watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 23:21 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 5350 Lượt

đã có mục đích từ trước.” Cậu ta cười nhạt, thuận tay kéo Vũ Thiên ôm vào lòng. “Về nói với họ rằng, ngoài người mà tôi yêu ra thì tôi sẽ không lấy bất kỳ một ai khác, hoặc là nói có chết tôi cũng không lấy cô là được”

“Cô ta là….”

“Bạn gái của tôi.”

Khuôn mặt Lan Hoa trắng bệch “Anh nghĩ tôi tin sao? Cái con nhỏ 4 mắt này…”

“Tôi không muốn bạn gái tôi hiểu lầm quan hệ giữa 2 chúng ta đâu, cô đi đi.”

“Cô ta chỉ đi ngang qua…”

“Muốn nghĩ thế nào tùy cô.”

“Sao anh có thể……” Giọng nói nức nở.

“Sao lại không thể? Cô nghĩ mình là ai cơ chứ?”

Vũ Thiên thấy cô ta ôm mặt chạy đi, thật không hiểu sao cô ta có thể tin cái vở kịch ngớ ngần này cơ chứ? Chắc IQ cô ta cũng chỉ có 2 chữ số.
Bỗng nghe tiếng chuông vào lớp, Vũ Thiên vội bỏ qua cậu nam sinh kia chạy thẳng tới phòng thay đồ. Giúp đỡ thế là đủ rồi.

“Cảm….” Thiên Vũ định nói cảm ơn với cô nhưng vừa quay đầu lại chỉ thấy bóng lưng cô đang dần biến mất.

oOo

“Đại tỷ, đi lâu thế?” Diệp Tinh hỏi.

“Hehe, gặp chút trò hay ấy mà, may cô giáo chưa vào lớp.”

Trong số 10 người họ chỉ có Diệp Tinh và Huân Trì là học cùng lớp với cô.

Diệp Tinh chưa kịp hỏi tiếp thì đã thấy giáo viên bước vào, theo sau là một nam sinh…

“Cả lớp, hôm nay chúng ta bạn học mới. Các em hãy cùng làm quen với nhau nào.” Cô Trần Hảo, chủ nhiệm lớp 12B mỉm cười nhìn sự nhốn nháo của học sinh nữ phía dưới.

Muốn tả cậu ta sao? Chỉ cần biết là cậu ta vô cùng vô cùng đẹp trai là được! Hơn nữa, cái nụ cười luôn thường trực trên khóe môi cậu ta như thể cố ý quyến rũ người ta vậy.

Cậu ta đứng rên bục giảng cười khẽ, giọng nói trầm thấp ôn hòa vang lên “Mình là Đoàn Thiên Vũ, rất vui được làm quen với các bạn.”

Một lần nữa lớp học lại bùng nổ, ồn như cái chợ. Cho đến khi cô Trần muốn xếp chỗ cả lớp mới có thể im lặng.

“Em ngồi ở cái bàn dưới cuối lớp với bạn Vũ Thiên đi.”

Thì còn mỗi chỗ đó trống mà.

Nữ sinh nhìn Vũ Thiên với ánh mắt long lanh vừa ghen tị vừa hâm mộ.
Vũ Thiên thấy cậu ta tiến dần về phía mình, đặt cặp xuống rồi nói nhỏ: “Có duyên thật, lại gặp rồi.”

“Ừm…” Vũ Thiên ậm ờ đáp lại. Duyên ấy hả?

“Woa, ước gì mình là Vũ Thiên!” Ánh mắt Tạ Trang – lớp phó, đầy hâm mộ nhìn cô.

“Ước được xấu như cô ấy sao?”

Chẳng biết ai nói khiến cho cả lớp cười rộ lên. Diệp Tinh phẫn uất nói:”Thật quá đáng.” Đúng là mắt chó nhìn người thấp!

“Im hết đi.” Huân Trì lạnh lùng lên tiếng làm cả lớp im bặt. Tốt xấu gì cậu ta cũng được mọi người biết đến như phó thủ lĩnh của trường. Trong lớp ai cũng nghi vấn tại sao Huân Trì lại đứng ra bảo vệ Vũ Thiên, nhưng cũng chẳng ai dám lên tiếng nữa.

Nữ sinh hôm nay quả thật khác mọi ngày. Có người lớn gan quay mặt về phía sau nhìn Thiên Vũ, có người cố gắng làm gì đó để được chú ý. Mấy nữ sinh ngồi gần hơn thì cứ liên tục hỏi cậu ta đủ điều. Thiên Vũ lúc đầu cũng đáp lại một chút, nhưng về sau lấy lý do nghe giảng để thoái thác việc nói tiếp.

Giờ ra chơi còn khiến Vũ Thiên kinh khủng hơn. Nữ sinh bâu quanh cậu ta rất nhiều, khiến khuôn mặt cậu ta bị che khỏi tầm mắt của cô bởi mấy cái mông nữ sinh, lại còn bị xô đẩy bật ra khỏi ghế.

Vậy nên giờ ra chơi nào cô cũng cùng Diệp Tinh ra ngoài.

Tiết cuối, cô nhận được một mẩu giấy từ Thiên Vũ : Cuối giờ đợi tôi phía sau trường, có chuyện quan trọng muốn nói.

Vũ Thiên nghĩ cô và cậu ta đâu có gì để nói chứ? Nhưng nhìn chữ “quan trọng”, cô gật nhẹ một cái đủ để cậu ta thấy.

Chương 3: Bạn gái

“Làm bạn gái tôi nhé?”

Vũ Thiên trừng mắt. Vừa rồi “họ” kéo đến rủ cô cùng đi ăn “liên hoan” mừng chiến thắng. Nhưng nhớ đến lời hứa với cậu ta nên cô đành nói bừa một lý do và lùi đến hôm sau. Họ có hơi tiếc vì đang rất bừng bừng khí thế nhưng cũng đành tạm biệt cô ra về.

“Cậu nói cái gì?”

Thiên Vũ vừa thở vừa nói. Khó khăn lắm cậu mới cắt đuôi được đám nữ sinh kia rồi chạy lòng vòng đến đây. Có lẽ cậu đã để cô chờ đến hơn 5 phút.

“Làm bạn gái tôi nhé!”

“Đây là cái quan trọng cậu muốn nói à?”

“Ừ.”

“Tôi không thích bị người khác lôi ra làm trò đùa.”

“Tôi không đùa.”

“Lý do. Cho tôi một lý do. Chắc hẳn đó không phải do cậu thích tôi?”

“Lý do thì cậu cũng biết, là cô gái sáng nay.”

Vũ Thiên nghĩ một lúc rồi nói: “Cậu muốn tôi đóng giả bạn gái cậu?”

“Haha, đúng thế.” Thiên Vũ cười cười.

“Xin lỗi, cậu tìm người khác đi.” Vũ Thiên định quay đầu bỏ đi nhưng chợt nghe cậu ta nói.

“Nhưng không phải cậu thì không được.”

Vũ Thiên quay đầu lai: “Tại sao?”

“Vì cậu không thích tôi?”

“Sao cậu biết tôi không thích cậu?”

“Vậy cậu thích tôi sao?” Thiên Vũ nhướn mày hỏi.

“Không.” Đáp lại ngay lập tức.

“Những cô gái thích tôi thì không thể, cậu nhìn những cô gái sáng nay thì biết.”

“Rất phiền phức.” Nhớ lại cảnh hồi sáng, Vũ Thiên không khỏi nhíu mày.

“Còn những cô gái không thích tôi đều có người họ thích.” Nên họ sẽ không đồng ý.

“Cậu có thể thỏa thuận với fan của cậu, họ sẽ làm được.”

“Nhưng ánh mắt họ nhìn tôi rất sởn gai ốc!” Thiên Vũ nhe răng “Với lại… người phối hợp diễn với tôi sáng nay là cậu.”

“Này, đó là cậu chỉ nghĩ cho chính mình. Còn tôi thì sao? Làm bạn gái cậu đồng nghĩa với việc trở thành kẻ thù của rất nhiều cô gái… Lại còn được nổi tiếng.” Ngừng một lát lại nói “Mà tôi thì không thích nổi tiếng.”

“Tôi sẽ bảo vệ cậu.” Ánh mắt Thiên Vũ nhìn cô bỗng trở nên dịu dàng như nước.

“Không cần.”

Bỏ lại một câu, Vũ Thiên cắm đầu bỏ chạy. Dây dưa với cậu ta chỉ chuốc họa cho chính mình.

Không cần? Thiên Vũ nghệt mặt nhìn Vũ Thiên chạy mất. Trời ạ! Mỹ nam kế của hắn không có hiệu quả sao? Lần đầu hắn dùng mà lại thất bại, thật là một đả kích quá lớn!

Bất giác Thiên Vũ nở nụ cười thích thú. Tính cách cô ta cũng thật quá lạ lùng, khiến người khác tò mò, muốn tìm hiểu.

“Chạy sao? Vậy thì tôi sẽ đuổi.”

Chương 4: Không buông tha

Vũ Thiên ngồi cùng vài người họ trên sân thượng. Đây có thể coi như là địa bàn hoạt động.

“Này đại tỷ, nghe tin hot nhất của trường ta chưa?” Minh Huy vừa đến đã nháo. Cậu ta là cây thông tin của cả hội, cha cậu lại còn là hiệu trưởng, cho nên mỗi lần thấy Minh Huy thì thông tin trên trời dưới đất gì của trường cũng moi ra được.

“Ba mỹ nam mới chuyển vào trường phải không?” Vũ Thiên tuy không mấy quan tâm, nhưng mấy nữ sinh trong lớp quả thật rất ồn, muốn không nghe cũng khó.

“Đúng, hơn nữa chỉ trong một ngày đã có ngay một hội fan vô cùng đông đảo của 3 anh chàng này trên diễn đàn trường ta. Mà cái cậu no.1 kia chuyển đến học cùng lớp đại tỷ ấy.”

“Đoàn Thiên Vũ? Cậu ta là no.1? No.1 cái gì?” Vũ Thiên hỏi.

“Đẹp trai đó! Hơn nữa cậu ta là thiếu gia của tập đoàn Phong Vân hoạt động trên nhiều lĩnh vực, học lực xuất sắc từ nhỏ, thể thao môn nào cũng đứng đầu, tính tình lịch sự hòa nhã, hơn nữa…. cậu ta trước giờ chưa có bạn gái.”

Lịch sự hòa nhã… Vũ Thiên nghĩ nghĩ.

“Còn no.2 no.3 thì sao?” Hoàng Kỳ háo hức nhìn Minh Huy, cô vốn có sở thích với trai đẹp….

“Ba người họ là bạn thân đó, cùng chuyển vào trường trong 1 ngày.Có điều 2 người kia học lớp 12C. No.2 Lâm Hạo, thiếu gia tập đoàn đá quý Black Star tính tình phong lưu đào hoa, chưa từng từ chối cô gái nào, không có hứng thú với việc học, bên tai trái cậu ta là viên kim cương đen luôn thu hút ánh nhìn của mọi người. Còn no.3 Mạc Thiếu Phong là thiếu gia tập đoàn khách sạn Đông Âu lớn nhất cả nước, tính tình khá trầm lặng, khó nắm bắt.”

Xem ra Vũ Thiên đã đụng phải một kẻ không tầm thường.

“Mà Vũ Thiên thấy tên Thiên Vũ đó thế nào?” Diệp Tinh hỏi Vũ Thiên, vì Vũ Thiên ngồi cạnh hắn.

“Thế nào là thế nào?”

“Sức hút của cậu ta đó! Gì chứ chỉ cần cậu ra tay là muốn có mấy tên Thiên Vũ cũng được.”

“….” Thật ra thì Vũ Thiên không cần ra tay. Nhớ lại một chút, có lẽ cậu ta cũng đẹp đi, chẳng qua Vũ Thiên nhìn thấy chính mình trong gương quá nhiều nên đối với cái gì đẹp cũng không rõ lắm.

“Tên hai người cũng giống nhau, chỉ đổi ngược lại…”

“A, tí nữa thì quên!” Minh Huy bỗng đổi đề tài “Bọn trường Thanh Long đã thông báo với “cấp trên” của chúng – trường Đông Hạ về việc hôm qua, hình như hôm nay chúng sẽ đến thăm dò thực lực của chúng ta.”

“Sao cậu biết?” Diệp Tinh không nghi ngờ nhưng vẫn tò mò hỏi lại.

“Cậu nghĩ tôi là ai chứ?” Minh Huy kiêu ngạo hếch mặt song song với trần nhà.

“Bọn chúng sẽ đến sau giờ học như hôm qua?”

“Ừm….”

“Lại

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,19 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT