watch sexy videos at nza-vids!
*
Wap Tai Game, Phim di động
Tải Game Miễn Phí, Đọc truyện hay
* | Game Online | Game Offline | Phim Cho Điện Thoại | Truyện Hay | GiftCode | Game Android
» Bầu Cua Online - Đổi Thẻ Điện Thoại
» Avatar Online - Ngôi Nhà Hạnh Phúc
» Mobi Army 2 Online - Game Tựa Gunny
» Phong Vân Truyền Kỳ - Công Thành Chiến
» IWIN Online - Game cờ bạc số 1
» Ngôi Làng Của Gió Nông Trại Cho Java Android IOS
» GoPet 1.3.3 - Hội Thú Chiến
» ANDROID STORE - Là kho lưu trữ các ựng dụng phổ biến và hoàn toàn miễn phí trên Android vượt trội hơn cả CHplay.

[QC] Fakesmspro.cf - Trang Fake sms, Gửi tin nhắn giả mạo

BÁ CHỦ TAM QUỐC
Bá Chủ Tam Quốc là game chiến thuật "quốc chiến".
tai Tải Về Máy

Game Mobile đẳng cấp cho dế yêu

Game Online / Game Offline / Ứng dụng
- Đăng Ngày: 13:43 - 29/06/2015
- Đăng Bởi: Nguyễn Quân
- Lượt Xem: 12586 Lượt

tịch Ngô làm việc này nhưng ông ấy luôn ra điều kiện mà không đồng ý, chỉ giữ mối quan hệ hợp tác gia công với xưởng luyện thép. Nhưng khi Tỷ Tân xuất hiện với một số vốn khổng lồ, lai lịch của họ lại không nhỏ, lần lượt mua đứt quyền khai thác mấy quặng sắt ở thành phố J, thậm chí dòm ngó Húc Thăng, muốn đầu tư để xây dựng một dây chuyền sản xuất hoàn chỉnh, Ủy ban thành phố thậm chí Ủy ban tỉnh đều do dự không quyết, vẫn còn đang nghiên cứu về lâu dài, xem ủng hộ bên nào là cần thiết hơn.”

“Vậy…” Cô chẳng có khái niệm gì với việc vận hành doanh nghiệp, đành hỏi vấn đề liên quan trực tiếp đến Phùng Dĩ An, “Việc tiêu thụ của anh ở đây đã hồi phục trở lại chưa?”

“Haizzz, đừng nói đến tôi, bây giờ vấn đề chủ chốt nhất của Húc Thăng là nằm ở tiêu thụ, nhưng để khôi phục lại trạng thái bình thường đâu dễ dàng gì.” Nói đến công việc, Phùng Dĩ An có một bụng muốn nói, cũng không thèm để ý Cam Lộ có hiểu hay không, “Ngô Úy chơi trò đó có thể nói là đã hủy hoại toàn bộ uy tín mà chúng tôi trước đây gây dựng, anh ta nói riêng với tôi rằng, Tu Văn nhìn ôn tồn là vậy nhưng thật ra đòi hỏi nghiêm khắc hơn chủ tịch Ngô cha anh ta rất nhiều, anh ta đành san sẻ áp lực đó cho chúng tôi, để chúng tôi dù thế nào chăng nữa cũng phải nghĩ ra biện pháo mở cục diện này, nếu không xoay chuyển tình hình sa sút ở mảng tiêu thụ, cuối năm chắc chắn sẽ lỗ, lòng tin của cổ đông giảm sút, Húc Thăng chắc không thể tránh khỏi số phận sáp nhập với Tỷ Tân.”

Cam Lộ trầm ngâm không nói, Phùng Dĩ An cũng không muốn cô lo lắng, vội vàng an ủi cô: “Chị đừng sốt ruột, tôi vừa nãy nói chỉ là khả năng xấu nhất mà thôi. Hiện giờ chiến lược lộ trình sản phầm mà Tu Văn đang điều chỉnh vẫn đang có hiệu quả, kết cấu sản phẩm của Húc Thăng không đơn nhất như lúc trươc, mức độ dựa dẫm vào thị trường riêng biệt sẽ dần dần giảm xuống.”

“Dĩ An, anh trước đây đều làm đại lý cho sản phẩm của Húc Thăng, chắc hẳn cũng có giao tình với các công ty nhà đất ở đây, nếu lại đăng bài nói rõ tình hình…” Cam Lộ tự biết mình không hiểu phương cách kinh doanh của họ, lắc đầu cười, “Tóm lại là mời họ thử sử dụng sản phẩm của Húc Thăng, chỉ cần có một nơi bắt đầu sử dụng, các nơi khác sẽ làm theo đúng chứ?”

“Nói thì nói vậy, nhưng trong kinh doanh chỉ dựa vào giao tình cũng chẳng có ích gì. Sức ảnh hưởng của sự việc xảy ra ở Húc Thăng năm ngoái quá lớn, chẳng ai dám mạo hiểm ký hợp đồng, gần đây tôi cũng liên tục đi thăm một số công ty địa ốc lớn trong tỉnh, toàn bộ đều quay lưng với tôi, quá nửa cho bộ phận mua hàng ra tiếp tôi lấy lệ, muốn gặp ông chủ đều rất khó khăn.”

“Vậy phải làm sao?”

“Còn có thể làm sao, mọi người đều cố gắng hết sức thôi. Đi họp lần này, mọi người bàn bạc tình hình tiêu thụ khó khăn ở hai tỉnh là gần như nhau. Đành phải cố hết sức vậy, một mặt tiếp tục gõ cửa các công ty nhà đất lớn, một mặt đưa ra giá cạnh tranh, giành lấy hợp đồng từ các công ty nhà đất nhỏ trước, khai thông lại các cửa ngõ.”

“Vậy phải cần rất nhiều thời gian rồi.”

Phùng Dĩ An nhún vai: “Chẳng còn cách nào khác. Khai thác thị trường xây dựng vốn dĩ không phải ngày một ngày hai là có thể thấy ngay hiệu quả.”

“Vậy anh vất vả rồi.”

Phùng Dĩ An cười ha ha: “Vậy là coi như chị vào vai rồi đấy, cái khẩu khí ỷ lại cấp dưới này mới giống phu nhân chủ tịch hội đồng quản trị làm sao.”

Cam Lộ không khỏi ngượng ngùng nhưng chẳng thể làm gì Phùng Dĩ An: “Được rồi được rồi, hôm nay cám ơn anh đến thăm cha tôi, anh đi làm việc của anh đi. Tạm biệt.”

Phùng Dĩ An đi rồi, Cam Lộ quay về phòng bệnh, thấy ông Cam đang nhíu mày ngồi đó, cô cười nói: “Cha, đang nghĩ gì vậy?”

“Có phải vì con sảy thai nên mẹ chồng hay Tu Văn có suy nghĩ gì với con không?”

Cam Lọ biết ông Cam luôn nhạy cảm đến đáng sợ trong một số phương diện, vội vàng dỗ dành ông: “Đó là chuyện ngoài ý muốn thôi, có gì mà suy nghĩ với không suy nghĩ.”

“Tu Văn đã hơn 30 rồi, lại là con một, nhà bên đó chắc chắn rất trông đợi đứa bé này. Đều là vì chăm sóc cha mới hại con bị sảy thai.” Mắt ông Cam đỏ hoe, giọng nói lạc đi, “Lộ

Lộ, cha thật vô dụng, đã liên lụy đến con.”

“Càng nói càng vô lý rồi, cha, chuyện này có liên quan gì đến cha đâu. Con đã nói rồi, mẹ chồng và Tu Văn đều rất chu đáo, chẳng hề trách con, càng không trách cha.”

“Vậy tại sao con lại dọn ra ngoài ở?” Ông Cam lại truy hỏi.

“Ở đó gần bệnh viện hơn mà, chỉ là tạm thời thôi, vừa nãy Dĩ An nói cha cũng nghe thấy rồi đó thôi.”

Dì Vương mang cơm đến, cũng xoa dịu: “Ông mau ăn cơm đi, đừng gặng hỏi Lộ Lộ nữa, Tu Văn đối với con bé tốt như thế mà, ông đâu phải là không nhìn thấy. Con nó đi làm cả ngày đã mệt rồi, cũng nên để nó về sớm nghỉ ngơi.”

Ông Cam gật đầu, rồi lại dặn dò: “Lộ Lộ, con mau dọn về nhà mẹ chồng đi. Dù gì con cũng là con dâu nhà người ta, bây giờ Tu Văn lại thường xuyên đi công tác ở ngoài, trong nhà chỉ có một người già, con không thể vì chăm sóc cha, đến nhà cửa con cũng không lo, như thế thì mẹ chồng không vui đâu.”

“Hiếm khi thấy ông nói chuyện thấu tình đạt lý như thế,” Dì Vương lấy làm lạ đánh giá, bà không để ý đến ông Cam đang trừng mắt nhìn bà, quay sang nói với Cam Lộ, “Lộ Lộ, cha con nói đúng đấy, là con dâu nhà người ta, có suy nghĩ cho nhà mình thế nào cũng phải có mức độ thôi con ạ.”

Cam Lộ đành gật đầu đồng ý: “Được rồi được rồi, con sẽ dọn về sớm nhất có thể là được rồi chứ gì.”

Cam Lộ về nhà, Lục Huệ Ninh đã đợi cô ở dưới lầu, mấy hôm nay cho dù Cam Lộ phản đối, bà vẫn cách ngày đưa canh bồi bổ đến.

Cam Lộ đành đón nhận ý tốt của mẹ, nhưng vừa húp canh vừa cảm thấy không yên.

“Cha con có đỡ hơn chút nào chưa?” Lục Huệ Ninh hỏi cô.

“Bác sĩ nói dịch tràn ổ bụng đã được cải thiện, nếu tuần sau tình hình có chuyển biến tốt là có thể xuất viện rồi, về nhà tĩnh dưỡng từ từ, sau đó định kỳ đến tái khám.”

“Con phải quản nghiêm vào, bảo ông ấy không được uống rượu nữa, nếu không lần sau có thần tiên cũng không cứu nổi ông ấy.”

Cam Lộ gượng cười, cô tất nhiên đã nói chuyện nghiêm túc với cha rồi, cũng trịnh trọng dặn dò dì Vương một lần nữa, nhưng cô chẳng có chút lòng tin nào đối với khả năng tự kiềm chế mình của ông Cam, mỗi lần nghĩ đến chuyện này cô không khỏi đau đầu. Nhưng hiện giờ chuyện cô nghĩ đến không phải là chuyện này.

Lục Huệ Ninh nhìn cô từ trên xuống dưới, chau mày nói: “Con xem thần sắc của con kìa, chắc chắn là… sức khỏe chưa hồi phục, phải bồi bổ nhiều vào. Với lại con dạo này thành bộ dạng gì thế kia, tóc dài không ra dài ngắn cũng chẳng ra ngắn, sắc mặt thì u ám, cũng không trang điểm.”

Cam Lộ bây giờ đúng là chẳng còn tâm trạng để tút tát bản thân, mỗi ngày chạy như con thoi giữa bệnh viện và trường học, dù vẫn có thể gọi là sạch sẽ, chỉnh tề. Cô nhìn người mẹ nhan sắc lúc nào cũng mỹ miều của mình cười nhạo: “Ở đâu có người mẹ nào chê con gái mình như thế, con hy sinh bản thân mình để giữ gìn nhan sắc xinh đẹp, trẻ trung cho mẹ không tốt sao?”

“Mẹ chê con không quan trọng, con cẩn thận kẻo chồng con cũng chê con đấy.” Lục Huệ Ninh lại nhìn cô từ dưới lên trên, lắc đầu, “Ăn xong canh thì theo mẹ đi làm tóc, thật nhìn không nổi nữa rồi.”

Cam Lộ hôm nay có việc cần nhờ mẹ nên đành ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.

Hai người xuống lầu, lên xe của Lục Huệ Ninh, bà chạy chiếc Crown màu xám đậm tầm trung, không chút gì gọi là khoe mẽ. Đến salon tóc mà bà thường hay đến, vừa bước vào cửa thì nhân viên tiếp tân đã đon đả chạy ra tiếp đón, anh thợ tạo mẫu tóc quen thuộc lập tức chạy đến, nghe Lục Huệ Ninh giới thiệu con gái, dĩ nhiên lại ca ngợi hai mẹ con mà cứ tưởng hai chị em.

Cam Lộ nghe người thợ tạo mẫu tóc và mẹ cô thảo luận về kiểu tóc thích hợp với gương mặt, thần thái của cô, sau đó anh ta bắt đầu cắt tỉa tóc của cô, cô đột nhiên phát hiện sự thỏa hiệp này vô cùng không sáng suốt.

Mặc dù tiệm này giá cả đắt nổi tiếng, không gian sang trọng, lượng khách không nhiều nhưng thợ tạo mẫu tóc cứ đứng kè kè bên cạnh, cô chẳng thể nói chuyện với mẹ, đành hậm hực, vô hồn nhìn vào gương.

Thợ cắt tóc hỏi Cam Lộ muốn cắt tóc mái như thế nào, cô đang định nói thì hình ảnh trong gương đột ngột đập vào mắt cô, cô định thần lại, chính là Hạ Tĩnh Nghi.

Hạ Tĩnh Nghi vận một chiếc áo sơ mi lụa mầu trắng sữa, quần dài đen, áo khoác ngoài vắt trên tay, tóc để xõa tự nhiên, càng làm tăng thêm vài phần duyên dáng, vừa bước vào vừa nghe điện thoại. Cam Lộ ngồi quay lưng ra ngoài, cô ta không nhìn thấy, theo nhân viên tiếp tân đi thằng lên lầu. Lục Huệ Ninh cũng chú ý đến cô ta, rồi lại nhìn con gái trong gương, ánh mắt vô cùng bí hiểm, Cam Lộ đành cụp mắt xuống vờ không để ý.

Khó khăn lắm mới đợi đến lúc cắt tóc xong, Cam Lộ kiên quyết từ chối đề nghị của Lục Huệ Ninh muốn cô lên lầu chăm sóc toàn thân. Hai người bước ra ngoài xe, Lục Huệ Ninh khởi động xe, chậm rãi nói: “Hạ Tĩnh Nghi thường đến đây làm đẹp, mẹ ít nhất cũng gặp cô ta hai lần rồi. Con sợ cô ta làm gì?”

Cam Lộ không chút khách sáo nói: “Con mắc gì sợ cô ta?”

“Cô ta nhiều

Trang: [<] 1, 91, 92, [93]

Like để ủng hộ YenBai.Mobi:

Từ Khoá:
4 5 6 7 8 9 10 11 12 14 16 20 21 22 23 24 25 26 28 30 31 32 33 34 35 36 37
DMCA.com Protection Status
U-ONC-STAT