watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 09:42 - 30/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 1083 Lượt

sáng tỏ. Thầy không mong sẽ có thêm một vụ sinh viên bị đầu độc ngay trong trường chứ ạ? Chừng nào chuyện chưa sáng tỏ, em nghĩ, chừng ấy cái người thực hiện hành vi độc ác sẽ còn sống nhởn nhơ để tiếp tục nghĩ cách hại người khác, như Vũ!

- Được rồi, vậy cô định làm thế nào?

- Em muốn phối hợp cùng cảnh sát, đưa chuyện này ra ánh sáng, thưa thầy hiệu trưởng, em mong thầy tin em, và phối hợp với em!

- Cô muốn tôi giúp cô? Tôi có thể làm gì?

- Chỉ cần thầy …

***

Bảng tin trường đồng loạt dán thông báo về việc đã tìm ra một số chi tiết quan trọng trong vụ án mạng của du học sinh Việt Nam – Trần Quân Vũ. Cảnh sát cũng sẽ tham gia vào sau khi nhận được một số tài liệu và chứng cứ có liên quan. Vài ngày trôi qua, một vài sinh viên được triệu tập để hỏi về những nghi ngờ xoay quanh việc Vũ tự sát.

- Cậu nghi tôi là thủ phạm giết Vũ ư? Cậu bị điên rồi!

Mắt Lâm Chính đỏ ngầu, trong những tia vằn máu lộ rõ ánh nhìn đau đớn. Cậu ta lắc đầu, tiến dần về phía Như.

- Còn không phải cậu? Vậy cậu nói thử xem, ai đã gửi thư tình cho An? Ai đã đến bệnh viện hỏi thăm tình hình bệnh của Vũ và cả chuyện dùng thuốc quá liều? Và cuốn sách của Vũ, ngay hôm đầu tiên tôi đến cậu đã phải hoảng sợ giấu nó đi?

- Những việc đó nói lên rằng tôi muốn giết cậu ấy ư? Cậu đã nghe con bé An đó nói những gì rồi? Cơ bản những điều cô ta nói đều không thể tin được! – Vũ quát to, mắt cậu càng trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ!

- Có thể cậu thấy tôi còn chưa đủ chứng cứ để buộc tội cậu nên cậu còn nói cứng? Vừa rồi cảnh sát đã lục soát phòng cậu và phát hiện ra một lọ thuốc an thần cậu giấu đi rồi. Lọ thuốc an thần vừa khéo trùng khớp với nhãn hiệu thuốc an thần mà Vũ sử dụng để tự sát. Cậu nói xem, tại sao cậu có loại thuốc này?

- Tôi không có ý đồ gì với Vũ, đâu phải tôi có lọ thuốc an thần giống Vũ là có thể kết tội tôi đầu độc cậu ấy?

- Cộng thêm những chứng cứ tôi đã đưa cho cảnh sát, và lời khai của bác sĩ điều trị cho Vũ, cậu sẽ bị mời về đồn cảnh sát để điều tra, đến lúc đó sẽ rõ ràng cả thôi!

Sắc mặt Lâm Chính trắng bệch, môi anh ta mím chặt thành một đường, cả người anh ta tỏa ra hơi lạnh lẽo đến bức người. Anh ta xông tới gần sát mặt Như nhưng đó cũng là lúc hai đồng chí trong trang phục cảnh vệ có mặt kịp thời.

Ngày họ dẫn Lâm Chính đi, tuyết đã ngừng rơi trên khắp các nẻo đường của thủ đô Canberra, nước Úc lúc bấy giờ chẳng khác nào như cô gái nhỏ bỗng chốc từ từ lột xác khỏi vỏ bọc của chiếc kén để hóa thành một người con gái xinh đẹp. Như mặc một chiếc váy màu trắng có vạt xòe rộng làm nổi bật họa tiết thêu chìm hình hoa cẩm tú cầu. Cô đến phòng cậu, thu dọn lại đồ đạc mà cậu để lại. Chiếc vali nằm lặng im trong góc phòng, chiếc tủ quần áo dường như vẫn còn vương mùi của cậu, cả những bản vẽ còn dang dở được xếp gọn gàng vào trong hốc tủ.

Thời gian chưa kịp chạm đến những gì còn sót lại của cậu, cũng như chừa một cơ hội để cho người ta thi thoảng phải nhớ đến cậu. Như thở dài rồi từ từ lấy xấp bản thảo của Vũ bỏ vào vali, giấy tờ trượt khỏi tay cô và vương vãi xuống nền đất. Một bức ảnh Vũ khoác vai Lâm Chính cười thật tươi lộ ra khỏi đống giấy tờ.

Như sờ tay vào chỗ nụ cười tươi rói của Vũ, thấy xót xa. Lần đầu tiên cô cảm nhận được đã cách xa Vũ lâu đến thế, lâu đến độ tưởng chừng như đã kéo dài cả một nửa đời người, lâu đến độ cô cảm thấy trái tim mình như vỡ vụn thành từng mảnh rồi lại đóng băng thành một khối. Mặt giấy hơi nhám, Như lật ra đằng sau, cô lặng người. Một dòng điện chạy từ não lên đến đỉnh đầu làm mọi dây thần kinh trong tích tắc trở nên tê liệt. Đằng sau tấm hình ấy, là nét chữ được viết rất cẩn thận.

- Vũ, tớ yêu cậu!

Ký tên: Lâm Chính, Canberra (Úc), 5/9/2012
Bản án của một tình yêu – Phần 3

Kỳ cuối: Sự thật luôn giết chết một phần niềm tin

Những sự thật mà chúng ta biết, nhiều khi không hoàn toàn là 100% bản chất của nó. Mà vốn cái chúng ta biết chỉ có thể bao gồm những thứ liên quan đến chúng ta, do nhân sinh quan nhận thức của chúng ta, rồi mã hóa nó thành một sự thật để tự vuốt ve bản thân một chút. Cũng bởi như thế mà trong quá trình đi tìm kiếm sự thật, chúng ta luôn không để ý và chiếu cố tới cảm nhận của người khác, nỗi khổ tâm của người khác. Chúng ta chỉ nghi ngờ những cái chúng ta cho là đáng nghi.

Vì không đủ chứng cứ nên cục cảnh sát buộc phải thả Lâm Chính về sau khi lấy lời khai và đối chiếu với hồ sơ lưu. Như đến trước trụ sở cảnh sát để đón cậu ấy.

- Cậu đến đây làm gì? Định tống cổ tôi vào đó lần nữa, hay là định xin lỗi tôi?

Lâm Chính lạnh lùng gằn giọng, khẩu khí của cậu từng từ, từng chữ đều là mang đến một thứ hơi lạnh lẽo đến đáng sợ. Những người mới tiếp xúc ban đầu nghe sẽ tưởng cậu đang uy hiếp ai đó, nhưng thực chất, khi tiếp xúc nhiều sẽ thấy, âm giọng ấy chỉ có thể được làm lạnh nhờ ánh mắt sắc bén của cậu ấy mà thôi. Vốn dĩ đã được sinh ra từ tính cách.

- Đúng thế, tôi đến để xin lỗi cậu! – Như mỉm cười lộ rõ lúm đồng tiền sâu hoắm, ánh mắt chân thành, chìa tay về phía Lâm Chính – Tôi đã hiểu lầm cậu rồi!

Lâm Chính sửng sốt, những tia vằn máu trong mắt xuất hiện nét thất thần của một người như vừa nghe được một chân lý kỳ lạ nhất trên đời. Đầu cậu lắc lắc về phía Như, người nghiêng theo âm thanh vừa truyền đến, cười khẩy.

- Cậu mê sảng à? Hay là cậu vẫn dễ dàng nghi ngờ người khác rồi sau đó lại nói với họ rằng cậu tin tưởng họ? Đừng tưởng ai cũng là đồ ngốc như cậu!

- Tôi biết, vậy nên tôi mới đến để xin lỗi cậu, tôi biết cậu không đầu độc Vũ!

- Ồ, biết đâu đấy, cậu nói tôi thích An, và vì cô ta nên mới bỏ thêm liều lượng vào thuốc uống hàng ngày của Vũ cơ mà? Tôi hoàn toàn có cơ sở làm vậy! – Lâm Chính nhìn xoáy sâu vào trong mắt Như, trong ý cười còn có cả sự mỉa mai và giễu cợt.

- Cậu sẽ không đầu độc người mà cậu yêu! Tôi biết, cậu cũng yêu thương Vũ như tôi!

- Sao cậu lại biết chuyện đó, lẽ nào cậu …

- Phải, tôi đã tìm thấy bức ảnh cậu và Vũ chụp chung trong tủ tài liệu của cậu ấy. Rồi sau đó tôi đã tìm thấy trong hộc bàn cậu một xấp tranh toàn vẽ chân dung Vũ, và blog của cậu từ trước đến nay nữa.

- Cậu đã tự tiện lục lọi tất cả những thứ liên quan đến đời sống cá nhân KHÔNG THỂ XÂM PHẠM của tôi?

- Xin lỗi cậu, nếu không làm như thế, tôi sẽ không biết được sự thật, rằng cậu không đầu độc Vũ.

- Ồ, cậu tự dưng lại tỏ ra thông minh thế?

- Nghiêm túc mà nói thì, Lâm Chính, tôi không muốn tiếp tục ở lại đây thêm nữa. Tôi còn có gia đình tôi, và cả người yêu thương tôi. Chúng ta có thể đứng trên địa vị của những người đều dành tình cảm đặc biệt cho cậu ấy, để truy cứu cho đến cùng sự việc này một lần được không? Tôi xin cậu!

Bản án của một tình yêu 3
Qua lời kể của Lâm Chính, Vũ bắt đầu mắc chứng hoang tưởng kể từ khi yêu An được một thời gian. Từ lúc đó, Vũ bắt đầu xa cách dần với Lâm Chính và có dấu hiệu tự kỷ. Rồi bỗng dưng một ngày, Vũ tìm đến Lâm Chính và nói những lời rất lạ, về cái chết, và về cả sự bế tắc không lối thoát. Lâm Chính theo dõi và phát hiện Vũ bị mắc chứng bệnh tâm lý hoang tưởng rất nặng. Cậu đã hỏi bác sĩ điều trị về tình trạng bệnh cũng như nghi ngờ một khả năng rằng Vũ đã dùng thuốc quá liều. Sau đó vài ngày thì mối quan hệ giữa Vũ và An bắt đầu xấu đi, hai người chia tay nhau. Rồi Vũ tự sát. Khi Lâm Chính từ lớp học trở về ký túc xá đã thấy cậu ấy nằm gục dưới sàn nhà. Lạnh lẽo và cứng ngắc, có lay thế nào cũng không thể tỉnh dậy.

- Có một điều tôi không hiểu, cậu thích Vũ như vậy, sao lại gửi thư tình cho An?

- Vì Vũ rõ ràng muốn chia tay với An, nhưng bị cô ta dùng dằng mãi, tôi muốn thử giúp cậu ấy, nhưng vô tác dụng.

- Nếu theo cậu kể thì, Vũ thật sự mắc bệnh tâm lý và rồi vì quan hệ yêu đương không mấy tốt đẹp nên đã dùng ma túy tổng hợp quá liều để rồi tự sát?

- Không, tôi không nghĩ như vậy, Vũ đâu phải người dễ dàng buông thả bản thân như thế!

- Lâm Chính, cậu đã hiểu cậu ấy như tôi hiểu cậu ấy rồi! – Như mỉm cười – Ắt hẳn cậu đã thích Vũ lắm, thực ra cậu ấy là một người dễ khiến người ta thích!

Lâm Chính im lặng, tất cả những ký ức lại được dịp tràn về đầy bộ nhớ. Dẫu cho cậu đang đeo đuổi những thứ ngoài tầm với, dẫu cho cậu đang hướng tới những thứ mà cho dù có dành cả đời cũng không thể chạm tới được, thì cậu cũng vẫn muốn giữ lại cho mình một mối tình đầu mặc dù nó không trọn vẹn hoặc có thể trong mắt người khác là đáng khinh bỉ.

Tình yêu đầu, khi nhận ra mình đã trót dành tình cảm cho một người mà mặc nhiên là không thể đến gần hơn với người ấy, chính là sự đau thương đến tận cùng mọi nỗi đau thương. Nhưng thật ra nếu bạn thật lòng yêu thương người ấy, đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra tất cả những gì bạn đã từng cho là sai lầm, sẽ chẳng có hiệu lực để khiến bạn bận tâm thêm nữa. Bởi vì đã chấp nhận yêu, là sẽ mãi yêu đến tận cùng, chẳng cần biết đến kết quả. Có đau thương, thì cũng là chẳng sao.

***

Trang: [<] 1, 2, [3]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT