![]() |
Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí ![]() |
Trên tường của ông P, không có vết thước, vẫn im lìm hàng thước kẻ, khiến ông nghi ngờ, cảm giác như mình bị ám ảnh. Trưa hôm đó, học xong thì em cũng được ăn cơm với tầm 6 người khác, trong đó có 3 thanh niên bị ma nhát. Thuật lại câu chuyện, ai cũng thấy lí thú, riêng có ông Đ, đã 36 tuổi hiện vẫn đang học thì bảo bình thường, xong còn nói là nếu mày thích, tao dẫn mày đi gặp. Rồi còn chỉ mặt ông P nói: “ Nếu mày khôn hồn thì chuyển nhà đi, chắc mày chưa nghe chuyện bên nhà 6x( Em k cho rõ vì lí do khách quan) bị ma nhập. Sống ở đâu cũng thế, dân lạ nước lạ cái, dính vào ma quỉ thánh thần phương xa thì chỉ có chết “
Nói đoạn ông Đ châm điếu thuốc rồi bảo :” Trước bên nhà đấy, có con bé Indo bị ma nhập, đập đầu vào cửa kính đối diện với phòng ông K, cả nhà đổ ra xem. Con bé bị từ sáng đến trưa mới có người gọi thầy cúng đạo hồi đến, nó đập vào cái cửa Mica, không vỡ mà đầu bê bết máu, tóc tai rũ rượi và ông K còn cam đoan là nó dừng lại một lúc, nhìn sang phía phòng ông và ngoài đường rồi cười như điên. Tiếng cười khô khốc, đanh và rợn gáy. Đoạn nó lại tiếp tục đập… Cho đến khi thầy cúng đến, túm tóc nó, đốt bùa có nhúng máu dê nhét vào mồm nó. Cầu khấn hết cả buổi thì con bé ngã vật ra, mồm trào ra thứ nước xanh xanh vàng vàng tanh ngòm. Cả dàn người vẫn ngồi tụng kinh ở đấy cho đến sáng”.
Lúc đấy em thấy ông P nghe chăm chú lắm, ông không nói nhưng nhìn mặt đủ thấy ông sợ lắm rồi làm em cũng buồn cười vì thú thực em gặp chuyện kì bí cũng nhiều nên em không lấy làm lạ khi người ta hoang mang ra trò như thế, mà trái lại thấy khổ, kèm chút thương hại cho người ta. Lát em đi mua cơm với bà bạn, xong quay về thấy 3 ông Việt Nam về trước, ông Đ bảo là 3 thằng nó về vì có hàng xóm gọi, chắc lại có chuyện.
Đúng là có chuyện thật!
Hàng xóm nhà đối diện là người Malay, nó bảo từ hôm thấy khói trong nhà, sáng nó nhìn qua 2 ô cửa phòng ông L thì thấy tối om như hũ nút, vậy mà trưa hôm đó, nó nhìn rõ rang có bóng người đi trong phòng ông L đi lại rồi đứng im nhìn về phía phòng nó. NÓ nói tiếng anh kém nên ông L chỉ nghe nó gọi điện thế là tá hỏa chạy về, lôi cả 2 ông kia theo chưa ăn uống chưa chào an hem. Về đến nhà thì thấy cửa vẫn đóng, nhưng ông P mở cửa vào trong nhà thì cũng là đứng sững lại, vì trước mặt ông, cái bức tranh kia giờ đang nằm trên ghế, chỗ mọi người hay xem tivi, chính giữa cái phòng khách, trơ ra, vẫn lạnh lẽo rờn rợn làm ông đứng sững lại. 2 người kia chạy vào thì cũng đứng yên đấy chả nói năng gì, chợt ông P bỏ ngay ra ngoài xe ngồi. Lúc vào trong xe ông L bảo thấy mặt ông P đỏ bừng, mắt đỏ nhỉn rõ gân máu như sắp khóc rồi nói:” Chuyền nhà đi mày ơi tao đ chịu được đâu …”. Ông L như đúng ý đồng ý ngay còn ông D, thì không nói gì, cười khinh khỉnh. Hôm đấy thủ tục chuyển nhà khẩn cấp làm xong nhưng phải 1 tuần sau nữa mới chuyển…
Vẫn phải sống, giờ 3 anh em đều ngủ phòng ông D. Tối hôm trước hôm chuyển nhà, cả hội rủ nhau đi ăn, có 3 ông VN và 3 ông đang làm tại IBM bên này. Ăn xong thì ông Q, trẻ nhất trong 3 ông làm tại IBM sau khi nghe chuyện tỏ vẻ rất thích thú và muốn qua nhà 3 ông kia ngủ lại. Đồng ý ngay tức khắc, ông D còn chưa dám nói gì thì ông L và ông P đã thẳng thừng mời. Vui vẻ nhận lời, tối 4 người đều ngủ phòng ông D, tuy chật nhưng cũng đủ nếu nằm khéo.
Đêm hôm đấy, ông L uống bia nhiều ( không phải bia mà dạng như kiểu nước lúa mạch vì đạo hồi nó cấm bia) nên gọi ông P dậy đi vệ sinh vì ổng vẫn còn sợ vụ kia. 2 ông nằm dưới đất, còn ông D với Q nằm trên giường vẫn đang ngủ say như chết. Rủ nhau đi vệ sinh ở cái tầng 1 đấy, 2 người đều sợ, và có lẽ đã quen với cái cảm giác lành lạnh sống lưng trong đêm rồi. Nhưng lúc trở về phòng, mở cửa ra thì ông P sững lại, ông L đứng đằng sau ngó đầu vào xem thì thấy…
Ông Q đang ngồi trên giường dáng người như vừa bật dậy, ông D vẫn đang ngủ say bên cạnh. Chân ông Q duỗi thẳng, người lưng thẳng tắp, đầu quai ra phía cửa nhìn ông P cười, ánh đèn đường từ người hắt vào nhìn rõ nét mặt quái đản của ông Q, răng trắng ởn, mắt còn đang mở nhưng không thấy gì bên trong. Ông P đóng sầm cửa lao ra ngoài sàn nhà thì ông L chạy theo. Đứng chừng một phút thì thấy ông D ra mở cửa, mắt nhắm mắt mở nhìn 2 ông với vẻ mặt khó hiểu. Ông L bảo:” Anh Q bị ma nhập, mày không biết hả, đang ngồi trong phòng mày kìa!” Ông D hoảng hốt chạy vào thì thấy ông Q vẫn nằm đấy, duy chỉ có dáng người là thẳng tưng, tựa như cái xác lúc xếp vào quan tài. Lay ông Q dậy, ông Q trố mắt nhìn 3 ông, không nhớ gì hết…
Cái hôm chuyển nhà là cái hôm em sang, ở lại một lát thì lích kích đồ đạc mang theo ra ngoài, ông P bảo là :” Đm.. ngày xưa mấy thằng chó chuyển đi nó đ nói trong nhà có ma…” các ông ấy chuyển qua nhà ông Quỳnh ở tạm, duy ông D qua bên 6x vì nhà ông Q chật rồi… Sau đấy 2 hôm, lấy giấy hẹn chuyển nhà chính thức, mới được ông bảo vệ khu đô thị kể về cái nhà đấy, 3 ông há hốc mồm, em được nghe thuật lại, nhưng không tận mắt thấy, em cũng hơi đinh ninh, duy chỉ có bức tranh trong phòng khách. Nó vẫn ở đấy, vẫn trên ghế, vẫn im bặt, lặng thinh… Nó bắt nguồn từ đạo Hồi.
VN ngoại truyện – Malay vậy là đủ cho bây giờ, quay trở lại với nguồn gốc người Việt Nam và những câu chuyện rất đỗi kì lạ trong đời sống hàng ngày.
Chuyện về con chó đá.
Em viết truyện này vì thấy post bên Đất Độc có nhắc đến con chó và một con ác linh một con giữ nhà. Nói thật thì chó mèo ma đầy ra đấy gặp hay không là chuyện hên xui. Gọi là chuyện bên lề đi vì em thấy nó chả ăn nhập với chuyện trên nhưng thôi, đã là post kì bí thì cho nó thành một thể đi. Đến đâu thì đến.
Phần 1: Đời chó giữ làng.
Em trước khi qua Malay sống tại làng Hòa Mục, đầu đường Lê Văn Lương, chỗ cầu Hòa Mục rẽ vào, nếu ai là dân quanh đó chắc chẳng lạ gì, bởi tính sơ sơ bán kính 1km quanh nhà em có tới 6 cái đình, miếu chùa lớn nhỏ. Đâu phải ngẫu nhiên mà nó có ở đó, mọi thứ đều có cái lí do của nó mà tồn tại và giờ em kể chuyện mà em nghe được qua một lần…
Rước kiệu – chắc các bác ở Hà Nội chả còn lạ gì nữa nhỉ, lâu lâu làng lại có hội rước kiệu quanh, cái kiệu quay quay và mọi người bu xunh quanh xem tỏ vẻ hiếu kì. Em con giai 18 tuổi, đương nhiên là bị tóm đi khênh kiệu rồi, và vào một đêm giao ban trực canh kiệu, em đã được ông T, nhà ở cạnh đình làng kể về câu chuyện làm thay đổi không ít tới cuộc sống cuộc cái làng con con này mấy năm về trước…
24 năm về trước, làng còn vắng vé, tức là 14 năm trước khi em chuyển tới làng này sống. Trong làng này ai cũng biết nhà ông T có con chó kì lạ. Con chó bắt được ở cổng chùa, lúc mới bắt nó còn bé con nhưng tỏ vẻ khó chịu và gầm gừ cắn như bị dại. Hồi đó trong làng hay có trộm, trộm vặt thì cũng cái niêu, cái xong, trộm to thì con gà, ổ trứng và đôi khi còn vào nhà dân cướp của. Làng sợ lắm, nên bác T cũng cố kiếm con chó. Chó hồi đấy nhiều, nhưng chó xung quanh nhà thì toàn chó đói, đẻ không được, mà đẻ được thì cũng chết giữa lúc đẻ. Làng ai có chó cái là giữ lắm, không cho ai cả, mà có con nào đẻ được thì bán giá cao, nên bác T không mua. Hồi đấy bác T nhà nghèo, có 2 thằng con giai nghịch như quỉ. Đêm tờ mờ sáng ông đạp xe đi tận Hà Đông bấy giờ vặt rau muống, đạp tới 7 giờ về tới nhà thì bán ở chợ làng kiếm ít tiền, trưa thì đi làm phu hồ. Bà vợ bác T là cô Th bị điên, suốt ngày trèo tường ra ngoài vào ban đêm rồi đi khắp trong làng làm khổ bác T phải đi kiếm. Nên bác T thường không ngủ được vào ban đêm mà tranh thủ chợp mắt lúc ăn cơm tối xong. Bữa đó đạp xe về từ tờ mờ sáng, nhìn thấy có con chó nằm bên trong cổng chùa, mạnh bạo xung quanh không có ai, bác T dựng xe nhảy vào bắt trộm. Con chó bé bé nhưng giãy mạnh, chực cắn vào tay bác. Chật vật với con chó con trong bao tải, bác cũng về tới chợ làng. Con chó đem về phải thanh minh với hàng xóm là mua được giá rẻ ở Hà Đông, vì không sẽ bị nghi là ăn cắp. Nhà tuy nghèo, nhưng sợ trộm cướp mất mạng, bác T vẫn cố nuôi con chó đặt tên là con Dôn.
Con chó lớn lên còi cọc nhưng tiếng sủa rất to và đanh. Bác T tự hào lắm, có lần bác với ông Q hàng xóm tí tóm được thằng trộm khi con Dôn sủa inh lên, ông Q chạy ra thấy có bóng người nhảy từ tường nhà đối diện xuống thì hô hào đuổi, may cho thằng trộm là không tóm được, chứ tóm được là chết với làng nhà em. Mà cũng lạ, từ hồi con Dôn về nhà, cô Th cũng ở nhà luôn, đêm ngồi trước cửa sân không trèo ra ngoài nữa, nên bác T thấy lạ, nhưng cũng bớt phần nào gánh lo, bác kệ…
Được 2 năm sau thì con Dôn đổ bệnh, nó ăn ít mà cũng sủa yếu đi, bác T lo lắm. Rồi một sáng dậy không thấy con Dôn, bác T buồn lắm, nhà mất con chó mà cứ như mất của, tiếc đứt ruột, bác T từ sáng tới chiều k đi làm mà ở nhà than vãn ngoài quán nước đầu đình. Thế nhưng tối hôm đấy, con Dôn về!
Cả khu đang ngủ thì nghe tiếng chó tru dài, nghe đứt đoạn và thống thiết, tưởng trộm, ông Q lao ra cửa đứng nhìn quanh. Riêng bác T thì biết đấy là con Dôn, nhưng tiếng nó tru chứ không sủa, dài não nề lạnh lẽo, đêm đó gió mạnh lùa qua khóm tre trước đình, bác T thấy con cho đứng tru trước cổng đỉnh, bóng dài theo ánh trăng ra tận phía chấn bác đang đứng, nó cứ tru như không thấy bác và ông Q đang đứng há hốc mồm nhìn nó, khóm tre vẫn xào xạc ầm ầm, tiếng chó cứ ư ử trong cái đêm quái đản đấy.
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
