![]() |
LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn. ![]() |
cứ ứa ra, tức thật………..nên….
Bỏ qua sĩ diện nó cầm đũa lên xút thịt rau vào tô thật đầy mặc cho ai kia thích cười cứ cười………..kệ ăn là sướng………
Mấy chục con mắt ngạc nhiên nhìn nó, không nén được lòng mình Trân Hạnh cũng làm theo…….có người tiên phong rồi sợ quái gì nữa
-hahahaha_ba anh chàngcười sặc sụa
-cười cái gì_nó nhíu mày khó chịu…….hơi quê rồi
-chê sao còn ăn??_hắn hất mặt
-dù gì cũng chết ăn cho no rồi chết!!_nó
-mà mí anh học nầu ăn bao giờ thế_Hạnh tò mò
-học đâu mà học, nêm đại thôi……_Bảo
-nhưng sao ngon thế…….._Trân ngạc nhiên
-bọn tôi ăn nhìu nhớ vị ……._Nhật cười
-siêu nhã…………
Được ba cô nàng khen ba chàng nở hết cả lỗ mũi, vậy có phải được hơn không, dù gì cũng là long tốt của người ta mà lị……nhưng….. nói ra hơi ngại ngay chính bọn hắn cũng không biết…..cả bọn có vào viện không
Rời khỏi nhà Hạnh trời đã tối. Hôm nay nó đi khuya quá mà không báo về nhà một tiếng…….không biết có bị la không…….cũng tại con mưa này hết……làm nó kẹt lại mấy tiếng đồng hồ. Ăn no xong cả đám lôi bài ra làm vài bàn tiếng lên……cho qua ngày đoạn tháng…….
Giao nhiệm vụ cho Nhật đưa Trân về tận nơi, nó yên tâm đạp theo hắn về nhà…….
-cô đi lẹ lên chút không được àh_hắn hối..(hai đứa đang chạy song đôi)
-muốn nhanh thì chạy trước ai bảo chờ đâu, mà nói nhìu_nó liết hắn
một lần nữa lòng tốt của hắn lại bị đáp lại một cách phủ phàng, con gái đi đêm lỡ gặp cướp thì nguy hiểm…. người ta chờ rồi còn……mà con bé này thì đặt biệt tí,không biết ai sợ ai nhỉ….
-cô biết mấy giờ rồi chứ……..
-biết……có chuyện gì anh chịu trách nhiệm…..tui không biết đâu đấy…….
Nó nói rồi phóng nhanh…….hắn sẽ lo phần giải thích với người lớn, giờ chỉ còn tìm lời nói sao cho hợp lý tránh cơn thịnh nộ vô lý của bà Đoan……….chán thế đấy……đi đâu với tên ôn thần này là coi như về nhà bị tra khảo…….điết cả lỗ tai
Mất hết 15’ với đủ các lý do thuyệt phục nó mới uể oải bước ra khỏi phòng Đoan, mà cũng ngộ không biết từ bao giờ nó có thói quen đi đâu với hắn thì về nhà phải vào phong ‘chị’ Đoan báo cáo………mệt……
Thay ngay bộ đồ là nó tót lên giường……mệt quá……tắt hết điện thoại cho yên thân….nó tự kéo chăn lên ……ngủ nào…..
Cóc cóc_tiếng gõ cửa
Nó khó chịu nằm lì ra……khỏi cần mở cũng đủ biết đứa nào vô duyên vậy rồi…….số nó đúng là khổ……..
-muốn gì đây??_nó gãi đầu mặt nhăn nhó_không mở cửa cũng biết người khác ngủ rồi, phép lịch sự tối thiểu của anh vứt ở đâu rồi thế???
-bùn ngủ lắm àh, ok vậy tôi không dài dòng, sao hôm nay cô không thực hiện lới hứa??
Nó ngớ người…..ờ ah, cả buổi bận quá quên luôn…….mà quên rồi sao còn nhớ chi vậy trời (nhớ để trị cô chớ chi)…….nó im lặng không nói….hắn choàng hai tay vào nhau kiên nhẫn chờ đợi…….1 phút …2 phút đua nhau trôi qua, nó vẫn im lặng đứng đó
-cô câm rồi àh!!_hắn chọc khóe khi đã hết kiên nhẫn
-mai nói tiếp, tôi bùn ngủ rồi thôi ha_nó tránh ánh mắt hắn với tay kéo cửa……
-không được_hắn chặn lại_không có được lý do chình đáng thì đừng hòng ngủ??
-đồ ác ma_nó lầm bầm rồi ngước lên nhìn hắn_ơ hay, thì tôi nói rồi mà cái gì làm được tôi mới là mà ăn nghe không rõ hả
-ạc, chỉ việc mặt đồ nữ đi học thôi mà làm không được…..cô có phải con người không đấy…….
-tôi mà không phải là con người thì anh cũng thế đấy, nhìu chuyện , tui mệt rồi, tránh ra cho tui ngủ………._nó hất tay hắn ra
-đâu được, giải thích rõ rồi đi ngủ_hắn cẫn khư khư giữ cánh cửa
-muốn gì đây, đã bảo không thích nói…….._nó liết giọng de dọa như thể anh không buông tôi bụp anh thiệt àh
-nói không…..??_mặt hắn hiện lên hai chữ “gian tà” tiến lại gần phía con bé
Hắn tiến nó lùi. Trán nó bắt đầu vã mồ hôi. CPU của nó không chứa cảnh này, nhưng máy bộ phim hàn quốc thì có…….ực……ông này chắc không dám đâu nhĩ…..nó lùi ngày càng vào sâu trong phòng…….không ổn không ổn rồi…nó liết nhanh qua chụp vội chồng sách mà chọi…..
-cô làm gì thế hả??_hắn vừa la vừa né
-tự vệ_nó cứ chọi ……
-cô biết tay tôi…._hắn tức giận thay vì tránh sách hắn tiến ngày càng gần nó
-áh……….._thấy không ổn nó hét lên chọi toàn bộ số sách còn lại vào người hắn……rồi vọt ra khỏi phòng
Hai đứa dí nhau í ơi từ cầu thang xuống phóng khách. Chạy vòng vòng qua bộ ghế gỗ trong phòng…..
Không ổn…..cứ thế này thì không ổn……_nó nghĩ ngợi
Một là nó chạy nhanh về phòng khóa trái cửa lại nhưng phải vượt cầu thang….chân anh ta dài thế kia thì tóm cổ mình chắc…..không được…….
Hai là…….cứu viện……
-ông Sơn ơi cứu mạng_nó hét chạy hết tốc lực về phòng ông Sơn……
Áh……cửa khóa…….chết rồi……chết rồi………nó hoảng hồn tiếp tục chạy…..ah phòng hai bác mở cửa……chỉ có mẹ hắn đang ngồi trước bàn trang điểm…….chắc chắn mình không vô duyện nó phóng vào ngay tìm cứu diện
-bác ơi cứu con_nó chạy nhanh lại chỗ mẹ hắn đang ngồi
-Nguyên có chuyện gì không con_mẹ hắn ngạc nhiên quay đầu lại nhìn nó
-anh ta ăn hiếp con_mắt nó long lanh
-vậy là sao hả Phong??_mẹ hắn khó chịu nhìn hắn
Nãy giờ hai đứa nó lấy mẹ hắn làm trọng tâm đi vòng vòng…….hắn qua phải nó qua trái, hắn qua trái nó qua phải……
-hai đứa làm mẹ nhứt đầu quá_mẹ hắn cười
Nó hắn đứng lại nhưng vẫn gừm nhau quan sát……..
Nó trừng mắt nhìn hắn…..anh ăn gian đi là chết với tui……
-nào hai đứa làm gì nhìn nhau kinh quá, có gì nói mẹ nghe nào??
-bác ơi anh ta ăn hiếp con đó_nó nhanh nhẩu mè nheo
-ai dám, cô dữ thí mồ, lại không biết giữ lời hứa_hắn khoang tay lại nhìn nó
-là sao???
-cố ấy hứa mặt đồ nữ đi học, có vậy mà không chịu làm_hắn lắc đầu
-sao vậy Nguyên??_mẹ hắn chuyển ánh mắt sang nó
-ê tui hứa hồi nào_nó trừng mắt nhìn hắn_tại con không thích, mặc đồ đó không chạy nhảy được ạh_nó lắc tay mẹ hắn
-àh, thì ra vậy_mẹ hắn nhìn hắn_Nguyên nó không thích thì con đừng ép nó.
-nhưng………..
-thôi khuya rồi hai đứa đi ngủ đi mai còn đi học_mẹ hắn cười_không được ăn hiếp Nguyên nữa nghe Phong……
-mẹ thiên vị thật……_hắn lắc đầu
-bác là số một_nó cười toe toét_hehe hết ăn hiếp tui rồi nhớ……_nói rồi nó làm vài động tác chọc tức hắn, làm mẹ hắn và hắn không thể nhịn được cười….
Hai đứa nó tiến về phòng vừa đi vừa í ơi chửi nhau. Mẹ hắn đừng nhìn lắc đầu cười……..hai đứa lớn hết rồi m&
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
