watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Hồng Nhan 3Q - Cho Iphone
Hồng Nhan 3Q là gM SLG với chủ đề lịch sử tam quốc cho Iphone
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 03:28 - 28/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 3707 Lượt

màu sắc đỏ tươi trênlớp vỏ lại nhớ đến ngày đó cũng đưa hắn quả táo như thế này, khuôn mặt cô khôngtự giác được lại đỏ ửng lên, thật đỏ khiến người ta muốn đui mù đi theo.

“Chậc chậc chậc, nhìn cái bộ dáng trắng hồng đỏ ửngnày xem.” Nghê Bối Bối vỗ vỗ hai má của cô, cảm giác mịn màng khiến cô cô cảmthán thốt lên: “Tiểu Nhã, cậu càng ngày càng đẹp!”

Đáng tiếc, đáng tiếc, đúng là đòi mạng người ta mà,chỉ nhìn có một lần thôi mà Hứa Vạn An đã chết mê chết mệt Tiểu Nhã, mỗi ngàytan học đều đứng ở cửa si ngốc chờ đợi, thư tình, hoa tươi cùng socola tặng đếnvô số, nhưng Tiểu Nhã thậm chí còn không biết hắn là ai, thế này không gọi làbất hạnh thì nên tính là gì? Tiểu Nhã cũng không kh quá là vô tâm đi!

Không phải Nghê Bối Bối khoe khoang, ba người bọn họđây đều là những hoa khôi của trường, tuy rằng không dám xưng là tam đại mỹ nữnhưng dung mạo cũng rất xuất sắc, đám đàn ông con trai mỗi ngày chờ ở cửa lớpđều đông đến mức làm ách tắc giao thông, nhưng trong ba người thì được chào đónnhất vẫn là Hướng Phù Nhã.

Diêu Thủy Tinh là người xinh đẹp nhất nhưng là cũng làkẻ cao nhất không thể nào với tới, thân là hòn ngọc quý trên tay của tập đoànDiêu Thị, tính tình thì lãnh đạm, loại thục nữ danh viện này luôn là đóa hoahồng lắm gai băng giá; mà Nghê Bối Bối cô đây tinh quái vô cùng, muốn theo đuổicô sao, có thể! Chỉ cần không bị cô chỉnh cho đến chết đi sống lại, còn có hơisức nói nốt một lời là được. Lại có thêm tin đồn Nghê Bối Bối này là nô lệ củađồng tiền, trong mắt chỉ còn tiền, không thèm ngó tới đám đàn ông khác phái gìhết.

Còn lại Hướng Phù Nhã thì tính tình ôn hòa, cá tính điềmtĩnh giống như tiểu mỹ nhân, tốt đến mức không lời nào để nói, đối với ai cũngđều khách khí, quen nhau lâu như vậy cũng chưa từng thấy cô bạn này tức giậnquá bao giờ. Sống ở trong thế giới đơn độc của chinh mình, không chịu ô nhiễmcủa xã hội, tự tại vui vẻ, cô gái dễ thương như vậy là mẫu người mà nam sinhthích nhất. Nhưng mà, cô bạn này quá mức đơn thuần, căn bản là không rõ cảmtình phức tạp của nam nữ, năng lực yêu thương người khác phái chính là sốâm.

Nghê Bối Bối lấy ra một túi đồ ăn vặt, vừa ăn vừa cảmthán, nhìn hai mỹ nữ trước mặt, một người thanh lệ thoát tục, một người xinhđẹp động lòng kẻ khác, sống trên đời có hai mỹ nhân như thế làm bạn, còn mongước gì hơn đây.

“Cái tên Hạ Viễn Hàng kia cũng thật quá may mắnđi!” Hung hăng cắn mấy món ăn, Nghê Bối Bối cảm thán nói.

“Nói bậy bạ gì đó!” Diêu Thủy Tinh trừng mắtliếc cô một cái, thật không rõ cô cô này đang suy nghĩ linh tinh cái gì đâynữa, không phải là quá nhanh đi. Mới vừa rồi không phải còn đang nói đến chuyệncủa Tiểu Nhã hay sao, như thế nào lại chuyển đến…hắn cơ chứ.

Kẻ quen biết lâu năm như Nghê Bối Bối và Hướng Phù Nhãdễ dàng nhìn ra bên tai cô bạn mình đã hơi hơi ủng hồng e lệ, mị lực của tìnhyêu quả nhiên không hề đơn giản, có thể làm cho người kiêu ngạo như Diêu ThủyTinh đây lộ ra loại thần sắc mềm mại đáng yêu như thế này.

Nghê Bối Bối đang định xấu xa giễu cợt bạn mình mộtchút thì tiếng chuông thanh thúy điểm giờ vào lớp vang lên, đánh gãy cuộc nóichuyện của mọi người, cũng thuận tay giải cứu Diêu Thủy Tinh khỏi vấn đề khốnquẫn đó.

Mãi cho đến khi tan học, bọn họ cũng không có thờigian tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau nữa, dù sao cuộc thi sắp tới gần, cănbản là không có nhiều thời gian chuyện trò với nhau, hơn nữa chỗ này là mộttrường điểm có tiếng, không khí học hết sức nghiêm túc, việc học cũng nặng hơnmột tầng, làm cho người ta muốn thở cũng khó nữa là.

Hướng Phù Nhã chậm rãi thu dọn sách giáo khoa trênbàn, Bối Bối gấp gáp vội vàng đã sớm chạy trốn không thấy bóng người ngay saukhi tiếng chuông tan học vang lên, mà Thủy Tinh khỏi cần nghĩ cũng biết, nhấtđịnh đã vụng trộm hẹn với Hạ Viễn Hàng rồi, đối với cặp tình nhân nhỏ này nênlàm thế nào đây ah? Nghĩ đến gia thế của hai người, lại cả tình huống của HạViễn Hàng, Hướng Phù Nhã có chút lo lắng mà thở dài. Nhưng mà suy nghĩ quánhiều luôn không phải tác phong của cô, cho nên phiền não liền quay trở lại bêncạnh một người, kẻ đó, cô nên làm thế nào với anh bây giờ đây?

Nên trực tiếp về nhà sao? Hay là…đi đến chỗ đó? Buồnrầu cắn môi, khoác túi sách lên vai đi khỏi lớp học, ánh tịch dương bên đườngvẫn từng chút từng chút một vàng dần đi, buông xuống những hàng cây thẳng tắphai bên, bóng cây cao ngất lẳng lặng tản ra một mùi hương nhàn nhạt. Chim chóctrên ngọn cây nhẹ nhàng ca hát, lớp lông màu xám ẩn hiện trong tán lá xanhkhiến tâm tình cô tốt hơn một chút. Đột nhiên thấy rất nhớ ánh chiều tà bên bờsông nước ngọt ấy, rõ ràng, rõ ràng đó là nơi cô đã phát hiện trước mà, khôngcần phải vì anh mà thay đổi! Hơn nữa, hơn nữa cô cần gì phải trốn tránh anhchứ. Kẻ làm chuyện xấu cũng đâu phải là cô ah?

Kéo kéo dây đeo túi sách, cô hạ quyết tâm quay vòngtrở lại, mang theo sự hưng phấn cùng chờ mong khó hiểu, Hướng Phù Nhã nhẹ nhàng sải bước chân hướng bờ sống đi đến, ánh chiều tà xinh đẹp, chờ ta nha.

Chương 2

Bảo bối thân yêu, anh thực sự có thể đối với em nhưvậy chứ? Thực sự có thể chứ?

Anh chưa có tới.

Đã suốt một tuần, nói không nên lời là thất vọng haylà vui vẻ, Hướng Phù Nhã nhìn nơi anh đã từng đứng, lần đầu tiên cảm thấy vịngọt thanh thúy của quả táo mất đi tư vị.

Anh không đến, không phải như thế là tốt sao? Không aiquấy rầy cô, cô có thể lẳng lặng hưởng thụ hoàng hôn xinh đẹp, nghe tiếng sóngvỗ nhẹ vào bờ, hết thảy đều quen thuộc mà thân thiết, nhưng vì sao cô lại cócảm giác mất mát đi thứ gì đó chứ?

Nhất định là tại chiếc vòng tay đã bị anh cầm đi, vậtđó là món quà của ba cô, cô vì luyến tiếc nó mới có thể đối với anh bận tâm,khẳng định là như vậy.

Dùng sức cắn xuống quả táo ngọt ngào, thư thái hưởngthụ cảm giác giòn giòn bị nhấm nuốt trong miệng, mùi thơm ngát thỏa mãn vị giáccủa cô vô cùng. Cô ghé vào trên hàng rào, nhìn hào quang đỏ rực chói mắt ở phíathái dương đang dần mất đi, những vòng tròn màu da cam lấp lánh trên mặt sôngđẹp đến rung động lòng người, từ xưa đến nay, bao nhiêu văn nhân mặc khách đãsay lòng cho cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp này mà không thể tự thoát ra được.

Cái miệng nhỏ nhắn vội vàng cắn quả táo, mơ hồ khôngrõ vang lên hai tiếng, “Ừm…… Crốp” (tiếngkêu phát ra khi cắn táo í )

“Là ai chọc cho cô gái của anh không vui vậy?” Tiếngnói trầm thấp nam tính vang lên phía sau cô, làm cô sợ tới mức quả táo trongtay chuẩn bị cắn thiếu chút nữa rớt xuống sông, nhanh chóng xoay người, làn váymàu xanh xám theo động tác xoay người vẽ nên một vòng cung xinh đẹp, cặp chântrắng nộn lộ ra càng bóng loáng.

Cô nhìn người đàn ông đang lười nhác tựa vào cửa xe,rất có tinh thần, khóe miệng lộ ra một chút cười thản nhiên làm cho bờ môi mỏngcó vẻ đặc biệt quyến rũ, rất có phong độ tao nhã và khí chất của một công tửquyền quý.

Là anh! “Sao anh lại tới đây?ốt hai tuần không gặpmặt, anh so với trong trí nhớ của cô tuấn mỹ hơn, phong thái bức người hơn rấtnhiều, nhưng ánh mắt vẫn nóng rực như trước.

Anh lạnh nhạt cười, nhấc chân hướng cô đi tới. Cô vộivàng lui về phía sau vài bước, cảnh giác nhìn anh, toàn thân buộc chặt, chú ýnhất cử nhất động của người này, miễn cho anh lại đột nhiên làm ra cử chỉ gì đókinh người với mình.

Nhìn vào khuôn mặt dễ thương của cô giống như con thỏnhỏ đang sợ hãi, làm cho anh không khỏi mỉm cười, xem ra lần trước thật sự đãdọa đến cô- tiểu cô nương hồn nhiên này rồi.

“Không muốn vòng tay nữa sao?” Đứng ở nơi cách cô babước, anh nâng tay lên, một cái vòng bạc tinh tế từ lòng bàn tay rủ xuống.

“A, đó là cái vòng của tôi, trả lại cho tôi.” Cô liềnđưa ra đoạt lấy, lại bị anh dễ dàng tránh được. Đáng giận, ỷ mình cao ráo thìgiỏi lắm sao? Nhìn anh ít nhất cũng phải cao đến một mét tám, cô tức giận đếnnghiến răng nghiến lợi.

“Muốn lấy nó?”

Vô nghĩa! Cô tức giận trừng mắt nhìn anh lườm một cái.Không biết vì sao, khi đối mặt anh, tính tình tốt cùng kiên nhẫn của cô đềutoàn bộ không thấy.

“Đi ăn cơm cùng anh, vòng tay liền trả em.”

Cùng anh ăn cơm? Anh nghĩ là gì của cô chứ? Vừa địnhmở miệng mắng người này vô sỉ, đột nhiên ý niệm trong đầu vừa chuyển, cô liềnngọt ngào cười: “Chú à, cháu cùng chú ăn cơm, chỉ sợ người ta sẽ nói chú đangtàn phá mầm non của quốc gia mất.” Sắc lang, biến thái, mệt cô còn bởi vì khôngthấy anh mà nho nhỏ mất mát một hồi, thật sự là không nên mà.

Trong mắt anh lóe lên một tia hứng thú, cô bé này quảnhiên rất thú vị.

“Hơn nữa người ta còn có thật nhiều bài tập phải làm.”Vừa nói, cô vừa vụng trộm tiếp cận, tay nhanh chóng muốn đoạt lại cái vòngnhưng phản ứng của anh quá nhanh, lại một lần nữa tránh được.

“Bữa tối.” Anh đem cái vòng cất vào trong túi.

Đáng giận! “Không đi!” Rất có cốt khí cự tuyệt, mắt cômù rồi, không nghĩ tới anh dĩ nhiên là loại nam nhân xấu xa, hừ! Nếu không trởlại nơi này cũng sẽ không bị dây dưa như thế, cô xoay người bước đi, âm thầmquyết định từ nay về sau không bao giờ tới nơi này nữa.

Một tiếng thở dài nhẹ nhàng từ phía sau cô vang lên,cô thật là một cô bé bướng bỉnh. “Một tuần nay em chưa từng tới đây.”

Bước

Trang: [<] 1, 2, [3] ,4,5 ,21 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT