watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 21:00 - 29/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4255 Lượt

Tác Giả: YenBai.Mobi

Truyện Cô nàng tốt bụng

- Tên Truyện: Cô nàng tốt bụng
– Tình Trạng: Hoàn Thành
– Update: YenBai.Mobi
Trong quán bar Lush, phong cách hiện đại thu hút không biết bao nhiêu khách, cả người Việt nam lẫn nước ngoài, có hai người đàn ông rất bắt mắt ngồi tại góc sâu nhất trong bar. Họ ngồi đó im lặng uống từ rất sớm nhưng hình như mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng không ai nói với ai câu nào. Mãi gần đến khi quán bar sắp đóng cửa thì người ta mới nghe được âm thanh từ bàn đó vọng ra. “ Chó chết” chiếc ly vỡ trên mặt sàn khiến mấy bàn “Mày bình tĩnh đi, chuyện đâu còn có đó mà, làm quái gì mà phải rồ lên thế” Dũng an ủi thằng bạn thân từ nhỏ, không quên ngoắc tay thằng nhóc pha chế “ cho ly khác”. “Bảy năm rồi, hết hy vọng rồi” Nguyện chán nản vò cái đầu rối mù của mình. “Mày vẫn uống thuốc đầy đủ chứ?” Dũng thở dài nhìn thằng bạn nối khố với ánh mắt thông cảm. “Mày cất cái ánh mắt thương hại ngay đi” Nguyện không kiên nhẫn hét to, hắn ghét nhất cái ánh mắt thương hại đó. Tiếng hét của hắn lại thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt gần bàn. “ Nhìn cái gì? Tao chọc hết mấy cặp mắt đó đi bây giờ” Hắn ném cái ly trên bàn. Không ai dám nhìn tiếp, một số người sợ quá đành đứng dậy kéo nhau ra về. Ai mà không biết hắn là ai? Một thiếu gia ăn chơi có tiếng và cực kỳ hung ác của cái đất Sài Thành này. Mặc dù cái quán bar này chuyên dành cho các cậu ấm cô chiêu nhưng không ai có đủ cái dũng khí chọc vào Nguyện thiếu gia của tập đoàn Kiêu Hoa cả. “ Bác sĩ nói sao?” thằng bạn thân vẫn kiên nhẫn nhìn hắn. “Bó tay, ha ha…”giọng hắn chua xót, kèm theo nụ cười lạnh khiến quán bar im phăng phắc. “ Giờ tao làm thế nào bây giờ? Thật khốn nạn”hắn mất kiềm chế, khiến giọng hắn trở lên trầm hơn nhiều. “ Tao nghe nói ở Hà Nội có ông thầy giỏi lắm, mày muốn tao tìm cho không?” Với nỗi khổ của thằng bạn thân, Dũng không làm cách nào an ủi hắn. Nếu hắn rơi vào tình cảnh này, hắn không dám chắc mình sẽ ra sao. “Tao muốn ở lại một mình, giải tán hết đi” Hắn nhẹ nhàng nói, nhưng giọng nói đó khiến người ta không lạnh mà run. Dũng ra hiệu không đầy mười phút, quán bar chỉ còn lại Nguyện với ba chai XO trên bàn. Hắn cứ uống mãi không thôi, hắn muốn quên đi cái gọi là cuộc đời này. “ Quả báo” hắn lầm bầm hai từ này không biết chán. “ Cô làm cái quái gì thế này? Tại sao hai bản báo cáo này không khớp nhau vậy hả?” tiếng giấy bay vèo trên mặt đất . “Em xin lỗi, em sẽ chỉnh lại ngay thôi” Hiền mặt đỏ bừng hai tay nắm chặt. “Chỉnh lại, cô chỉnh lần thứ bao nhiêu rồi, cô không làm được thì biến cho tôi nhờ” Tiềng gầm lớn của quản Lý Thư khiến Hiền liên tưởng đến một con cọp cái siêu khỏe. Nếu như quản Lý Thư mà bị nhốt trong thảo cầm viên thì đảm bảo khối du khách đến xem. Tưởng tượng đến cảnh đó, Hiền đột nhiên mỉn cười. “Cô cười cái gì? ở đâu ra cái loại nhân viên không biết nhục, sếp chửi mà vẫn cười được” quản lý Thư hết kiên nhẫn gầm lớn. “Em xin lỗi, em nhớ tới con hổ hôm qua em nhìn thấy trong thảo cầm viên” Hiền vô tư nói, nó hoàn toàn quên tình hình hiện tai. Đó chính là tính cách của nó, quên rất nhanh, lại thích liên tưởng mộng mơ. “ Cô cút ra ngoài cho tôi, hôm nay cô không làm xong, đừng về” quản lý Thư mất bình tĩnh chỉ tay đuổi thẳng người vô sỉ ra khỏi phòng, “Dạ, cám ơn chị” Hiền vui vẻ đi ra khỏi phòng, không quên cười một cai thật đẹp với quản lý Thư. “Trời !có ai gải thích cho tôi cái loại tình huống gì đây không hả trời?”Quản lý Thư vỗ ngực bồm bộp không quên với tay lấy vài viên thuốc trợ tim. Ba tháng nay cô không biết mình đã uống biết bai nhiêu là thuốc trợ tim vì cái vị mà giám đốc đặc biệt gửi gắm này. Não của cô ngày nào cũng hoạt động hết công xuất vì kết quả của bạn ấy, nhân viên dày kinh nghiệm. Mà cô không hiểu tại sao cái cô nhân viên này lại trụ được ở công ty cũ tới năm năm, tới khi nó phá sản mới chuyển ra ngoài làm. Chắc là do cô kế toán này thông minh quá dẫn đến công ty kia liền đóng cửa. Hài lòng với phán đoán của mình, cô thở dài và bắt đầu làm việc mà không biết phía ngoài cánh cửa là một nhân viên rất vô tư mỉn cười ngồi vào bàn làm việc. “ Lại bị quản lý mắng phải không” Kế toán lương- Ngọc lên tiếng trêu Hiền. “Hi, mắng gì chứ, chị ấy chỉ nói hơi to một tí thôi mà” Hiền thoải mái trả lời. Hai mươi chín năm cuộc đời nó, bị mắng chửi là chuyện không thể thiếu, đó là gia vị trong cuộc đời vô nghĩa của nó. Bản thân nó biết mình không thông minh hay tài giỏi như người khác, nên nó đã học cách chấp nhận. Nó sinh ra trong một gia đình gồm có năm anh chị em, Nó là thứ ba, còn có một người em song sinh với nó tên Hoa. Bố mẹ nó buôn bán nhỏ nên điều kiện kinh tế thuộc loại đủ sống, không thừa không thiếu. Có lẽ do gia đình nó quá đông nên tình yêu là không công bằng, mà người nhận được ít tình cảm nhất chính là nó, cô gái ngốc nhất và xấu nhất nhà. Từ nhỏ nó không biết mình tại sao lại hay bị la mắng như thế nhưng khi lớn lên nó nhận ra mình thật sự không đáng được yêu quý, học thì dốt, trí nhớ kém, ngoại hình siêu cấp xấu so với những người anh chị em khác. Một lần vô tình, nó bị ốm nên xin phép cô giáo về sớm, vừa về đến nhà thì nó nghe cha mẹ nó cãi nhau um sùm mà nguyên nhân chính là nó, theo như mẹ nó cùng bà nội thì nó là “sao chổi” nên gia đình nó mới liên tục gặp vận xui, mà còn có ông thầy bói vô lương tâm nào đó nói nó sớm muộn gì cũng hại chết người em song sinh, nên tốt hơn hết là tách nó ra khỏi gia đình càng sớm càng tốt. Từ khi nó nghe chuyện đó, nó trở lên ít nói, ít cười, cho tới bây giờ thì việc nó nói chuyện là chỉ khi cần thiết, còn cười thì đặc biệt hiến lắm. Sau khi tốt nghiệp cấp ba, nó theo học một khóa học kế toán, sau đó đi làm cho tới nay đã được chín năm. Trải qua ba mối tình thì trong đó có hai mối tình đơn phương, còn lại thì gặp ngay một anh chuyên gia lừa đảo, rất may còn nhận ra sớm. Nó không có bạn bè gì do tính nó trầm quá nên giờ ngoài công việc và một tháng một lần nói chuyện với mẹ nó thì nó không cần phải phí hơi sức nói chuyện với ai cả. Sống mãi thành quen, giờ nó sống như một bóng ma trong cuộc đời sô bồ này. Nhiều khi nó nghĩ nếu đùng một cái nó biến mất thì chắc một năm sau mọi người mới phát hiện ra sự vắng mặt của nó. Mười một giờ đêm, giờ Hiền lê bước chân mệt mỏi về căn phòng trọ 7 m2 của mình. Dạo này Quản Lý Thư đặc biệt yêu mến nó, cho nên cô ta giao cho nó một đống việc để làm. Dù sao làm việc còn hơn ngồi chơi nên đối với Hiền thì đó lại là cái may mắn, đã ba tuần , ngày nào nó cũng về trễ, bà chủ nhà đã khó chịu ra mặt, bà ta còn nói bóng gió nó nên biết kiềm chế bản thân nữa chứ. Có trời mới biết người như nó thậm trí còn mèo nhìn thấy còn ghét chứ nói gì bạn trai, nếu thật mà có thì nó cũng mừng. Bố mẹ nó đã bó tay, và đành chấp nhận rằng gia đình họ có một bà cô già. Mà bản thân nó cũng đã suy nghĩ rất kỹ về vấn đề này rồi. Sống một mình có gì không tốt cơ chứ, không ai có cái quyền can thiệp vào cuộc sống của nó. “ Á” Hiền nằm như con ếch trên nền si măng “khốn khiếp, đau quá” nó đứng dậy phủi tay không quên quay lại đá vài cái vào cái vật chắn ngang giữa đường này “Vô ý thức quá, rác mà quẳng lung tung thế này” . Bỗng nhiên cái bao rác phát ra tiếng rên nho nhỏ, khiến Hiền tim đập nhanh, mặt trắng bệch, nó mở điện thoại soi thì hóa ra một người đàn ông. “Này, này, tỉnh lại, sao lại nằm ở đây” nó ra sức lay, nhưng người đó vẫn nằm im, người hắn nồng nắc mùi rượi. Nó bịt mũi làu bàu” Nếu như chán không muốn sống thì chết đi, đừng có làm ô nhiễm môi trường”. Chán nản, nó lắc đầu, bỏ đi. Nhưng đi được vài bước, lòng chắc ẩn của nó lại lên tiếng”nhỡ anh ta bị cảm lạnh chết thì làm sao?, sao mi sống ác thế, thảy nào mi phải chịu cảnh một mình”. Lương tâm đã lên tiếng, nó đành quay lại, khẽ lay anh ta tiếp” Nhà anh ở đâu, tôi đưa anh về” Anh ta vẫn nằm im. “ Á” Hiền phát hiện trên mặt hắn ta toàn máu, may mà anh ta còn thở không thì nó sẽ bị ám ảnh cả đời mất. Kiểm tra vết thương,hóa ra chỉ là mấy vết bầm và một ít máu, không có gì nghiêm trọng. Nó lục tìm ví hay điện thoại của anh ta, nhưng mà không thấy. Nó đoán chắc là bị say rượi gặp cướp nên mới thê thảm như vậy. Nó cố gắng hết sức đưa anh ta về phòng mình, giúp anh ta lau mặt, uống nước chanh và thay bộ quần áo dơ ra, nhân tiện giặt giúp anh ta, may mà anh ta còn mặc quần đùi. Anh chàng này bị đánh sưng hết cả mặt mày, nhìn không rõ, nó chỉ thấy cái mũi của hắn thật cao và thẳng. Đành ngậm ngùi dành chiếc nêm duy nhất cho anh ta, nó nằm ké một bên. Đang lưu thiu ngủ thì anh ta la hét, khiến nó tỉnh lại, nó ra sức nhéo vào mặt anh ta mà chửi” cái đồ bợp rượi”, nhưng chợt thấy tay mình nòng quá, nó phát hiện anh ta bị sốt, đành ngồi dạy đi lấy thuốc hạ sốt và ngồi thay khăn ướt cho anh ta cả đêm. Nó thật hối hận tại sao mình lại yêu đuối như thế không biết nữa. “Sao lại nóng thế này cơ chứ, chị Thu mở máy lạnh cho em” Nguyện hét lên, nhưng mãi chẳng mát. “Đi đâu rồi chứ” Nguyện làu bàu mở mắt ra, đập vào mắt anh là một không gian nhỏ như cái toa lét nhà anh. Ngồi bật dậy, Nguyện xoa xoa cặp mắt, nhéo mình một cái xem có phải mình mơ không. Nhưng quả thực không phải. Ngồi yên vài

Trang: [1] ,2,3 ,20 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT