|
Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí. ![]() |
bắt đầu tràn ra…
– Mày biến đi! Đừng để tao nhìn thấy cái bản mặt của mày lần nữa! – anh quay phắt người đi
– Rốt cuộc thì…làm sao mày biết được…chuyện này – Luân nói như không ra hơi
– Mày không có quyền hỏi tao bất cứ chuyện gì!!! – Vũ nghiêm giọng
– Mày…không thể bỏ qua cho tao 1 lần sao…?
– Tao nói biến!!!
Hoàng khẽ chạm vào vai Luân
– Đi đi, nếu mày không muốn nhập viện – anh liếc mắt sang 3 thằng lớp 10 – cả tụi bây nữa, rời khỏi đây ngay đi!
– Được rồi… – Luân cười sằng sặc như phát rồ – mày hãy nhớ đấy, Thiên Vũ!!Đoạn anh quay lưng khập khiễng bước đi, mấy thằng đàn em vừa bị trục xuất giống Luân cũng chạy đến đỡ đàn anh của mình. Khi họ vừa đi khuất, Vũ bước chậm rãi đến chiếc ghế đá, nhẹ nhàng ngồi xuống thở mạnh 1 hơi dài…sau tiếng búng tay, cả nhóm đã tập họp thành 1 vòng tròn bao quanh anh. Với kiểu ngồi bắt chéo chân quen thuộc, ai nấy cũng hiểu là vị thủ lĩnh lại sắp đưa ra 1 quy tắc mới hay tuyên bố điều gì đó. Vũ nheo mắt lướt qua từng thành viên, anh dõng dạc:
- 1 đội phó đã bị trục xuất vì phạm luật – anh trừng mắt – khôn hồn thì đừng 1 ai giống nó! Biết chưa?!
– Dạ…tụi em rõ rồi… – vài tiếng lí nhí vang lên
– Nhục nhã thật! – chợt Vũ thở dài – chủ nhật tuần này lại có trận đọ sức giữa các đội phó với trường Phan Đăng Lưu, chả biết như thế nào đây.
– Tôi sẽ đấu 2 lần! – Hoàng nói vẻ rất nghiêm túc
– Ông đừng có điên, nhóm tụi nó không vừa đâu – anh nhướng mày
– Vậy để em, em cũng là thành viên 3 sao mà – 1 tên trong đó bước lên trước
– Chỉ có đội phó mới được đấu, phải đúng luật Trung à – Hoàng kéo áo nó bước xuống
– Thôi để đó tôi tính sau, nhức đầu quá! – Vũ tì mạnh tay vào trán
Chợt…có tiếng nói vang lên từ cuối đám đông
– Có phải nhóm Killer không?!
– Ai đấy?! – Hoàng quay lại phía sau nhìn dáo dát
Vũ vẫn im lặng, nhìn bao quát xung quanh như không để cho ai có thể thoát khỏi tầm nhìn của mình, đám đông dần bị tách ra làm 2 bởi 1 người đang chen vào, anh bước về phía Thiên Vũ, nhìn vị thủ lĩnh hồi lâu; rồi nói nghiêm túc:
- Anh là thủ lĩnh đúng không?
– Có chuyện gì? – Vũ nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hiên ngang ấy
– Tôi…muốn gia nhập băng nhóm Killer…!
Chợt Trung bước lên ngang bằng với anh
- Biến đi nhóc! Thủ lĩnh đang không được vui đâu.
– Được rồi Trung – Vũ điềm đạm, nhìn sang người đứng trước mặt anh – lý do gì muốn gia nhập?
Anh khựng lai…cảm giác còn căng thẳng hơn cả đi phỏng vấn xin việc. Anh cố giữ nét mặt hiên ngang, gắng suy nghĩ 1 câu trả lời cho đẹp lòng vị thủ lĩnh
- Vì…tôi muốn học hỏi thêm từ anh, từ…mọi người ở đây.
– Học hỏi về cái gì? – Vũ nhướng mày
– Về cách đánh đấm, cách lãnh đạo nhóm…để bảo vệ người khác… – anh ấp úng, cũng không hiểu sao mình lại nói được những câu này
Đám đông cười ầm lên vì câu trả lời được cho là ngớ ngẩn ấy từ người lạ mặt vừa xuất hiện
- Tên gì? – Vũ nói sau hồi im lặng
– Quân.
– Đầy đủ đi! – anh khoanh 2 tay lại, chau mày
– Hoàng Bảo Quân.
– Lớp mấy?
– 11A2.
– Lớp chuyên? – giọng Vũ lộ vẻ thích thú – học sinh gương mẫu biết đánh đấm sao?
– Anh cũng vậy thôi – Quân nhếch mép
– Này! Lễ phép đi! – Hoàng gằng giọng
– Thằng này lạ nhỉ, cần phải dạy bảo nhiều – Vũ vuốt vuốt cằm – chưa thấy trong trường bao giờ
– Tôi vừa chuyển đến… – Quân nói nhanh
Rồi anh im lặng nhìn Quân thật lâu. Những thành viên khác thì quay sang to nhỏ vào tai nhau điều gì đó liên quan đến tên họ cho là xấc xược ấy. Chợt Vũ lên tiếng, phá vỡ bầu không khí căng thẳng.
- Để xem, năng lực cậu đến đâu – đoạn anh chỉ tay về phía Trung – ra đi, đấu với cậu nhóc này!
– Em sao? – Trung phì cười – anh đánh giá cao nó quá đó.
– Đừng cãi – Vũ quay sang Quân, ánh mắt đầy thách thức – nếu thắng thằng đó, cậu sẽ được nhận làm thành viên chính thức của Killer
– Được thôi. – Quân đáp lại anh bằng ánh mắt cương quyếtCả nhóm gồm hai mươi mấy người, tạo thành 1 vòng tròn lớn bao quanh Quân và Trung, Thiên Vũ vẫn ngồi điềm nhiên trên chiếc ghế đá, nhìn xoáy vào 2 thằng đang trừng nhau. Trung bẻ tay, uốn người khởi động, nhìn đối thủ nói vẻ mỉa mai:
- Mày nên gỡ cặp kính đó xuống đi, học sinh gương mẫu.
– Mày sẽ không đụng được đến mặt của tao đâu – Quân nhếch mép
– Vậy sao? – anh nhướng mày, thủ thế trông rất chuyên nghiệp
Vừa dứt tiếng hô “bắt đầu” của Hoàng, Trung đã lao vào Quân, nhanh như tia chớp; anh tung hàng loạt cú đấm nhằm vào mặt Quân nhưng không thành. Quân nhanh nhẹn hơn Trung tưởng, anh dễ dàng tránh được những đòn tấn công của đối thủ như tránh 1 cơn gió, đôi mắt thì nhìn xoáy thì từng động tác của Trung như tìm kiếm thứ gì đó có thể giúp ích mình trong lúc này…
- Nó chỉ toàn né thôi… – Hoàng thì thầm vào tai Vũ
– Để ý đi – Vũ nhếch mép – nó đang tìm điểm yếu của thằng Trung.
Chợt Quân tung đòn, nhằm vào ngực Trung, nhưng may thay anh đỡ được. Quân bắt đầu để ý cách phòng thủ kì lạ của Trung, Trung sử dụng tay phải ít hơn tay trái, cánh tay này dường như tập trung cho việc phòng thủ ở mặt nhiều hơn. Và khi Trung vô tình tấn công bằng tay phải, sự phòng vệ ở mặt đã không còn, Quân nhanh tay chộp lấy cánh tay ấy và vận hết tất cả sức lực, tung 1 cú đấm như trời giáng vào quai hàm phải của Trung! Có vẻ như bị trúng điểm yếu, Trung loạng choạng, ôm mặt của mình. Rồi Quân kết thúc trận đấu bằng cú xoay người rất đẹp mắt, đá thẳng vào mặt đối thủ đang say sẩm, Trung bất tỉnh…
- Thằng này! Mày chơi quá tay thế! – 1 tên trong đó hùng hổ xông vào Quân
– Nam! – Vũ trừng mắt
– Quá tay? – Quân cười phá lên – tôi chỉ ra có 3 đòn, còn nó, có ai đếm được nó tung ra bao nhiêu đòn không?
– Chiến lược là gì? – Vũ chồm người về phía anh
– Không tốn sức vô ích, tìm điểm yếu mà đánh cho nhanh – Quân nhún vai – vậy thôi!
– Được rồi… – Vũ nở nụ cười khó hiểu – Bảo Quân đúng không? Thành viên thứ 23 của Killer.
– Ừ. – Quân đáp cộc lốc
– Lễ phép chút đi!
– Ừm…dạ… – anh siết chặt nắm tay của mình
Đoạn Thiên Vũ đứng phắt dậy, tiến gần về phía Quân, kề sát mặt anh. Tự dưng Quân lại cảm thấy mình nhỏ bé trước vị thủ lĩnh này vô cùng
- Nói cậu biết trước – Vũ rít qua kẽ răng – đã là thành viên của Killer thì phải tuân theo những quy tắc mà tôi và đội phó đưa ra; nhất là phải lễ phép với cấp trên. Nếu làm trái hoặc vi phạm cậu sẽ sống không yên đâu, rõ chưa?!
– Ừm…
– Hử?! – Vũ trừng mắt
– Ừ…dạ… – Quân đáp hờ hững
– Được rồi – Vũ khẽ nhìn sang Hoàng – anh này phổ biến nội quy nhóm cho cậu
– Có cần thiết phải khoa trương vậy không? – anh nói vẻ ngán ngẩm
– Cần cho những thằng xấc xược như cậu!
– Sao? – Quân vô tình chau mày lại
– Không đúng à? – Vũ nheo mắt chống 2 tay lên hông
– À không… – anh liếc mắt sang chỗ khác như muốn kìm chế cơn giận
– Vậy đi – Vũ nói nhanh – giờ thì tất cả giải tán!
Killer đã về hết, chỉ còn lại Quân ngồi thừ ra trên chiếc ghế đá…anh thở phào nhẹ nhõm vì đã thực hiện được bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù của mình…
Trống đánh liên hồi, báo hiệu giờ nghĩ giải lao đã đến. Quân ngồi trong lớp, quyết định hy sinh “15 phút quý giá” ấy để giải cho xong bài toán đạo đàm cực khó thầy vừa mới giao. Tính Quân là vậy, việc gì chưa làm đến nơi đến chốn thì anh không chịu được. Vì thế, Quân đã rất bực mình khi chợt có 1 bàn tay đập xuống bàn quấy rối mình trong lúc này. Ngước lên, anh chau mày khi thấy Trung
- Mày đập bàn tao là ý gì?
– Anh Hoàng kêu mày ngoài căn tin, ra mau đi! – Trung hếch mũi lên, tỏ vẻ ra lệnh
– Cái ông cao cao đó hả? – Quân vẫn cắm cúi giải tiếp bài toán – gấp không?
– Bỏ bút xuống đi, mày điếc à?! Lệnh triệu tập là trên hết.
– Tao không điếc. – Quân hất mặt lên, nhìn vào vết thương ở ngay má của Trung 1 cách mỉa mai – sẵn tiện hỏi thăm tý, quai hàm mày vẫn ổn chứ hả? Dáng nằm bất tỉnh hôm qua của mày độc dễ sợ, tiếc là tao không chụp lại 1 tấm để làm kỉ niệm.
– Thằng khốn… – tay Trung run lên vì tức giận
– Ấy…lễ phép đi! – anh nhái giọng Thiên Vũ 1 cách rất buồn cười
Rồi Quân đứng phắt dậy, bước ra cửa lớp, không quên ngoáy đầu lại cười đểu với Trung đang giận điên lên như núi lửa sắp phun trào…
Vừa thấy Quân, Hoàng liền nở nụ cười rất tươi, nhưng Quân chỉ đáp lại bằng điệu cười nhếch mép và ngồi phịch xuống chiếc ghế nhựa, chẳng nói chẳng rằng. Vẻ mặt nghênh nghênh của anh chàng vừa gia nhập cũng khiến Hoàng phải khó chịu, mặc dù anh là người dễ tính nhất trong Killer. Đôi mắt Hoàng đột nhiên sắc lên, mặt đanh lại
- Bảo Quân này, nếu đã là thành viên của nhóm; thì cậu… – đoạn anh nhấn mạnh – BẮT BUỘC phải biết tôn trọng đàn anh. Thái độ của cậu nên sửa lại.
Quân thoáng ngỡ ngàng khi thấy 1 Hoàng khác xa với Hoàng “dễ chịu” anh vừa nghĩ
– Cứ vào vấn đề chính đi. – Quân liếc
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
