![]() |
LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn. ![]() |
chấp nhận sự nhầm lẫn tai hại như vậy sao? Không, không được – cô rõ ràng thầm mến chính là Hạ Lập Dương… Mà không phải là vị anh họ này.
Hiểu lầm nhất định phải giải thích rõ ràng, mới không tạo thành sự phức tạp, chuyện này là lỗi của cô, cô không thể đâm lao phải theo lao.
“Hạ ….” Đáng giận, ngay cả tên anh gọi là gì cũng không biết.
Đang lúc Mạc Tử Nhân cúi đầu muốn xem danh thiếp vừa nãy, Hạ Anh Đông đã cúi người tại vành tai của cô nhẹ lẩm bẩm tên mình “Anh Đông… Tôi tên là Hạ Anh Đông”. Cuống họng mang từ tính trầm thấp tràn đầy mị lực mê người.
Bên tai Mạc Tử Nhân đột nhiên như bị phỏng, cả người lại cứng đờ không dám động đậy, trái tim nhảy nhanh đến nỗi cơ hồ như không dừng lại được.
Môi Hạ Anh Đông còn chưa rời đi khỏi bên tai cô, tay của anh đầu tiên là vuốt vuốt vành tai của cô, lại nhẹ nhàng mở miệng ưng thuận hứa hẹn “Tiểu Nhân…. tôi sẽ đối với cô rất tốt” Nói xong, tại trên mặt của cô lưu lại một nụ hôn, sau đó khoan thai chậm rãi cùng Hạ Lập Dương cùng nhau rời đi.
Mạc Tử Nhân lại đỏ mặt, tay trái vuốt vuốt vành tai, trái tim đập càng ngày càng mạnh, hô hấp càng thêm dồn dập, chỉ có thể ngơ ngác nhìn chăm chú bóng lưng của Hạ Anh Đông.
Lần tỏ tình này- lại là hoàn toàn thất bại thảm hại.
Mặc dù nàng cũng thường xuyên thất bại thảm hại, vốn dĩ trước kia ít nhất còn có thể đem lời muốn nói, nói lắp ra khỏi miệng, nhưng lần này ngay cả một chữ đều không thể nói ra, đại não giống như là bị anh quản chế, căn bản không có biện pháp suy nghĩ.
Này thật sự là quá đáng sợ…
“Wow! Vừa rồi thực sự là rất kích thích đó! ” Tô Phân thấy khi bọn họ đã rời đi, mới vội vã chạy tới.
Mạc Tử Nhân khuôn mặt vẫn nóng bừng, trong lòng rối loạn không nói ra được cảm giác gì – rút cục hiện tại đã xảy ra chuyện gì a?
“Vừa rồi người nam nhân kia là ai? Lớn lên có ngoại hình thật là tốt! Anh ta và Hạ Lập Dương cũng có chút giống nhau, là người thân của Hạ Lập Dương sao?”
Giống? Tuyệt không giống – Hạ Lập Dương như ánh sáng mặt trời, Hạ Anh Đông thì lại rất lạnh lùng, mà nàng không thích nam nhân lạnh lùng.
“Tử Nhân, bạn cùng anh ta nói gì vậy?” Tô Phân hào hứng bừng bừng truy vấn, dường như muốn thám thính cục diện vừa rồi.
Mạc Tử Nhân lúc này mới hoàn hồn, chợt hiểu ra, xoay người lấy mắt kính đeo lên “Tiểu lộn xộn, bạn như thế nào không có nói cho mình biết, người đứng dưới tàng cây không phải là Hạ Lập Dương?” Hại cô xảy ra chuyện lớn như vậy.
Tô Phân nháy mắt mấy cái, vẻ mặt vô tội trả lời: “Có a! Mình vừa phát hiện người nọ đến gần Hạ Lập Dương, sau đó Hạ Lập Dương dưới tàng cây rời đi, khi đó mình không phải có gọi bạn hay sao? Bạn cứ thế liên tục đi lên phía trước, nam nhân kia cũng đã phát hiện ra bạn, chẳng lẽ bạn muốn mình phóng tới lôi bạn về sao?” Về sau cô còn rất quẫn bách, đối với Mạc Tử Nhân thẳng phất tay loạn xạ, muốn gọi Tử Nhân vội vàng trở lại, nào ngờ Mạc tử Nhân chỉ là liếc nhìn cô một cái, lại quay đầu đi.
“Đương nhiên muốn a!”. Việc đó so với sai lầm của cô hiện tại thì còn hơn chán.
“Đúng là không hiểu được cái gì, mình thật không dám ngang nhiên xông qua a….” Nhìn thấy trên mặt Mạc Tử Nhân tràn đầy vẻ hối tiếc, Tô Phân nhất thời cũng thay đổi sắc mặt. “Không… Lẽ nào như vậy? Bạn đối với nam nhân kia tỏ tình sao?” Oa! Sai lầm lần này thật đúng là thú vị, cô rất mong đợi chuyện gì sẽ xảy ra sau đó!
Mạc Tử Nhân xụ mặt, ai oán đến cực điểm gật đầu.
Tô Phân cầm chặt tay cô, tiếp tục tìm tòi nghiên cứu chân tướng. “Thật quá lợi hại! Sau đó, sau đó thì sao?Namnhân kia nói gì?” Nói không chừng việc nhầm lẫn tai hại lần này có thể thúc đẩy một chuyện tình yêu kì dị, điều này cũng không có gì không tốt.
Hạ Anh Đông nói gì – Mạc Tử Nhân vừa nghĩ tới đã cảm thấy khóc không ra nước mắt.
“Tử Nhân, anh ta đến tột cùng nói gì, bạn mau nói a~!” Thật đáng tiếc, vừa rồi không có đứng gần một chút, nếu không có thể nghe được toàn bộ tin tức.
Mạc Tử Nhân nhìn qua bạn tốt, nháy mắt mấy cái dùng sức ôm lấy bạn tốt : “Tiểu lộn xộn, làm sao bây giờ? Mình xong đời rồi a!”
Ô, ô lúc này mới không cần phải kiểm tra, rõ ràng chính là bị nguyền rủa a~!
Nếu là nguyền rủa – cô phải nghĩ biện pháp giải trừ bùa chú; Nếu là sai lầm – cô phải nghĩ biện pháp cởi bỏ hiểu lầm, tóm lại trốn cũng không thoát, cô nhất định phải một mình gánh chịu.
************
Nhưng vấn đề là, vì cái gì mà sau ngày tốt nghiệp, cô không phải là vội vã đi tìm việc làm, mà là ngẩn người nhìn điện thoại di động?
Cô rất hi vọng chuyện ngày hôm qua chỉ là mơ, dù cho qua, nhưng mà trái tim vẫn cứ đập loạn thình thịch, cái này chứng tỏ đây không phải là mơ.
Cô đúng là xác thực có làm một chuyện ngu xuẩn, cho dù hiện tại cô có vỗ ngực liên tục như thế nào, cũng không cách nào vãn hồi, chỉ có thể hết sức kết thúc trận hỗn loạn này.
Mạc Tử Nhân hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thở ra.
Ngày hôm qua, cô cùng Tô Phân tốn nhiều thời gian để luyện tập cho hôm nay, khi gặp Hạ Anh Đông để giải thích, nhưng không biết tại làm sao, khi Hạ Anh Đông nhìn cô, suy nghĩ của cô sẽ bãi công, thật may là Tô Phân sưu tầm không ít những câu nói tốt sẽ phải dùng đến trong cuộc gặp gỡ này, ngoại trừ việc giải thích hiểu lầm, cũng sẽ không làm Hạ Anh Đông mất mặt mũi.
Tô Phân vốn là đề nghị muốn hai người mặt đối mặt giải thích rõ, như vậy mới thể hiện sự thành ý,vừa nghĩ tới ánh mắt sắc bén phảng phất có thể đoạt tâm phách người khác của Hạ An Đông, cô lập tức lắc mạnh đầu, nói cái gì cũng không muốn gặp mặt anh lần thứ hai- cô lại không hiểu biết về anh mấy, vạn nhất anh tức đến nỗi động thủ thì làm thế nào?
Tô Phân hôm nay đi phỏng vấn, chỉ còn một mình cô một người chiến đấu hăng hái, cho nên cô quyết định cùng Hạ Anh Đông giữ khoảng cách, dùng thẻ an toàn.
Cô lần nữa hít sâu một hơi, cầm lấy điện thoại di động bấm dãy số, tiếng chuông vang lên, đáp lại ngay ở giây thứ năm – thật may là có người bắt máy, nếu không cô sẽ sợ đến mức trực tiếp ngắt điện thoại.
Cô cũng không biết chính mình tại sao khẩn trương như vậy, có thể là do cô chính là sợ Hạ Anh Đông, mà nếu đã sợ anh, Tô Phân lại có ý tưởng không thể chấp nhận được, đó là muốn cô đâm lao phải theo lao; cô đối với tình cảm rất có nguyên tắc, tuyệt sẽ không có mới nới cũ.
“Là Tiểu Nhân sao?”
Di? Cô cũng chưa có mở miệng, anh như thế nào biết là cô gọi tới? Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là cô cần phải giải thích rõ mọi chuyện, nên vội vàng lên tiếng: “ Đúng vậy, là tôi, cái kia….” ngay bước đầu đã gặp phải bất lợi, cô vừa nói lại bắt đầu nói lắp.
“Cái kia…. Tôi nghĩ muốn giải thích, giải thích một chút tình huống ngày hôm qua…” May mắn là dùng điện thoại liên lạc, cô không cần đọc thuộc lòng, chỉ cần không nói lên một chữ khó nghe là được “Chuyện là như vầy, tôi cũng không phải là muốn hướng anh tỏ….”
“Đã ăn chưa? ” anh vừa đúng lúc cắt đứt dòng giải thích rõ ràng của cô.
“Tôi chưa ăn.” Ách, nói đến một nửa đã bị cắt đứt, nàng phải tìm được trọng điểm lần nữa: “Tôi là phải nói, kì thật ngày hôm qua tôi không phải muốn hướng anh…”
Hạ Anh Đông lại lần nữa chặn ngang thanh âm của nàng, chậm rãi nói: “Tôi đói bụng, đợi lát nữa gặp mặt lại tán gẫu, cô có giấy bút không? Ghi địa chỉ một chút…” Lưu loát đọc lên chỗ anh đang ở “Một tiếng sau gặp lại trong tiệm”.
“Tôi còn chưa nói xong!” cô thật vất vả đem câu nói đầy đủ nói ra khỏi miệng.
“Một giờ sau tôi nghe cô nói sau”. Anh trực tiếp tắt luôn điện thoại.
Mạc Tử Nhân không cách nào nói tiếp, chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo kế hoạch của anh; Có thể… Như vậy không đúng sao? Nào có người như anh– Hạ Anh Đông có thể nào hoàn toàn mặc kệ ý kiến của cô sao?
Mặc dù ý kiến của cô rất ít khi có thể biểu đạt ra, bởi vì cô luôn chậm nửa nhịp, hoặc là không có dũng khí nói ra khỏi miệng, trừ phi gặp gỡ khẩn cấp, hoặc sự kiện trọng đại, ngẫu nhiên cô mới có hành vi kinh người, mà tất cả bởi vì cá tính của cô trời sinh như thế.
Mạc Tử Nhân cúi đầu ủ rũ ai oán ca thán một tiếng – vốn là muốn qua ba phút giải quyết chuyện này, nhưng hôm nay vẫn đi ra cửa theo để gặp mặt anh.
Cô thật sự không nghĩ đến là sẽ gặp lại Hạ Anh Đông, anh quá khí phách rất có quyết đoán, làm cho người khác rất sợ hãi, mà cô rất sợ cùng người như vậy quen biết, giống như sẽ làm cô mất đi chính mình.
Mạc Tử Nhân nhìn qua địa chỉ vừa ghi, trong nội tâm thấy tất cả thật bất đắc dĩ, nếu như cô muốn giải thích rõ ràng, thế tất phải đi một chuyến, vì sao Hạ Anh Đông kia lại cậy mạnh như vậy a ?
Kì thật con người mạnh mẽ cũng không phải làm cho người ta chán ghét, dù sao cũng có lúc cần người như vậy đảm đương trọng trách quan trọng, nhưng có thể tồi tệ nhất lại là ở chỗ này, như vậy người lãnh đạo sẽ thường xuyên cải biến ý tưởng của những người khác, làm cho những người kia đi làm những chuyện mà họ không muốn – mà cô chính là một trong số những người khác.
Kì thật cũng không phải là cô không có chủ kiến, nếu là gặp qua chuyện không
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
