|
Phần mềm lướt web - UC Web MINI
Lướt web nhanh hơn và tiết kiệm tới 95% chi phí. ![]() |
lúc đó trông cậu thật giản dị, thật gần, như giống tớ chứ không phải là một công tử nhà giàu. Tớ thích nhất lúc cậu ăn rồi mút ngón tay, nhìn như con nít, dễ gần lắm ấy… Cứ thế, cứ thế cậu bên tớ từng ngày, tớ không thấy cậu kiêu hay ra vẻ con nhà giàu gì cả, tớ chỉ thấy sao cậu hiền cậu đáng yêu đến thế… Cậu hiền lắm ấy, tốt lắm ấy, tớ bảo tớ thích ăn kẹo mút muốn cậu mua cho tớ, thế là hôm sau cậu đi học cầm cả nắm kẹo mút theo. Chỉ buồn cười cái đoạn cậu phân bua “Cái kẹo này bé nhưng tiền bằng kẹo kia ấy, hết cái kia rồi, chứ không phải tiếc tiền mua kẹo rẻ đâu á”… Tớ chỉ cười chẳng biết nói gì ấy, xong chia cho mọi người làm cậu hậm hực: “Sao đòi rồi lại cho người khác, hay không thích cái đó, hôm sau mua cái khác nhá” …
Rồi cái lần lớp đi chơi biển mà tớ không đi được, tớ biết hôm đó mấy đứa con trai bỏ tiền đi lai còn bị lừa nữa nên đứa nào cũng hết sạch tiền, thế mà lúc gần về rồi cậu còn vay tiền quay lại mua cho tớ một cái móc hình con ốc biển có tên tớ. Về lại còn phân bua bảo là đứa nào cũng hết tiền vay mãi mới được 15k mua cho tớ con ốc, hơi bé tí, hôm sau có dịp cậu sẽ mua cái khác đẹp hơn tặng tớ. Vui lắm ấy, tại cậu ngoài những đứa cậu tán chỉ vào những dịp đặc biệt phải tặng cậu mới tặng thôi chứ chưa đi chơi mà mua cho con gái kiểu như bạn cái gì cả. . Sao cái gì mình cũng là người đầu tiên thế nhỉ? Cậu bảo tớ có vui không… Vui lắm ấy, tớ giữ nó từ đó tới giờ, sinh viên năm hai rồi này, không biết cậu có nhớ nó không nhưng tớ nhớ lắm… Cái gì tớ không có cậu cũng muốn cho tớ nhưng tớ chẳng lấy gì đâu, nhưng cái này tớ sẽ giữ. . hì hì. . Còn quà 8/3 với 20/10 thì toàn kẹo thôi nên tớ ăn hết rồi còn đâu nữa…
Nhớ nhất cái lần lớp mình chia tay cuối năm, bọn mình đi biển. Lúc đó tớ mới chia tay với người yêu, tớ buồn lắm, tại tên ấy cũng cùng lớp bọn mình mà nên đi lien hoan gặp nhau lại buồn. Tớ lững thững đi đằng sau là người cuối cùng chỉ mong cậu ấy sẽ quay lại nhìn tớ và đi cùng tớ lần nữa thôi… Nhưng rồi chẳng ai, chẳng ai quan tâm tới đứa đầy tâm trạng, mọi người cứ hò hét vui chơi. . Chỉ mỗi cậu quay lại và đứng chờ tớ “Sao buồn thế, đi nhanh lên”. Tớ khoác vai cậu và đi như hai thằng con trai, cậu không coi tớ là con gái nhưng lại luôn nhường tớ, quan tâm tớ. Đến giờ tớ mới hiểu người như cậu sẽ luôn quan tâm nhưng lặng lẽ vì chỉ cậu mới thấy sau những nụ cười sâu trong đôi mắt tớ là một nỗi buồn mà mình cậu mới hiểu. Chưa bao giờ cậu hỏi tớ về chuyện yêu đương nhưng cậu lại là người làm cho tớ vui bên tớ khi tớ chia tay cậu ấy, khi không còn ai bên cạnh, dù sự quan tâm đó khá lạnh lùng . . Nhớ cái cảm giác đó thế, cùng cậu lang thang một mình, mặc dù cậu rất sợ người khác hiểu nhầm nên toàn thấy ai là lại giải thích, hihi. Lần đó cậu bảo tớ là “Hôm nay hôm cuối rồi, không đi học nữa là không biết lúc nào mới gặp nữa, cho tựa vai miễn phí, thích làm gì thì làm, không cau có nữa đâu. “Cảm ơn cậu, nếu lúc đó không có cậu có lẽ một đứa con gái như tớ dù có cố kìm nén như nào nhưng nếu cô đơn như thế sẽ òa lên khóc mất…
“Chúc xuka sẽ luôn xinh gái, vượt qua 2 kì thi sắp tới. Lấy được ck giàu nữa chứ, để sau này có sa cơ tôi còn xin ăn ké kiếm vài đồng tiên tạm. Ak còn lời hứa sẽ cho chị vay tiền nếu giàu, ừ yên tâm đi, sau này mà cần cứ đến tìm tôi – Nhớ tôi nhé bạn thân” Cậu còn nhớ những lời này không nhỉ bạn thân của tớ? Tớ thì vẫn nhớ như in những điều đó, mong rằng cậu sẽ mãi nhớ nó nhé giống tớ nhé. . Đừng quên tớ. . Cảm ơn cậu vì đã đến bên cuộc sống của tớ… Đừng chỉ đánh giá ai đó khi chỉ bằng những gì bạn nhìn thấy, cũng không phải chỉ từ cái bạn nghe được mà hãy lắng nghe họ, hiểu họ và cảm nhận từ trái tim mình bằng những gì chân thật nhất nhé. Tình bạn đôi khi còn lãng mạn hơn tình yêu mà!
Hết.
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
