watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

LEO Privacy Guard - Diệt Virus
Phần mềm diệt virus và tăng tốc android của bạn.
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 17:28 - 29/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 2363 Lượt

phản ứng

_Muốn vào phòng em gái không phải là anh nên gõ cửa trước sao? Cho dù là anh em thì cũng không ngoại lệ nha!

Trời ạ! Phong thầm kêu lên. Đành rằng nếu muốn vào phòng con gái, phép lịch sự trước tiên là phải gõ cửa, anh cũng thường hay làm thế khi muốn vào phòng em gái anh. Nhưng mà, cách nói của cô gái này có phải là có chút khắc khe không. Dù sao cũng là đang nói với anh trai của mình.

_À…ờ… – Trung gãi cổ – Chỉ tại…anh ở ngoài nghe thấy…nên…

_Anh nghe thấy những gì? – Huy lên tiếng hỏi

_Ờ…thì…nghe hai đứa nói chuyện…nói…

_Á! – Huy bất ngờ nhảy dựng lên ôm con nhím bông che mặt – Anh Trung kỳ quá đi à, sao lại nghĩ người ta như vậy chứ!

Phản ứng của Huy một lần nữa khiến hai người đàn ông hóa đá. Trinh không những không cảm thấy ngạc nhiên mà còn thở ra một cái với vẻ chán chường, sau đó tiếp tục quay mặt nhìn vào máy tính giống như chuyện đang xảy ra không phải là chuyện của mình.

Huy sau một lúc xấu hổ mới nhẹ nhàng giơ con nhím bông lên giải thích

_Em rất thích cái này, ôm vào rất êm nên muốn xin cậu ấy thôi mà!

_Là cái này? – Trung hết nhìn con nhím bông lại quay sang nhìn em gái – Chẳng phải là quà sinh nhật anh mua cho em sao?

_Chính là nó! – Trinh đáp mà mắt vẫn không rời khỏi màn hình – Nhưng cậu ấy thích nó hơn em nên em tặng lại. Anh không phản đối chứ?

_Ờ…không! – Trung đáp

_Thật á?
Đôi mắt Huy vụt sáng rỡ reo lên, cậu vội vàng nhảy xuống giường thẳng hướng của Trung mà lao tới, ôm chầm lấy anh hôn một cái rõ kêu trên má

_Cám ơn anh. Yêu anh quá đi ah~

Không chỉ Trung mà cả Phong cũng bị đứng hình với pha hành động vừa rồi. Phong còn nuốt nước miếng đánh ực một cái, cảm giác có chút gì đó không ổn.

_Nếu không có chuyện gì nữa thì để yên cho em mix nhạc, tối nay bọn em phải tập.

Câu nói của Trinh rất kịp lúc đã giải vậy được cho ông anh cùng với bạn của mình. Cả hai lập tức quay người thẳng hướng cửa mà đi ra, trước khi ra khỏi phòng còn kịp nghe giọng Trinh lạnh lùng ra lệnh

_Cậu gọi ngay cho Dark Win bảo cậu ta chuẩn bị mousse cách âm loại dầy nhất. Để không thế này thật là phiền phức.
1.2

Cửa phòng vừa khép lại, Huy liền tiến đến đứng trước mặt Trinh cười tinh nghịch.

_Anh Trung đáng yêu quá à, có bạn gái chưa vậy?

_Không biết! Không quan tâm! – Trinh lạnh lùng đáp

_Còn anh Phong bạn thân của anh ấy nữa…hồi nãy nha, lúc hai người đứng cạnh nhau thật sự là rất đẹp, cứ như hai chàng hoàng tử bước ra từ trong tranh vậy đó… – Huy tiếp tục khen

_Cậu có vẻ hứng thú? – Trinh liếc bạn hỏi

_Không chỉ có hứng thú mà còn là thích nữa…hai anh ấy quả thật rất tuyệt mà, phải không?! – Huy nói xong liền hớn hở cười, cứ như là cố tình để cho những người ở bên ngoài nghe thấy

_Hahaha… – Trinh cũng nhe răng cười phụ họa, nhưng liền ngay sau đó gương mặt lập tức đanh lại, lừ mắt nhìn Huy, gầm lên – Thôi ngay cái trò biến thái đó đi!

Câu nói của Trinh không những không có tác dụng cảnh cáo ngược lại càng khiến Huy cười lớn hơn. Tiếng cười xuyên qua tấm cửa chui tọt vào tai của hai người vẫn còn đi trên hành lang dẫn về căn phòng phía cuối khiến mồ hôi lạnh của họ tuôn ra không ít.

Đến khi ngồi an toàn trong phòng của Trung cả hai mới thấy mình đang sống. Rót một lý nước đẩy về phía Phong, Trung nhìn bạn cười cười ra chiều thông cảm.

_Bạn của em mày…đặc biệt quá ha! – Phong nói, vươn tay cầm ly nước trước mặt tu liền một hơi hết sạch

_Tao không biết! – Trung nhún vai – Nhớ lúc bé nó vẫn rất bình thường, nhưng cũng lâu rồi không để mắt tới, không ngờ lại thành ra như vậy.

Nhớ lại những lời Huy nói ra ban nãy cùng với hành động…hết sức tự nhiên của cậu, Trung không khỏi rùng mình.

_Cũng có lúc tao đã nghĩ hai đứa quen nhau. Nhưng với tình hình lúc nãy thì…không có khả năng!

_Hóa ra vậy! – Phong gật gù – Thế nên lúc nãy mày mới nổi giận xông thẳng vào phòng cô bé…

_Đổi lại là mày thì mày có làm vậy không?! – Trung nhìn bạn hỏi cắc cớ

Có làm như vậy không tức là có xông vào phòng không á? Phong thầm nghĩ. Nếu đổi lại là anh thì không chỉ có chuyện đơn giản là xông vào phòng thôi đâu, mà có khi anh còn nện luôn thằng nhóc nào đó dám giở trò càn quấy với em gái của anh. Nhưng mà, quả thực lúc nãy khi đứng ở bên ngoài nghe được cuộc trò chuyện ấy trong lòng anh đã có dấy lên một chút suy nghĩ không tốt về Trinh, dù rằng chuyện quan hệ nam nữ ở thời đại này đã thoáng hơn rất nhiều song, chuyện công khai dẫn cả bạn trai về nhà như thế thì thật là khó chấp nhận.

Tới lúc mọi chuyện được giải quyết rõ ràng rồi anh mới cảm thấy mình thật hồ đồ khi đã vội vàng đưa ra nhận xét về một người chỉ vừa mới gặp lần đầu tiên, à không, phải nói là gặp lại lần đầu tiên sau nhiều năm mới đúng.

_Tao nhớ lúc nhỏ con bé luôn bám theo mày không buông, nhưng sao bây giờ lại xa cách quá vậy? – Phong tiếp tục tò mò

_Không biết! – Trung lại nhún vai – Trước đây vẫn rất bình thường, chỉ là hai năm gần đây nó mới trở nên như vậy. Lúc nào cũng chui rúc ở trong phòng, nếu như không phải ăn cơm hay đi học thì cả ngày cũng đừng mong nhìn thấy mặt nó.
_Ở suốt trong phòng?! – Phong ngạc nhiên – Rồi còn những nhu cầu sinh hoạt hàng ngày, con bé là rô bốt sao?

_Trong phòng nó cái gì mà chẳng có. – Trung thở dài giải thích – Chỉ thiếu điều mang thêm cái bếp gas vào nữa thì hoàn toàn trở thành một căn phòng trọ luôn rồi.

_Chẳng lẽ mày không hỏi lý do? Còn phản ứng của hai bác thì sao?

_Ba má tao có khi nào ở nhà, cứ hễ rảnh ra là đi du lịch nên cứ coi như miễn ý kiến đi. Riêng tao cũng có hỏi qua, nhưng thời gian đó con bé đang ôn thi đại học vậy nên lý do nó đưa ra là hoàn toàn chính đáng, tao chỉ không ngờ rằng tình hình càng lúc càng tệ đi…nó làm tao buồn quá xá…

Nghe những gì Trung nói, Phong chỉ có thể nhận xét đó là một sự chuyển đổi hoàn toàn bình thường mà bất cứ người nào cũng phải trải qua. Huống chi Kiều Trinh bây giờ đã phát tướng thành một thiếu nữ xinh đẹp thì việc cẩn thận như vậy cũng là một điều tốt, hoàn toàn không có vấn đề bất thường nào ở đây cả. Có chăng là do bạn thân của anh quá yêu quý em gái nên sinh ra cảm giác mình bị bỏ rơi.

Vốn dĩ nguyên nhân để Phong có mặt trong phòng của Trung là vì những tài liệu có liên quan đến công việc sắp tới của anh, nhưng không biết từ khi nào đề tại lại được chuyển sang thành cuộc đàm luận về Kiều Trinh.

Cùng lúc đó ở trong phòng Trinh, Đoàn Huy bây giờ đã khôi phục lại dáng vẻ nam tính của mình. Cậu đứng giữa phòng, đối diện với một chiếc gương lớn từng bước từng bước từng bước chuyển động thật khéo léo theo giai điệu sô động của bài hát “Dead and gone” đang phát ra từ thùng loa vi trính. Các động tác khi thì dứt khoác lúc lại mềm dẻo nhẹ nhàng kết hợp mới nhau một cáh hài hòa khiến người ta có cảm giác như vũ công đang tan dần vào âm nhạc.

Cửa phòng toilet được kéo ra, Huy liếc mắt nhìn Trinh cười, hỏi

_Có thật cậu định cách âm toàn bộ căn phòng này?

_Uh! Có gì không được sao? – Trinh vừa nói vừa đi tới bên chiếc tủ lạnh mini, cúi người lấy ra một chai nước lọc

_Không phải là không được! – Huy đáp – Chỉ là tớ nghĩ, khi căn phòng này được cách âm rồi thì mọi chuyện xảy ra bên trong người bên ngoài hoàn toàn không biết được. Lỡ như…

Huy đang nói thì dừng lại, cậu liếc nhìn Trinh qua gương, khẽ nhếch miệng cười.

_Lỡ như thế nào?! – Trinh ngạc nhiên hỏi

Huy không vội trả lời, cậu dừng lại mọi động tác chậm rãi tiến về phía Trinh. Đến khi cả hai chỉ còn cách nhau vài centimét, Huy liền cúi người dí sát mặt mình vào mặt Trinh khiến cô phải rụt cổ về phía sau né tránh

_Làm gì? – Trinh nheo mắt hỏi

_Lỡ như… – Huy cười nham hiểm – Trong một lúc nào đó, tớ nhất thời…muốn cậu thì sao?!

Câu nói vừa thoát ra khỏi miệng, nụ cười còn chưa kịp nở lớn liền ngay sau đó đã biến mất. Huy cúi gập người, mặt nhăn nhó đến tối nghiệp. Chân cậu trong phút chốc cũng không còn tí sức lực nào khiến cơ thể bổ nhào xuống nền nhà, ôm bụng rên rỉ.

Trinh không những không quan tâm đến bộ dạng đau khổ của bạn thân mà còn bình thản ngửa cổ tu chai nước, sau đó ném về phía Huy một cái nhìn cảnh cáo

_Cậu vẫn còn quá trẻ để chết đó, nhóc!

Sau đó cô lạnh lùng bỏ mặc Huy bước tới bàn máy vi tính và ngồi xuống. Nhìn theo bóng lưng bạn, Huy ỉ ôi

_Hu…người ta chỉ đùa thôi mà, có cần phải mạnh tay như vậy không?! Rủi sau này tuyệt tự cậu có đền nổi cho tớ không hả?

Thấy Trinh vẫn không phản ứng, Huy tiếp tục kêu gào

_Tớ nói thật đó, nếu cách âm như vậy lỡ như cậu ở trong này xảy ra chuyện gì mà không ai biết thì phải làm sao?!

Trinh vẫn một mực yên lặng không trả lời, nhưng trái với lần trước, lần này cô đang suy nghĩ những lời nói của Huy. Đúng là cô không thích bị làm phiền trong lúc làm việc, cũng như cực kỳ ghét chuyện có ai đó động vào đồ vật của mình thế nên cô mới cách ly an toàn như vậy. Có điều, nếu như cô thật sự cách âm căn phòng của mình, nếu chẳng may thật xảy ra chuyện gì như Huy nói mà không có ai phát hiện thì chẳng phải là thê thảm lắm sao.

_Vậy ý cậu nên làm thế nào?! – Trinh quay nhìn bạn, chờ đợi ý kiến
_Vẫn cứ nên để như cũ thôi. – Huy đáp – Nhà cũng không thường xuyên có người, phòng của anh Trung

Trang: [<] 1, [2] ,3,4 ,12 [>]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT