reng, hắn cầm lên nghe.

- ……………………………..

Cúp máy, khóe môi hắn khẽ nở một nụ cười hình bán nguyệt, cô nào nhìn thấy chắc chắn sẽ chết ngất lũhámtrailàthếđấy,cònt

“ Vợ chưa cưới, cô thú vị hơn tôi tưởng. Nhưng cô sẽ không được yên đâu”.
Chương 6

Ads Tại lớp 11A1_

Nó bước vào lớp trong sự kinh ngạc của mọi người, họ không nghĩ nó có thể sống sót trong tay hắn.

- Cứ tưởng nó chết rồi ai dè…

- Mới đầu thấy nó, tao đã không ưa rồi. Dám đụng anh Gran nữa chứ.

- Sao nó không bị gì nhỉ?

Mấy nhỏ trong lớp nhìn nó nói thầm vì đang là giờ học, thái độ không được vui cho lắm. Còn mấy boy thì mừng vì ‘ người đẹp của bọn họ’ vẫn an toàn.

- Ủa Yumi, sao giờ em mới vào lớp vậy?_ Bà cô đang giảng quay xuống hỏi nó.

- Em gặp tai nạn chút xíu_ Nó đáp.

- Ra vậy, thôi em vào chỗ ngồi đi, lần sau nhớ vô sớm hơn nhé!

Nó bước về chỗ của mình, khẽ dở tay áo lên t cổ tay hắn nắm đã bị bầm tím. Nó tức giận thầm nghĩ “ Hừ, tên đáng ghét, dám làm tay ta bị thế này. Ta mà gặp lại ngươi thì biết tay. Trời ơi, cổ tay đẹp đẽ của mình” 0

Kết thúc buổi học, nó nhanh chóng về nhà. Vừa mở cửa thì:

- Về rồi hả con? Giờ theo chúng ta đi xem mặt nào_ Bama nó cười.

- Ủa xem mặt ai vậy bama? Bộ mặt người đó lạ lắm hả mà phải xem?_ Nó hỏi mặt ngơ ngơ ( chị này chậm tiu quá) Bama nó sau khi nghe câu hỏi quá chi là ‘ đần’ của nó, liền bật cười.

- Con nói có gì sai sao bama cười hoài vậy?_ Nó thật chả hiểu gì cả, có gì đáng cười đâu mà bama nó lại vậy.

- Thì đi xem mặt chồng con đó, không nhớ à. Hôm qua chúng ta đã nói rồi_ Ba nó nói sau khi đã cười xong.

- Ơ,… HẢ? ĐI XEM MẶT SAO?_ Khi đã hiểu ra chuyện, nó hét lên làm bama nó và những người làm trong nhà phải bịt tai lại.

- Nhỏ tiếng thôi, ta đã nói trước với con rồi mà_ Ba nó nói.

- Nhưng… không phải là quá sớm sao?

- Không nhưng gì hết… con đã hứa như thế nào hả? Tính xù à_ Mẹ nó nhắc lại lời hứa hôm qua của nó.

- Được rồi, đi thì đi, bama chỉ biết bắt nạt con không à_ Nó hết cách đành phải nghe theo.

_ Tại một nhà hàng sang trọng_

- Chào, ông bạn vẫn khỏe chứ?_ Bama nó vui vẻ bắt tay ba hắn như bạn bè lâu ngày gặp lại.

- Chào, tôi vẫn khỏe, cảm ơn ông bà đã hỏi thăm. Con gái của ông bà đây hả? Xinh ghê_ Ba hắn thân thiện chào hỏi lại, rồi ông quay qua nó, mỉm cười_ Rất vui được gặp

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,6 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT