watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 20:42 - 16/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1642 Lượt

Tác Giả: YenBai.Mobi

Vì có bác hỏi hoàn cảnh gặp nhau thế nào, nên mình kể lại luôn.

Nói đúng ra thì mình cũng dell tốt lành gì như những gì các bác tưởng tượng.

Cách đây khoảng 3 tháng, có quen 1 người lớn hơn mình 2 tuổi, nói chung cũng chỉ là… “quen qua đường, chơi cho biết”. Thì tự nhận luôn mình cũng trẻ trâu.

Một hôm có thằng bạn gọi qua, kêu đi đánh lộn giúp nó, bảo kê thằng em gì đấy, chỉ cần đứng cho xôm thôi, ko cần động chạm gì. Mình cũng ừ đại, thẳng ra thằng này cũng thân, giúp nó.

Lần đó kéo đi 5 thằng, đứng ở bên trường (cái nơi lần đầu mình với em ấy gặp nhau).

Bữa đấy ko ngờ bọn nó kéo cả băng lên, mình đành phải lao vào đập luôn, mà bị 1 thằng ku nó đạp vào bụng, bật ngửa ra sau. Em ấy thì đi xe đạp vừa trờ tới. Mình ngã đè vào ẻm.

Đại khái lúc này cũng chả quan tâm gì, đứng lên thấy ẻm bị ngã, mình nói xin lỗi rồi đỡ ẻm đứng lên. Ẻm bữa đó bận 1 cái váy trắng tinh, cái đầu gối bên phải bị trầy chảy máu … Mình hỏi

“Có sao ko bạn ?”

Thấy ẻm mặt đỏ ửng, không nói gì hết, cà nhắc đứng lên. Cái chân trắng mút mà có 1 chổ trầy chảy máu, nhìn… rất chi là… tiếc.

Lúc này phía sau cả bọn 4 thằng kia chặn hết nổi rồi, nó hô chạy.

Mình lo nhìn ẻm, ko nghe, bị ăn mất 1 gậy vào lưng. Lúc này mới tỉnh mà bỏ chạy. Mà vừa chạy vừa lo nhìn ra phía sau để ngóng em ấy. Tại quả thật ẻm rất xinh

Xong xuôi, qua vụ đó mình về nhà, cứ nằm nghĩ tới ẻm :|..
Thế rồi sang hôm sau quyết định cứ đứng cắm rễ ở đó, tại gần trường có quán cóc, Mình cứ ngồi đó từ sáng đến chiều… bỏ học luôn 1 tuần lễ.
Cuối cùng cũng có thành tích, bữa đó thấy ẻm lại đạp xe đạp đi ngang qua

Mừng quá, nhưng lúc này nghĩ trong đầu :”Làm sao làm sao ?”

Thế rồi ẻm đã gần tới chổ mình rồi, mình đứng lên ra chặn đầu xe. Gãi đầu, lúc này chả hiểu làm cái bỏ mẹ gì nữa

Lúc này cứ như phim. Mình nói xin lỗi, rồi hỏi ẻm có bị sao ko ?

Hôm đó ẻm bận áo sơ mi, quần jean, nên cũng ko thấy cái vết trầy.

Thấy ẻm nhăn mặt, đạp xe đi tiếp. Mình cũng chẳng thể làm gì…

Nhưng chả hiểu sau, những ngày tiếp đó vẫn tiếp tục cắm rễ tại cái quán nước đó.

Rồi 1 tuần nữa trôi qua, em ấy lại xuất hiện.
Lúc này quyết định ko phóng ra như lần trước nữa, mà mình đi theo dõi. Hóa ra em ấy đến nhà thầy giáo học riêng ( sau này nói mới biết). Cũng chính lúc này mới biết là ẻm bị khiếm thính.

Thế rồi tự dưng chả hiểu nghĩ gì trong đầu, đi ra mua giấy bút, viết cho ẻm 1 lá thư nhỏ bỏ vào trong cái giỏ xe đạp:

“Chào.

Xin lỗi vì đã làm bạn bị thương”

Nghĩ trong đầu lúc đó viết chỉ vậy thôi, rồi đi… Mà sau 1 lúc lại cứ ngẩn ngơ, đứng đó gần 2 tiếng đồng hồ, ẻm đi ra. Thấy ẻm đọc được lá thư của mình. Mừng húm. Mình đứng ngay trước đầu hẻm, ẻm vừa đi ra đã thấy mình.

Thấy ẻm giật mình, tỏ mặt sợ hãi lắm

Mình lúc này chặn xe, giơ hai tay ra.

Móc giấy (thật ra là cuốn sổ lúc nãy mua ấy), rồi viết:

“Bạn còn bị đau không ?”

Em ấy không nói gì, nhăn mặt phóng xe đi… Để mình ngẩn ngơ ở đó.

Sau 2 tuần thì đã biết giờ giấc em ấy như thế rồi, thế nên cứ ngày thứ 6 buổi chiều là đến đó trực.

Tuần thứ 3: Ko có gì tiến triển
Tuần thứ 4: ko có gì tiến triển
Tuần thứ 5: ko có gì tiến triển
Tuần thứ 6:

Em ấy vẫn thấy mình đứng ngay tại chổ đó, lúc này em ấy dừng xe lại ngay trước mặt mình, đưa cho mình 1 tờ giấy, rồi đạp xe đi mất.

Mở ra xem thì thấy :

“Anh làm tôi sợ hãi đó”

Tuần thứ 7:

Mình vẫn tới, đặt vào giỏ em ấy 1 lá thư khác:

“Mình xin lỗi, thật sự mình ko có ý làm bạn sợ, nhưng mình muốn xin lỗi, Mình đợi bạn ở ngay đầu hẻm, nếu bạn đồng ý cho mình xin lỗi thì hãy dừng lại chổ mình, còn nếu bạn không đồng ý thì hãy cứ đi tiếp”

Thật tình lúc này có thể các bác đánh giá em như thằng trẻ trâu, nhưng em chỉ làm những gì em thấy… nên làm…

Và cuối cùng em ấy cũng dừng lại ngay chổ em, đưa em 1 tờ giấy khác.

“Anh muốn xin lỗi thật à ?”

Mình lật đật lấy giấy bút ra ghi:

“Đúng”

“Tôi rất khỏe mạnh, không sao cả”

“Ở đây trời nắng lắm, mình đi qua quán bên kia ngồi nói chuyện được không?”

Em ấy hơi lưỡng lự 1 lúc rồi ghi:

“Tôi cần phải về nhà, ba mẹ sẽ lo lắng cho tôi”

“Ra vậy! mình xin lỗi rất nhiều”

“Tôi không bị gì cả, nhưng anh đứng ở đây suốt cả ngày sao ?”

Mình gãi gãi đầu rồi gật đầu. Em ấy cười, nụ cười lần đầu tiên từ khi biết em ấy

Mình ghi:

“Cho tôi xin một cái hẹn được không ?”

“Cái hẹn là sao ?”

Vì là lần đầu tiên, nên mình cũng ko biết nói sao, nên ghi rõ:

“Là hẹn bạn đi uống nước thôi”

Em ấy nhìn mình một lúc rồi bảo:

“Không được, tôi sợ lắm”

“Thế này đi, tuần tới bạn vẫn đi học ở đây đúng ko ?”

“Đúng rồi”

“Mình sẽ đợi bạn ở quán nước này lúc 2h, hy vọng bạn sẽ đến”

Em ấy đọc xong rồi ghi:

“Tôi về đây, ba mẹ đang lo lắng”

Ghi xong em ấy đạp te te về.

Tuần thứ 8:

Mình đến đúng 2h, ngồi ở quán đó, ngồi mãi đến 3h30 mới thấy em ấy đạp xe đi đến. Em ấy nhìn mình cũng bất ngờ lắm, dừng xe lại ngay chổ mình, nhìn bằng ấy mắt rất là… nghi ngờ.

Mình lấy giấy bút ra ghi:

“Mình đợi bạn từ lúc 2h đó”

“Thật đó sao ?”

“Thật”

Em ấy lúc này đỏ mặt, mình tới luôn:

“4h bạn mới vào học, ngồi đây 1 tý được không ?”

“Được”

……

Vậy đó, trong lần đầu “hẹn hò” diễn ra rất nhanh chóng, ban đầu mình hỏi em ấy trả lời.

Đại khái tóm tắt như sau:

“Cái vết thương ở chân bạn thế nào rồi ?”

“Khỏe rồi”

“Bạn nhiêu tuổi ?”

“Tôi 17 tuổi”

“Mình 19 tuổi”

“Vậy tôi gọi anh bằng anh nhé”

“Ừ, mình gọi bạn bằng em nhé ?”

“Đúng rồi”

….

Thế đó, 30p trôi qua rất nhanh, em ấy học xong. Mình vẫn ngồi đó đợi tiếp.

Lúc em ấy ra, mình ra đứng đón. Đưa em ấy tờ thư nhỏ:

“Em có đt đúng không ? Đây là số đt của anh, tuần sau anh sẽ đứng đợi em ở đây lúc 2h”

Em ấy ko nói gì, rồi lại đạp xe đi.
Và câu chuyện bắt đầu từ đây:
Em ấy ko nghe được, không nói được… Thì nên như thế nào?

1 người rất tốt bụng, vui vẻ và hồn nhiên… cũng khá xinh, da trắng (ít ra đường lắm, gần như ko bao giờ).

Các thím cho em ý kiến, nên… tiến tới ko ?
lúc nói chuyện, toàn phải ghi ra…
nhưng có điều em ấy viết ko theo ngữ pháp bình thường các bác ạ, dùng từ cũng hơi… khác.

Chẳng hạn như là 1 lần bữa nói chuyện vs em ấy nói về việc giao tiếp nhiều người, thì em ghi ra emkohiểungônngữkýhiệu[, bận cái áo dài tay màu đen trơn, quần jean, dép lào

Đi trên đường thì im ru ( tất nhiên rồi =.=)
Em chở em ấy đến 1 quán ăn sáng, cũng ko rõ, tự thấy thì nhảy vô ăn thôi. Em ghi ra giấy bảo :

“Anh ăn 1 tý, đói quá”

Em ấy cười rồi gật đầu, xong rồi ngồi nhìn em ăn chăm chú. Ăn xong tính tiền thì lại chở đi chơi, trời còn sáng mát. Em chở ra cafe bệt ngồi.

Kêu cafe. Xong em lấy giấy bút ra để nói chuyện với ẻm.

Đại khái như sau, ẻm hỏi em trước:

“Gần đây anh còn không thể ngủ không?”

“Là Mất ngủ”

“Dạ, anh còn mất ngủ không?”

“Không, anh dạo này ngủ ngon lắm”

Em ấy chỉ vào từ ngủ ngon, nhìn em lắc đầu.

Em cũng không ghi ra, chỉ làm biểu hiện 2 tay chấp lại áp vào má, giả bộ ngủ rất ngon. Em ấy cười rồi đấm nhẹ em 1 cái.

Em giả vờ ngã ra đất, ôm vai. Em ấy nhìn nhìn rồi kéo em dậy, xong ghi:

“Anh đau à?”

Gương mặt chân thành lắm các bác à Em cười rồi lắc đầu, lè lưỡi trêu ẻm.

Ẻm chau mày. Em chấp tay lại, vái vái vài cái, ý nói xin lỗi.

Ẻm cũng lè lưỡi trêu lại em.

Xong ngồi im lặng 2 đứa 1 lúc, trời nắng hơi nóng lên. Em mới ghi ra giấy.

“Anh có cái này tặng em này”

Em ấy tròn mắt nhìn, không nói gì. Em lấy cái găng tay để trong balo ra.
Đưa cho ẻm, rồi nhướng mày ý bảo :”Đeo vào thử đi em”

Trong lúc em ấy loay hoay đeo vào, em ghi ra giấy:

“Em bị thấp khớp, dạo này trời tối lạnh lắm, đeo vào giữ ấm ngón tay”

Em ấy đỏ hết cả mặt, không nói gì luôn. Hai đứa ngồi 1 lúc rồi em ấy níu áo em… Mặt khó chịu lắm, em không hiểu. Em đưa tờ giấy và bút cho ẻm.

Em ấy ghi

“Em cần đi vệ sinh”

lúc này ngỡ ra, dẫn ẻm đi qua bên Diamond (toilet lớn nhất Sài Gòn)

Đại khái qua vụ này… đi về thì… chở ẻm lại ngay chổ củ, thả xuống rồi em về…

Mình tối hôm đó, chở em ra bên bờ quận 2, nhìn qua cái tòa nhà bitexco (chả biết viết đúng ko) ấy, lúc đó 8h mấy. Có vài người đang câu cá, mình dừng xe cùng em đứng đó chơi.

Bổng nhiên thấy em hôm nay im lặng lắm, bình thường là hoa tay múa chân, viết viết lung tung hết

Mình ghi ra giấy hỏi:

“Sao hôm nay em im lặng vậy ?”

Em cầm viết lên, lưỡng lự

Trang: [1] ,2,3 ,5 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT