watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 10:28 - 31/08/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 8213 Lượt

mềm, chỉ cần để cho cô ăn kẹo mềm, tình trạng nôn nghén sẽ êm nhẹ một chút, nhưng một loại kẹo mềm ở bên ngoài bán hơn phân nửa chứa nhiều màu sắc, cho nên Phạm Đế Tư đặc biệt xin vạn năng của Trí Đạc, thay cô ấy làm rất nhiều kẹo mềm trái cây thủ công.

“Em phải cùng anh ta đi Anh quốc?” Vẻ mặt Thiên Thiên rất kỳ quái, cười như không cười, làm cho người ta không mò được đầu mối.

“Em lại muốn làm gì?” Thấy vẻ mặt cô ấy, Phạm Đế Tư không khỏi đề cao âm lượng.”Trí Đạc nguyện ý đi theo em tới Anh quốc chiếu cố em, em không nên lại giở trò gì với anh.”

Thiên Thiên vô tội nháy mắt mấy cái.”Đế Tư ca ca, làm sao anh nói người ta như vậy?”

“Ý của em là nói anh hiểu lầm em sao?” Hắn nheo mắt lại, êm ái mà lại nguy hiểm hỏi.

“Cái gì a? Đế Tư ca ca, anh không nên làm em sợ.”

“Hai người đang nói cái gì a?” Lục Nhi quay lại nhìn hai người bọn họ cãi vả, lại hoàn toàn nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì.

“Không có gì, hôm nay Bảo Bảo có ngoan hay không a?” Phạm Đế Tư lập tức ôn nhu lại ôm chặt thân thể mềm mại nhỏ nhắn trong ngực, bàn tay khẽ đặt ở trên bụng của cô, trông vẻ mặt hạnh phúc.

“Oh, em không chịu nổi.” Thiên Thiên thấy biểu ca cùng bạn tốt lại bắt đầu không tự chủ được mà trình diễn màn nóng bỏng đẹp mắt, không khỏi không chịu được liếc mắt.”Lục Nhi, Anh quốc đâu rồi, sẽ chờ cậu đem Bảo Bảo sinh hạ thì sẽ cùng biểu ca đi sau, mình đi Luân Đôn trước mua quần áo cho tiểu bảo bảo khả ái cháu tương lai của mình a!”

“A. . . . . . Nhưng mà người ta muốn đi .” Lục Nhi mặt buồn bả mà xụ xuống, lấy ánh mắt hi vọng nhìn cha của con cô.

“Lục Nhi, chúng ta nói rồi, Trí Đạc bồi Thiên Thiên đi em sẽ không đi theo.” Phạm Đế Tư trở nên nghiêm chỉnh lại.”Mang thai kỳ đầu, không thích hợp ngồi máy bay đường dài, chờ em đem Bảo Bảo sinh hạ, chúng ta lại đi trăng mật, có được hay không?” Hắn ôn tồn khuyên nhủ.

“Thật sao.” Lục Nhi hả giận mà dùng sức cắn kẹo thơm mềm.

“Em muốn đi chuẩn bị hành lý .” Thiên Thiên đột nhiên hét lớn một tiếng, xoay người chạy nhanh như làn khói, lưu lại một đầu mê hoặc là Phạm Đế Tư cùng Lục Nhi hai mặt nhìn nhau.

“A Đế, Thiên Thiên không phải là ngày 10 tháng sau mới bay sao? Cô ấy sớm như vậy chuẩn bị hành lý làm gì?” Lục Nhi không hiểu hỏi.

“Anh cũng không biết, ngoan, điều này cùng anh không có quan hệ, đến lúc em ngủ trưa rồi , đi thôi.” Hắn nhẹ nhàng ôm cô gái yêu mến hướng gian phòng đi tới.

“Em biết Thiên Thiên có thể là không kịp đợi đi, cuối cùng có người có thể bồi cô ấy đi Anh quốc, thời điểm tháng trước cô ấy nói cô ấy muốn đi một mình, gia gia còn phát cáu thật lớn, không cho phép cô ấy đi!”

“Đúng vậy a, thời điểm em nói em muốn đi cùng gia gia liền không nói, chẳng qua là lập tức gọi anh từ công ty chạy về, đem anh chửi mắng một bữa.” Nói đến đây hắn cũng rất buồn.

Hiện tại trong lòng gia gia không còn là hắn cái trưởng tôn này, mà là Lục Nhi rồi, cô ấy cùng gia gia nói chuyện phiếm, đánh cờ, ngay cả bồi lão nhân gia ông ấy đi tản bộ, thêm vào đó cô ấy hiện tại lại mang thai tằng tôn mà gia gia mong đợi lâu nay, trong mắt gia gia căn bản chỉ có cô ấy cùng Thiên Thiên.

“Thật xin lỗi nha, em cho là gia gia không nói lời nào là đáp ứng em cùng Thiên Thiên cùng đi Anh quốc, không nghĩ tới chọc ông ấy lại càng không cao hứng.” Cô le lưỡi một cái.”Thiếu chút nữa hại Thiên Thiên không được đi Anh quốc, hoàn hảo Trí Đạc nguyện ý giúp chuyện này.”

“Đúng vậy a, cho nên em phải ngoan ngoan ở trong nhà an thai, sinh cho anh một Bảo Bảo khỏe mạnh, chờ em đem Bảo Bảo sinh hạ, chúng ta mới có thể đi trăng mật.”

” Ở chung với anh một chỗ mỗi ngày đều giống như ở tuần trăng mật . . . . . .” Lục Nhi đỏ hồng khuôn mặt nói.

Nghe lời này, Phạm Đế Tư cười, ánh mắt tràn đầy nhu tình, từ nụ cười của hắn có thể thấy được, hắn cảm giác mình —— rất hạnh phúc.

☆ ☆ ☆

Hắn phải bồi cô đi Anh quốc!

Thiên Thiên hưng phấn toàn thân muốn run rẩy, không thể tin được đây là thật !

Từ nhỏ cô đã thích náo hắn đùa dai đối với hắn, bởi vì cô muốn biết hắn trừ một khuôn mặt có vẻ mặt bên ngoài nghiêm túc, còn có thể có nhiều vẻ mặt.

Mỗi lần thấy hắn, hắn cuối cùng là mặc chế phục quản gia mà đi theo bên cạnh ba hắn, học động tác ba hắn hầu hạ người Phạm gia.

Khi thời điểm cô đi theo phía sau mông biểu ca cùng nhau chơi đùa đùa bỡn, hắn không có đi theo mọi người cùng nhau náo, cùng nhau chơi đùa, hắn thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn bọn họ náo loạn một cái, vẻ mặt chuyên chú giống như tiểu lão đầu nhi (ông già nhỏ), lấy thái độ không phù hợp tuổi của mình, cẩn thận tỉ mỉ làm công việc quản gia.

Cô thừa nhận, mình không phải là cô gái khéo léo, cô cũng có một mặt tinh nghịch, giống như khi còn bé, mỗi khi trở lại nhà ngoại, chuyện cô thích nhất, trừ dính vào biểu ca Phạm Đế Tư bên ngoại của cô, chính là thừa dịp người không chú ý mà trêu cợt hắn.

Cố ý khi hắn đang cầm cốt dụng cụ trà đưa trà cho khách tìm hiểu lúc trật chân làm hắn té, hại hắn sau đó bị phụ thân hắn hung hăng dạy dỗ một trận, nếu không thì chính là đem toàn bộ hoa cỏ hắn tu bổ tốt rút đi, hại hắn bị người làm vườn chửi mắng.

Đúng vậy, cô chính là cô gái nhỏ bất hảo như vậy, cô thừa nhận, khi đó cô thật rất không hiểu chuyện, nhưng mà kỳ quái, coi như cô làm nhiều chuyện ác liệt như vậy, lại một chút cũng không có đánh tiêu ý niệm làm một gã quản gia của hắn, hắn ý chí rất kiên định làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

Dĩ nhiên trò đùa dai của cô không chỉ những thứ này, cô còn lấy nước súng cùng súng không khí bắn qua hắn, cũng cầm tảng đá ném hắn. . . . . . Tóm lại, tất cả ác liệt mà chuyện đứa trẻ biết làm cô hoàn toàn đã làm đối với hắn nhưng cô còn chưa từng thấy trên mặt hắn xuất hiện bất kỳ vẻ mặt ngoại trừ nghiêm túc.

Chỉ có duy nhất một lần, khi năm cô mười bốn tuổi, mà hắn mười bảy tuổi ——

Biết rõ trên yến tiệc có rất nhiều khách, biết rõ không đủ người hầu hắn phải hỗ trợ, sung vào làm người hầu bàn yến tiệc, mặc dù lúc ấy hắn mới mười bảy tuổi, dáng dấp cũng đã cao lớn cao ngất. Đẹp trai, tuyệt không thua đại biểu ca thiên tử kiêu tử của cô.

Nhưng cô đơn giản chỉ muốn ở thời điểm đó tìm phiền toái cho hắn ——

“Không cho anh qua.” Ngay lúc đó Thiên Thiên mặc cho lễ phục phấn hồng được mẫu thân đại nhân tỉ mỉ chọn lựa, ăn mặc giống như Tiểu công chúa, nhưng hành động lại giống như tiểu thổ phỉ, ngăn ở giữa đường, không để cho người mặc chế phục người hầu bàn Trí Đạc qua.

Hắn nhìn cô một cái.”Tôi đang bận.”

“Anh bận rộn tôi cũng không cho anh qua.” Cô tức giận dâng cao nói, nâng cao càm khéo léo, bộ bao tay bạch gấm của ngón tay chỉ vào khay làm bằng bạc trên tay hắn bưng.”Đây là cái gì?”

“Lão gia giao phó phải đưa trứng cá muối đến trong phòng ăn.” Hắn cung kính trả lời.

“Tôi muốn ăn.” Vừa nghe đến trứng cá muối, ánh mắt của cô cũng sáng.

Trí Đạc cau mày.”Đây là phải chiêu đãi khách quý .”

“Tôi bất kể, tôi muốn ăn.” Vừa nghe hắn cự tuyệt, cô lập tức khởi xướng tính khí Đại tiểu thư.

“Đại tiểu thư, lão gia đang đợi tôi đưa bữa ăn đi qua, cô muốn ăn trứng cá muối, có thể chờ tôi đưa xong bữa ăn trở lại sẽ giúp cô chuẩn bị một phần hay không?” Hắn thương lượng nói hỏi thăm.

“Tôi không muốn!” Cô vừa nghe tức giận hơn .”Tôi liền muốn ăn trên tay anh cầm, anh đi nói ông ngoại tôi muốn ăn, hơn nữa tôi còn muốn đưa cho các ca ca ăn!”

“Đại tiểu thư, cô đừng gây khó khăn cho tôi.” Khuôn mặt nghiêm túc bắt đầu băng liệt, lộ ra vẻ mặt khó chịu.

Vừa thấy vẻ mặt của hắn có biến chuyển, cô vui vẻ, càng không thể dễ dàng bỏ qua cho hắn.

“Tôi chính là muốn gây khó khăn anh, như thế nào?” Cô hai tay xách eo, một bộ dáng cay cú xảo quyệt.

“Đại tiểu thư, tôi không muốn chậm trễ khách.”

“A, không muốn chậm trễ khách, mà có thể chậm trễ tôi à!” Cô đúng lý không buông tha người nói, “Tốt lắm a, anh cũng không cần đưa cái trứng cá muối gì đi chiêu đãi khách quý.” Lời còn chưa nói hết, tay nhỏ bé của cô duỗi một cái, đoạt lấy khay trên tay hắn kéo, một phen hướng trên đất rớt xuống, trứng cá muối được các đầu bếp xử lý tỉ mỉ chế biến, cứ như vậy bị giày xéo .

“Tôi xem anh phải làm sao, hừ!” Thiên Thiên cười đắc ý nhìn vẻ mặt hắn tái nhợt .

Trí Đạc không nói gì, chẳng qua là lẳng lặng ngồi chồm hổm xuống, thu thập vật liệu cao cấp rơi lả tả.

Này. . . . . . Hắn làm như thế nào mà hướng lão gia khai báo?

Đang lúc cô hưng phấn muốn quở trách hắn đôi câu thì một tiếng hô kinh thiên động địa làm cho cô ngậm miệng.

“Mày ở đây giở trò quỷ gì?” Khâu tổng quản thở phì phò đi tới, nhìn trứng cá muối rơi lả tả, giận đến mắt đều đỏ.

“Con không cầm chắc, không cẩn thận đổ.” Trí Đạc hời hợt đối phụ thân nói rõ, không nói ra chuyện hắn bị cô gây khó khăn.

“Cái gì gọi là không cẩn

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,20 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT