![]() |
LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn. ![]() |
tuyên bố rõ ràng
- Nếu ba không chấp nhận cô ấy thì ba đừng mong nhìn thấy mặt con một lần nữa… kể cả gia tài này…con…cũng không cần. Con sẽ đi làm, sẽ đi làm, dành dụm tiền thuê nhà, lấy cô ấy làm vợ.
- Bọn con cũng chẳng cần sự giúp đỡ của ba mẹ. Con không ngờ ba lại là người quan tâm đến gia cảnh nhà ngta đến thế. Tạm biệt ba
- Mày…mày…hộc hộc
- MÌNH!!! MÌNH ƠIIIIIIIIIIII…. THẰNG CON TRỜI ĐÁNH. MÀY QUAY LẠI ĐÂY. BA MÀY LÀM SAO RỒI NÀY. Con ơi là con…….
Tiếng bà mẹ khóc não nề mà cũng chẳng làm hắn quay lại… Có lẽ hắn điên rồi!!! Bệnh tim của ba hắn đang tái phát đấy! Sao thế này? Tại sao đôi chân hắn không chịu quay lại??? Tại sao đôi chân hắn càng đi nhanh hơn??? Tại sao đôi chân hắn chỉ đi về hướng người con gái ấy??? Phải chăng hắn đã yêu nó? Hay hắn muốn lấy nó, bảo vệ nó chỉ để quên linda – người con gái mà hắn coi trọng hơn mạng sống? Hay chỉ là…hắn chán ghét cái gia đình hắn?
Hắn bước thật nhanh ra cửa, bàn tay hắn lạnh toát. Ngồi trên chiếc ghế đá phủ đầy tuyết, hắn không còn cảm giác với cái lạnh. Phải rồi, hắn đã mất cảm giác, đã mất hết cảm giác rồi!
…
…
…
Trái tim hắn…hóa đá rồi
Gì thế này? một vòng tay ôm hắn từ phía sau. Hắn cảm nhận được hơi ấm từ con người ấy truyền sang hắn…linda hả? không, không phải ha ha…làm gì có chuyện linda ở bên cạnh hắn cơ chứ? Thật hoang tưởng…! linda đã thuộc về người khác rồi ha ha…một ông già 65 tuổi…đáng làm cha cô ấy thì đúng hơn!Nhưng… cái cảm giác này…dễ chịu quá!~ ước gì bàn tay này mãi mãi sưởi ấm cho hắn…mãi mãi.
Chương 6: dũng cảm lên anh chồng của em
- Đến trường nào…ông thầy của em! – nó dịu dàng nắm tay ông thầy kéo dậy – Hây zaaa….! dậy nào
Ông thầy ngạc nhiên mở to mắt nhưng khi nhìn thấy cái mặt nhăn như khỉ của nó cũng phải phì cười
- Phụt…… ha ha… trông cái mặt kìa ha…ha đây có lẽ là lần đầu tiên em dịu dàng với tôi đến thế?
- Vớ…vớ vẩn – nó quay mặt đi để ông thầy không nhìn thấy 2 má đỏ ửng của nó nhưng làm sao nó có thể dấu diếm cái thái độ kia với một người 24 tuổi đầu cơ chứ. ây sì…ngố quá – tại…mà thầy đừng có tưởng bở… Xí!!!
- Ôi cái thái độ trẻ con kìa! Làm sao có thằng đàn ông nào có thể đứng yên không làm gì được cơ chứ. Tôi cũng là đàn ông đấy… nhịn thì cũng phải có mức độ thôi =.= – ông thầy lẩm bẩm
- Nào!!! Dậy nào! muộn giờ học là thầy chịu trách nhiệm đấy – nó dí sát mặt nó vào mặt ông thầy, soi soi trông ngố vô cùng
- Trời ạk! em đừng có biến tôi thành sói già chứ. Đừng có như thế nữa…em mà có bị làm sao cũng đừng có trách tôi nhé =.=… Có trách – ông thầy kéo tay nó và CHỤT……! – thì trách em đấy!
1phút…!~
2phút…!~
3phút…!~
- Ưm…ưm – nó cố hết sức để đẩy ông thầy ra – hộc…hộc… Ô mai gót…nụ hôn đầu của tôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
- Tôi xin lỗi. Tại em làm tôi…
- Thôi thầy không cần xin lỗi làm gì, đã thì cũng đã rồi. thôi học nào!
Ngồi trong xe mà nó cứ nhìn mông lung ra ngoài…Nó nghĩ đến tg lai của nó sau này… Chồng con nó và còn cả bé Suu nữa! Haizz….Thôi chết bé Suu!!!
- Thầy!!! bé Suu. Trời ơi em quên béng mất! quay đầu xe! quay đầu xe nhanh
- Bình tĩnh!!! tí tôi sẽ cho người trông bé Suu. Em không phải lo. Suu ở nhà tôi…từng ở…chứ có bị bắt cóc đâu mà sợ…mà đến trg` rồi, em xuống đi – ông thầy tỏ rõ nét đượm buồn trên khuôn mặt
- Thầy vào sau nhé! em đi đây… – nó mở cửa xe, bước xuống và không quên tạm biệt ông thầy – Dũng cảm lên!!! ông chồng của em! – nó mỉm cười tựa thiên thần
Ông thầy bối rối tr’c nụ cười của nó, châm điếu thuốc và rít một hơi…làn khói trắng hiện lên một người con gái có mái tóc tém, đôi mắt sắc lạnh, khinh thường và đôi môi hơi nhếc lên ” cô nhầm rồi, đừng nghĩ không có cô mà tôi không sống đc, cô cứ chạy theo cái tham vọng tiền bạc đi…ha…ha…cô không còn là người chiếm trọn trái tim tôi nữa, không còn là người khiến tim tôi loạn nhịp, không còn là người khiến tim tôi rung động nữa … người chiếm trọn trái tim tôi là cô ấy…người khiến tim tôi loạn nhịp cũng là cô ấy…và người khiến tim tôi rung động cũng chính là cô ấy…phải…cô ấy đã thay thế vị trí của cô trong tim tôi…Hirosi bây h` đã khác n` rồi…”
Ting! – tiếng tin nhắn đt reo lên ” thầy ơi sắp vào lớp rồi đấy!!! nhanh lên… người gửi ♥ Kiri ♥ ”
Ông thầy giật mình, gãi gãi mái tóc rối bù xù…
- Ây sì…mình quên béng mất hnay có tiết đầu h`. Trời ơi lú lẫn quá!!!
Chương 7: sự cố ở trường
Ông thầy xuống xe và bước vào trường. Hàng trăm nữ sinh hò hét, bu quanh người ông thầy mà tặng quà, mà tỏ tình khiến nó có vẻ khó chịu. Nó hằm hằm bước ra cửa lớp, bắn cái tia nhìn sắc nhọn vào mấy nữ sinh đứng gần thầy của nó nhất…! Thầy của nó? Àk ừk phải rồi… thầy của nó… bây giờ thầy đã là chồng nó rồi mà… ” Kiri àk! Mày có ích kỉ quá không” ” tất nhiên là phải chạy lại và giành lấy chồng mình chứ ” “đừng có chạy ra…mày sẽ làm Hirosi xấu hổ đấy ” ” chạy ra đi tr’c khi bị mấy con hồ li tinh kia cướp mất Hirosi…”
Ây sì… bây h` thiên thần và ác quỷ trong đầu nó đánh nhau chí chóe. Và tất nhiên, thiên thần luôn luôn thắng hê hê. Nó chạy lại chỗ ông thầy và thật không may mắn cho nó, đập vào mắt nó là cái cảnh một con nhỏ mà theo nó nhận xét là “mắt xanh mỏ đỏ” đang uốn **, đóng kịch tr’c mặt mọi người và đặc biệt là ông thầy Hirosi
- NÀY!!! CÔ LÀM CÁI TRÒ GÌ THẾ HẢ? TRÁNH XA ANH ẤY RAAAAAAAAAAA – nó tức giận hét um sùm
- Ha ha… cô là cái thá gì chứ? – con nhỏ uốn ** tiến về phía nó, cười khinh khỉnh và quệt bộ móng tay sắc nhọn vào mặt nó khiến mặt nó bị xước một vệt rõ dài
Chát…Chát…Chát…Chát……!!!
Bốn cái tát trời giáng vào mặt con nhỏ khiến con nhỏ ngã sõng soài trên nền đất.
- Tao nói cho mày biết…Tao là vợ Hirosi đấy. ĐỪNG CÓ CHỌC TỨC TAO! – chắc có lẽ do thần kinh bị kích động mạnh nên nó mới xử sự như thế
- Mày…mày – con nhỏ định dơ tay tát lại nhưng
Chát…
- Đây là cái thứ năm rồi đấy. Nếu mày muốn ăn nữa thì cứ lại gần Hirosi nhiều vào – nó bóp mặt con nhỏ, gằn từng tiếng
Nó lại gần ông thầy, túm lấy cổ áo giật mạnh và…môi kề môi
- Nếu thầy thích con cá trê kia thì trả lại nụ hôn đầu cho tôi
Những tiếng xì xào bàn tán về nó ngày càng nhiều nhưng nó mặc kệ. Chẳng hiểu vì sao nó lại hành động như thế nữa…thật là quá mức tưởng tượng…! Một lớp trưởng như nó chưa bao h` dám mạnh miệng và làm cái trò đó như thế.
- Em đi theo tôi – ông thầy kéo tay nó không để nó kịp phản ứng gì
Cạch…Cạch! – thầy Hirosi khóa trái cửa lại…
Chương 8: LỖI LÀ DO AI
- Em… – ông thầy nhắm mắt, dựa lưng vào tường – giải thích đi…
- Tôi không có gì để giải thích cả – nó xoay lưng về hướng cửa sổ, không thèm nhìn mặt ông thầy
- Dù gì thì em cũng phải cho tôi một lời giải thích cho cái việc vừa rồi chứ??? – ông thầy xoay cái ghế để nó quay mặt về phía mình, ổng lại châm điếu thuốc và rít một hơi
- Này!!! Đừng có hút thuốc. Mai sau thầy chết sớm đừng có kêu em nha – nó lấy tay phẩy phẩy khói thuốc ra chỗ khác
- Có phải em đang ghen – ông thầy nghiêng đầu, mỉm cười
- không!!! Sao em phải ghen cơ chứ? Em đâu phải vợ hay người iêu thầy!!!
- Àk há! Nhớ nhé… Thôi đúng rồi. hà hà em đang ghen
- không phải
- Phải
- không phải!!! EM VỀ LỚP ĐÂY – Nó đứng dậy, đá vào chân ông thầy một cái đau điếng
- Con gái con đứa… Trời ơi đau quá – ông thầy giả vờ lăn lộn ôm cái chân đau như sắp rời ra
- Trời ơi!!! Thầy có sao không? Ngồi dậy! ngồi dậy em xem nào – nó hốt hoảng dìu ông thầy lên ghế
- …
- …
- …
- Thầy!!! Thầy lừa em. Trời ơi làm người ta lo quá… – nó đấm thùm thụp vào ngực ông thầy
- Sao mà làm quá lên thế…ui da em đấm tôi đau quá đấy… – ông thầy suýt xoa cái ngực – thầy có làm gì em đâu cơ chứ. hjx
- không có việc gì thì EM ĐI ĐÂY!!! – nó hậm hực xách cặp đi ra cửa
- Khoan!!! Ở lại với thầy…đừng đi đâu cả – ông thầy nắm tay, lôi nó ngồi vào lòng…
CHƯƠNG 9: YÊU THẦY KHÔNG
- Ở lại nhé! – ông thầy thì thầm vào tai nó
- Kì…kì cục…! thầy buông em ra… – nó đỏ mặt, cố gỡ cánh tay rắn chắc kia ra
- Sao thế…?! Chẳng nhẽ… – ông thầy nheo một mắt lại
- Này!!! Em không iêu thầy đâu…đừng…đừng có mà suy ngĩ lung tung – nó lắp bắp không nói thành lời
- Thầy đâu có bảo em iêu thầy chứ…! Thầy chưa nói hết câu mà – ông thầy đưa tay lên cằm, xoa xoa tỏ vẻ có vấn đề
- Bỏ ngay cái giọng trêu tức người khác kia đi – nó cúi đầu xuống, cắn vào tay ông thầy một cái rõ kêu
- Hức…hức…
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
