|
NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM ![]() |
quay người lại thì bị ánh đèn xe chiếu thằng vào mắt, lấy 1 tay che lại, dần mới thích ứng được. Nhìn người trong xe tôi thầm mừng, cứ nghĩ chọc anh, anh sẽ không ình đi về chung chứ.
-We, we, Hyun Woo.-tôi vẫy vẫy tay gọi anh
Hyun Woo ngồi trong xe, nhìn người con gái đang vẫy gọi mình, ánh mắt hơi dao động, nhưng anh không cho phép mình động lòng, phải mạnh mẽ lên, Hyun Woo.
-Thiếu gia, cô gái đó kêu cậu, có nên…-tài xế xe lưỡng lự nhìn anh hỏi
-Chạy luôn đi, không cần dừng lại.-anh nghiêng đầu dựa vào ghế
-Vâng.-tài xế gật đầu nhấn ga chạy
Đứng phía ngoài tôi vẫy tay liên tục, thấy xe chạy lại phía mình vui thấy sợ luôn, khỏi cần đi "căng hải" nhưng…cái xe chạy ngang mặt tôi mà chẳng dừng lại, tôi gấp gáp la to
-Ê, ê, Shin Hyun Woo, dừng lại, dừng lại.
Nhưng chiếc xe vẫn chạy đi, mặc tôi có la khan cái cổ cũng vô ích, cho đến khi chiếc xe chạy mất hút. Tôi vẫn đứng ngơ ngác nhìn, không lẽ tên này nhỏ mọn đến mức đó sao trời. Tôi vội lấy điện thoại, gọi cho anh:
-Alo, Shin Hyun Woo, sao anh quá đáng vậy?Đưa tôi đến trường mà không chở tôi về là sao hả?-tôi chửi anh xối xả khi anh bắt máy
[...Tôi nhớ mình không có nghĩa vụ đó, đi tìm vị hôn phu của mình đi..."> (cúp máy)
-Ê, ê, tôi chưa nói xong mà.
-Tên này.-tôi tức tối điện lại lần nữa.
-SHIN HYUN WOO.-tôi hét toáng lên
[...Gì nữa?...">
-Anh vừa phải thôi nha, tôi chỉ là không ăn với anh vậy mà anh còn ngang ngược vậy sao?
[...Cô nói đính hôn với anh Dong Hwa của cô mà, đi tìm đi...">
-Anh nhỏ mọn vừa thôi chứ.
[...Cứ cho là tôi nhỏ mọn đi, tôi không rãnh nói chuyện phiếm với cô..."> (cúp máy)
-Shin Hyun Woo, anh quá đáng lắm.-tôi tức anh ách, nghiến răng ken két
Tôi đành phải đi xe "căng hải" về, Shin Hyun Woo tôi trù anh sống dở chết dở, tốt nhất là xui xẻo suốt đời, ááaaa tức quá.
……………
Zing Blo
Shin Hyun Woo về tới nhà liền lên phòng, nằm phịch lên giường gác tay lên trán, cô nói anh nhỏ mọn sao?Ừ thì anh chấp nhận hết, anh nhỏ mọn chỉ muốn giữ cô bên cạnh mình, muốn cô chỉ là của riêng anh, chỉ muốn cô suốt đời bên cạnh anh mãi mãi không rời xa. Nhưng cô nói, cô yêu người khác, cô sẽ đính hôn với người khác, tim anh đau lắm nhưng anh nhất quyết không từ bỏ, nhất định.
_Cốc…cốc…cốc
-Thiếu gia, ngài chủ tịch kêu ngài xuống nhà nói chuyện.-người hầu phía ngoài cửa nói
-Tôi biết rồi.-anh đáp
Bước xuống phòng khách, ông anh cùng ba mẹ anh ngồi đợi anh sẵn, khỏi nói anh đã đoán được rồi.
-Nếu ông gặp cháu chỉ vì chuyện cháu kêu thư kí Kim làm, thì cháu chẳng có gì giải thích.-anh lạnh lùng nói trước
-Mày còn biết tao là ông mày sao?Mày dám hạ cổ phiếu tập đoàn Kang Seo, còn hủy hợp đồng Hyoki, có biết đã gây tổn thất rất lớn không hả?-ông anh tức giận mặt đỏ bừng bừng
-Cháu biết, nên cháu đang đợi ông phạt đây, chuyện đó cháu không hề hối hận.
-Thằng mất dạy, tao sao lại có đứa cháu bất hiếu như mày hả?Chỉ vì con bé Park Je Jae mà cháu dám làm những điều ngu xuẩn như vậy.
-…
-Ba, thằng bé chắc cũng biết sai rồi, cho nó 1 cơ hội đi.-ba mẹ anh lên tiếng giúp
-Tụi bây lúc nào cũng nuông chìu nó nên nó mới leo lên đầu ba ngồi nè, tao dạy nó tụi bây đừng xen vào.-ông anh tức tối giậm cây gậy trên tay
-Còn mày nữa, tao từ nhỏ dạy mày sao hả?Sao mày dám vì 1 đứa con gái mà làm chuyện tổn hại vậy hả?-ông anh tức giận, mặt đỏ tận mang tai
-Cháu nói rồi, cháu không hối hận việc cháu làm, còn nữa, đây không liên quan tới ai cả, là cháu muốn làm thế thôi.-anh lễ phép đáp nhưng khuôn mặt vẫn lạnh tanh
-Thằng mất dạy, hôm nay tao nhất định phải dạy dỗ mày mà.-
_Bốp
Ông anh đứng dậy thằng thừng tát anh 1 bạt tay thật mạnh.
-Ba…
-Tao nói ày biết, nếu mày vẫn cứ khư khư yêu còn bé đó thì đừng trách ta.
-Ông đừng nghĩ cháu như chị Hyun Yeon, cháu sẽ vì tình yêu của mình mà bảo vệ tới cùng, cho dù ông không chấp nhận cũng được.
-Mày…mày…-ông anh tức giận thở cũng gấp gáp
-Ba…
-Hyun Woo em ấy nói đúng, cháu nghĩ ông không muốn nó như cháu đâu.-giọng 1 người con gái cất lên, cả bốn quay mặt ra nhìn ở cửa.
-Hyun Yeon.
-Ông, cháu nghĩ Hyun Woo là cháu đích tôn, ông không muốn nó giống cháu mà bỏ nhà đi đâu, dù sao cháu vẫn tôn trọng ý kiến bảo vệ tình yêu của Hyun Woo.-Hyun Yeon nói
-Mày…mày đã nói không quay về cái nhà này nữa, ai ày vô hả?Cút đi, gia đình tao cho dù có xảy ra chuyện gì cũng không liên quan tới mày.-ông anh chĩa cây gậy về phía Hyun Yeon
-Ông, đến khi nào ông mới thôi đi cái việc kì thị giai cấp này hả?Chẳng lẽ qua việc của cháu ông không hề cắn rứt hay sao?Chẳng lẽ ông muốn Hyun Woo nó giống cháu luôn hả?-Hyun Yeon hét toáng lên
-Mày…mày còn biết nghĩ cho em mày hả?Mày quên mày đã từ bỏ cái tên Shin Hyun Yeon, mày nói đã rời bỏ cái dòng họ Shin này mà, mày còn tư cách nói sao?-ông anh tức giận đến mặt đỏ như gắt
-Được, con không lấy tư cách Shin Hyun Yeon nói chuyện với ông, con lấy tư cách là cô giáo của nó-Han Rae Ah, được chứ?-Hyun Yeon tức là chị Rae Ah nói
-Được, cô giáo Han Rae Ah chuyện gia đình chúng tôi không cần cô bận tâm.
-5 năm trước, ông vì ngăn cản cháu yêu anh Han Min Hyuk nên luôn tìm cách tách 2 cháu ra, hậu quả là anh ấy đã chết, chính ông, chính ông gián tiếp giết chết anh ấy, bây giờ Hyun Woo yêu Je Jae ông lại ngăn cản, chẳng lẽ ông muốn 1 lịch sử mà tái diễn ở 2 cháu sao?-Rae Ah nói, nước mắt chực lưng tròng
-Hyun Yeon, đủ rồi, con đừng nói nữa.-mẹ anh can ngăn
-Các người…các người là hungthủ giết người…chuyện anh Min Hyuk chưa đủ hay sao? Tôi tuyệt đối sẽ không cho các người làm như vậy đối với Hyun Woo và Je Jae đâu. Tuyệt đối không.-Rae Ah gào thét
-Chị…em cảm ơn chị rất nhiều, nhưng…chị đừng nói nữa, em không muốn vì em mà làm chị tổn thương, chuyện này em sẽ giải quyết.-Hyun Woo nói, đối với người chị gái này anh cực kì yêu quý, nếu nói người con gái từ trước tới giờ anh yêu là ai thì anh nói là chị ấy, bây giờ có thêm cô.
……………
Sau 1 trận đi bộ dài khủng khiếp, tôi cuối cùng cũng trở về tới nhà, đôi chân muốn rã rời, nhưng vừa bước vào đã nghe 1 trận khóc rắm lên của mẹ tôi
-Huhu….làm sao đây mình?
-Tôi cũng không biết nữa, rõ ràng đang rất tốt mà.-ba tôi vùi đầu
-Ba, mẹ, chuyện gì sao?-tôi lâu lắm mới kêu "ba mẹ", ngày thường chỉ là "ông Park, bà Park", chắc hẳn có chuyện rất là quan trọng
-Je Jae…huhu…phải làm sao đây?-mẹ tôi òa khóc
-Mẹ, bình tĩnh. Có việc gì vậy?Nói con nghe đi.-tôi ngồi xuống cạnh mẹ tôi, trấn an bà nói
-Tập đoàn….tập đoàn Dae Yeon….hủy hợp đồng với công ty ba con rồi….vì vậy….công ty ba con đột nhiên rơi vào tình trạng khủng hoàng….bị phá sản lúc nào cũng không hay…-mẹ tôi nghẹn ngào nói
Tôi nghe xong như bị giáng 1 đòn xuống người, cả thân thể cứng đờ, làm sao có thể?Rõ ràng đàng tốt mà, hay là…
-Tại sao lại như vậy?-tôi cố
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
