watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 21:17 - 22/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 9299 Lượt

sinh để nhấc gã kia ra khỏi người Hàn Tú. Nhờ trời và nhờ cả cô bạn, Hàn Tú đã thở được, nhưng đống rác chất chồng trước mặt khiến cô ho sặc sụa. Giãy giụa một hồi, cuối cùng cô cũng thoát ra khỏi thân hình bên trên. Vừa mới đứng vững được, Hàn Tú ngay lập tức quay lại đá cho kẻ đang nằm bất tỉnh kia một phát thật mạnh.
Vì đã hôn mê nên anh ta chẳng có phản ứng gì cả.
Sam Sam vừa khốc vừa đưa giấy ăn cho bạn: “Hàn Tú, cậu chảy máu kìa, chúng ta mau đi báo cảnh sát thôi!”
“Ừ, nhưng trước hết phải trói tên biến thái này lại đã!”. Hàn Tú rịt tờ giấy vào vết thương trên cổ rồi lau qua những vệt máu trên ngực mình.
Sam Sam lôi từ trong xe ra một sợi dây thừng vừa to vừa chắc.
“Cậu trói hắn ta trước đi, mình lau máu đã!” Hàn Tú vừa làm vừa nguyền rủa, “hỏi thăm” một lượt tổ tông mười tám đời của gã đàn ông trước mặt.
Sam Sam nhanh chóng trói chặt người đó lại, nhưng vừa nhìn thấy khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh ta, cô liền hét lên trong kinh ngạc: “Hàn… Hàn Tú”
Hàn Tú quay đầu lại, trông thấy Sam Sam đang ngây người đờ dẫn thì vô cùng ngạc nhiên: “Sao thế Sam Sam? Cậu sợ quá hóa ngốc rồi hả?”
Sam Sam lay lay cánh tay Hàn Tú rồi chỉ vào người nằm đó, lập cập nói: “Hàn Tú, cậu xem đi, đây là ai?”
Hàn Tú nheo nheo mắt nhìn gã lưu manh đang bất tỉnh nhân sự kia, chỉ trong giây lát, đôi mắt cô bỗng mở to, toàn thân trở nên cứng đờ, bất động.
Đó chính là Đường Trạch Tề!
Mái tóc dài xòa xuống che khuất một phần khuôn mặt cộng thêm những vệt máu đầm đìa đã khiến cô suýt chút nữa chẳng nhận ra anh.
Ngay lập tức, cô kéo Sam Sam, quay đầu chạy.
Sam Sam níu Hàn Tú lại rồi nói: “Cậu định cứ thế này mà đi ư? Cậu không nhìn thấy anh ấy bị thương tích toàn thân à? Nhỡ anh ấy chết thì sao?”
Hàn Tú dừng bước, mặt không chút biểu cảm, lạnh lùng nói: “Hắn chết cũng đáng kiếp, chẳng liên quan gì đến mình cả!”
Nếu không vì anh ta thì làm sao cô có thể dị ứng với đàn ông đến thế? Liệu cô có bị rơi vào bước đường cùng như bây giờ, lúc nào cũng làm bạn với rác rưởi? Chưa bao giờ Hàn Tú căm ghét một ai như vậy, cứ nhắc đến cái tên “Đường Trạch Tề” là cô lại không thể kiềm chế được cảm xúc của mình. Nếu có thể làm lại từ đầu, cô nguyện rằng cả đời mình không bao giờ phải biết đến con người này. Nhưng thật đáng tiếc, cô và anh ta lại lớn lên cùng nhau, bất cứ ai quen hai người cũng nói rằng họ là một cặp trời sinh, sau này nhất định sẽ thế này, thế kia. “Thế này”, “thế kia” cái con khỉ!
Hồi nhỏ, do suy nghĩ còn đơn giàn nên Hàn Tú đã bị lời nói của người lớn làm cho lầm dường lạc lối, không những thế, tên khốn khiếp Đường Trạch Tề kia lại có một khuôn mặt khiến người khác phái tình nguyện chịu lừa, bởi vậy, cô mới bị mê hoặc, mới đánh mất mối tình đầu vào tay hắn. Khi ấy trái tim và đôi mắt của cô như bị ai che đi, chẳng nhìn thấy cái gì khác ngoài vẻ đẹp tuyệt vời của anh ta. May mà sau đó, ông trời nhân đức, đại phát từ bi, dùng một tia sét cực mạnh đánh thức cô khỏi cơn mơ.
Sam Sam ngồi xuống, vừa cởi dây trói cho Đường Trạch Tề vừa bảo: “Cậu đừng như vậy nữa! Thực ra thì Tiểu Tề đốt xử với cậu đâu đến nỗi tệ, chẳng qua là anh ta mãi mà chẳng tìm được một nơi đáng đế gửi gắm con tim bất trị, lại bị thế giới phù hoa mê hoặc nên mới trở thành người như bây giờ.”
Nghe Sam Sam nói thế, Hàn Tú tức giận đáp: “Đây không phải là vấn đề mê hoặc hay không mê hoặc, anh ta đã đi lăng nhăng bên ngoài không dưới một lần, phản bội mình hết hôm này đến hôm khác, cho dù tim mình có là sắt đá thì cũng chẳng thể chịu nổi.”
“Mình biết, nhưng mình làm thế này là vì lo cậu sẽ hối hận. Dù gì đi nữa, các cậu vẫn là thanh mai trúc mã. Nếu hồi đó không xảy ra một số chuyện thì bây giờ, hai người đã là vợ chồng rồi”
“Thanh mai trúc mã?”. Hàn Tú rít lên một cách lạnh lùng. “Cậu có biết mình sợ nhất điều gì không? Chính là bốn chữ “thanh mai trúc mã” đấy! Anh ta đã chiếm trọn thế giới tuổi thơ hồn nhiên, trong sáng của mình, anh ta chính là vết nhơ trong cuộc đời mình. Huống hồ lúc nãy, anh ta suýt chút nữa còn giết chết mình, theo lí mà nói thì mình nên đi báo cảnh sát mới đúng!” Nói rồi Hàn Tú bỏ đi.
Nhưng Sam Sam đã nhanh chóng kéo cô lại.
“Hàn Tú, cậu nghe mình nói này, đúng là Tiểu Tề đã từng làm chuyện có lỗi với cậu, nhưng cậu không nể mặt sư thì cũng phải nể mặt Phật chứ! Nếu anh ta có chuyện thì vợ chồng cô giáo Đỗ sẽ thế nào? Tuy rằng lên cấp hai mình mới quen hai người, nhưng có hôm nào mình và cậu không đến nhà cô giáo Đỗ ăn uống? Cô đối xử với chúng ta tất như thế, lẽ nào cậu nhẫn tâm nhìn cô phải đau khổ suốt những năm cuối đời?”. Sam Sam ngừng lại vài giây rồi nói tiếp: “Cậu nhìn xem, anh ấy bị thương tích đầy mình, trên vết thương còn có cả mảnh vụn thủy tỉnh, nhất định là đã gặp chuyện gì nghiêm trọng lắm nên mới ra nông nỗi này. Còn nữa, không phải gia đình cô giáo Đỗ đã ra nước ngoài định cư từ mấy năm trước sao? Từ đó đến nay chẳng có bất cứ tin tức nào, thế thì vì lí do gì mà đột nhiên Đường Trạch Tề lại về nước, còn xuất hiện một cách kì quặc ở đây như vậy?”
Vừa nghe thấy ba chữ “cô giáo Đỗ”, Hàn Tú lập tức im lặng.
Với Hàn Tú, cô giáo Đỗ cũng giống như mẹ vậy, có bất cứ thứ gì ngon đẹp, người đầu tiên bà nghĩ tới là cô. Đường Trạch Tề lăng nhăng, làm chuyện có lỗi với cô, cô giáo Đỗ chẳng nói lời nào, lấy roi quật cho anh ta một trận tơi bời khủng khiếp đến mức Đường Trạch Tề phải nằm bẹp trên giường mấy ngày liền, sau đó thì đuổi sang Mỹ. Do môi trường thực nghiệm trong nước quá lạc hậu nên ít lâu sau, cô giáo Đỗ cũng xin đi Mỹ rồi cả gia đình định cư luôn ở đó.
Những chuyện của bốn năm trước dường như vừa hiển hiện trước mắt Hàn Tú.
Thời gian bốn năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, sự việc gì nên quên, cô đã quên cả rồi. Chỉ là đột nhiên gặp lại người cũ, cô chẳng thể nào làm như chưa từng có việc gì xảy ra cả, không khỏi nhớ lại chuyện dĩ vãng.
Nhìn Đường Trạch Tề đang nằm bất tỉnh trên đất, Hàn Tú mím chột môi, hồi lâu sau mới nói: “Ừ thì không báo cảnh sát nữa, nhưng cậu bảo phải làm sao đây?”
“Đưa anh ta về nhà trước, sau đó liên lạc với cô giáo Đỗ rồi tính tiếp”. Sam Sam đáp
“Đưa vào nhà? Về nhà cậu hay về nhà mình?”
“Đương nhiên là đưa về nhà cậu rồi! Cậu sống có một mình, còn nhà mình lớn bé tổng cộng những bốn người. Đợi anh ta tỉnh dậy rồi cậu hỏi anh ta xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu anh ta bị thương do gây sự đánh nhau vớ vẩn thì lúc ấy, cậu đuổi cổ anh ta khỏi nhà cũng chưa muộn.”
“Sam Sam này, cậu không đi làm “thánh mẫu” thì thật là đáng tiếc đấy!”. Chỉ bằng một câu nói, Hàn Tú đã gần như phác họa được toàn bộ con người Sam Sam.
“Thích làm nguờỉ tốt” là cụm từ thích hợp nhất để chỉ kiểu “thánh mẫu” khác thường như Sam Sam. Trên đường đi, chỉ cần bắt gặp bất cứ con mèo, con chó đáng thương nào, cô bạn này đều không ngại ngần mà đưa ngay về nhà chăm sóc rồi vứt qua chỗ Hàn Tú để kết thúc trách nhiệm.
“Mình làm như vậy cũng là vì cậu thôi, chỉ sợ sau này, cậu không còn mặt mũi nào dể gặp lại cô giáo Đỗ nữa” . Sam Sam vừa cười vừa nói.
“Khỏi giải thích! Có lần nào cậu làm “thánh mẫu” mà mình không được nghe những lời ngụy biện kiểu này? Làm người tốt như cậu thì có khác nào cắm biển đề “Ở đây không có ba trăm lượng” không?”. Hàn Tú khoát tay.
“Cậu mất tự tin rồi à? Hay là cậu vẫn còn yêu Đường Trạch Tề nên mới chẳng dám đưa anh ấy về nhà?”
“Mình-vẫn-còn-yêu-anh-ta? Thà rằng mình yêu một con chó chạy rông ngoài đường còn hơn!”
“Thôi được rồi, tuỳ cậu! Nếu cậu thực sự nhẫn tâm đến mức nhìn cô giáo Đỗ phải “người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh” thì mình chẳng phí tâm phí sức thuyết phục làm gì nữa.”
Hàn Tú lại im lặng. Cô cúi đầu nhìn Đường Trạch Tề khắp người toàn thương tích, lưng và cánh tay đều bị thuỷ tinh cào xước, những vệt máu giờ đã đông lại. Rõ ràng anh bị thương không nhẹ chút nào. Nếu biết con trai gặp chuyện bất trắc, cô giáo Đỗ nhất định sẽ rất đau khổ. Coi như nể mặt cô giáo Đỗ, cô đành làm “thánh mẫu” vậy!
Dù trong lòng rất tức giận nhưng Hàn Tú vẫn bước tới, vừa cùng Sam Sam nhấc người Đường Trạch Tề lên vừa làu bàu: “Nếu anh ta tỉnh lại và đâm cho mình một nhát thì sau này, mỗi lần đến tết Thanh minh, cậu nhớ phải thắp hương cho mình đấy! Nếu không, có thành ma, mình cũng không buông tha cho cậu đâu!”
“Được rồi, nếu quả có lúc ấy thật thì mình sẽ thắp cho cậu hai phần hương, đảm bảo cậu hưởng không hết”. Sam Sam cười, nhưng vừa nhìn lướt qua người đàn ông mình đang khiêng, cô đột nhiên nổi lòng háo sắc: “Thật không ngờ cơ thể Tiều Tề lại cường tráng đến vậy, nếu không phải toàn thân anh ấy đầy máu, mình thực sự muốn sờ nắn đôi chút”
“Cậu có bị ngốc không đấy? Muốn sờ nắn thì sờ nắn nhanh lên, chứ một lúc nữa, anh ta tỉnh lại rồi thì cậu đừng mong động vào dù chỉ một sợi lông chân”. Hàn Tú lườm bạn một cái rồi mím môi, 1ấy hết sức bình sinh để quăng Đường Trạch Tề vào trong xe ô tô. Sau đó, cô lấy từ cốp xe hai bộ quần áo, một bộ đắp lên người Đường Trạch Tề, một bộ thì

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,50 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT