![]() |
Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone ![]() |
nấy phờ phạc, mồ hôi thì nhễ nhại, nhỏ N cũng không khác. Xong việc, mình ra báo cáo với ông chủ nhiệm. Rồi chạy qua giúp N 1 tay, mấy đứa cùng lớp cứ nhìn mình như kiểu người ngoài hành tinh ý Thôi kệ mẹ chúng m, việc tao tao làm. Còn N thì khá vui khi được tôi giúp. 2 đứa làm xong sớm nhất. Nhiệm thu với ông chủ nhiệm xong N thì đứng ở lán xe nghỉ chút còn mình chạy ra mua cho N chai nước để nói lời cảm ơn chuyện hôm qua. Lúc quay lại thì thấy có 1 ông mãnh lạ hoắc tay cũng đang cầm chai nước đưa cho N. Nhưng hình như N từ chối thì phải, rồi lằng nhằng 1 lúc thấy ông kia bỏ đi ra vẻ hậm hực lắm. Cho chết cái tội thấy gái xinh là ham. Chạy lại đưa cho N chai nước và cảm ơn chuyện hôm qua. N nói cũng không có gì với lại tại N mà mình mới bị như vậy. Đúng là lắm chuyện. Rồi mình xin về trước tại nay có hẹn đá bóng với bọn bạn ở sân đình. Quay đi mà cứ như có ánh mắt đang nhìn mình. Haizz!! Về nhanh thôi
Chap 5.
Những ngày sau thì cũng bình thường thôi, không có vấn đề gì cả. Bàn mình ngồi thì vẫn là cuối cạnh cửa sổ dãy ngoài. Thành viên trong bàn vẫn vậy, ông Ng ngồi ngoài cùng tiếp là đến ông T rồi đến mình và N. Do 2 đứa ngồi cạnh nhau nên tình cảm cũng đã tiến triển khá đáng kể rồi nhá. Nhưng mình cũng chỉ luôn giữ ở mức tình cảm bạn thân thôi, không có dám trèo cao. N thì vẫn quan tâm mình, thi thoảng có mua đồ ăn sáng cho mình hay chỉ bảo mình học hành, cho mình nghe cái bản nhạc mà đéo biết tên. Tất cả chỉ là bình thường đối với 1 thằng học sinh 16 tuổi vắt mũi chưa sạch như mình cho đến 1 ngày định mệnh.
Đó cũng là 1 ngày đầy nắng mà đéo có tí gió nào, đang hăng say đạp xe đến trường thì thấy đằng trước có 1 con nhỏ dắt xe đằng trước còn đi lặc lặc nữa chứ. Mà người qua người lại đéo ai xuống giúp dùm, người giờ cũng kì vđ. Mình nhanh chóng tiến gần và dừng hẳn xe lại hỏi.
– bạn bị sao vậy? Cần mình giúp gì không?
Nhỏ quay sang nhìn mình mừng húm như kiểu là bắt được vàng ý Kể lể 1 hồi thì biết được nhỏ bị 2 thằng thanh niên đi xe máy quẹt phải, chúng nó chạy mất. Xe thì hỏng đang phải dắt tìm quán sữa còn chân thì đang đau vì vụ đụng xe lúc nãy. Mình dựng xe xuống thì thấy méo vành 1 chút, nhưng vẫn đi được. Thế là mình kêu em ngồi sau xe mình để mình kéo đi. Em đồng ý ngay, 2 người đi đến 1 quán sửa xe hên thế đéo nào mà có quán thuốc tân dược ngay bên cạnh. Thế là mình mua cho em 1 chút thuốc đỏ với ít bông gạc. Em mặc quần ngố nhé, vậy nên 2 cái đầu gối em xước hết cả. Giờ mới để ý đến khuôn mặt em, trước tiên là da trắng đã nhé. Tóc để mái ngố, mặt baby kinh khủng. Em lại còn đeo cặp kính nobita nữa chứ. Thế này thì chết thằng nhìn như tôi rồi Cũng ngơ đến mấy giây, chợt về với hiện tại bằng tiếng sút xoa của em khi mà tôi trong vô thức đưa bông vào chỗ xước ở đầu gối. Giật mình xin lỗi rồi lấy ít nước rửa cho em xong thoa thuốc các kiểu. Trước em đi đá bóng bị xước vậy suốt nên cũng có kinh nghiệm. Mà con nhỏ này cũng kì, cứ để mình tự tung tự tác vậy cũng chả ý kiến. Xong việc thấy cũng gần 2h cmnr, nhanh đến trường không ông bảo vệ đóng cửa thì bỏ mẹ. Nghĩ là làm luôn, tạm biệt em để nhanh chóng mà đến với ngôi trường thân yêu. Hỏi han qua loa 1 chút thì biết em cũng học cùng trường với mình, vậy là 2 đứa lên xe đi thẳng đến trường không quên dặn ông sửa xe là chiều về lấy xe. Và thằng đèo vẫn là mình nhé, mình galang lắm chứ bộ
Đạp như trâu húc mả phi thẳng đến ngôi trường thân yêu. Tầm 10 phút thì cũng đến được cái cổng trường. Mừng hết sức vì vẫn chưa đánh trống vào lớp. Dựng xe xuống dắt vào cho gương mẫu thì bắt gặp N đang mua nước ở cổng trường. Đéo hiểu sao N nhìn thấy mình thì bỏ luôn vào lớp, mình đéo kịp nói lời nào. Ngơ ngác như con chó lác đéo hiểu mình đã đắc tội gì với N mà N lại có thái độ như vậy Suýt quên đi từ nãy giờ đã biết tên em kia đâu mà em đi lên lớp từ nãy rồi. Thôi kệ nốt, lững thững dắt xe vào lán rồi đi lên lớp. Vào bàn thì thấy N đã ngồi đấy rồi, mắt thì đăm chiêu nhìn ra hướng cửa sổ. Trong đôi mắt đó mình cảm thấy hình như có 1 nỗi buồn vô tận. Cảm nhận vậy thôi nhé chứ đôi mắt đó vẫn đẹp và hút hồn bất kể những ai nhìn vào. Mình cũng định hỏi thái độ nãy là sao nhưng lại thôi. Tính mình vốn vậy, rất ngại hỏi và giải thích. Cứ cái tính này thì không biết bao giờ mới có gấu đây( đùa chút, nhà nghèo đéo ai yêu ). Lại trở về với dáng vẻ lầm lý có chút lạnh lùng ngồi vào chỗ cạnh N. Cả 2 cùng im lặng cho đến hết tiết, cho đến khi có tiếng trống báo hiệu hết 2 tiết đầu. ( vì là học thêm buổi chiều nên chỉ học có 4 tiết mà có 2 môn, vậy nên thường đánh trống vào giữa 2 tiết 1, kẻo cái bác lại thắc mắc em gió máy) Đang ngáo ngơ vì vừa đánh vật với 90 phút tiếng anh định mệnh với bao nhiêu lần bị túm cổ lên bảng thì bất chợt N quay qua đưa cho mình chai nước rồi còn nói:
– uống đi
Đếch hiểu, mới nãy đang còn lạnh lùng với mình mà giờ tự nhiên lại đưa cho mình chai nước. Thôi kệ, đang khát thì phải làm cho hết khát đã Cầm lên và tu 1 phát hết nửa chai luôn. N nhìn mình 1 hồi rồi lại bỏ ánh nhìn mê người đó ra cửa sổ. Haizz! Thật chả biết ý cô nàng này là sao nữa. Mình cũng ngồi im mặc kệ bọn trong lớp muốn làm gì thì làm. Ông Ng với ông T cứ rủ đi đá cầu nhưng chả hiểu sao lại nay lại không có tâm trạng để chơi chút nào. Thật tình cái đám con gái quá khó hiểu, nhiều lần cũng định hỏi nhưng mà lại thôi. Với lại cũng chả biết bắt đầu hỏi làm sao cả, chả nhẽ tự nhiên hỏi sao N lạnh lùng với mình vậy à. Mình có là cái gì của người ta đâu, âu cũng chỉ thân hơn so với bạn bè bình thường 1 chút thôi mà. Rồi 2 tiết học sau khá nhẹ nhàng vì là 2 tiết toán, môn tủ của mình. 90 phút trong im lặng cho đến khi tiếng trống ngân vang báo giờ về.
N vẫn vậy, vẫn giữ cái dáng vẻ lạnh lùng như cái lần đầu tiên gặp vậy. Haiz! Thôi cũng kệ. Dắt xe ra về thì cái em lúc nãy đang đứng ở cổng. Bao nhiêu cặp mắt đực rựa đang hướng tới em. Mà cũng đúng thôi, gái xinh mà nhìn cũng phải. Em này mà so với N thì cũng là 1 chín 1 mười. Người thì xinh kiểu lạnh lùng kiêu sa, người thì lại có nét của 1 cô nàng baby dễ thương dễ gần. Thấy mình em vẫy vẫy cái tay, rồi chạy đến ngồi lên xe như thật vậy. Ừ thôi có gái xinh ngồi sau cũng oai phết. Bao nhiêu cặp mắt nhìn vào mà thấy tê tái. Nhưng mình đâu biết cũng có 1 cặp mắt buồn nữa đang dõi theo mình
Đi đường thì giờ em nó mới bắt đầu giới thiệu tên. Tên Yến ( gọi là Y nhé) học cùng trường lớp 10b7. Nhà em ấy ở Hà Nội nhưng do 1 vấn đề riêng tư nào đó mà em ý chuyển vào đây ở cùng ông bà rồi học ở trường tôi luôn. Nhà ông bà em cũng ở gần nhà mình thôi, tức là nhà mình ở xóm trên còn nhà ông bà em ở xóm dưới Thôi cũng tốt, lại có thêm 1 người cùng đường đi học với mình. Chứ đi 1 mình mãi cũng chán. Đèo em về đến quán sửa lấy xe xong 2 đứa cùng nhau đi về. Trên đường mình với Y nói chuyện nhiều lắm. Thật tình cũng không hiểu mình làm sao nữa, bên cạnh Y mình cảm thấy con người lầm lý của mình không còn. Cảm giác nói chuyện thoải mái lắm Còn lúc ở bên N thì mình cảm thấy mình trở nên người lớn hơn. Haizz. Cuối cùng thì cũng đã về đến nơi, 2 đứa tạm biệt nhau rồi ai về nhà nấy. Vẫn trên con đường về nhà quen thuộc.
Về đến nhà mọi thứ lại trở về như bình thường, vẫn giúp mẹ nấu cơm xong tắm rửa. Tối đến thì học hành 1 chút rồi đi ngủ. Vẫn những suy nghĩ ngổn ngang về N, mà tuyệt nhiên không có 1 người con gái nào khác. Người ta nói về đêm nghĩ đến ai thì đích thị là bạn yêu người đó. Dẹp, 2 chữ giàu nghèo lại thống trị. Thiếp đi lúc nào không hay, giấc ngủ yên bình lại trở về. Mong sao vẫn mãi yên bình như vậy!!
Chap 6.
Những ngày sau thì vẫn bình thường như cân đường hộp sữa, do mình và Y ở gần nhà nhau nên 2 đứa dính với
nhau khá chắc. Định mệnh em ý toàn bắt mình sang đèo thôi, mệt vđ mà vẫn phải chịu. Cơ mà được đèo gái xinh qua bao nhiêu cặp mắt gato thì cũng vui vui. Tình cảm 2 đứa tiến triển khá nhanh, mình cảm thấy ngày càng thích Y nhiều hơn, chả hiểu sao những lúc bên Y mình như được trở thành con người khác. Tuy vậy mình vẫn chưa xác định được tình
cảm của mình với Y là dành cho người bạn thân ngày nào cũng đi học cùng nhau hay là dành cho người con gái mà mình thích nữa. Còn về N thì quá khó hiểu đi, dạo gần đây N tỏ ra khá lạnh lùng với mình. Không còn những câu chuyện vui đùa với nhau, không còn những cử chỉ quan tâm mà N dành cho mình nữa. Mà thôi cũng kệ, mình với N có là gì của nhau đâu, âu cũng chỉ là 2 người bạn thân thôi. Có đôi lần mình cố tình bắt chuyện thì N hầu như đều lảng tránh hoặc là đưa cái ánh mắt buồn mà đẹp đến mê người ra cửa sổ. Điều này làm mình cảm thất thật sự khó chịu.
Thời gian mình bắt đầu trở thành học sinh cấp 3 thấm thoát cũng đã được gần 2 tháng, mai là 2/9 rồi. Lớp mình thì đứa nào đứa nấy xôn xao bàn tán việc đi chơi, mình thì chả quan tâm cho lắm. Cũng 1 phần vì mình không có ý định đi và cũng có 1 phần là vẫn băn khoăn cái thái độ của N. Giờ học cuối cùng hôm nay đã đến, lại hết 1 tuần. Ông chủ nhiệm oai phong bước vào lớp. Điểm qua thì thấy mấy thằng nghịch ngợm dính sổ tử thần ( sổ đầu bài đó mà ) thì đang lấm lét nhìn lên bảng. Cái màn tra tấn tinh thần đã đến, ông gọi mấy thằng dính sổ đứng hết dậy. Nhìn mấy thằng mà tôi buồn cười đéo thể chịu được ý. À quên,
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
