watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BIGONE 2015 - Phiên Bản Iphone
Game đánh bài cờ bạc đã có mặt trên Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 20:28 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 4115 Lượt

Tác Giả: YenBai.Mobi

Chương 1

Quán cà phê Mạt Hương là một quán cà phê nhỏ bình thường, nằm bên trong một con hẻm nhỏ hẹp. Bên ngoài quán cà phê có một vườn hoa nho nhỏ, trong vườn hoa trồng mấy cây hoa nhài. Hiện giờ là mùa hoa nhài nở, nếu tới gần có thể ngửi được hương hoa ngào ngạt.

Trong lúc quán mở cửa, một mùi hương cà phê đậm đà nhẹ nhàng bay ra, khiến người đi ngang qua đều không cưỡng lại được, vì hương cà phê đậm đà kia mà dừng bước.

Bước vào cửa có thể thấy bên phải là quầy bar, trên quầy để một hàng búp bê đáng yêu, đằng sau quầy bar là nơi pha cà phê, đi vào bên trong có thể thấy được đến một gian bếp nho nhỏ và một gian phòng nghỉ ngơi.

Quán cà phê bày trí rất đơn giản, ghế sofa thoải mái, trên bàn gỗ thô được đệm lên một khối thủy tinh lớn trong suốt, trên là tấm khăn trải bàn có in hình hoa nhài. Trên mặt bàn khéo léo trưng bày kim tiền thảo đáng yêu, đưa mắt nhìn quanh là cả phòng thanh nhã.

Ở trong xã hội hiện đại hoa lệ, cửa hàng nhỏ mộc mạc này có thể so với các cửa hàng khác, căn bản chính là nhờ kỹ thuật pha cà phê của cô chủ.

Mỗi một loại cà phê đều có đặc điểm riêng của nó, nên muốn tạo ra một ly cà phê ngon, điều chỉnh được thời gian và nhiệt độ thích hợp là rất quan trọng.

Ngoài ra, tâm tình người pha cà phê cũng sẽ gián tiếp ảnh hưởng đến cảm giác của người uống cà phê.

Bước vào quán cà phê Mạt Hương, sẽ làm người ta có cảm giác như về đến nhà.

Quán cà phê trang trí gần gũi như nhà, thái độ của cô chủ đối đãi với khách cũng giống như đối đãi người nhà, đối với nhân viên cũng mềm mỏng, khiến khách có cảm giác đang ở nhà, nên khách tới nơi này cũng đều coi như nhà của mình, thoải mái uống cà phê, trò chuyện thị phi nhiều chuyện.

Hương cà phê cùng không khí như ở nhà, khiến khách đến luôn là khách hàng cũ.

Cô chủ quán cà phê tên là Thẩm Mạt Hinh, cô có một con trai vừa lên tiểu học, nhưng người nào cũng không biết cha của đứa bé là ai, bởi vì quán cà phê này mở ra đã ba năm, mỗi ngày khách hàng đều chưa từng thấy người đàn ông nào giống người nhà của họ, điều này cũng làm cho không ít người nghĩ rằng Thẩm Mạt Hinh còn chưa kết hôn.

Khi mọi người cảm thấy tò mò với bọn họ hai mẹ con này mà hỏi thì Thẩm Mạt Hinh bình thường chỉ mỉm cười qua loa, chưa từng giải thích nhiều. Người khác thấy vậy nên nghĩ có lẽ cô có điều khó nói, dần dần, khách quen cũng không hỏi nhiều nữa.

Thật ra, cô không nói, không nghĩ chuyện đã qua nữa, chỉ là muốn niêm phong hoàn toàn một đoạn năm tháng, cất vào sâu trong trí nhớ. Cô bây giờ chỉ hy vọng cô và con trai bảo bối sống nương tựa lẫn nhau, trải qua cuộc sống đơn giản.

Cửa mở ra, khiến chuông gió động, vang lên âm thanh trong trẻo, Thẩm Mạt Hinh vội vàng công việc bên tay, nhưng không quên sự tiếp đón cơ bản nhất, êm ái nói một câu, “Hoan nghênh đã tới.”

“Mẹ!”

Đáp lại tiếng chào hỏi chính là tiếng kêu to của Thẩm Gia Tề con trai cô.

“Tiểu Tề, tan học à.”

Chỉ cần thấy được con trai bảo bối của cô, cho dù bận rộn nữa, cô cũng nhất định sẽ để công việc xuống trước, cho cậu một cái ôm rồi mới tiếp tục công việc bên tay.

“Đúng vậy! Mẹ, con kể với mẹ, thầy giáo hôm nay khen ngợi con đó, còn nói con sau này làm thầy giáo nhỏ dạy bạn học toán học nha.”

Cậu bé tinh nghịch vọt vào quầy rượu, vòng tới vòng lui ở bên cạnh Thẩm Mạt Hinh, vội vã cùng mẹ chia sẻ từng chút một ở cuộc sống trường học.

Trừ công việc, Thẩm Gia Tề thông minh, hoạt bát chính là trọng tâm cuộc sống của Thẩm Mạt Hinh, là chỗ dựa của cô, cũng là nguồn động lực để cô bước tiếp.

“Lợi hại như vậy à, như vậy tiểu Tề tiên sinh lợi hại nhất phải tạm thời thay thế chức vụ của mẹ, thay mẹ chào hỏi khách hàng đó.”

Cô êm ái vuốt trán của con trai, cười giao phó.

“Không thành vấn đề, cứ giao cho con.”

Biết mẹ nhất định là có chuyện muốn đi ra ngoài, cho nên Thẩm Gia Tề rất vui vẻ đồng ý.

Dĩ nhiên cậu không có lợi hại đến có thể chân chính thay thế công việc của Thẩm Mạt Hinh, pha cà phê là do trợ thủ A Quế phụ trách, nhiệm vụ của cậu chỉ là mời khách tiến vào, giúp khách chọn món ăn, giúp đưa món ăn.

Hoàn thành công việc bên tay, Thẩm Mạt Hinh rất thận trọng nói với con trai và trợ thủ.

“Kế tiếp xin nhờ hai người rồi.”

“Không thành vấn đề, xin đi thong thả.”

Cúi người chào, Thẩm Gia Tề và A Quế nghiêm chỉnh thuận theo, động tác vô cùng nhất trí tiễn Thẩm Mạt Hinh ra cửa.

Thẩm Mạt Hinh vừa mới lái xe rời đi, một chiếc xe ngay sau đó dừng vào vị trí vốn là nơi đỗ xe của cô. Sau khi xe dừng lại, hai người đàn ông một trước một sau từ ghế lái và chỗ ngồi phía sau xuống xe.

Từ chỗ ngồi phía sau xuống xe là tổng giám đốc phát triển Tập đoàn Tề Nhã Ti của Mĩ ở khu vực Á châu – Tề Thiệu Bạch. Anh cũng là con độc nhất của tổng giám đốc Tổng Công Ty Tề Nhã Ti – Tề Hải Đào. Tề Nhã Ti là tập đoàn xuyên quốc gia, ở trên toàn cầu có rất nhiều công ty chi nhánh, mà nhà họ Tề từ Đài Loan di dân tới Mĩ, cho nên xây dựng quê quán Đài Loan thành căn cứ chính ở Á châu, hai năm trước bắt đầu do Tề Thiệu Bạch quản lí.

Người còn lại là người đại biểu đang chuẩn bị tranh thủ làm đại lí tiêu thụ của tập đoàn này ở Đài Loan vào năm sau, bởi vì nghe nói Tề Thiệu Bạch thích uống cà phê, cho nên mời anh tới thưởng thức nơi mà anh ta cho là rất có hương vị cà phê, xem có thể thay công ty mình thêm điểm ấn tượng hay không.

“Quán cà phê tổng quản lí Hầu nói chính là chỗ này?”

Tề Thiệu Bạch tinh tế quan sát quán cà phê trước mắt, cửa hàng nho nhỏ, xem ra không hoa lệ, cũng rất ấm áp, không khí cũng không tệ, nhưng mà anh vẫn rất hoài nghi, bên trong sẽ có loại cà phê ngon như thế nào.

Mấy năm này anh bay khắp nơi trên thế giới, anh quả thật uống qua không ít cà phê ngon. Cho dù là trải qua bình xét, đoạt giải quán quân hay kĩ thuật được truyền qua nhiều đời, nhưng trong lòng dường như luôn có một chút tiếc nuối, cảm thấy thiếu một vị gì đó, cho nên, trong lúc vô tình, anh đã dưỡng thành sự yêu thích cà phê, tìm kiếm loại cà phê anh nghĩ đến kia.

Mà anh cũng có thể hiểu rõ dụng ý của vị đại diện nhà máy tư nhân này khi dẫn anh tới đây, đơn giản đúng là muốn cho anh vui vẻ, xem có thể sớm một chút giải quyết hợp đồng của bọn họ hay không.

“Tổng giám đốc Tề, ngài không nên xem thường nhà quán cà phê này, tôi dám cam đoan, ngài uống cà phê cô chủ pha xong, chắc chắn sẽ không muốn uống cà phê ở những nơi khác.”

“Vậy sao? Lợi hại như vậy? Vậy tôi thực sự nên thưởng thức tay nghề của cô chủ nơi đây rồi.”

Đẩy cửa ra, tiếng chuông gió trong trẻo dễ nghe truyền vào trong tai, theo sát là một giọng nói non nớt mà vang dội, hướng về phía bọn họ hô lớn.

“Hoan nghênh đã tới!”

Nghe được giọng non nớt này, gặp cậu bé khoảng 7, 8 tuổi trước mắt, Tề Thiệu Bạch sửng sốt một hồi lâu, nhăn mày.

Có lầm hay không? Quán cà phê nhỏ như vậy lại có lao động trẻ em?

“Chú à, xin hỏi các chú có mấy người?”

Thẩm Gia Tề ngước đầu, lễ phép hỏi như người lớn, bộ dạng vô cùng thuần thục.

“Người bạn nhỏ, cháu tuổi này là nên ở nhà đọc sách làm bài tập, không nên tới nơi này đi làm.”

Tề Thiệu Bạch không nhịn được chỉ dạy Thẩm Gia Tề.

“Tổng giám đốcTề, cậu bé không phải tới đi làm. Cậu bé là con trai của cô chủ, sau khi tan học đều sẽ tới nơi này hỗ trợ mẹ. Chớ nhìn cậu tuổi còn nhỏ, cậu nhóc rất biết buôn bán đấy.”

“Vậy sao?”

Mặc dù cậu là con trai của cô chủ, nhưng một đứa bé không đi học cho tốt lại bận rộn buôn bán, cũng không phải là chuyện tốt.”Tuổi này buôn bán làm gì? Chuyên tâm đi học mới là việc chính, cháu nhanh đi làm bài tập, gọi người lớn tới tiếp đón.”

Tề Thiệu Bạch vừa dứt lời, liền tìm chỗ ngồi xuống, nhưng Thẩm Gia Tề không có nghe lời của anh, còn nhắm mắt theo đuôi đi lên trước, hơn nữa còn đưa thực đơn lên.

“Gọi người lớn tới, bọn chú muốn dùng cà phê, cháu nhanh đi làm bài tập, nếu không thành tích sẽ kém hơn những bạn học khác đó.”

“Cháu bây giờ là thay mặt cô chủ, cháu sẽ bán cà phê. Còn nữa. . . . . . chú à, ở lớp cháu luôn đứng thứ nhất, thầy giáo còn nói cháu là thầy giáo nhỏ. Hơn nữa, thầy nói rằng bé ngoan về nhà phải giúp đỡ mẹ làm việc nhà, mẹ cháu rất vất vả, cho nên giúp mẹ là việc cháu nên làm.”

Đứa bé hiểu chuyện như vậy thật sự khó thấy, khách hàng xung quanh nhìn anh có ý rằng anh không hiểu chuyện, Tề Thiệu Bạch không nhịn được mỉm cười, nhìn về phía cậu bé có ý khen ngợi.

“Chú muốn gọi cà phê à? Có cần cháu giới thiệu không? Đồ ăn và điểm tâm ở chỗ chúng cháu rất ngon, cà phê của chúng cháu cũng rất ngon.” Thẩm Gia Tề cao giọng hỏi.

“Tiểu Tề à, nhờ cô chủ giúp bọn chú pha hai ly cà phê đặc biệt ở đây. Tổng giám đốc Tề, được chứ?”

“Không được, bác Hầu, cháu không phải vừa mới nói cháu thay mặt cô chủ sao? Mẹ cháu vừa mới đi ra ngoài làm chút chuyện rồi, không thể pha cà phê đặc biệt, cháu nhờ Chị A Quế pha cà phê đặc biệt có được không?” Thẩm Gia Tề vội vàng giải thích.

“Như thế thì. . . . . . tổng giám đốc Tề, thật xin lỗi.”

“Không sao, sau này sẽ có cơ hội, tôi thấy hôm

Trang: [1] ,2,3 ,19 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT