![]() |
Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone ![]() |
ước hẹn nói chuyện yêu đương quên chánh sự.”
“Thiếu gia. . . . . .” Trí Đạc bất đắc dĩ kêu, có đôi lúc bí mật Phạm Đế Tư lại thật rất không nghiêm chỉnh, hại hắn thường bị làm cho một cái đầu hai người lớn.
“Sau nửa tháng mình liền không quấy rầy các người, để cho các người đi qua hai người thế giới cho tốt.” Cuối cùng còn phải nhạo báng đôi câu Phạm Đế Tư mới cam tâm cúp máy.
Nghe vậy, Trí Đạc quả thực dở khóc dở cười, hắn không hiểu thiếu gia gọi cuộc điện thoại này tới là nhắc tới hắn một chút hay là nhạo báng hắn?
Hắn cười lắc đầu một cái, đưa điện thoại di động thu vào trong túi, đi tới cửa trước mang giày thoải mái, chuẩn bị đi ra cửa.
Hai ngày nay chỉ cần đến buổi trưa, hắn sẽ đến quán cà phê chỗ Thiên Thiên đi làm, dùng một ly cà phê cùng một phần bữa trưa, tiếp theo dùng notebook mang bên người, vừa xử lý công việc bên tay, vừa ngồi ở lộ thiên cà phê nhìn bóng dáng cô rất
bận rộn bên trong.
Cô đi ngang qua bên cạnh hắn thì sẽ cho hắn một nụ cười ngọt ngào, sau đó tâm tình của hắn sẽ rất tốt, hắn đợi đến buổi chiều giờ cô tan việc, hai người lại tay dắt tay cùng nhau về nhà.
Đối với hai người trước mắt phương thức chung đụng như vậy, hắn rất thỏa mãn.
Nghĩ đến nhìn thấy cô khuôn mặt hắn ôn nhu cười hiện ra lúm đồng tiền mỹ lệ, hắn liền tăng nhanh động tác, không thể chờ đợi mà vội vàng đi ra cửa.
Thiếu gia mặc dù là người chán ghét, nhưng ít ra hắn ta nói đúng, hắn là nên cùng cô hàn huyên một chút cho tốt, hiểu rõ cô hơn một chút, dù sao ấn tượng cô cùng bảy năm trước mà so sánh, kém cách xa vạn dặm.
Hiện tại trừ thích cô, thương cô, cưng chìu cô, hắn còn nhiều thêm một phần muốn biết ham muốn của cô.
☆ ☆ ☆
“Em bây giờ cũng thật tò mò, bình thường anh đều bận rộn cái gì a?” Nhịn rất nhiều ngày, Thiên Thiên rốt cục có xu hướng không chịu nổi lòng hiếu kỳ, lúc ở bữa ăn tối nói lên nghi ngờ của cô.
Trí Đạc vừa đem món ăn gắp vào trong dĩa trước mặt cô, vừa nhạo báng, “Đến bây giờ mới bắt đầu quan tâm anh bình thường bận rộn cái gì, sẽ không có chút quá muộn sao?”
“Ai yêu! Làm sao anh nói như vậy?” Thiên Thiên quyết nâng miệng, gắt giọng, “Nếu không phải là ngày đó tan ca sớm trở về không có gặp anh ở trong nhà, nhưng em bây giờ có thể vẫn cho là anh đợi ở nhà không có đi ra ngoài.”
Hắn nào có ngu như vậy? Một mình đợi ở nhà sẽ buồn bực điên khùng .
“Chẳng lẽ anh thật chờ em kiếm tiền trở về a?” Trí Đạc không khỏi lắc đầu bật cười.” Nhưng anh không muốn đến tóc bạc.”
Đại tiểu thư cô ý tưởng thật đúng là kỳ quái, thật giống như hắn đợi cô kiếm tiền trở về nuôi hắn tựa như là rất bình thường, đáng tiếc hắn không phải là cái loại đàn ông ăn cơm chùa đó, cho nên hắn có xuất xứ khác.
Nếu không theo cái loại phương pháp kiếm tiền đó của cô, bọn họ hai tháng này đại khái cũng phải đợi ở Anh quốc đi làm, nơi nào cũng đi không được.
“Anh cười em.” Thiên Thiên phồng má, thở phì phò lên án.”Anh trước kia cũng sẽ không cười em như vậy.”
“Trước kia em cũng luôn tìm anh phiền toái, không phải sao?” Hắn mỉm cười nói.
“Kia. . . . . . Cái đó lại không giống nhau!” Cô đỏ mặt phản bác.
“Nơi nào không giống nhau?” Hắn buồn cười hỏi.
“Không tìm làm phiền anh mà nói…, anh liền nhìn cũng không liếc lấy em một cái.” Giọng nói của cô buồn bả, giống như cô rất vô sự vậy.
“A, thì ra là như vậy.” Hắn nhìn chăm chú vào hai mắt của cô, “Như vậy anh bây giờ nhìn em, trong mắt chỉ có một mình em, bù đắp lại tâm linh nhỏ bé của em bị thương năm đó.”
Oh. . . . . . Lão Thiên ! Cô hoàn toàn bị bề ngoài của hắn lừa, cô cho tới bây giờ không muốn, cá tính hắn cẩn thận tỉ mỉ như vậy, nói đến chuyện tình lại buồn nôn như vậy, hại cô không khỏi xấu hổ .
“Ghét quá!” khuôn mặt trắng nõn đỏ hồng lên, Thiên Thiên thẹn đến muốn chui xuống đất, không dám ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
“Mau ăn đi.” Cưng chìu mà mỉm cười, hắn không cách nào khắc chế cảm xúc vui sướng của mình.
Kể từ sau khi thản nhiên đối mặt tình cảm của cô, đồng thời hai người tìm kiếm lẫn nhau hết thảy, hắn phát hiện rất nhiều mặt của cô không muốn người biết.
Cô quỷ linh tinh quái (quỷ quái), xảo quyệt nhưng không mất tinh nghịch, ôn nhu không có kiêu ngạo tự mãn của Đại tiểu thư, thái độ đối với chuyện vô cùng nghiêm túc, trong tính cách khuyết điểm duy nhất chính là quá thích đùa dai.
Hắn ngày hôm qua liền bị cô giả khóc dọa cho sợ đến thiếu chút nữa phát bệnh tim, sau đó mới biết là cô đùa giỡn, theo hắn thấy, cô căn bản là khảo nghiệm nước mắt của cô đối với hắn lực ảnh hưởng có bao nhiêu.
Giống như là mỗi ngày đều có ngạc nhiên không giống nhau đang chờ hắn, vì vậy thời gian hắn mong đợi mỗi một ngày cùng cô chung đụng.
“Đạc, anh còn chưa nói ban ngày anh đều ở đâu làm gì?” Thiên Thiên không có bởi vì hắn thâm tình nhìn chăm chú liền bị mê mà quên ngay chuyện trước mắt ra sao, cô còn nhớ rõ vấn đề mới vừa hỏi hắn.
“Với em một dạng.” Hắn cười khẽ trả lời, “Anh cũng đang đi làm.”
“Thiệt hay giả?” Thiên Thiên không thể tin được mà trợn to hai mắt.”Anh đang đi làm ở đâu? Em thế nào cũng không biết.” Hôm nào cô cũng muốn đi đến chỗ hắn đi làm xem một chút, để tránh có người mơ ước Đạc của cô.
“Anh tới chỗ nào đi làm cũng có thể được.” Hắn đơn giản chỉ cần không nói công việc của hắn là cái gì.
“Có thật không? Em còn không hiểu, anh ở Anh quốc có thể làm công việc gì? Tổng quản sao? Nhưng là anh mỗi ngày đều có trở về a.” Cô biết Trí Đạc lai lịch ở xã hội thượng lưu Anh quốc là vô cùng được hoan nghênh, nhất định có thật nhiều danh môn quý tộc nguyện ý tốn nhiều tiền thuê hắn, cô tin tưởng chỉ cần hắn để lộ ra ngoài, nói hắn muốn tìm một phần công việc tổng quản, nhất định sẽ có mấy cơ hội công tác, chờ hắn chọn lựa.
“Anh làm không chỉ là tổng quản mà thôi.” Hắn thật thấp cười trộm.
“Anh cười thật quá kỳ quái.” Cô nhíu mày. Ghét, cô luôn đoán không được tâm tư của hắn, hắn sao khó khăn hiểu như vậy? Thiên Thiên bực mình mà nghĩ tới.
“Đừng nóng giận, ít nhất tiền lương anh cũng không tệ lắm, đủ hai chúng ta chơi hết Anh quốc đi đến nước Pháp chơi nữa.” Hắn hăng hái bừng bừng đề nghị.
Thiên Thiên nghe không khỏi sững sờ.”Đi làm công việc gì mà tiền lương cao như vậy a?”
“Em hôn anh một cái, anh liền nói cho em biết.” Hắn cố ý treo hứng thú của cô.
“Anh!” Thiên Thiên bị hắn vô lại giận đến mắt hạnh trợn tròn, nhưng cô bây giờ muốn biết, không thể làm gì khác hơn là hy sinh một chút, ở bên gò má hắn ấn xuống một cái hôn.
“Cứ như vậy?” Bất quá, người hiển nhiên nếm ngon ngọt lại không hài long như thế.
“Nếu không vậy?” Cô làm bộ làm tịch hỏi ngược lại, dương dương đắc ý cười nham nhở. “Anh ăn cơm đi !”
Một bữa ăn tối hai người có cãi vả qua lại nhẹ nhàng, sau khi ăn xong, hắn giống nhau thường ngày mà rửa sạch chén, mà Thiên Thiên thì ở một bên nhìn, cô hiện tại liền động tay giúp một tay đều không được phép.
Đó là bởi vì mấy ngày trước cô muốn rửa chén, kết quả liên tiếp phá vỡ mấy cái chén, thấy Trí Đạc lắc đầu liên tục, sau đó là tốn nhiều thời gian đi dọn dẹp hơn.
Cho nên hắn thông minh, không để cho cô động thủ mới là phương pháp hữu hiệu nhất, có người trời sanh không làm chuyện nhà, mà Thiên Thiên liền là người như thế, hắn có thể đoán trước về sau cô nếu lại một lần nữa vào phòng bếp nấu bưã cho hắn ăn, rất có thể sẽ thiêu hủy cả phòng bếp.
Sau khi làm xong chuyện nhà theo lệ, Trí Đạc đang định vào phòng tắm tắm, lại phát hiện vạt áo bị một đôi tay nhỏ bé trắng noãn kéo lấy.
“Uy. . . . . .” Thiên Thiên chu miệng lên, bộ dáng làm bộ đáng thương.”Anh nói không nói sao!”
“Vậy em hôn không hôn?” Hắn rất có nguyên tắc hỏi ngược lại.
Hai người mắt to trừng đôi mắt ti hí, so với ai khác tương đối có nghị lực.
So cố chấp, Thiên Thiên là đánh không lại hắn, cho nên cô bại trận, không thể làm gì khác hơn là khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ, ngượng ngùng mà nhón chân lên, chủ động nâng lên hôn lên môi mỏng của hắn .
Hắn hài lòng cười nham nhở, nhìn hắn cười lộ ra cái loại đó giống như mèo thích trộm đồ tanh, Thiên Thiên không biết nên tức hay nên cười.
Người nào sẽ nghĩ tới Trí Đạc bình thời bất cẩu ngôn tiếu lại nghiêm túc cố chấp, ở trước mặt cô sẽ vô lại như vậy, ăn trộm đậu hủ tuyệt đối sẽ không nhu nhược, hắn thật là một người trong ngoài không đồng nhất.
“Lại, cho em xem kiểu đồ.” Hắn dắt tay nhỏ bé của cô đi tới phòng khách, hai người ngồi ở trên sô pha duy nhất, hai người thân mật tựa sát.
Trí Đạc từ khay trà phía dưới lấy ra notebook của hắn, lại lấy ra điện thoại di động trong túi, tiếp theo mở nguồn điện (power supply) Computer, lấy tay vào internet.
Thiên Thiên sững sờ nhìn của hắn mở ra hộp thư, websites cùng hồ sơ, phát hiện những tư liệu kia tất cả đều đến từ tập đoàn Phạm
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
