![]() |
SUB - ZALO - HÌNH NỀN ĐIỆN THOẠI
Hình nền đẹp nhất cho điện thoại Android ![]() |
Việt Nam. Bình thường, bà Trúc vẫn đi một mình, rất buồn tẻ. Nhưng bây giờ có thêm nó đi cùng, bà rất vui và hạnh phúc, bà không còn cảm thấy buồn và cô đơn. Chuyến bay cất cánh về Việt Nam trong vòng 12 tiếng, một chuyến bay dài và mệt mỏi.
Bước ra khỏi sân bay đã có xe đợi bà Trúc và Trang. Họ cúi chào Trang kính cẩn y như đã làm với bà Trúc. Nó không nói chỉ gật đầu đáp trả. Chiếc xe nhanh chóng đưa họ rời trung tâm thành phố đông đúc. Nó nhìn xung quanh, Việt Nam bây giờ khác quá, không giống như ngày xưa, hiện đại hơn nhiều và đẹp hơn ngày trước nữa. Nó nghĩ về căn biệt thự màu Hồng mà mình vừa đi qua, một cảm giác xao xuyến gợn lên trong nó. Kí ức, kỉ niệm đẹp về một gia đình hạnh phúc, tất cả, nằm đọng lại căn biệt thự ấy. Gia đình nó, cũng từng hạnh phúc.
_ À, ta có một thằng con trai, cũng trạc tuổi cháu. Nó hơi ngông cuồng, cháu thông cảm nhé. – Bà Trúc lên tiếng, khiến nó giật mình.
_ Không sao đâu bác. Mà cậu ấy tên gì ạ? – Nó quay sang hỏi, một chút tò mò về người sắp sống chung với mình.
_ Tuấn Đạt. Giờ bác đăng kí trường học cho cháu luôn nhé. Cháu học chung nội trú với thằng Đạt nhà bác luôn. Mà cháu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? – Bà Trúc thắc mắc.
_ Ơ, cháu không nhớ ạ, chắc khoảng 17 ạ. – Nó cười trừ, nó cảm thấy ngại vì phải giả vờ như không biết gì.
_ Ừm, cháu không nhớ tên mình, vậy bác đặt tạm cho cháu một cái tên nhé. Vũ Quỳnh Trang được không cháu?
_ Dạ được. Tên hay lắm ạ. Cháu cảm ơn bác. – Nó khựng lại, nhưng bên ngoài vẫn cố gắng bình tĩnh. Tên Trang à, không phải chứ. Cái tên gắng liền với quá khứ của nó.
Xe dừng lại ở trường trung học Blue, ngôi trường khá hoàng tráng với sự đầu tư của nhiều tập đoàn lớn trên thế giới. Nó và bà Trúc bước xuống xe, nó nhìn quanh ngôi trường, nó biết ngôi trường này chứ, vì ba nó cũng đã bỏ một số tiền không ít vào ngôi trường này. Trường Trung học Blue rất rộng, gồm khu giảng đường, với hàng chục lớp học có đầy đủ thiết bị hiện đại hỗ trợ cho việc giảng dạy. Một khu kí túc xá giành cho học sinh nội trú sang trọng, như một khách sạn 5 sao thu nhỏ. Hồ bơi, sân luyện lập thể thao, sàn nhảy,… đầy đủ. Để được học trong trường này phải bỏ ra một số tiền không nhỏ nên tất nhiên chỉ có con nhà khá giả mới vào học được.
Bà Trúc dẫn nó vào phòng hiệu trưởng, thầy hiệu trưởng đã đợi sẵn. Thầy nhìn rất nghiêm khắc, nhưng khi nhìn thấy bà Trúc thì trở nên dễ chịu hẳn. Thầy cúi chào bà Trúc kính cẩn, rồi nhìn nó một lượt, ánh mắt đầy tò mò.
_ Đây là cháu gái tôi bên nước ngoài mới về. Tôi muốn làm thủ tục nhập học cho cháu. – Bà Trúc nói.
_ Vâng, thưa phu nhân. Thưa phu nhân, em ấy học lớp mấy ạ? – Thầy hiểu trưởng hỏi, giọng e dè, kính sợ.
_ Tôi cũng không rõ lắm. Chắc lớp 11.
_ Tôi có thể cho cháu làm một bài kiểm tra nhỏ không? – Thầy hỏi, nhìn bà Trúc như chờ một câu trả lời.
_ Tùy ông.
Được sự đồng ý từ bà Trúc, thầy hiệu trưởng đưa cho nó một xấp đề thi, bao gồm chương trình cấp 2, cấp 3, và cả đại học. Thời gian làm bài là 1 tiếng. Nó cầm bút và đọc hết toàn bộ đề. Đề hầu như khá dễ đối với nó. Đôi tay thoăn thoắt lướt trên mặt giấy liên tục, phần đề cấp ba đã chi chít chữ. Tới phần đại học, nó vẫn làm được. Nhưng thỉnh thoảng bị khựng lại ở một vài chỗ, nhưng rồi cũng nhanh chóng suy nghĩ ra, và hoàn tất bộ đề. Nó đưa bộ đề cho thầy hiệu trưởng, ông nhìn lướt qua một lượt rồi quay sang nói với bà Trúc.
_ Cháu gái phu nhân trình độ đã ngang ngửa một sinh viên đại học, nên tôi không biết phải xếp lớp như thế nào cho hợp lí. – Ông nhìn bà Trúc ái ngại.
_ Vậy sao? – Bà Trúc nở một nụ cười đầy tự hào.
_ Thưa thầy, cho em học lớp 11. Em muốn học lại chương trình cho vững. – Nó lên tiếng sau một hồi im lặng.
_ Ừm, cháu học lớp 11A2, chuyên khối D, tôi thấy ngoại ngữ của cháu rất tốt nên cho cháu học lớp này. Phu nhân thấy thế nào? – Sau một hồi quyết định, thầy hiệu trưởng đưa ra ý kiến.
_ Ừm, cho con bé học nội trú luôn nha thầy.
_ Để tôi làm hồ sơ.
_ Con bé tên Vũ Quỳnh Trang. Đề nghị ông giữ nguyên tên, thay đổi họ. Làm toàn bộ hồ sơ giả, thân
phận giả dùm tôi. Con bé vào trường với tư cách nhận học bổng. – Bà Trúc nói, theo đúng những gì nó đã nhờ bà trước đó.
_ Vâng thưa phu nhân.
_ Thôi tôi đi trước. Chào thầy!
_ Vâng thưa phu nhân. – Thầy hiệu trưởng cúi chào bà Trúc một lần nữa rồi tiếp tục làm hồ sơ.
Chap 3.
Chiếc xe ô tô sau khi rời khỏi trường trung học Blue chạy ra đường lớn, rồi nhanh chóng rẽ về hướng ngoại thành. Khu ngoại thành thưa thớt nhà cửa, chủ yếu là đất trống đang trong quá trình quy hoạch. Nơi đây không khí trong lành hơn và thoáng đãng hơn. Xe dừng lại ở một căn biệt thự màu trắn với lối kiến trúc cổ.Vài phút sau thì cánh cổng sắt được mở ra, và chiếc xe chạy thẳng vào trong. Khu vườn được chăm sóc rất kĩ lưỡng và công phu với sự góp mặt của nhiều chuyên gia trên thế giới. Đi sâu vào trong nó càng thấy rõ kiến trúc của căn biệt thự hơn, được thiết kế theo lối kiến trúc Tây Âu, mang một nét cổ kính, lâu đời. Nó theo bà Trúc bước xuống xe và đi vào trong nhà.
_ Cháu thấy nhà bác như thế nào? – Bà Trúc sau khi đưa hành lí cho người giúp việc hỏi.
_ Đẹp lắm ạ. Cháu thấy hình như nó theo lối kiến trúc Tây Âu. – Nó nhận xét sau một hồi quan sát.
_ Cháu nhận ra sao? Ta nghĩ giới trẻ bây giờ không hứng thú với kiến trúc cổ nên chẳng thèm để ý đâu.
Từ trong, một người đàn ông trung niên bước ra, cúi chào bà Trúc. Ông ta khoác một bộ vest đen càng làm nổi bật vẻ nghiêm nghị của ông. Nó đoán chắc là quản gia nhà này. Vì trước kia, nhà nó cũng có một vị quản gia với phong thái tương tự.
_ Xin lỗi bà, cô đây là…? – Giọng nói ôngta lấp lửng.
_ Quản gia, đây là Trang, một cô bé tôi vừa gặp bên Mỹ, ông đã sắp xếp phòng như tôi đã báo trước chưa? – Bà Trúc giới thiệu.
_ Dạ rồi, thưa bà.
_ Ông kêu thằng Đạt xuống, tôi có chuyện muốn nói với nó.
_ Dạ.
Nói rồi quản gia đi đâu đó. Một cô hầu đem hai li nước đến cho nó và bà Trúc. Nó khẽ gật đầu cảm ơn như nó vẫn thường làm trước kia. Bên trong ngôi nhà được bài trí theo lối kiến trúc hiện đại, trái ngược với bên ngoài. Từ trên lầu, một chàng trai bước xuống, tiến lại phía nó với bà Trúc. Hắn có mái tóc màu đen bồng bềnh, công thêm khuôn mặt anh tú, nhìn rất thu hút. Nhìn cái vẻ bất cần và hơi chút lạnh lùng của hắn khiến nhiều cô gái mê mẩn. Nó nhìn lướt qua hắn vài giây, khựng lại rồi quay đi. " Hắn ta là con trai bà Trúc sao, cũng đẹp nhỉ?" Nó thầm nhận xét.
_ Đạt ngồi xuống đi con, mẹ có chuyện muốn nói. – Bà Trúc ân cần.
_ Có gì vậy mẹ. Cô ta là ai? – Hắn ngồi xuống ghế sofa, hướng mắt về nó, hỏi bà Trúc.
_ Đây là Trang, một người mẹ tình cờ gặp bên Mỹ. Cô ấy sẽ sống ở đây với con một thời gian. Trang học chung trường
Like để ủng hộ YenBai.Mobi:
