watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 07:42 - 17/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 7694 Lượt

vang lên bên tai Du Hạo cùng tiếng mưa ướt át vẫn buông xòa. Hòa lẫn trong đó là làn gió rít não nề. Mái đầu Du Hạo cúi thấp, vẫn cứ mặc cho những dòng nước mưa rửa sạch thân thể từ đầu đến chân, cuốn trôi hết những điều phiền muộn và nỗi đau âm ỉ.

*****

Buổi chiều, Song Song nhẹ nhàng từ cửa sau bước vào khu nhà gỗ tìm Du Hạo. Con bé thấy không yên tâm nên đến xem thử anh chàng thế nào. Vừa đặt chân vào thì nó gặp ngay Du Phương với vẻ mặt lo lắng.

“Song Song, em mới đến hả?”

“Dạ. Bộ có chuyện gì sao? Em thấy chị rất sốt sắng!”

Du Phương thở ra mệt mỏi:

“Thì A Hạo đấy. Chẳng biết nó nghĩ gì mà dầm mưa suốt cả buổi trưa bây giờ thì phát sốt nằm liệt giường kìa!”

“Sao cơ?” – Song Song ngay lập tức chạy vụt vào bên trong nhà gỗ.

Du Phương hơi bất ngờ trước phản ứng đó của cô em gái này.

Rầm! Trúc Lam và Trúc Lâm giật mình quay lại. Cả hai chị em ngạc nhiên khi thấy Lục Song Song, một cô gái lạ xuất hiện ngay trong nhà gỗ.

“Ơ, cô đây là…”

Trúc Lâm chưa kịp nói hết câu thì Song Song bước nhanh đến bên giường đặt tay lên trán Du Hạo đang nằm ngủ ngon lành, dường như xem thử tình hình thế nào.

Cùng lúc, Du Phương đi vào và đưa mắt sang hai chị em cô hầu:

“Trúc Lam, Trúc Lâm ra ngoài một lúc đi nhé. À, chuyện gặp cô bé này cả hai khoan hãy nói cho mẹ tôi biết. Còn nữa bảo Tiểu Thanh với A Thiện là đừng lo lắng, cũng đừng qua nhà gỗ,
nói chúng vài giờ sau hãy qua thăm anh trai!”

Hai cô hầu vâng lời, rời khỏi nhà gỗ. Cửa đóng lại, Du Phương đảo mắt trở lại Song Song, con bé ngồi xuống bên cạnh, mắt cứ nhìn Du Hạo với vẻ mặt vô cùng lo lắng.

“Em đừng lo quá. Nó hạ sốt rồi, mới vừa ngủ!”

“Cậu ta sao lại như thế! Tưởng dầm mưa thì sẽ giải quyết được mọi chuyện chắc! Lúc này phải biết giữ gìn sức khỏe chứ, cứ làm người khác lo lắng.”

Du Phương im lặng, do bận suy nghĩ về điều gì đấy. Có vẻ như cô gái xinh đẹp từng trải này đã phát hiện ra một vấn đề.

*****

Ở bãi đất trống, Linh Tinh cất tiếng hỏi:

“Chân Đen, sao mày lại nỡ xuống tay với Mắt Đỏ vậy? Dù gì hắn cũng là bạn lâu năm của chúng ta!”

Chân Đen cười khịt, buồn cười vì cụm từ “bạn lâu năm”:

“Linh Tinh, mày có biết Mắt Đỏ là một kẻ rất gian trá. Hắn cũng có tham vọng. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu như hắn có sức mạnh ngang hàng với chúng ta? Không chừng lúc đó, hắn cũng sẽ ra tay trừ khử hết lũ Dạ Ma ở cái bãi đất trống này cho xem. Tao chỉ ra tay trước, ngăn chặn hậu quả thôi!”

Xù Xì đặt thân hình độ sộ lên phiến đá, chân gác chéo ra vẻ uy quyền:

“Chân Đen nói rất đúng. Tao chả ưa cái gã Mắt Đỏ. Hắn chết là đáng. Dù gì hắn cũng là Dạ Ma ở nơi khác làm gì có cái quyền được hưởng sức mạnh ngang hàng với chúng ta! Bất cứ lợi ích gì cũng chỉ có Dạ Ma ở bãi đất trống chúng ta mới được hưởng, mi rõ chứ?”

Lông Xám xua tay liên tục, vì thấy nhàm chán với cuộc tranh luận này:

“Thôi, thôi chúng mày dẹp chuyện này đi cho tao nhờ. Chân Đen, mày là đứa thông minh nhất ở đây, theo mày tiếp đến chúng ta nên làm gì?”

“Làm gì à?” – Chân Đen bật dậy. Hắn rất thích bàn về chuyện tương lai – “Bây giờ chúng ta đã có thứ chúng ta cần vì vậy việc đầu tiên là phải tìm cách trừ khử cái gã chủ nhân đã. Hắn chính là chướng ngại vật cần loại bỏ ngay lúc này! Sau đó chúng ta mới tính sổ với nhà họ Du!”

“Diệt trừ gã chủ nhân? Sao mày không để gã xử nhà họ Du luôn, như thế là tiện đôi đường!” – Xù Xì góp ý.

“Không, tao không nghĩ như thế nữa! Khi nào gã còn sống thì chúng ta chẳng thể làm được gì. Với lại tao đang muốn có một thứ nên mới cần tiêu diệt gã chủ nhân càng nhanh càng tốt. Đó là quyển sách màu xanh đen lần trước. Tao chắc rằng nó rất thú vị vì gã vô cùng xem trọng nó!”

“Ừ, tao cũng tò mò lắm. Biết đâu đó là quyển sách chứa đựng sức mạnh ma thuật thì sao. Nhưng để tiêu diệt gã thì hơi quá sức với chúng ta!”

“Tao biết! Tao sẽ không ngu dại đánh trực diện vào gã mà sẽ tìm yếu điểm của gã đã. Như vậy ra tay sẽ nhanh gọn hơn.”

Lông Xám nhíu mày:

“Yếu điểm của gã chủ nhân đó ư?”

“Con người hay ma quỷ đều có yếu điểm. Tao không tin là gã không có!” – Chân Đen lia mắt sang Linh Tinh, trông khi tên ma đang cố gắng nuốt từng chữ của hắn – “Mày, có nhiệm vụ tìm hiểu về yếu điểm của gã chủ nhân. Giờ đây đã xuất hiện vào ban ngày rồi thì việc tìm hiểu càng dễ dàng hơn! Đơn giản lắm, chỉ cần mày điều tra xem mỗi ngày gã làm gì, gặp ai. Tóm lại là tất cả những hành động của gã!”
“Đầu óc cậu có hỏng không vậy? Đang tỉnh táo thế kia mà lại ra dầm mưa để rồi phát sốt nằm bẹp đó. Cậu chẳng biết quý sức khỏe gì hết!”

Du Hạo vừa mới khỏe dậy đã bị Song Song mắng cho một tràng dài. Chẳng hiểu sao con bé lại thấy giận anh chàng như thế. Vừa giận vừa lo ấy chứ!

Du Hạo tròn xoe mắt rồi mỉm cười.

“Cười cái gì? Tôi đang mắng cậu đấy, ngốc ạ! Hay óc cậu hỏng thật rồi?” – Song Song nhìn thử cậu chàng có bị gì không.

Du Hạo ho khục khục, bảo:

“Cậu mắng tớ nhiều thế chứng tỏ là vì cậu lo cho tớ. Tớ cũng có nghe chị Tiểu Phương kể lại là « Song Song đã chạy ngay vào nhà gỗ khi nghe tin em dầm mưa phát sốt. Trông cô bé rất sốt sắng ».”

Song Song chợt bối rối. Đúng rồi, sự thật lúc đó là như vậy.

“Vì…vì tôi sợ cậu bệnh nặng nên mới lo như thế thôi. Cậu đừng nghĩ gì cả.”

“Tớ đâu có nghĩ gì chỉ thấy rất vui vì cậu đã lo lắng cho tớ như thế. Song Song à, cám ơn cậu!”

Du Hạo nở nụ cười dịu dàng. Bắt gặp nụ cười đó, Song Song cảm nhận gương mặt tự dưng từ từ nóng nóng, tim thì bắt đầu đập mạnh, hồi hộp.

Con bé chớp chớp mắt, vẻ mặt lúng túng thấy rõ:

“Cảm… cảm ơn gì, bạn bè thôi!”

“Ừm, chúng ta là bạn tốt. Tớ vui lắm, chưa bao giờ cậu dịu dàng như thế. Bình thường cậu lúc nào cũng hằn hộc mỗi lần gặp mặt tớ.”

Song Song chẳng biết nói gì nữa.

Không khí đang im lặng thì giọng Du Hạo vang lên:

“Song Song, tớ đã suy nghĩ rất kỹ. Tớ sẽ học thuật phong ấn thu phục quyển sách cấm kỵ!”

Song Song xoay mặt lại:

“Thật sao, cậu đã quyết định như vậy? Nhưng như thế thì rất có thể cậu sẽ giết chết AJ. Tiểu Phi, cậu ấy biết đâu sẽ hận cậu!”

“Song Song, nếu như đó là lựa chọn tốt nhất và duy nhất thì dù có khổ đau đến mấy ta vẫn phải làm! Bố tớ thật sự có lỗi với gia đình AJ. Đã đến lúc tớ trả món nợ này, chỉ một mình tớ thôi! Một mình tớ sẽ gánh hết tội lỗi, vậy là đủ!”

Song Song giương mắt nhìn Du Hạo. Lần đầu tiên, nó thấy gương mặt chàng trai đó lại sáng ngời như thế, cái nhìn đầy kiên quyết.

“Gánh hết mọi tội lỗi vào người, chấp nhận sự trừng phạt và sẽ là người sửa chữa sai lầm! Không còn gì đau đớn hơn thế nữa!”

Nghĩ vậy thôi là tim Song Song đã thắt lại. Chưa bao giờ lòng lại đau đáu một nỗi niềm đến thế!

Tiễn cô bạn ra cửa, Du Hạo cười:

“Cậu về, cám ơn vì đã đến thăm tớ!”

Song Song chẳng thể hiểu nổi vì sao đã ra quyết định đau lòng đó mà Du Hạo lúc nào cũng mỉm cười. Người đó mãi mãi chỉ giấu nỗi đau vào lòng và nở nụ cười ấm áp với người khác.

“Cậu vào trong đi. Mới khỏi dậy đừng ở ngoài lâu quá!”

Song Song không ngờ mình lại nói câu nói đầy quan tâm ấy. Đối diện, Du Hạo gật đầu.

“Cậu đấy đừng tự hành hạ bản thân. Cậu làm vậy AJ cũng chẳng hiểu được nỗi khổ tâm của cậu đâu!”

Du Hạo lại cười, nhưng trông vẻ mặt buồn bã.

Nhìn cậu bạn một lúc Song Song quay bước. Chợt, Du Hạo gọi, con bé xoay lại. Còn chưa hiểu gì thì bất ngờ một chiếc áo khoác dày choàng lên người nó. Cùng lúc là lời Du Hạo khẽ thì thầm trong gió:

“Trời lạnh lắm, cậu cẩn thận kẻo ngã bệnh! Đây là áo khoác của tớ. Cậu cứ mặc về nhà kẻo bị cảm!”

Phải, dù trời đêm rất lạnh nhưng sao mặt Song Song lại nóng bừng như vậy! Toàn thân cô gái run lên không phải vì rét mà vì dòng cảm xúc đang dâng trào trong lòng. Ngộp thở quá! Dòng cảm xúc kỳ lạ ấy đến thật nhẹ nhàng nhưng lại khiến Song Song muốn tan chảy! Lòng ngực như vỡ tung.

“Cám ơn nhưng cậu… có thể bỏ tay ra khỏi vai tôi được không?” – Từng chữ, Song Song nói nghe thật khó khăn.

Du Hạo, giờ mới phát hiện ra điều đó, liền rút tay lại, ậm ừ:

“Ừm, khuya lắm rồi cậu mau về nhà!”

Chỉ chờ vậy thôi là Song Song đã quay đi, bước thật nhanh. Dõi theo bóng cô gái từ phía sau, Du Hạo khẽ mỉm cười, chợt thấy lòng bình yên và một chút hạnh phúc!

*****

Tắm gội xong, Song Song bước vào phòng ngủ, cái khăn trùm đầu kéo xuống bờ vai. Song Song ngồi bịch lên giường. Con bé vừa lau lau mái tóc ướt vừa nhớ lại khi nãy Du Hạo khoác áo cho mình. Ánh mắt, bàn tay của người đó ấm áp và dịu dàng quá! Song Song chợt mỉm cười một mình, xong khẽ đưa mắt sang bên cạnh với tay lấy cái áo khoác lên, từ từ áp gương mặt vào lớp vải mềm mại rồi nhắm mắt lại. Cảm giác thật kỳ lạ, lâng lâng khó tả. Cả thân hình như đang bay bổng, nhẹ tênh. Chưa bao giờ Song Song lại thế này cả. Bất chợt, con bé ngửi thấy một cái mùi rất thơm phát ra từ chiếc áo khoác.

“Chà, chắc cậu ta đã giặt bằng bột giặc cao cấp nhất nên mới thơm như vậy!”

Nghĩ gì đ

Trang: [<] 1, 66, 67, [68]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT