![]() |
Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí ![]() |
trước, buồn sau. Đầu tiên sẽ là niềm vui, hạnh phúc nhưng sau đó lại là nỗi buồn, sự mất mát, giọt nước mắt. Nhưng vượt qua những thứ đó thì mới là cái kết thực sự, mãi mãi là một nụ cười… Và hôm nay, tụi nó lại sắp sửa phải đối mặt với những cơn ác mộng ban đêm mà khó ai có thể ngờ tới được…
- Cả lớp lấy giấy bút ra làm bài kiểm tra 45 phút
- Ơ… cô ơi, cô có thông báo trước đâu ạ
- Vậy sao? Vậy thì vẫn phải làm bài kiểm tra
- Nhưng…
- Thông báo trước để chuẩn bị phao cứu sinh chứ gì?
- Không phải ạ
- Thế thì không nhanh nhanh lấy giấy ra làm bài. Mất thời gian là thiệt cho các anh các chị đó nha
- Dạ… vâng
———
- An ơi, cho tui tờ giấy coi
- Vũ An iu quý, cho mình giấy nha
- Thằng bạn chí cốt, tờ giấy coi
- Chút nữa mình mua kem cho ăn, cho mình xin tờ giấy
- An ca ca, xin ca ca từ bi làm ơn làm phước cho tiểu muội tờ giấyn
- Triệu Vũ An, cho bà bà tờ giấy coi
….
- Hix hix… cuốn vở 200 trang mới mua của tui, sao giờ chỉ còn lại cái bìa…
———-
- Tiểu Duy, cho tỉ tỉ mượn cái thước
- Nhật đệ, cho ca ca mượn cái bút
- Di tỉ tỉ, cho đệ mượn cái bút chì
- Hy cô cô, cho con mượn cục gôm
- Băng Băng muội, cho ta mượn phao
…
Bỗng nhiên, giờ kiểm tra lại huyên náo lạ thường, không những thế lại còn phát huy được tinh thần đồng đội tiềm tàng mạnh mẽ. Và tất nhiên, những thứ mà tụi nó mượn trong giờ kiểm tra sẽ ‘một đi không trở lại’, cũng đồng nghĩa với việc ‘nhận lại chứ không cho đi’. Đó là luật nhân-quả đối với tụi nó…
- Ê, cô xuống kìa
- Phao đâu, phao đâu?
- Đá sang bên Minh Nhật nhanh đi
- Phao kìa, nhanh ném sang chỗ Băng Di
- Băng Di, vứt phao sang bàn Thiên Duy
- Cô, cô, phao đẩy sang cho Hạ Băng đi
- Đưa phao sang chân Trúc Hy
- Được rồi, sút sang chỗ Vũ An đi Nhược Vy
- TRIỆU VŨ AN. CÁI GÌ ĐÂY HẢ???
- Dạ, phao ạ
- Ừ, được lắm, sao lại dùng phao?
- Cuộc đời học sinh gắn liền với phao mà cô
- Grừ… tôi sẽ đình chỉ em
- Cô định trở về tuổi thơ ạ. Hồi còn đi học, cô cũng giống em rồi đúng không?
- Cái gì???
- Em nghe mẹ cô kể
- Hừ…được lắm, thôi lần này tôi tha cho em, không có lần sau nữa đâu
- Thanks cô nhiều, mà sao em thấy cái câu này quen quen cô ơi. Hình như là em nghe nhiều rồi thì phải *nói xong chạy biến*
——–
- DƯƠNG MINH NHẬT, DIỆP BĂNG DI, VŨ THIÊN DUY, KHÂU HẠ BĂNG, NHÃ TRÚC HY, MAI NHƯỢC VY… ra đây
- An ca gọi chúng thần ra đây chẳng hay có việc chi
- Hơ…hơ… “con nai vàng ngơ ngác, đập chết bác thợ săn”
- Chúng tiểu muội, tiểu đệ vẫn chưa hiểu ý của các hạ
- “Bề ngoài thơn thớt nói cười mà bên trong nguy hiểm giết người không dao”
-…
- Tinh thần đồng đội ghê nhỉ? Chắc lúc nãy tôi đọc đúng thứ tự rồi chứ, thứ tự người ném phao. Đầu tiên là DƯƠNG MINH NHẬT và cuối cùng, người trực tiếp ném phao sang chỗ tôi, MAI NHƯỢC VY. Chuẩn chứ?
- Sao thằng cha này giỏi thế nhỉ? Chắc là đệ tử nhập môn của ông thầy bói quái đản nào đây
- DIỆP BĂNG DI, nói gì đấy?
- Được rồi, tránh gây áp lực cho bạn bè nên tôi sẽ rộng lượng mà tha thứ cho, với một điều kiện, canteen miễn phí, osin không cần trả tiền. Ok?
- OÁT-ĐỜ-HEO???
- Được rồi, cứ vậy đi. Tạm biệt, tôi đi trước *cười nham hiểm*
-…*xỉu*
Chương 28
Cầu vồng 7 sắc thứ 28: Osin
- Ê, mua tui chai nước coi
- Băng Di, đấm lưng
- Nhược Vy, rửa chân
- Thiên Duy, lấy cái ghế
- Minh Nhật, dọn dẹp nhà cửa
- Hạ Băng, đưa điều khiển tui
- Trúc Hy, ra lấy báo
-…
Và vô số câu sai khiến nữa được phát ra từ miệng cậu bạn Vũ An. Trông cậu bạn bây giờ chẳng khác nào ông hoàng thực sự: có đủ người hầu hạ. Tất nhiên, anh chàng bây giờ đang nhe hết răng ra mà cười, cười một cách nham nhở (theo tụi nó nghĩ). Dáng vẻ rất chi là sung sướng và hả hê đó mang đúng tính chất “gợi đòn” với tụi nó. Tụi nó giờ chỉ muốn nhào vô mà cắn, mà xé, mà nhai cho kì nát vụn mới thôi.
- Ê, đi đâu đấy.
- Hì, vào nhà vệ sinh thay cái ảnh đại diện Facebook đấy mà.
- Rồi, nhanh nhanh lên. Wifi nhà tôi không dùng miễn phí đâu nha.
- Ờ…
Phái nữ nhanh chóng tản hết vào nhà vệ sinh, để lại còn mình ta “bơ vơ, bơ vơ” giữa phái hổ báo. Vũ An nhìn hai thằng bạn chí cốt mà lạnh xương sống, chẳng khác nào muốn “xả thịt lột da, nuốt gan uống máu quân thù” mà ở đây, quân thù chính là cậu-Triệu Vũ An đáng thương.
Còn phái nữ??? Họ đang cười rất nham hiểm, cười một cách mà có thể khiến cho người chết sống dậy mà rợn tóc gáy.
- Ê, nhanh lên đi
- Ừ, đẩy cái cửa ra chút
- Được chưa?
- Rồi
- Xoay cái camera chút
- Nhớ tắt âm thanh đi
- Ừ, xong rồi
- Đưa vào photoshop đi
- Vẽ mặt mèo vào
- Phóng to cái má rồi cho mực đỏ vào
- Thêm tóc dài nữa
- Thiên Duy và Minh Nhật để nguyên đi
- Up lên Facebook
- Hoàn tất
- Bắn pháo lên trời để Thiên Duy và Minh Nhật biết đi
- Bà bị ngây hả???
- Ừ, quên
- Để tôi vào comment cho
- Woa, hot nè, chưa gì mà đã câu được 45 like rồi.
Vũ An ở ngoài, cảm thấy bồn chồn không yên. Cộng vào đó lại là nụ cười quái đản của Minh Nhật và Thiên Duy, không toát mồ hôi không được
- Hay lên Facebook chơi đi, lâu ngày không lên rồi, nhớ qúa
- Ừ, lấy cho tôi cái Ipad
Sau một hồi lướt đi lướt lại trên Facebook thì Vũ An dừng lại ở một bức ảnh
- Trông thằng này ngộ ghê hen, không biết là thằng cha nào mà xấu đến độ khủng khiếp như thế. Uả, mà sao ở đây lại có cả Minh Nhật và Thiên Duy nữa… Phong cảnh quen quen, hình như là…_*ngó qua ngó lại ngôi nhà*_…sao giống nhà tôi vậy. Cái ghế??? Hả??? Ai đăng đây
-…
- 48 giây trước, chẳng phải lúc đó là các bà vào nhà vệ sinh sao?
-…
- Grừ… muốn chết hả???
- Từ ừ, đừng có nóng. Công nhận là ông hot thiệt đó nha. Mới đó mà đã được 97 like rồi. Mà xuống xem comment đi
Vũ An lướt xuống, đọc đọc. Đúng là toàn phản ứng “tích cực” cả. Nào là “Ôi, honey của đời tui”, “Hoàng tử Thiên Duy và Minh Nhật kìa, cool quá”, “Em thề, đời này kiếp này chỉ lấy anh thôi, Minh Nhật à”, “Anh Thiên Duy đẹp trai không kém”…, “Mà thằng cha xấu ma chê quỷ hờn ngồi ở giữa chui đâu ra vậy?”, “Đã xấu thì biết phân biết phận mà biến đi, ngồi gần anh Nhật và anh Duy thấy mà ghét”…
- “Cư dân mạng phẫn nộ vì chuyện đũa lệch: đũa mốc mà chòi mâm son” à? Fanpage trường mình cũng lấy thông tin nhanh thật
- Nếu họ biết đó là chàng hoàng tử Triệu Vũ An thì sao nhỉ?
- Không sao đâu, chỉ có trái tim tan nát mà thôi
- Ừ, công nhận, thương thật
- Nhưng biết làm sao được, bản thân sinh ra đã xấu thì sao mà đẹp được_*liếc liếc Vũ An*
- Thôi, xem như từ trước đến giờ họ đã nhìn lầm. Bye Vũ An thân yêu nhé, bọn tôi về trước
Vậy là đứa nào đứa nấy xách dép chạy mất hút. Vũ An như chưa hoàn hồn, đang rơi vào tình trạng “đơ lâm sàng”. Và 5 giây sau…
- CÁC ÔNG BÀ SẼ PHẢI TRẢ GIÁ THÍCH ĐÁNG CHO HÀNH ĐỘNG PHI PHÁP NGỖ NGƯỢC CỦA MÌNH
Tụi nó đã chạy được một đoạn khá xa rồi mà vẫn còn nghe được tiếng hét kinh thiên động địa của Triệu Vũ An
- Uầy, phi pháp cơ à
- Sợ quá cơ, phi pháp đấy
- Phi pháp cái con quỷ ấy? Định kiện bọn mình chắc
- …
- Thôi đi về
Vẫn như mọi ngày, Ngày hôm nay lại sắp sửa trôi qua để đến ngày mai. Sợ rằng, ngày mai sẽ không giống như ngày hôm nay, không còn những ngày tháng bình yên nữa…..
Chương 29
Cầu vồng 7 sắc thứ 29: Tưởng chỉ là dĩ vãng của ngày hôm qua
Sau nhiều ngày nghỉ dưỡng để đả thông huyết mạch thì ác ma học đường phải chịu khó xuống mặt “xin” tụi nó vào chơi cho đỡ buồn. Thật sự thì không có gì nhàm chán hơn những ngày tháng phải chôn chân ở xứ bệnh viện đông đúc, ồn ào, đâu đâu cũng toàn mùi thuốc xát trùng, ngửi mà phát ói này. Thôi thì, nhục một lần vậy rồi sau này sẽ mắc bệnh “bơ” luôn cho rồi . Cũng may là còn tụi nó chứ bố mẹ của ác ma sang Mĩ định cư hết rồi, chẳng còn người thân nào ở đây nữa.
Bây giờ, tụi nó… phải nói sao nhỉ? Sau khi nghe cú điện thoại của ác ma thì đứa nào đứa đấy rơi vào tình trạng “đơ lâm sàng” luôn. Phải nói là ác ma chưa bao giờ nói ngọt với tụi nó như thế, nghe mà muốn nổi da gà. Nhưng ngọt thì ngọt chứ tụi nó nghe trong cái sự ngọt ngào ấy lại có cả sự “ác ma”, như truyền một thông điệp: “nếu các ngươi không tới thì cuối học kì sẽ hạ loại hạnh kiểm hết”. Biết làm sao, phải đến thôi.
Cùng thời gian đó, ở một nơi khác…
“Cách”
Nghe tiếng mở cửa, ác ma vội vàng đi ra, bởi vì cô nghĩ, đó là những đứa học trò nghịch ngợm. Nhưng không phải, đối diện với cô lại là một cô gái có gương mặt xinh xắn, sắc sảo hoàn toàn xa lạ.
- Bạch Diệp Anh. Còn nhớ tôi chứ?_Cô ta nhìn thẳng vào ác ma. Không phải là một lời chào, mà là một lời hỏi han đầy kiêu ngạo và mỉa mai
- Cô…là ai?
- Hừ, nhanh thật. Mới 3 năm thôi mà Bạch Diệp Anh
- 3 năm???
- …_Đôi mắt xoáy sâu vào tâm can người khác, làm họ cảm thấy sợ
- Phương… Tường Vy?
- Khá khen cho trí nhớ của chị_Tường Vy vỗ tay, khóe miệng có phần cong lên
Ác ma cảm thấy sợ. Không ngờ, nó đã đến. 3 năm, nhanh thật. 3 năm c
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
