![]() |
BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone ![]() |
nào thì thằng Trung và Tuấn cũng tán gái khá là bá. Cứ thế mà triển, sáng hôm sau. Hội bàn tròn, í bàn chữ nhật túm tụm với nhau.
-Trung: Ơ. Tao đã tán ai hơn tuổi bao giờ đâu?
-Tân: Mày cứ từ từ, nhắn tin nhẹ nhàng đã, mà tao đi cùng đường suốt thấy có ai đưa đón bao giờ đâu. Cứ từ từ.
-Tuấn: Ccmnr. Mới có vài hôm. Giả vờ chạm mặt một hai lần rồi nhắn tin hú hí sau.
-Quang: Vậy là quyết cầm cưa rồi à. Hỏi bọn con gái dễ hơn là hỏi mấy thằng đực kia.
Cả em và 3 thằng còn lại đều nhất trí là nó đã gãi đúng chỗ ngứa, mà đếch hiểu sao, nó đã tán gái bao giờ đâu.
Cả nhóm nhất trí là nhờ gái tư vấn, nhưng nhờ ai để ko bị lộ. Nhớ ra có con bé lớp 10, chơi khá thân, nhắn tin hỏi luôn.
-Alooooo, bồ Ly ê, có rảnh ko, giúp a với.
-Em rảnh, gì đấy bồ?
-Anh muốn rủ gái đi chơi, phải làm sao cho tự nhiên???
-Sao hỏi em?
-Vì em là con gái, dễ nắm tâm lí.
-À, thì anh cứ tự nhiên thôi, chạm mặt đôi ba lần, nói chuyện đã rồi hãng rủ người ta chứ.
-Ờ. Thanks bồ yêu!
Rõ ràng là phải lấy cớ để gặp đã. Theo đã quan sát thì chị đi học khá sớm, lúc nào quanh chị cũng có ít nhất 3 người – đây là điều bất tiện. Cơ hội gặp chị một mình chính là lúc chị tới lớp, ngặt một nỗi là em chỉ có thể tới trường vào thời điểm mà học sinh đã khá đông. (Đi xe bus ạ ) Thôi thì hên – xui. Và hên thật. Hôm sau 2 xe bus có nhã hứng tranh nhau kiếm thêm tí tiền từ bọn học sinh như em nên phóng bạt mạng. Tới nơi trường vắng tanh, đứng ngóng chị mà thấp thỏm vãi
Và chị tới cư tê hết sảy. Chạy xuống tầng 2 khối 11 rồi vòng bên cầu thang khối 12 lên tầng 3. Đứng sau chị rồi áp chai Pepsi lạnh vào má chị. Chị giật mình quay lại.
-Ơ…
-Chị uống đi cho mát.
-Ơ, nhưng chị chưa ăn sáng.
Đệch. Đã cho hẳn chai Pepsi rồi lại còn đòi bữa sáng Với tất cả galant còn lại trong người em nói:
-Vậy xuống ăn sáng với em.
-Ơ, thôi. Ngại lắm.
-Ngại gì. Đi. Đi với em.
-Ngại thật mà… – mặt chị đỏ bừng, cúi xuống bối rối.
-Để em xuống mua bánh cho chị nhé.
Nếu có ai trông thấy cảnh này chắc nghĩ hai đứa vừa làm “gì” đó “rất chi là đáng nghi”. Mặt hai đứa đỏ bừng, đứa con gái thì mặt cúi gằm, thằng con trai thì cứ đưa tay gãi đầu. Thấy tình hình ko ổn, em vội chữa thẹn:
-Em đi nhé!
-Ơ ơ…
Chạy xuống mua 2 cái bánh rồi chạy lên. Moá. Mới chạy lên chạy xuống có mấy phút mà đông vãi Cũng may là chị vẫn đứng chờ một mình, có bạn nữa thì chắc mất nốt cái bánh và chai Pepsi còn lại
-Này, của chị.
-Ơ, chị gửi tiền.
-Em mời chị, sau chị mời em. Em về lớp đây
Về đến lớp thì cái bánh và chai Pepsi của em cũng bị chia 5 sẻ 7. Lớp em là thế, thậm chí có hôm ko cần phải mua đồ ăn sáng. Bốc miếng xôi của thằng nọ, véo miếng bánh mì của thằng kia, uống tí nước của thằng nọ cũng ấm bụng
Lôi điện thoại ra thấy kha khá tin nhắn. Không nhớ rõ nhưng đai loại nhớ cái ý chính
-Châu: Cám ơn nhé, mai chị mời.
-Ngọc: Này, lợn à mà ăn tận 2 cái bánh? (Chắc nó thấy em cầm 2 cái bánh với 1 Pepsi)
-Ly: sáng vui nhé Bồ!
Thôi thì rep cho chị Châu phát: “Vâng, cũng được ạ”
Mà lạ là tđn hôm nay con dở Ly lại nhắn tin chúc buổi sáng. Thôi thì cũng rep lại: “Trời ơi, được chúc buổi sáng. Chắc hôm nay vui nhất đời quá!”
Tin nhắn tới: “Vậy thì sáng nào em cũng nhắn cho bồ!”…
Chap 5
Ngày hôm đó, có lẽ là ngày phởn nhất của em. Ngồi trong lớp hết quay sang chém gió với 2 thằng đực cùng bàn rồi lại quay sang bàn bên góp gió với 3 thằng kia. Lịch sự một cách khó tin với em người yêu cũ (trước nó cho em cao mấy phân nên em cũng ko ưa nó lắm). Cả buổi mà chúng nó cứ nhìn em như thể mới trúng tà. Mãi cho tới khi thằng Trung quay sang rù rì với em.
-Trung: Chiều mai lại đá Fifa nhá mày.
-Em: Mai ngày éo gì mà đi?
-Tân: Phởn quá hoá ngu à? Mai Chủ Nhật, lịch cúp học đi chơi đó.
-Em: Ờ – Mạ tộ, sáng mai có đi học đếch đâu mà chị mời ăn sáng nhể.
Thế đấy. Thất thểu lên xe bus ra về. Đang mải miết bàn về em nọ em kia thì cái con bạn học cùng cấp 2, nay học A10 cùng em Ngọc chạy lại sồn sồn hỏi:
-Mày với con Ngọc lớp tao thích nhau à?
-Gì? Mày đơ à?
-Đơ cái đầu mày, tao thấy nó hỏi mày kĩ lắm.
-Ờ. Tao ngon zai thế này cơ mà.
-Mày thế nào thì tính, nó nhạy cảm lắm.
-Ờ. Mày mối cho thằng Long kia kìa.
Thế là em quay qua dụ thằng Long, PR Ngọc xinh xắn, nọ kia, đưa cho nó sđt và bảo nó sang bên con kia (tên Phương nhé) xin thêm lí lịch trích ngang. Nó ra chỗ con kia đứng luôn, thôi kệ, nhập hội với lũ F.A còn lại để tiếp tục sự nghiệp soi gái vĩ đại của mình. Băn khoăn ếu biết em Ngọc dò sở thích cá nhân của mình làm đếch gì, thân thiết gì cho cam. Lại ôm ấp hình bóng chị Châu, ko biết có dò info mình ko nhỉ.
Tối về, làm bài tập xong lại ôm cái điện thoại lên FB, thử một hôm ko nhắn tin xem chị nhớ mình không. Viết vài dòng vớ vẩn, đếch nhớ viết gì, lạ là kể từ cái ngày mình chửi Ngọc thì mình cứ đăng stt lên là y như rằng Ngọc like và vào cmt. Chán FB lại lên OLA war nhau với mấy anh em, vu vơ pm em Ly.
-Hêy bồ, sao cứ ẩn thế?
Đùa chứ, ko ngờ nó ẩn thiệt.
-Sao bồ biết em ẩn?
-Anh mà, thần giao cách cảm đó nhóc!
-Điêu vãi bồ ê. Nói đi, sao bồ biết e ẩn.
-À, anh dùng bản crack. Hihi. (Chém thế chứ chịu chả biết OLA có cái ý ko nữa)
-Thật á? Tải ở đâu thế?
-Anh chịu, bạn anh tải.
-Bla bla…
Mãi tới tận khuya hai đứa mới chúc nhau ngủ ngon. Vẫn không thấy chị chủ động nhắn tin. Đúng là đôi khi muốn im lặng để xem ai nhớ đến mình và… tất cả đều lặng im. Đúng là F.A mà.
Sáng hôm sau ngủ dậy lại thấy 1 tin nhắn: “sáng ấm áp nha Bồ!”
“Nóng bỏ xừ, sáng vui nha”.
Chiều lại nhảy xe bus để đến quán net, moá, Chủ Nhật có khác, đông vãi cả đông. Tự nhiên có cảm giác áng chừng bị lườm như thể em cướp n.y nó vậy. Nhìn quanh khắp quán thấy có đúng 2 thằng nhìn mình, một là thằng chủ quán, hai là thằng cu mặt xương xương, hơi gầy và ánh mắt nó thì đúng là lườm em cmnr. Hỏi dò thằng Trung xem thằng đấy là thằng bome. Nó liếc thằng í một cái rồi quay sang em:
-Nó học khoá dưới, học 10A2, tên Mạnh. Thằng ý nhà cũng có điều kiện nên cũng có quen biết tí với anh em, mày ko thích bọn K45 nên không biết nó là đung rồi.
-Người yêu con Ly phải ko? (Vì ngày trước con bé Ly nó có kể)
-Ờ, hình như thế.
Thảm đéo nào nó lườm em như muốn ăn tươi nuốt sống. Thôi kệ, chơi đã.
Chap 6
Hai thằng ngồi quẩy suốt từ 2h tới tận 5h30p, thằng Tân hôm nay đi học vì lí do: “Tao phải đi học để đóng tiền, nghỉ 2 buổi không đóng tiền rồi. Ông mà bảo bố tao thì bố tao đóng cả tiền cả tao mất!”
Lúc về thù thằng kia cũng về từ đời nào rồi. Quái, nãy lườm mình ghê lắm mà, sao bỏ đi là sao. Về đã, tính sau.Tối hôm í quyết định nhắn tin cho chị Châu:
-Chị! rõ ràng có người bảo nay đãi em bữa sáng cơ mà.
-Ai bảo sáng nay em ko đi học.
-Ơ. Sáng nay trường mình có đi học hả?
-Ừ. Sáng nay chị vẫn đi học thêm trên trường nè.
-Em không biết, mai chị phải đãi em ăn sáng!
-Có những cơ hội chỉ có một lần thôi nhóc ạ!
Thề là lúc ấy đếch hiểu cho lắm, và bây giờ, sau từng ấy năm câu ấy nó đúng với rất rất nhiều trường hợp mà em trông thấy cũng như gặp phải…
Biết là đang thất thế nhưng vẫn cố cự nự:
-Nhưng chị vẫn nợ em 2 từ “cuộc hẹn”.
-“Cuộc hẹn”. Rồi đó, hết nợ.
-Ơ, không. Là hẹn hò cơ.
-Cái gì mà hẹn hò?
-Ấy, em nhầm. Là cuộc gặp gỡ. Cuộc gặp gỡ. Đó chính xác là những gì em muốn nói.
-Để chị sắp xếp đã nhé!
-Vâng, em đợi chị!
Nhắn cho chị xong, vứt điện thoại vào góc bàn để làm nghĩa vụ của người con ngoan trên bàn học.
Nhưng cũng chỉ làm con ngoan trong thời gian ngắn thôi, lại lấy điện thoại onl FB. Đếch hiểu sao hôm nay mấy em bên A10 khoái trêu lớp em. Điển hình là Ngọc và bạn bè Ngọc, cứ stt nào em đăng là y như rằng cả đống cmt. Lúc này nhóm em lại đổi hết tên FB là Cừunon… các bạn trẻ A10 vào spam hết stt của nhóm em. Đặc biệt stt của em luôn được Ngọc chăm sóc khá kĩ, và nó vô tình luôn trở thành bãi chiến trường cho màn đá xoáy của nhóm lớp em với nhóm lớp A10.
Sáng hôm sau nhận được 2 tin nhắn.
-Ly: “sáng vui vẻ nhé Bồ iu” (thêm hẳn chữ iu )
-Ngọc: “hôm nay sẽ vui đấy bạn cừu ạ.”
Nhưng tin nhắn đầu tiên e gửi là cho chị Châu: “này, dậy đê, lười vừa thôi!”
Soạn tin gửi Ly: “học khối chiều mà dậy sớm vãi. Sáng vui vẻ nhé!”
Chị Châu chỉ nhắn lại: “chị dậy lâu rồi. Em mới lười đó.”
Kiềm chế ko rep để làm việc đại sự trong nhà vệ sinh rồi lết đi học. Đếch biết cái lũ A10 bàn tính cái gì mà thấy con Phương lúc đứng đợi xe bus cứ thỉnh thoảng đưa mắt nhìn em rồi cười mỉm vẻ đắ thắng. Con này răng nó ko đẹp thật nhưng hiếm khi thấy nó cười mà ko nhe cả hàm. Chỉ có hoặc nó đang có ý đồ đen tối, hoặc nó đang làm duyên. Mà cái điệu bộ của nó mà giống đang làm duyên thì hẳn nhiên xe bus hôm đó đi với tốc độ bàn thờ. Và hiển nhiên điều không ổn đấy hoàn toàn do cái lũ A10 gây a chứ ko ai khác. Trong nhóm em có thằng Hải và thằng Sỹ cùng bàn nó luôn là 2 thằng đi muộn nhất, thằng Hải nổi tiếng đanh đá nên bọn A10 ko bén mảng lắm tới thằng này, nhưng tới
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
