|
NPLAY – TIẾN LÊN, XÌ TỐ
TIẾN LÊN, MẬU BINH, XÌ TỐ, BÀI CÀO, BẦU CUA, XÌ DÁCH, PHỎM ![]() |
Tác Giả: YenBai.Mobi
“Anh à … tụi nó trấn con búp bê của em !” – Con nhóc năm tuổi nước mắt ngắn dài , mếu máo chạy ra mách ông anh “ đại ca “ của nó …
“ Tự ra mà lấy lại đi “ – Chẳng thèm giúp con em , hắn buông ra một câu thật lạnh lùng =.=”!
“ Nhưng … em lấy bằng cách nào … “ – Giương đôi mắt long lanh đẫm nước lên nhìn thằng anh hàng xóm , con nhóc lại nhăn nhó …
“ Oánh thắng tụi nó thì sẽ có ! “ – Hắn khẽ mỉm cười , rồi lấy tay xoa nhẹ lên đầu con bé – coi như một cách cổ vũ ^^!
“ Dạ ! “ – Nó ngoan ngoãn gật đầu rồi lon ton chạy ù đi về phía bọn nhóc …
………………………….
Đứng chống nạnh sao cho thật là oai , “ con bé mít ướt ” hung hồn tuyên bố !!
– Trả tớ Bé Gấu ngay , nếu các cậu không muốn bị ăn đòn !!!
Cả đám ngơ ngác nhìn con bé , lặng đi vài giây … rồi cười phá lên mà chế nhạo .
Tên cầm đầu khệnh khạng bước về phía trước , mặt nghênh lên trông vênh thấy ghét -_-“!
– Đồ mít ướt ! Hôm nay mày chán sống rồi hả …
“ Bốp !!! “
Bất ngờ , tiếng đấm chắc nịch vang lên ngay khi thằng bé vừa mới dứt lời …
Và kẻ ra tay không phải là ai khác – chính con nhóc mít ướt – nó chẳng thèm tát hay cấu xé như lũ con gái … mà nó đấm !!!
Máu đã ứa ra bên khóe mép … thằng bé bần thần đến nỗi cứng đờ người trước cú đấm “ đầy uy lực “ của con bé .
Cả lũ trố mắt nhìn … ngây người , rồi chẳng ai bảo ai , lập tức xông lên túm lấy con nhóc mà tra tấn …
………………………………..
[ Mười lăm phút sau ">
Xước xát đầy mình nhưng nó vẫn cố lết về , cầm Bé Gấu đã rách nát trong tay mà con bé vẫn cười toe sung sướng …
– Anh à ! Em “ cứu “ được Bé Gấu về rồi nè ^0^!!!
Thằng anh quay sang nhìn vẻ bầm dập của con bé , lòng hơi nhói lên một chút , nhưng vẫn lạnh lùng lôi chiếc đồng hồ bấm giờ ra mà chẹp miệng …
– Mười ba phút hai mươi giây , thế này vẫn còn chậm lắm … Lần sau …
– Lần sau em sẽ cố gắng ^^!!!
Thế đấy , nó chẳng chờ ai nói hết câu bao giờ … bởi đoán trước được vế sau rồi mà . Con bé lại nhe răng nhoẻn cười rạng rỡ … cái vẻ hồn nhiên lúc đó của nó thật đáng yêu … y một thiên thần . [ Mười hai năm sau ">
Chap 1a : Cuộc gặp gỡ định mệnh !
Cầm tớ giấy đình chỉ học một tuần trong tay mà con bé thở dài chán nản , lại thế rồi … dư âm của mấy vụ oánh nhau … -___-“!
Nhưng mà chẳng sao , chuyện này vẫn xảy ra như cơm bữa … Chỉ có điều , mẹ mà biết , chắc hẳn sẽ đau lòng .
Tự hứa với lòng mình là sẽ không gây gổ nữa , bởi chỉ cần một lần tái phạm cuối cùng … con bé bắt buộc phải chuyển trường ~~~ Ôi ! Bạn bè thân yêu :">"> !
…………………..
Chiều tà thật dịu dàng trong ánh hoàng hồn chỉ còn len lói sau những rặng mây dần chuyển màu than tím . Lon ton dạo bước về phía sân sau , nơi có một chuồng thỏ mà nó đã đặt tên cho từng đứa ^-^ ! Tan học rồi , con bé sẽ ra thăm chúng .
Hít thở một hơi thật sâu sau khi đã dọn dẹp sạch sẽ chuồng thỏ rùi nào ^0^ !!
Nói là hình phạt đối với mọi người , nhưng nó vẫn thích công việc này lắm , vì nó yêu thỏ mà !
Chậc , điểm danh lại xem nào …
“ Bé Mi Mi , Bé Xi Xi , Bé Ki Ki … ( toàn vần I ) … “
Bỗng …
Nó đần mặt …
Ngớ người nhận ra …
Thiếu mất một “ bé “ …
Rồi lại giật mình thêm lần nữa …
Khi phát hiện ra nó quên chưa cài cửa chuồng…
Trời ơi !!! Xổng mất bé OMaChi* rồi … Làm sao ăn nói với cô chủ nhiệm đây !!!
*OMaChi: Rất ngon , mà không sợ nóng !
[ Thực ra việc nuôi thỏ là trách nhiệm chung của cả trường , mỗi ngày sẽ do một lớp chăm lo việc dọn dẹp , tuần này là phiên của lớp nó … ">
………………..
Đầu óc quay cuồng … Dường như mỗi lúc một trở nên hoang mang hơn …
Tai ù ù đi vì hơi thở của gió …
Nó vội vàng chạy toáng đi tìm …
“ OMaChi !!! “
“ OMaChi !!! Em ở đâu !!!! “
Tiếng gọi của nó cứ lặp đi lặp lại như thế , âm thanh vang vọng cả một góc trường … Nhưng , rút cục , đáp lại con bé … chỉ là lời của gió khẽ lay lá xì xào trong đêm tối …
“ Huhu… bất lực rồi… thế là mình để lạc mất bé OMaChi rồi … “
Một giọt nước mắt bất ngờ tràn ra khỏi khóe mắt rưng rưng đong đầy của con bé …
Nó giật mình nhận ra … là mình đang khóc … Khóc ý à ! Đã lâu lắm rồi chẳng thấy chuyện này ~_~ !
Vội vàng lấy tay gạt đi dòng nước mắt , nó khịt khịt mũi để lấy lại tinh thần rồi khoác chiếc balo hình con thỏ lên vai , lững thững ra về … trong vô vọng .
Bất ngờ … tiếng đấm đá của một đám thanh niên đang gây gổ đâu đó quanh đây khiến tay chân nó lại bắt đầu … bứt rứt .
“ Thôi nào , thôi nào ! Bĩnh tĩnh , hết sức bình tĩnh …” – Nó cố gắng thở thật chậm rồi tự nhủ với lòng mình như thế , vừa mới thề rồi cơ mà (__ __”)!
Thế nhưng … Ô kìa ! Lạ chưa , chẳng phải phía đằng kia là thằng nhóc HiRuKi cùng đám đàn em của nó đang hội đồng bắt nạt “ một bạn nào đó “ hay sao . Hừm , thế là không được rồi , con bé lại chẹp miệng và bắt đầu tiến lên . Giúp người không phải là có tội , nó chúa ghét mấy thằng con nhà giàu thích cậy thế bắt nạt những học sinh “ con nhà lành “ – điển hình như nó :”> !
Thấy người hoạn nạn mà không chịu ra tay giúp đỡ mới là … đồ vô tâm ! Mà cái “ tâm “ của con bé thì cứ phải gọi là cao cả lắm lắm :”> !!! Đứng chống nạnh sao cho thật là oai ( vẫn cái trò cũ rích hồi con nít :">"> ) , con bé trừng mắt nhìn quanh rồi hét lớn !!
– Cả đám con trai cậy đông hiếp yếu như thế mà không biết nhục à !!!
Tiếng con bé bất ngờ vang lên dõng dạc khiến cả bọn ngơ ngác dừng tay , chúng quay sang nhìn nó rồi nhoẻn cười thật nham hiểm …
Thằng HiKuRi khệnh khạng bước lên phía trước , khẽ nheo đôi mày sâu róm của mình lại mà chẹp miệng , cười khả ố …
-
— Hồ hồ ! Lại là mày hả ! Đứa con gái “ côn đồ “ …
“ Cho nó một trận đi đại ca !!! Chừa cái tội thích xen vào chuyện của người khác !!! “
Mấy thằng đàn em đằng sau lại nhao nhao lên cổ vũ …
Tiếng xì xào khiến nó bắt đầu nắm chặt bàn tay , run lên vì tức giận …
Thằng “ con nhà lành “ nằm bệt dưới đất , mặt tái mét khi nghĩ đến những gì con bé sắp phải hứng chịu .
“ Hoặc là ăn đòn chán rồi sẽ đến trò hành hạ thể xác … hoặc … “
Khi mà những ý nghĩ vớ vẩn ấy của hắn còn chưa kịp chấm dứt … thì … nhìn xung quanh kìa … Con bé đang ra đòn chớp nhoáng !!
“ Quái thật ! Cô ta là cái thứ gì mà mạnh thế !!! “ – Thằng “ con nhà lành “ thầm lẩm bẩm trong đầu …
……………………………….
Chẳng chờ cho bọn con trai kịp đánh trả , ra đòn chẳng theo một chiêu thức võ học nào cả ! Chỉ có đấm với đá , lợi thế của nó là đôi chân dài đầy “uy lực” . Con bé nhảy lên xoay người , đạp mạnh vào yết hầu thằng HiKuRi rồi bất ngờ quay lại , tung một cước giáng trời vào mặt thằng đàn em định tấn công từ phía sau !!!
Ko ai kịp đánh lén , gáy nó như … có mắt vậy !!!!
Chỉ trong nháy mắt , tất cả tụi nó đã ngã gục xuống , thân xác bầm dập dưới chân con bé . Miệng lắp bắp xin tha rồi lết vội đi trước khi nó kịp lườm cái nữa đến lần thứ hai *___*!!!
—————
Sau khi đã xử lý xong xuôi cả đám “ ô hợp “ kia , con bé lại đưa mắt sang nhìn thằng nhóc “ con nhà lành “ khiến hắn giật bắn cả mình !
Chậm bước tiến tới trước mặt hắn , nó lặng lẽ đưa bàn tay bé nhỏ nhưng đầy sức mạnh của mình ra để kéo hắn dậy …
Trong giây phút đó , hắn ngơ ngác nhìn … cái vẻ đẹp mộc mạc nhưng vô cùng giản dị và trong sáng của con bé , tầm nhìn trực diện khiến trái tim hắn bất ngờ loạn nhịp …
Bỗng , nó dừng lại hỏi …
– Hey ! Sao anh lại bị tụi nó oánh vậy !
–
Hắn thản nhiên trả lời , mà nhăn nhở hết mức có thể .
- À … tại tôi cướp người yêu của tụi nó ^^ !
[ Thả !!! ">
Con bé ngớ người trước câu trả lời hết sức hồn nhiên của thằng “ con nhà lành “ … Và rồi , ngay lập tức , nó sẵn sàng buông tay , mặc cho thằng bé vẫn còn đang trong trạng thái “ giữa tầng không “ .
Bất ngờ bị buông tay , hắn loạng choạng ngồi ngã cái “ Uỵch ! “ xuống đất , xoa mông ê ẩm , thằng bé gào toáng lên có vẻ tức giận trông thấy !
– Cô làm cái quái gì thế hả !!
“ Đáng nhẽ ra tôi nên để anh ăn no đòn bởi tay bọn chúng ! Đồ con nhà giàu hợm hĩnh !!! “
Nói rồi , nó lại lạnh lùng quay đi , lòng tức anh ách …
“ Hừ … thì ra bọn chúng đều cùng một duộc !!! Thế mà mình lại đi giúp cái loại người đó làm gì cơ chứ !!”
………………..
Ngơ ngác nhìn theo … mà chẳng hiểu cái mô tê gì cả ~__~!
Tự dưng giận dỗi rồi bỏ đi … Con nhỏ đó ghét dân nhà giàu à o_O~! Hay là nó chưa đủ giàu :">"> – Đó là tất cả những gì mà hắn nghĩ được trong đầu của một kẻ “ nhà giàu hợm hĩnh “ .
Chậc ! Nhưng mà không thể bỏ qua cơ hội làm quen với một “girl xinh” như thế được . Nghĩ rồi … hắn vội vàng hớt hải gọi với theo …
– Heyyyyy !!! Cho xin cái tên được hem !!!
Con nhỏ lại lờ đi …
Nó vẫn cứ tiếp tục rảo bước … coi như câm điếc -__-“!!
Mặc cho hắn kêu gọi khản cả cổ !
Hồ hồ
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
