watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

Speed Video Downloader - Android
Tải Video Từ Youtube Nhanh Và Miễn Phí
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:28 - 29/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2362 Lượt

cô, trên tay vẫn ôm con Nhím to đùng bằng bông với vẻ rất thích chí, nhìn về phía cô đang cuộn mình bên máy vi tính dò hỏi.

_Thấy, thì sao?

_Có thật là không hiểu? – khóe miệng Huy nhếch lên khểy cười

Trinh im lặng một lúc rồi lừ mắt nhìn bạn, sau đó lại quay về màn hình máy tính vờ bận rộn nhưng thực tế lại không như vậy. Phản ứng của Phong ban nãy nhìn qua cũng thấy có vấn đề, nhưng mà biết phải hiểu thế nào đây? Cô thật sự hiểu hết ý nghĩa trong phản ứng của anh sao? Cô không tự tin như vậy. Nhưng là, cũng không khỏi khiến cô nghĩ đến một khả năng, là anh cũng thích cô.

Nhớ lại khi còn bé, bởi vì ba mẹ vẫn thích đi du lịch cùng nhau nên mỗi lần anh trai sang nhà anh học nhóm đều mang cô theo. Ngày đầu tiên vừa trông thấy anh, cô đã rất ngạc nhiên vì không hiểu từ đâu lại xuất hiện thêm một thiên thần nữa. Từ khi cô nhận biết cuộc đời, anh trai của cô đã là thiên thần số một rồi, và bây giờ thì có thêm anh, là thiên thần số hai.

Năm cô mười ba tuổi anh lên đường du học, anh hai cũng bắt đầu bận rộn, ba mẹ vẫn thường xuyên vắng nhà. Lúc đó cô vẫn chưa nghĩ nhiều như bây giờ nên cảm thấy vấn đề đó thật bình thường giống như cô còn bé.

Nhưng mà, khi bước vào cấp ba, gặp phải một số vấn đề chỉ phụ huynh mới giải quyết được, cô bắt đầu nghi ngờ liệu cô và anh trai có phải là con nuôi (Rei ơi, cậu nghĩ nhiều quá rồi đó, Nhok đây mà cũng chưa nghĩ nhiều bằng cậu =.=), còn ba mẹ chỉ là những cô chú tốt bụng nào đó nên mới có thể thong thả cùng nhau đi du lịch và bỏ mặc bọn họ thế này. Những lúc như vậy, cô thường nghĩ đến Phong, cô cũng không biết vì sao tình cảm mà cô dành cho thiên thần số hai ngày càng lớn, lớn hơn cả tình yêu cô dành cho thiên thần số một rất nhiều.

Sáu năm, rốt cuộc anh cũng về. Nếu như hôm đó không nghe chính miệng anh trai giới thiệu lại cô còn không tin anh thực sự đã trở về. Cứ nghĩ anh đi học rồi yêu đương với mấy cô ngoại quốc xong thì kết hôn ở luôn bên đó không về nữa, tự nhiên trong lòng bất giác đau.

Nhưng mà, hiện tại anh đã ở đây, còn cùng cô sống chung dưới một mái nhà. Chỉ là cô không biết phải thể hiện tình cảm của mình như thế nào cho đúng nên đành tỏ ra thái độ thờ ơ lãnh đạm khi đối diện với anh. Nói chung là, cô vẫn đúng như những lời Đoàn Huy nhận xét: Rất nhát gan!

_Thế nào? Sao không trả lời? – Đoàn Huy lại lên tiếng hỏi

_Trả lời cái gì? – Trinh thờ ơ

_Ở đây chỉ có hai người chúng ta, cậu nghĩ có thể giấu tớ sao? – một lần nữa khóe môi Huy lại nhếch lên cười khiêu khích

_Đừng có nói với tớ bằng cái giọng của kẻ biết tuốt như vậy! – Trinh lạnh giọng cảnh cáo – Nghe rất đáng ghét!

_Biết làm sao được! – Huy nhún vai – Ai bảo trời sinh tớ có tư chất thông minh, cái gì cần biết chỉ nhìn qua một cái là có thể biết rất rõ ràng.

Im lặng một lúc, cậu lại tiếp tục nhìn trần nhà ê a, giống như là tự thoại nhưng lại cố ý tăng âm lượng một chút để người nào đó đang ngồi ở xa kia có thể nghe thấy thật rõ ràng

_Tối nay mình sẽ ngủ cùng giường với anh Phong, mình cũng có tật hay nói mê nữa, không biết là trong lúc ngủ mơ có thể nói lộ ra một chút gì không ta. Chết thật, nếu như mình lỡ miệng nói ra bí mật của người nào đó đã thầm thương trộm nhớ anh suốt sáu năm trời, không biết anh sẽ nghĩ gì đây ta…chà, thiệt là tò mò quá đi ah~

_Đoàn-Huy! – Trinh rời mắt khỏi máy tính quay hẳn người đối diện với cậu, ánh mắt tóe lửa, răng nghiến chặt gằn từng tiếng một – Có tin là cậu sẽ chết trước khi kịp thấy mặt vợ không?

Huy không những không tỏ ra khiếp sợ mà còn vênh vênh cằm nhìn cô bạn đang tức tối với vẻ thách thức. Nhìn qua phản ứng của Trinh như vậy, cậu cảm thấy rất vui. Vì sao vui? Tất nhiên là vì cậu đã trả được thù rồi. Ai bảo cô là Boss, ngay từ lúc nhỏ đã luôn bắt nạt cậu, lại ỷ mình có anh trai thương yêu luôn đem cậu ra làm trò đùa. Mới đây chẳng phải còn muốn quăng cậu qua Mỹ là gì. Đừng nghĩ cậu vẫn còn là Đoàn Huy lúc bé chứ, chí ít thì bây giờ cậu cũng là một chàng trai bản lĩnh, phong độ ngút trời. 0

Cô vừa đi vừa vui vẻ nhảy chân sáo nhanh chóng đi về phía nhà mình, lại không ngờ bắt gặp được Phong đang trầm ngâm dừng xe ở trước cổng nhà cô, và hình như anh có ý rời đi.

Phong một lần nữa nhìn vào chiếc ổ khóa, tâm trạng bỗng chốc nặng nề hơn. Vốn nghĩ có thể gặp được nhưng cuối cùng vẫn là hoài công. Quên đi, có lẽ tại ý trời. Anh chán nản quay xe, chuẩn bị nổ máy lại bắt gặp hình ảnh một ai đó rất quen vừa đi vừa nhảy chân sáo đang từng bước hướng về phía mình, có vẻ rất vui. Mọi hành động cũng tự nhiên dừng lại.

_Anh tìm anh hai sao? – Trinh vừa đến gần liền hỏi, sau đó cũng không đợi anh trả lời vừa mở cửa vừa nói – Lúc chiều anh ấy có nói là đi ăn tối với khách hàng nên sẽ về hơi muộn, nếu…

_Anh không tìm Trung. – anh bất ngờ lên tiếng cắt ngang câu nói, ánh mắt vẫn không nhìn đi chỗ khác, chỉ nhìn cô. Nhưng cô ngoại trừ lúc đầu nhìn thấy anh đến giờ tuyệt nhiên không nhìn anh thêm một lần nào nữa, ánh mắt cứ lảng lảng tận đâu

_Vậy sao anh đến đây? – cô vẫn không dừng động tác

_Tìm em không được sao?!

Câu trả lời mà cũng là câu hỏi của anh khiến mọi hoạt động của cô trong phút chốc ngưng hẳn lại. Cô không nghe lầm chứ, anh tìm cô sao? Nhưng có chuyện gì mới được. Không nén nổi sự tò mò, cô quay đầu, ngẩn mặt nhìn anh, nhíu mày hỏi

_Em? Có chuyện gì sao?

_Anh nhớ em!

Keng…

Chùm chìa khóa từ trên tay cô bông nhiên trượt ra rơi xuống đất. Cô cũng không hiểu tại sao cơ thể của mình lại căng thẳng nhiều như vậy. Hai mắt vẫn không trừng trừng mở lớn, lỗ tai lại có cảm giác lùng bùng, nhịp tim cũng đột nhiên đâp nhanh hơn một chút mặc dù cô vẫn đang đứng yên tại chỗ, không hề dịch chuyển nửa bước chân.

Có thật là anh nhớ cô không? Như vậy không phải chỉ có mình cô là kẻ đơn phương mơ mộng thôi ư? Anh cũng nhớ cô, có thể nào anh cũng thích cô không? Không phải anh vẫn xem cô như em gái sao? Bao nhiêu câu hỏi bị chôn vùi một cách không thương tiếc từ mấy năm trước nhanh chóng tận dụng cơ hội thoát ra khỏi hầm mộ mà trực tiếp bay lởn vởn trên đầu cô, liên tục công kích khiền cô không thể không mở miệng

_Nhớ…nhớ em? – cô muốn xác định

_Ừ! – anh mỉm cười gật đầu – Anh nhớ em! Em Gái Của Bạn Tôi – Chương 10
Gửi lúc 21:13 ngày 15/12/2013
CÔNG KHAI

_Nhớ…nhớ em? – cô muốn xác định

_Ừ! – anh mỉm cười gật đầu – Anh nhớ em!

Không chỉ dừng lại ở đó, khi đôi mắt chạm vào gương mặt vẫn còn đang ngơ ngác nhìn mình của cô, giới hạn mà anh cố gắng gìn giữ cuối cùng cũng bị nỗi nhớ nhanh chóng phá vỡ, thôi thúc anh tiến lại gần, ôm chầm lấy cô, siết chặt.

Cảm nhận được hơi thở nóng ấm của cô đang phả đều đều vào cô mình, anh mới thực sự tin rằng mình không nằm mơ. Khẽ cúi đầu, anh kề môi thật sát vào tai cô thì thầm nói

_Anh thích em!

Boong!

Câu nói của anh như một tiếng chuông vọng kéo cô từ trạng thái ngơ ngẩn về với thực tại. Anh vừa nói gì? Thích? Là thích sao? Anh thích cô, cũng giống như cô đã thích anh. Như vậy là, tình cảm của cô đâu phải chỉ có một chiều.

Cô vô thức vòng tay ôm lấy người anh, không tự chủ được mở miệng khẽ nói

_Em cũng thích anh, cũng nhớ anh!

Rốt cuộc, câu hỏi của anh cũng đã có đáp án rồi. Phong sung sướng mà siết chặt thêm vòng ôm cứ như là chỉ cần anh nới lỏng tay một chút cô sẽ tan biến mất!

* * *

Đoàn Huy ở bên ngoài chờ đợi quá lâu cũng không thấy Trinh trở ra bèn điểu khiển cho xe tiến vào. Nhưng mà khi vừa đi vào một chút, qua ngã rẽ cậu liền nhìn thấy một cảnh tượng thật đẹp trước cửa nhà. Đầu tiên là bất ngờ, sau đó khóe môi liền nhếch lên ngay lập tức trên môi cậu hiện diện một nụ cười đắc ý.

Nhẹ thở ra một hơi, cậu nhún vai âm thầm điều khiển cho xe quay trở ra. Trước khi chạy đi còn nhớ lấy điện thoại gọi đến Dark Win

_Đi nhậu với tao không?

_Rei đâu? – bên kia điện thoại giọng Dark Win lộ rõ vẻ ngạc nhiên

_Bị bỏ rơi rồi! – Huy làm bộ đau khổ

_Bỏ rơi? – Dark Win hét lên – Tại sao?

_Gặp nhau rồi nói.

Đoàn Huy nói xong thì ngắt điện thoại, nổ máy xe phóng đi. Rất nhanh sau đó cậu và Dark Win đã ngồi đối diện với nhau trong một quán ốc ven đường, trước mặt là hai dĩa ốc mỡ xào me vẫn còn đang bốc khói.

Lại nói lúc vừa gặp nhau ở trườc cổng nhà Dark Win, trên đường đi Huy liền một mạch kể hết những gì mình nghe và thấy được với một vẻ rất hồ hởi, đặc biệt là những khoảnh khắc cậu dấn thân nhận lấy cái ngu đầu tiên trong “tứ đại ngu”(1) của nhân gian. Lúc này trên tay mỗi người cầm một ly bia huơ huơ

_Cụng cái đi, mừng Rei có bạn trai! – Huy hướng ly bia chạm vào ly của Dark Win đánh cạch, cười rạng rỡ

_Còn mày thì bị bỏ rơi toàn tập…hahaha – Dark Win cũng cười, trên mặt còn lộ ra vẻ trêu chọc
Đoàn Huy không chấp, cậu cười cười uống một hơi xong hết ly của mình, sau đó rót đầy ly mới, bốc một con ốc lên xỉa thịt vừa nhai vừa nói

_Qua ngày mai tao dám cá sẽ có khối đứa đau lòng. – Huy nhếch môi cười

_Trong đó có mày! – Dark Win cười bí hiểm

Động tác của Huy đột nhiên dừng lại, sau một giây kinh ngạc hai hàng lông mày cậu khẽ nhíu lại, ánh mắt cũng dịch chuyển sang hướng khác, giả vờ đánh trống lảng

Trang: [<] 1, 10, 11, [12]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT