watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LAZADA - Mua Sắm Online
Mua sắm trực tuyến với giá rẻ nhất tại Lazada
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 11:28 - 27/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 6074 Lượt

Tác Giả: YenBai.Mobi

CHAP 1
Tôi còn nhớ, hôm ấy là một ngay khá đẹp trời, chúng tôi đang trong giờ thể dục của ngày đầu tiên bước vào lớp 10. Nghĩ nghĩ nhiều khi lớp 10 mà tôi cứ như học sinh tiểu học, cứ ngơ ngác vô tư chả biết gì. Bạn bè nó yêu nhăng nhít tùm lum mà giờ vẫn chưa mảnh tình vắt vai làm thuốc. Hic!
– Học sinh nghiêm! – Đó là tiếng nhỏ Duyên, lớp trưởng lớp tôi.
– Được rồi, các em ngồi xuống đi. Sau này cứ tập hợp lại thôi nhé, lớp trưởng không cần hô nữa.
Nhìn ông thầy ngồi trên cái ghế đem từ cantin đang chăm chú tìm danh sách lớp, tranh thủ thời gian “quý báu” tôi quay qua tán chuyện với một thằng ngồi kế bên, ý là làm quen chơi ấy mà
– Các em trật tự, thầy điểm danh nhé!
Kim An! – Dạ có
Bảo Ân? – Thưa có
Văn Chung? – Có
Trung Cẩn..
Trung Cẩn..? – Chắc nó chưa tới thầy ơi, có một vài đứa trong lớp “bào chữa” dùm.

Hoàng Nguyên? – Thưa có..!
– Là nam hay nữ đây nhỉ?
Ông thầy thể dục chậc lưỡi tự hỏi làm tụi con trai thì ngoác mỏ cười, lũ con gái cũng có đứa che miệng “run vai” cười hích hích, rõ ràng chúng nó thấy tôi hô, mà tôi là ai? Một thằng con trai chuẩn men đẹp dzai vô cùng (không điêu nhé các thím ).
Đang ú ớ chưa há được cái mồm đính chính thì thằng bạn khi nãy bắt chuyện nhảy vô đớp:
– Nó là con trai thầy ơi =)))) Nhưng tội cái là gay…!!
Nó vừa phát ngồi xong thì cả lớp tôi hùa nhau mà cười ngặt nghẽo, còn chỉ chỉ vô mặt tôi bảo đang dần đỏ lên nữa chứ.
Ôi.. đệch! Hôm nay anh mày bị chơi khá nhiều vố nhệ.
– À à, cứ tưởng tên con gái, nhà thầy có nhỏ cháu cũng tên Nguyên – Ông thầy cười cười.
Hay nhỉ, ông có cháu ở nhà trùng tên tôi thì kệ ông chứ, cái tên Nguyên nam nữ đều được, mắc chứng gì lại nghi ngờ sex (giới tính) của người ta?
– Vớ vẩn – Tôi buộc miệng thốt lên thật nhỏ.
– Thôi được rồi mà, thầy nhầm có xíu mà – Nhỏ Hạnh, bạn thân tôi từ cấp 2 thì thầm bên tai.
– Aishxxx ổng đẹp trai nên mày bênh phải..!!! – Tôi gân cổ.
Đang chửi đổng chưa hết câu tôi bất giác quay người lại nhìn thì nhận thấy bốn mươi mấy cặp mắt đang đổ dồn vào mình, cả ông thầy cũng nghe nữa thì phải. Hic, xong đời em.
Hành động tiếp theo của tôi là……. im lặng rụt cổ xuống .
***
Buổi học đầu tiên kết thúc mà không có gì hot để bổ sung thêm nữa. Trường tôi xếp lớp 10 và 11 học buổi chiều (vì lên 12 tách ra còn 20 người mỗi lớp thôi nên số lượng lớp tăng lên gấp đôi). Vì cái cảnh đó mà lớp tôi là A1 buộc phải học thể dục buổi sáng đầu tuần. Học xong có đứa nhà xa ở lại trường chiều học luôn thể. Còn những đứa nhà gần?
– Hộc, sao mà hôm nay đi quài không tới vầy nè – Tôi thở dốc chống 2 tay xuống đầu gối nghỉ mệt.
Số là gần nhà tôi có hai trường cấp 3. Trường NTMK tôi đang học đây cách nhà tôi hơn cả cây số gồm có cấp 2 và cấp 3 luôn, trường còn lại là CVA cách khoảng 200m là cùng. Tôi thì tuy sống gần nhưng tuyệt không thích lũ học sinh trường ấy, với cả nghe đâu trường đó chạy theo thành tích, học sinh điểm cao ngất mà kiến thức thì chả biết gì. Nên thôi, bất chấp nhà xa, tôi quyết vẫn học NTMK lấy lý do với bậc phụ huynh là: “Con muốn học chung với bạn con”, mặc dù lớp 9A2 của tôi vào 10A1 chẳng có mấy đứa là bao .
Và thế là giờ vẫn cuốc về nhà như xưa. Nếu bình thường thì một cây số chẳng là gì với trai làng, tất nhiên tôi tuyệt không phải là thằng “yếu”, nhưng trước khi về ông thầy quý hóa phán một câu xanh rờn:
– Nữ chạy 2 vòng sân, nam chạy 4 vòng. Tính thời gian! – Mặt ổng tỉnh lịnh.
– Hả!!!?!!?!
Sau thì vài thằng kì kèo trả giá, ổng không ngại ngần nâng lên mức 5 vòng cho lũ con trai. Bờ mờ mấy cái thằng mặc váy, điên mất thôi !!
Và tôi là một trong những đứa hứng hậu quả nặng nề nhất sau “cuộc càng quét”.
[Két..két….">
– Ê em trai, lên đây chị chở về nè! Xe đạp hư hả?
– Hửm? – Quay lại nhìn thì ra là nhỏ Hạnh đang mỉm cười thật tươi, nó làm gì đi đường này nhỉ, nhà nó ngược hướng mà. – Mày đâu đây?
– Ra chợ mua vài thứ, lên đi, hay muốn chở? – Nhỏ ngồi trên yên bóp bóp thắng xe.
Thật ra tôi cũng muốn lên rồi, chỗ đang đứng cách nhà tôi cả đoạn dài nữa, nhưng không biết sao nhìn cái mặt nó tôi lại nhớ đến ông thầy.
– Cóc thèm – Tôi phang hai từ rồi bước tiếp .
– Ơ, sao vậy? – Nhỏ rề xe theo sát lê đường. – Mà đừng nói là mắc bệnh sĩ diện nha, thôi mà lên đi .
– Uầy, về đi! – Tôi khá bực rồi đó .
– Năn nỉ đó, định cuốc bộ luôn à ?! – Nhỏ vẫn không từ bỏ, sao mà lì kinh.
– Ừ đấy, cóc ngồi chung với con mê trai! – Để cho nó nghe hết câu rồi tôi đi nhanh hơn.
Rồi khoảng hơn chục bước, cảm thấy nhỏ không rề theo tiếp thì tôi hơi chột dạ, chẳng lẽ bị giận rồi? Quay đầu nhìn lại thì thấy người và xe đang chạy ngược hướng mình. Ủa mà nói ra chợ mua đồ mà, sao giờ lại..?? Rồi, bị giận thật rồi.
Mặc kệ, tôi tiếp tục lê bước trên quãng đường còn lại.
Về đến nhà thì tứ chi rã rời, tôi ngã người trên cái nệm ở phòng khách, được vài phút thì nhìn đồng hồ. Bờ mờ, mới đó đã 10 giờ rồi , bắt nồi cơm cái tính gì tính.
***
Tắm rửa sạch sẽ quần áo tươm tất thơm tho, tôi xuống dưới nhà trông ngóng mẹ về. Ngồi vắt vẻo trên salon xem Tivi rồi buồn buồn lấy vài cuốn Jinđô ra xem xã stress + đốt thời gian (Nay đổi tên thành Itto – Sóng gió cầu trường). Đến hơn 11 giờ rưỡi mà chẳng thấy tăm hơi mẹ đâu, tôi lo lắng không biết có trục trặc gì giữa đường không nên bấm số điện thoại.
[Tiếng Nokia tune">
-Alo!
– Mẹ! Mẹ đang ở đâu? Sao chưa về? – Tôi tuôn một tràn.
– À, mẹ quên nữa, xin lỗi con trai nhiều! Hôm nay mẹ bận họp đột xuất nên con tự mua cơm ăn rồi đi học nha, tiền mẹ để trên đầu tủ lạnh đó.
Chưa kịp ú ớ chữ nào thì nghe đầu bên kia cúp máy cái rụp. Trời hỡi, sao mà số con lận đận quá vầy nè. Giờ cuốc bộ tiếp? Cơ mà xe mình sửa xong chưa ta!?
Cũng do cái con xế cùi bắp của tôi các bác ạ. Thường ngày chạy te te nhưng không hiểu thế quái nào hôm đấy thằng em mượn đi mua truyện, lúc đi ngẩn mặt lên trời hay kiểu gì không biết, về thì thấy cái xe như đống sắt vụn. Nghe nó bảo là tự dưng bị xúc sên mà nó không biết. Mà cũng may nó không bị sao, chớ mà có mệnh hệ nào chắc ba mẹ cạo đầu khô tôi rồi .
Nhìn đồng hồ gần 12 giờ tôi bỏ luôn bữa ăn trưa, ôm cặp với nón lá, à nhầm là nón kết đầy đủ rồi dong thẳng ra tiệm sửa xe ở đầu đường.
-Dạ bác cho con lấy xe hôm kia con gửi – Tôi đứng trước cửa gọi vào, hình như trong nhà đang ăn trưa (nghĩ lại cái số mình sao mà nó đen quá thể).
– À, chưa sửa xong con ơi, mấy nay bận quá. – Ông chủ tiệm bước ra.
– Dạ, bác sửa sớm cho con.
Chào hỏi rồi tôi lê bước đi con đường cũ. Bởi vậy hôm nay cái số tôi như rệp, giờ lên học mà ông thầy bà cô nào buồn buồn gọi lên là thôi thôi, xui đủ bộ luôn .
Tiết đầu tiên của lớp tôi là Toán Hình, nghe đồn là thầy Khoa sẽ “thụ án” về bộ môn toán của 3 lớp A1, A2, A3 (vì như năm ngoái là vậy). Nhỏ Tiên (học cùng lớp 9A2 cũ) ngồi kế bên tôi cũng bô bô về ông này: Nghe ông anh tui nói ổng ghê lắm, hắc ám vô cùng, ngồi trong lớp không đàng hoàng là ăn gậy như chơi.
Và những lời đó không phải là tin đồn thất thiệt khi:
-Học sinh nghiêm!! – Giọng nhỏ lớp trưởng vẫn như ban sáng như có phần yếu hẳn đi .
Thầy giáo bước lên bục giảng để cặp rồi quay lại đứng giữa bục mà dòm bao quát lớp, rồi chẳng nói chẳng rằng ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống (chắc này là thói quen của thầy). Xong quay lại “nắn nót” từng chữ ghi tựa bài, mà thầy này viết chữ đẹp kinh các bác ạ.
Phải nói khi nhìn thoáng qua hoặc nhìn kĩ gì cũng chỉ có thể phán một câu: Thầy có dáng người cao cao gầy gầy, tướng đi thì từ tốn, chẳng biết hiền dữ thế nào nhưng tuyệt đối sẽ là người khá nghiêm rồi đó.
Sau màn “đánh giá sư phụ”, tôi quay qua nhỏ Tiên:
-Nãy bà nói…. là ông thầy đó hả?
– Ừ, chắc rồi – Nói xong nhỏ nuốt nước bọt ra chiều căng thẳng lắm.
Thật ra tôi còn căng thẳng gấp mấy lần nhỏ là đằng khác. Gì chứ mẹ tôi cực kì hy vọng tôi sẽ giỏi Toán, mong là tôi sẽ vào được lớp chuyên Toán lớp 11. Nói sơ qua tí là trường tôi hơi ngộ: Lớp 10 thì chia ban A ban B các thứ như bình thường, nhưng lên 11 và 12 thì phân ra chuyên Toán, Lý, Hóa, Văn, Anh, Sinh và phải thi tuyển vào các lớp chuyên. Những bạn không đậu thì sẽ phải học giống lớp 10. Túm váy 3 từ là “Rất vẽ chuyện” các bác ạ .
Nhưng giờ đã xác định ông thầy “sát thủ” đang ở trước mặt, tôi mường tượng ra cái cảnh ngồi run lẩy bẩy cầu trời nguyện phật cho ổng đừng có xướng tên lên bảng, xui xui không làm bài được có khi ngồi vào sổ đầu bài như chơi.
Và cái bản lĩnh “sát thủ học đường” đã được thầy thể hiện ngay sau đó:
– Ở môn này các anh chị cần 4 cuốn tập, 2 bài học, 2 bài tập. Bài đầu tiên hôm nay là Các định nghĩa liên quan Vectơ. – Vừa ghi xong tựa ông thầy quắc mắt nhìn xuống lũ học trò rồi thao thao bất tuyệt, giảng giải một số định nghĩa về vectơ tùm lum.
-Trời ơi, học với chả hành! – Tôi thở dài một phát.
– Cái điệu này là cả năm dính chấu với ông này rồi không biết có.. – Thằng Cẩn, bạn chí cốt nguyên

Trang: [1] ,2,3 ,28 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT