watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 14:48 - 19/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1462 Lượt

việc nữa phải làm không đến lúc bà về nhà cửa rối lên bà lại mắng ông. Mọi người cũng yên tâm, phần nào mặc dù bà vẫn thế. Đêm ấy cô V ở với bà, cô kể cái túi ông đưa cho cô bắt cô pha cho bà uống màu đen đen, cô không biết là gì nhưng cũng làm theo ông dặn. Sau này ông mới nói đó là chân hương của bát hương cô H ở nhà ( cô H là chị cô N nhưng mất sớm, ông bà thương cô nên vẫn để bát hương ). Tối đó lúc bệnh viện tắt đèn, cô lén lấy nước pha cái thứ ông đưa rồi cứ dốc miệng bà đổ vào, lúc sau cô đi ngủ ở giường bên cạnh .Nửa đêm ấy bà co giật mạnh, cô V sợ quá, gọi bác sĩ cùng mọi người đến.Lúc này chỉ có bố v em và chú Đ ở ngoài còn các bác V thì về phòng trọ cô T nghỉ, cô N đã về quê cùng ông. Cô V bảo bà co giật mạnh, miệng sùi bọt mép ra, hai mắt trắng dã như người lên cơn động kinh. Bác sĩ tới đẩy cô V ra thì hai tay bà lúc đấy bấu chặt lấy hai tay cô rồi, không thể dứt ra được. Bác sĩ nói bà bị sốc thuốc, hỏi cô V xem có cho bà uống gì không, cô giấu nói không. Bà co giật được lúc thì nôn ra sàn nhà, mặc dù bà bất tỉnh một ngày một đêm nhưng theo lời cô V kể, lúc bà nôn ra sàn có cái gì đen đen, nhớp nháp giống như thức ăn chưa tiêu hóa hết vậy, mặc dù từ lúc đưa bà đi đến giờ bà vẫn chưa ăn gì. Đến giờ cô vẫn chưa quên được cảm giác lúc đó, mùi tanh nồng của thứ bà nôn khiến cô không chịu nổi muốn chạy ngay ra ngoài nhưng tay bà giữ chặt quá, cô không sao dứt ra được. Bác sĩ cũng có người không chịu nổi phải quay đi. Bà nôn được một lúc thì lịm đi. Tay bà đã buông tay cô ra , các bác sĩ kiêng bà lên cán để đưa qua phòng cấp cứu. Lúc khênh bà lên cô thấy cái khăn mùi xoa bà vẫn đang giữ chặt. Đặt bà lên cán bỗng bà lại ôm chặt lấy hai tay cô. Lần này bà ngồi bật dậy, nhìn thằng vào mắt cô nói:
_ Mẹ xin con H ơi, bà xin cháu P ơi.
Cô V ngã ngửa ra, cô nói lúc đó như kiểu bà đang nói chuyện với ai đó chứ không phải cô vậy. Rồi người ta đưa bà đi. Cô V ở lại dọn chỗ bà nôn ra. Bây giờ nghĩ lại cô vẫn rùng mình. Vì cái mùi đó, chưa bao giờ cô gặp lại nữa. Nó như đến từ một cõi khác vậy.
Bà tỉnh lại ngay sáng hôm đấy và được ra viện ngay ngày hôm sau. Hình như bác sĩ không muốn cho bà ở lại thêm, chỉ kết luận bà bị một bệnh gì đó liên quan đến thần kinh, cho thuốc , dặn dò chút rồi thôi. Bà được đưa về nhà luôn, cô V lại được cắt ra ở cùng trông nom bà. Bà cứ nằm ở giường một thời gian, ăn ít mà cũng chẳng nói gì. Khi bà đã tự đi lại được việc đầu tiên là bà nói ông mang cho bà chiếc hộp bà để sau bát hương cô H xuống cho bà. Hình như ông cũng biết gì đó, khẽ thở dài mang ra . Cô V kể lúc bà mở nắp hộp ra cô thấy bên trong không có gì nhưng bà khóc to lắm, rồi bà đặt chiếc khăn tay lâu nay vẫn cầm vào đó. Từ lúc bà ốm bố vợ em cũng ở nhà, tối đó bà gọi vợ chồng cô N, bố mẹ vợ em và bác V xuống nhà. Bà kể hôm bà ra vườn hái rau, bà thấy có hai đứa bé nào đó cứ đứng ở gốc dừa nhà mình chơi. Bà nhủ tối rồi sao trẻ con vẫn chơi ở đây, hay nó hái trộm dừa. Nhưng bà lạ lắm , lối sang vườn này chỉ có thể đi qua sân nhà, chẳng nhẽ chúng nó vào mà mình không biết hay là đi qua vườn bên kia sang. Nhưng cũng không đúng, nếu qua vườn đó thì chúng nó làm sao lách qua được cái hàng rào mây cao quá đầu người lớn kia. Hay là thằng D và cái M trốn mẹ ra nghịch gì. (D là con bác V, còn M là vợ em). Nghĩ rồi bà bước tới định gọi hai đứa thì lại không thấy chúng đâu. Bà em năm mới 65 nhưng mắt vẫn tinh lắm, bà nói không nhầm được. Bà đến gốc dừa nhìn một lúc không thấy đứa nào, cất tiếng gọi – M ơi , D ơi, có phải 2 đứa trốn bà không ?
Vẫn không thấy ai thưa, bà nghĩ chắc nhìn nhầm rồi thì lại nghe có tiếng trẻ con cười đâu đây, bà đưa mắt xung quanh vẫn không thấy gì. Rõ ràng có tiếng một nam một nữ cười mà. Bà nhìn lên trên khẽ rùng mình nhưng cũng chẳng thấy gì, bất chợt bà nhìn xuống dưới ao. Sau cái làn nước đấy có bóng hai đứa trẻ con đang nhìn bà mà cười. Một đứa con gái nhìn giống bà hồi bé thế, nó mặc áo nâu, cầm khăn mùi xoa trắng vẫy vẫy bà. Bà như chết lặng . Nó là con H, đứa con xấu số của vợ chồng bà đã mất cách đây 30 năm. Bên cạnh nó là ai, 1 thằng bé con tầm 6, 7 tuổi, mặc áo vàng , quần đùi xanh, tay ôm quả bóng đỏ.
– Mẹ ơi con L nó bắt con
– Bà ơi con L nó bắt cháu
Bà nghe tiếng hai đứa như văng vẳng bên tai mình. Tai bà ù đi rồi bà nghe tiếng ông đang gọi, bà ú ớ không nói được gì, chỉ thấy mắt mũi tối sầm lại, có cái gì đó từ bên ngoài đang chui vào trong bà, bà chóng mặt, hoa mắt rồi ngất đi không còn biết gì nữa. Bà khẳng định chỉ mới gặp hai đứa khi 1 chút nhưng ông em , bác V và mẹ thì đều hay, bà đã đứng ở đó lâu lắm rồi.
Cô N nghe bà kể đến đây khóc ré lên. Ai cũng rùng mình, thằng P con trai đầu của cô N mất cách đây mấy năm. Nó chết đuối, lúc nhặt quả bóng ở cái ao sau nhà. Lúc chết nó mặc áo vàng, quần xanh. Ông chẳng nói gì, khẽ thở dài hút thuốc . Ngoài kia gió lùa vào từng tán lá dừa nghe xào xạc.
Chuyện cô H, cô L
Để em nói qua cho các thím biết, quê vợ em là một xã thuộc cuối tỉnh Hải Dương. Không biết có ai biết chỗ này không nhưng ở đây con gà cất tiếng gáy 3 tỉnh đều nghe rõ. Nơi đây giáp với Hưng Yên và bên kia sông đó là Thái Bình. Thời ông bà em đó là tỉnh Hải Hưng thì phải. Chuyện em kể dưới đây là chuyện về người em đã nhắc đến ở chuyện thứ 3. Dù đã mất nhưng theo vai vế em cứ gọi là cô. Đó là cô H con gái thứ 2 của ông bà và người bạn của cô , cô L.
Ngày đó ông bà mới có bác cả T, bố vợ em và cô V. Bà làm coi trẻ ở nhà trẻ, ông thì tham gia hoạt động của xã. Thời đấy cả nước đều khổ ông bà cũng đói lắm. Ngoài việc xã ra ban đêm ông còn phải ra sông đánh cá vì nhà cũng gần ngay sông mà. Khi bà đẻ cô H ra thì có một chuyện rất trùng hợp đó là nhà hàng xóm ngay sát bên cũng sinh ra một người con gái . Tên cô ấy là L. H và L sống lên cùng với nhau, lại còn ngay sát nhà nhau nên thân lắm. Khi cô H và L đến tuổi đi học thì cứ sáng bà em lại quang gánh mỗi đứa một bên đến lớp. Lúc về bà lại đưa về. Hai người cứ như chị em, nhiều khi cô H sang nhà kia ăn cơm rồi ở lại luôn và ngược lại. Đến tuổi hai người tự chơi với nhau được rồi bà cứ kệ 2 đứa trẻ chơi với nhau thôi, người lớn còn lo làm lấy ai ra mà trông nom được. Nói qua và gia cảnh nhà cô L. Ngày xưa ông bà nội nhà cô L là địa chủ ở đây. Cách mạng ruộng đất đến ông cô ấy bị đem ra xử tử, bố cô ấy là con bà hai nên thoát tội nhưng bao nhiêu đất cát cũng mất hết, chẳng còn lại gì. Người ta còn đến đào bới lục tung nhà lên xong mới cho qua. Bây giờ bố mẹ cô H cũng chỉ làm ruộng kiếm ăn thôi, nhưng người ta vẫn nói ra nói vào suốt. Ông bà em thì đối với họ bình thường, coi như hàng xóm láng giềng, hai bên chưa xảy ra lời qua tiếng lại gì. Ông còn để cho họ làm một lối thông từ vườn nhà họ sang bên nhà ông, cũng tiện cho con H và L qua chơi với nhau. Đến khi cả cô H và L đến tuổi đi học hai người càng dính với nhau nhiều hơn. Cứ sáng đi học rồi chiều về lại cùng chơi với nhau khi thì bên vườn nhà ông, khi thì bên vườn nhà cô L. ( Thôi em gọi tắt là H với L thôi nhé). L có một cái khăn mùi xoa rất đẹp. Thời đấy không phải ai cũng có đồ như vậy đâu, nhất là một đứa con gái tầm 7 -8 tuổi mà có thì lại càng làm cho nhiều đứa khác phải ghen tị. H thấy bạn có cũng về nhà nhất định bắt ông bà phải mua cho một cái bằng được cho giống bạn. Về phần L thì cái gì cũng sẵn sàng chia cho H nhưng riêng chiếc khăn này L không cho H chạm vào, nhìn thì được nhưng chạm vào thì không chứ chưa nói đến dùng chung. Càng thế H càng đòi bố mẹ , bà em lại thương cô nên cố dỗ dành nói khi nào mẹ có tiền mẹ sẽ mua cho như vậy H mới để yên. Tuy vậy nhưng mỗi lần thấy L mang khăn đến lớp về nhà H đều dỗi bố mẹ, có khi bỏ cả ăn. Ông bà cũng kệ vì trẻ con mà, lâu lâu cũng quên đi thôi. Đợt đấy vào mùa gặp, trẻ con thì nghỉ học để người lớn ra đồng làm hết, bà cũng phải ra đồng còn kiếm công đổi gạo. Bác cả T cũng đến tuổi làm được nửa công rồi nên ở nhà chỉ còn bố vợ em, cô V và cô H. Bố em ham chơi nên nhiệm vụ trông em, cơm nước đẩy hết cho cô V làm. Khi cô V nấu cơm thì H chơi cùng L, hai đứa cứ chạy hết nhà này đến nhà kia chơi. Tối đấy ông bà thấy H về ăn cơm mà hai mắt đỏ hoe, nghĩ trẻ con chơi với nhau giận dỗi là thường, lại thêm việc đồng mệt nên để chị trông em mà đi ngủ sớm chứ chẳng hỏi gì. Hôm sau ông bà đang làm đồng thì gặp bố mẹ L. Mẹ L hỏi vui bà;
– Con L nhà tôi qua ngủ bên đấy có khóc nhè hay đái dầm gì không chị ?
Bà giật mình trả lời
– Không, hôm qua con L nó có qua nhà tôi ngủ đâu ?
Mẹ L nghe bà nói vậy bỗng giật mình nói “ Chết, qua nó không về , tôi tường nó ăn rồi ngủ luôn bên đấy”
Hai người lo lắng nhìn nhau rồi bỏ cả việc đồng về . Việc đầu tiên là chạy về nhà hỏi ngay cô H xem L đâu. H kể hôm qua hai đứa đang chơi với nhau, H muốn L cho H mượn chiếc khăn tay nhưng L không chịu. H dỗi bỏ về nhà. Đến chiều sang tìm L thì không thấy L đâu, chỉ thấy cái khăn tay này ở góc vườn, nghĩ là L đánh rơi H mang sang nhà cho nhưng cũng chẳng thấy. Tìm bạn tới chiều tối chẳng thấy đâu nên về nhà. Mẹ L nghe vậy chết điếng người, nghĩ con có chuyện gì rồi gào khóc chạy ra sau vườn tìm con. Bà sai bố vợ em chạy ra gọi ông về rồi cũng lao ra sau để tìm L. Bà kể hôm đấy khi mọi người kéo nhau ra vườn sau tìm L nhưng không thấy đâu thì

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,5 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT